Truyện SEXdam dang nước mắt buồn
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 5044
Chia sẻ:
… Dù Nàng đã có chồng, nhưng thân hình vệ nữ của Nàng ôi! Trruyen dam vẫn tuyệt làm sao, bờ khe Vệ Nữ như dòng suối mát ngập tràn dòng nước tuyệt dịu, khi nếm vào làm cho ta cảm thấy dâng dâng sự cảm xúc & thú tình trong con người ta bổng bừng bừng trổi dậy hồn ta đang đi lạc vào cỏi hư vô và rồi một dòng tinh khí đầy sinh lực quyện vào dòng suối mát chảy về nơi ấy …
Đã ba năm rồi hoàng mới gặp lại Nàng. Nàng vẫn ngổi bên chiếc bàn tre cách tân nhỏ & một lọ hoa Nhật Bản với những bông hoa thủy tiên bằng giấy, trước mặt là một đĩa cao chất đây hoa quả. Với những cử chỉ rất thận trọng & không thể nhầm lẫn được, Nàng đang gọt cam, và hoàng đã nhận ra Nàng ngay…
Có lẽ Nàng đã bắt gặp vẽ bất ngờ đến sững sốt khi nhìn vào đôi mắt của hoàng. Nàng đã không nhận ra hoàng ư! thật không thể tin được! hoàng điểm một nụ cười với Nàng, và hoàng cố nhíu mày rất ngạc nhiên bước lại gần Nàng, bất giác Nàng vội nhắm mắt lại như thuở nào… hoàng kề vào cổ Nàng thổi vào tai Nàng một làn hơi dịu êm, Nàng rùng mình và đắm đuối đang chờ đợi cái cảm giác bao năm đã không đến với Nàng. hoàng từ từ đặt một nụ hôn say đắm lên đôi môi ửng hồng bao năm đợi chờ. Bất cần bao cặp mắt đang hướng về Nàng. Không riêng gì Nàng – hoàng cũng vậy, không hiểu vì sao nữa, hoàng là một người từng trải, đã nếm bao đắng cay vui buồn oán giận, đã bao cô gái đi qua trong đời chàng. Nhưng sau ba năm, khi đặt nụ hôn lên đôi môi Nàng toàn thân cảm thấy rủn tuỷ, một làn hơi ấm chạy suốt từ miệng xuống tận sương mu, cái cảm giác rần rần chạy đến đầu con cu không thể nào cưởng lại được…
Thình lình một que diêm được bật lên, ánh lủa bừng sáng kèm theo tiếng nói:
Thưa Anh Chị dùng gì ?
Cả hai chợt tỉnh, Nàng đặt quả cam xuống bàn và hoàng đẩy vôi chiếc ghế ra sau. Nàng rút bàn tay bé nhỏ ra khỏi hoàng.
hoàng trả lời: Anh cho ly café pha kiểu Việt nam!
Vâng có ngay thưa Anh.
“Mộng Cầm!” hoàng thốt lên. thật tình cờ phoàng không em. Trong một giây anh không thể nhận ra em, thật đấy. Em ngồi xuống đi. Em đã ăn chưa ? Em có uống một chút café không? Nàng thoáng do dự, nhưng Nàng đang chờ đợi cái giọng nói ấy đã ba năm rồi.
“Vâng” cho em xin một café giống anh đi. Và Nàng ngồi xuống đối diện hoàng.
“Em thay đổi nhiều quá” hoàng nói, và quan sát Mộng Cầm, ánh mắt long lanh hồ hởi như thuở nào. “Gái một con trông mòn con mắt” ông bà ta quả không sai. Anh chưa bao giờ thấy em hồng hào như hôm nay.
“Thật ư ?” – Trruyen dam Nàng bỏ khăn quàng cổ xuống, nhưng em thấy mình không được khoẻ lắm. Thời tiết này làm em không chịu nổi, anh biết mà”
“Ứ nhỉ em không thích cái lạnh…”
“Ghét nữa là đằng khác”. Nàng chợt rùng mình. Và điều tồi tệ nhất là nó làm cho người đã già lại cảm thấy mình trẻ… Nhưng anh cũng thế mà, anh rất ghét cái lạnh nên đã đăng ký với Hảng làm luôn tại Việt Nam đó còn gì !!!
hoàng đột nhiên cắt ngang: – “Xin lỗi em” kèm theo ánh mắt u buồn oán hận. Nhưng trong tâm trí hoàng vẫn còn in đậm hình bóng của Mộng Cầm… trong ba năm qua.
