watch sexy videos at nza-vids!

tai phim sex hay
Bạn đang truy cập trang VKLDKM.SEXTGEM.COM
Nếu load trang bị lổi "XtScript Error: Timeout" thì hãy load lại nhé
Hãy cùng

Xem Phim Sex

và

Đọc Truyện Sex

trên chiếc dế yêu của bạn !

↓↓ » »
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Truyện Tiểu Thuyết NGỌT NGÀO ƯỚC NGUYỆN


Đăng Admin 4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 15606
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter



Tường Lam nói bình thản:

- Thật tiếc là Quốc Trung đã không nói thêm gì về anh. Điều tôi thu nhập được chỉ là một cái tên.

Hoàng Minh nheo theo mắt, tỏ vẻ như thú vị:

- Có nghĩa là anh ta chán nói về tôi?

Tường Lam cười nhẹ:

- Tôi nghĩ vì điều đó quan trọng thì đúng hơn.

Hoàng Minh hơi nhướng mắt:

- Cô đáo để lắm. Cô làm tôi rất ngạc nhiên. Tôi đã bắt đầu hiểu lại sao Quốc Trung vẫn không chịu ra đi.

- Tôi có thể xem đó là một lời khen?

Hoàng Minh thích thú vì sự thẳng thắn của cô:

- Đúng vậy! Và cô đã thành công.

Tường Lam chợt thấy buồn cười. Một cuộc nói chuyện thật không đâu vào đâu và cô không hiểu trọng tâm của nó là gì hay chỉ là cách xã giao đơn thuần.

- Tôi đã chú ý đến cô từ đầu buổi tiệc. Cô cho tôi một cảm giác rất đặc biệt, tôi muốn nói về tất cả.

Tường Lam nhìn anh ta. Có lẽ trọng tâm là đây chăng?

- Tôi hiểu và tôi nghĩ ở đây không chỉ có mình anh là có suy nghĩ đó.

Hoàng Minh ngả người ra sau nhưng đôi mắt vẫn không rời khuôn mặt cô:

- Cô sai rồi, tôi không giống họ. Tôi không giống họ. Tôi không quan tâm công việc của cô.

Tường Lam cảm thấy một thoáng bối rối lước qua rất nhanh, cô định nói nhưng anh ta đã chặn lại:

- Tôi hiểu cô muốn gì. Tôi biết tất cả về cô, cho nên không cần phải nhắc nhở cho tôi rõ.

Tường Lam không ngờ cuộc nói chuyện lại đi xa như vậy, dù là trên danh nghĩa, cô cũng đã là vợ của Gia Hưng và cô cần phải tôn trọng và giữ gìn điều đó.

- Tôi nghĩ mình nên kết thúc câu chuyện ở đây và xin anh nhớ cho, tôi không muốn nghe điều gì tương tự như thế nữa.

Hoàng Minh có vẻ thú vị vì sự dứt khoát của cô:

- Em cư xử dứt khoát lắm. Tôi rất thích.

Tường Lam hiểu mình đã gặp một người đàn ông mạnh mẽ một cách kiêu ngạo, hình như anh ta chẳng biết ái ngại điều gì.

- Không phiền em nữa, tôi đứng lên đây. Tôi sẽ sớm gặp lại em, hãy tin như thế.

Nói xong, Hoàng Minh chào cô một cách lịch sự rồi mới bước đi. Tường Lam đưa mắt nhìn theo trong một thoáng ngỡ ngàng. Anh ta luôn cư xử một cách bất ngờ, lúc đến cũng như lúc đi. Dù không muốn cũng phải thừa nhận anh ta đã thành công khi để lại ấn tượng cho cô.






Tối, khi cô về đến nhà thì đã khuya. Tường Lam dùng chìa khóa riêng để mở cổng. Khi bước lên lầu để về phòng, vừa định mở cửa thì cô thấy ánh sáng hắt ra từ phòng của Gia Hưng ở cuối hành lang. Chần chừ một lúc, cô bước về phía đó. Cửa phòng mở toang, bên trong Gia Hưng đang mải mê chăm chú vào nhửng thiết bị máy móc hay chò trơi nào đó lỉnh kỉnh xung quanh anh ngồi. Thấy cô, anh mỉm cười thật tươi:

- Khuya rồi, sao anh không ngủ?

Gia Hưng đứng lên, cử chỉ vui mừng khi được gặp cô:

- Sao em không gọi cửa?

Cô mỉm cười:

- Tôi có chìa khóa riêng mà nên có thể tự mở cửa được.

Nói chuyện với Gia Hưng lúc nào cũng phải có câu sau như giải thích.

- Tôi thức mở cửa cho em.

Tường Lam nhìn anh ngạc nhiên, không ngờ anh ta cũng biết quan tâm đến người khác.

- Không cần đâu! Mai mốt anh cứ ngủ đi. Tôi có chìa khóa rồi.

Gia Hưng gật đầu, đôi mắt trong sáng với cái nhìn thật thẳng.

- Thôi được rồi, tôi về phòng đây. Anh cũng nên ngủ đi, đừng thức khuya quá, không tốt đâu.

Nói xong, cô định quay đi thì chợt nghe tiếng anh:

- Hôm nay em khác hơn mọi ngày.

Tường Lam dừng lại, cô quay lại nhìn anh:

- Anh nói gì?

Gia Hưng chớp mắt, nhìn cô dè dặt:

- Mỗi ngày em đẹp khác nhau. Hôm nay em rất đẹp.

Tường Lam suýt phì cười vì câu nói hơi ngờ nghệch của anh. Dù sao anh cũng nhận ra sự khác nhau, ít nhất là về hình thức của cô, thì ra Gia Hưng cũng rất biết quan sát.

- Hôm nay tôi đi dự tiệc. Anh có biết dự tiệc là sao không?

Gia Hưng vẫn nhìn cô và lắc đầu. Tường Lam không biết là phải giải thích thế nào cho anh hiểu, cô còn đang lựa lời thì anh đã nói:

- Tôi không biết nơi đó nhưng tôi hiểu.

Cô thở nhẹ mỉm cười:

- Hiểu thế nào?

- Nơi đó đông người và phải ăn mặc thật đẹp.

Câu nói cũng có vẻ hợp lý. Thôi, cứ để anh hiểu theo suy nghĩ của anh. Cô rất mệt nên không muốn nói nhiều nữa:

- Anh nói đúng đấy. Bây giờ tôi rất mệt nên phải về phòng nghỉ. Chúc anh ngủ ngon.

Nói xong, cô quay nhanh người đi về phòng mình. Tự nhiên cô thấy thương cảm cho hoàn cảnh của Gia Hưng. Nếu anh không bị ông Kỳ đối xử tệ hại thì bây giờ không biết Gia Hưng sẽ là người đàn ông như thế nào? Và lời giao ước của người lớn sẽ được thực hiện? Nhìn sự vô tư, ngờ nghệch của anh mà cô thấy lòng bất nhẫn xốn xang. Đôi khi cử xử quá vô tình với Gia Hưng, cô lại thấy ray rứt. Nhưng đúng là cô không biết phải nói chuyện thế nào để không phải nhàm chán.





Ngọt Ngào Ước Nguyện
Tường Lam ngủ thật ngon cho đến sáng hôm sau, nếu không nghe tiếng gõ cửa phòng thì cô đã không thật giật mình thức giấc.

- Lam ơi!

Tiếng gọi của Gia Hưng. Lần đầu tiên cô để ý và nhận ra giọng nói của anh rất trầm ấm. Lâu rồi, cô mới nghe người khác gọi mình như thế:

- Có gì không anh Hưng?

Tiếng Hưng ngoài cửa vọng vào:

- Tôi nhớ em còn phải đi làm. Mọi ngày em đều thức rất sớm.

Tường Lam ngước nhìn lên đồng hồ. Đã gần tám giờ. Nhưng hôm nay là ngày chủ nhật, có lẽ Gia Hưng không biết. Cô cũng bước xuống giường.

- Cảm ơn anh.