hoàng hồi tưởng lại ba năm về trước và một điều không bao giờ thay đổi – đó là giọng nói miền Bắc pha lẫn miền Trung của Nàng – tuyệt vời – và cách nói đầy lôi cuốn. hoàng thường tự nhủ và không thể nào hiểu được làm sao cái giọng nói ấy lại cứ ám ảnh tâm trí hoàng suốt ba năm qua…
hoàng nhớ lại buổi đầu tiên gặp Mộng Cầm tại New Garden, Mộng cầm vô cùng ngạc nhiên khi hoàng chẳng biết tên & tí gì về các loài hoa cả. Cho đến bây giờ hoàng nhớ lại anh vẫn chưa thể hiểu hết những gì Mộng Cầm đã nói hôm ấy. Nhưng mỗi khi trời đẹp & ấm áp, và khi anh bất chợt nhìn thấy những sắc màu tươi sáng, thì kỳ diệu thay, hoàng lại nghe giọng nói ngọt ngào văng vẳng bên tai: “Hoa phong lữ này, hoa vạn thọ này, cỏ roi ngựa nữa nè…” Và dường như đó là ba từ còn đọng lại trong trí nhớ của hoàng mãi, trong tất cả những gì thuộc về cái ngôn ngữ tuyệt trần của lãng quên ấy…
Mộng Cầm sau khi đã hoàn tất đại học kinh tế ở Hà Nội. Bố Mộng Cầm tuy đã nghĩ hưu do mất sức lao động nhưng trước đã công tác tại văn phòng chính phủ Việt nam tại Hà Nội nên quen biết rất nhiều người và Mẹ là gốc Huế hiện đang làm cho bên phòng đối ngoại của vp Chính phủ, nên đã nhận được một xuất tài trợ học bổng từ Thống Đốc Bang Florida cho một sinh viên của trường ĐH Kinh Tế đã hoàn tất luận án tốt nghiệp đạt loại giỏi – Thế là Mộng Cầm được sự giúp của Bố Mẹ nên đã được du học tu nghiệp tại Florida trong 18 tháng. Khi hoàn tất khoá học sẽ được được Hảng dược phẩm U.S Pharmacopie (USP) nhận training hoàn tất khoá tu nghiệp. Giám đốc điều hành đã ủy nhiệm cho hai nhân viên gốc Việtnam chịu trách nhiệm training cho Mộng Cầm là hoàng & Mike Võ. hoàng là dân Marketing của Hảng còn Mike là nhân viên phòng kế toán, chơi rất thân với nhau nhưng có hai cá tính hoàn toàn khác biệt. Một bên rất ư là lãng tử & đa tình còn Mike thì trầm lặng & trí thức – Đều cao to đẹp trai y nhau.
*
* *
Trruyen dam… “Nhưng cái ký ức đó, giờ đây trong câu chuyện của hoàng, dường như đã trở lại. Đó là một buổi chiều thật tuyệt vời, sau khi đãm nhận trách nhiệm vụ lần đầu tiên đưa nàng về, vì trước đây nàng vẫn thường đi xe bus, nhưng hôm nay về sớm nên hoàng muốn ngõ ý đưa nàng về.
hoàng nói:- Mộng Cầm, đây là ngày đầu tiên em đi trên con đường này, hôm nay trời nắng ấm anh biết có vườn hoa New Garden gần đây rất đẹp, em muốn ghé qua xem cho biết không? Hai chử ‘nắng ấm’ và kèm theo nụ cười đa tình của hoàng đó cứ như một giai điệu đang ngân lên trong đầu Mộng Cầm, và bất chợt nàng đáp: Tuyệt – Hoa là thứ không thể thiếu đối với em. Sau một khoảnh khắc yên lặng, anh chợt quay sang và đặt đầu mình vào lòng nàng.
“Anh ước gì” anh thì thầm nhỏ nhẹ vơi đầy vẻ tâm trạng, “giá như lúc này anh đã ngấm thuốc độc của các loài hoa và lìa bỏ cuộc đời – ngay lúc bây giờ” – thấy ghét:- Nàng đáp
Bổng vào lúc ấy, một bé gái mặc chiếc váy màu trắng cầm một cành nhuệ lấp ló sau một bụi cây & nhìn họ chăm chú rồi thoát chạy đi. Và hoàng đã không nhình thấy – Nàng choàng qua người anh, rồi hoàng cầm lấy bàn tay của nàng & đặt lên mặt mình, rồi từ từ đặt nụ hôn vào môi nàng, mắt nàng nhắm nghiềnlại để thưởng thức cái hương vị ngọt ngào ấy, hoàng thầm khẻ: Em đẹp quá – bởi vì anh biêt rằng anh sẽ yêu em đến chết mất. Mộng Cầm không còn nghe gì nữa chỉ thấy trong mình nóng ran như lửa, các thớ thịt bên bắp đùi cứ dật dật liên hồi, đôi tai thì lùng bùng như có ai đó đang thổi hơi vào.
Hai tay hoàng từ từ sờ vào âm hộ Mộng Cầm khẻ nói: Bộ lông của em rất mềm mại và cong cong không xem cũng biết là dâm rồi.
Mộng Cầm suỵt suỵt đưa ngón tay vào ngang môi hoàng:
Xì, đừng nói nữa làm mất hứng của em, tiếp đi anh.
hoàng cười và lẹ làng từ từ trút bỏ quần áo của Mộng Cầm, một tay gặt cần 2 ghế trước vật nàng nằm xuống. Lần đầu tiên hoàng nhìn thấy một thân hình tuyệt đến thế, nàng có bộ ngực no tròn & căng cứng. Hai núm vú đỏ hồng nhỏ tí xíu như hai hột đậu gắn lên. Bụng nàng thì ôi! phẳng lì không có lấy một nếp nhăn, còn âm hộ nàng thì giống như bờ cỏ non xanh rì đang mọc cong cong theo mép âm hộ của nàng mọc hai bên dòng suối mát và còn có cái rảnh giửa như khe suối mơ trong thần thoại Hylạp cổ đại. Nàng vốn là gái còn Trinh nhìn là hoàng đoán được liên và thầm nghĩ:- Ôi phước Ông bà để lại cho con rồi.
hoàng khẻ thầm:- Cổ ba ngấn nước rất nhiều!!! Nàng chỉ mỉm cười và đùi nàng khẻ đụng vào giữa háng hoàng cộng thêm cái cần số xe cà lui cà tới nên chỉ trong mấy phút ngắn ngủi mà cu của hoàng đã bắt đầu ngỏng dậy từ hồi không hay....