Khi cô bước xuống phòng ăn thì không thấy anh đâu, ngồi vào bàn cô liền hỏi dì Tư:

- Anh Hưng đâu dì?

- Chắc đi đâu đó trong vườn. Sáng nào cậu ấy cũng tập thể dục cả.

Tường Lam ngạc nhiên lặp lại:

- Tập thể dục?

Dì Tư mỉm cười nhìn cô rồi nói như giải thích:

- Ông Hiền đã dạy cậu ấy từ nhỏ nên cậu ấy thức rất sớm và ngày nào cũng tập thể dục trong vườn.

- Vậy à! Dì có biết bác ấy còn dạy anh Hưng điều gì nữa không?

Dì Tư lắc đầu:

- Không đâu! Ông Kỳ khôngcho
phép, ông ấy quản lý mọi người rất nghiêm ngặt vấn đề đó. Tivi thôi, ông Kỳ còn không cho xem nói chi chỉ dạy điều gì. Nhưng ông Hiền rất thương cậu Hưng, những gì có thể làm cho cậu ấy, ông ấy đều cố gắng cả.

Tường Lam thấy tò mò vô cùng. Cô nhận ra mình đã quá vô tình trước sự bất hạnh của Gia Hưng. Cô vẫn chưa biết rõ gì về anh, điều mà cô phải biết từ trước khi về đây mới đúng. Ăn xong, cô cố ý bước ra vườn để tìm Gia Hưng. Từ xa, cô đã thấy dáng cao lớn của anh, với cái kéo thoăn thoắt trong tay, anh đang tạo hình cho những cây kiểng trong vườn, có lẽ đây là những việc mà ông Hiền được phép chỉ dạy cho anh. Tường Lam khoanh tay đứng yên nhìn anh chứ không lên tiếng, hình như cảm nhận được nên Gia Hưng đã quay lại. Thấy cô, đôi mắt đầy vẻ ngạc nhiên:

- Sao em không đi làm?

Tường Lam bước về phía anh mỉm cười:

- Ngày chủ nhật, mọi người đều không phải đi làm. Vậy anh có hiểu sao tôi lại ở nhà không?

Gia Hưng nói bình thản:

- Vì hôm nay là chủ nhật.

Tường Lam cười nhỏ:

- Anh thông minh lắm. Hôm nay tôi được nghỉ ở nhà.

Cô bước đến ngồi xuống băng đá bên cạnh Gia Hưng đang đứng.

- Cô đừng khen tôi như thế nữa. Tôi không thích!

Vừa ngồi xuống cô đã phải ngước lên, ngạc nhiên nhìn anh. Cô nghĩ anh sẽ rất thích khi được ai đó khen. Đôi khi Gia Hưng có những câu nói làm cô thật sự bất ngờ. Cô chợt buột miệng:...
♥ Đánh dấu trang này
« Trước1...4243444546...69Sau »
↑↑ Cùng chuyên mục
» Truyện sex tội lổi quá khứ
» Truyện sex vào đời
» Truyện sex Vé máy bay một chiều
» Truyện sex những cuộc tình đã đi qua đời tôi
» Truyện sex Gene Cave(Chuyện thật)
Bài viết ngẫu nhiên
Truyện sex tội lổi quá khứ Truyện sex tội lổi quá khứ
Truyện sex vào đời Truyện sex vào đời
Truyện sex Vé máy bay một chiều Truyện sex Vé máy bay một chiều
Truyện sex những cuộc tình đã đi qua đời tôi Truyện sex những cuộc tình đã đi qua đời tôi
Truyện sex bộ phận sinh dục Truyện sex bộ phận sinh dục
Truyện sex Cây gạo thôn Đông Truyện sex Cây gạo thôn Đông
Truyện sex  Yêu ma trong nhà Truyện sex Yêu ma trong nhà
Truyện sex  Em Ngọc nứng lồn Truyện sex Em Ngọc nứng lồn
Truyện sex giúp chị  với em ơi Truyện sex giúp chị với em ơi
Truyện sex Chiếc áo lót Truyện sex Chiếc áo lót
Tags: