Truyện Sex Hay - Vợ Sếp Đa Tình Full
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 25988
Chia sẻ:
Sau buổi đi chơi đó, Tuấn Ngựa thường xuyên đến nhà Hoa và cõng Hồng đi chơi riêng lẻ, nhiều buổi qua cả đêm. Chưa biết trong trận chiến giữa cô gái lai với Tuấn Ngựa sung sức, ai sẽ thắng, nhưng Đức quan sát thì thấy Tuấn có vẻ hốc hác thấy rõ. Đôi khi anh chàng này uể oải ra mặt. Theo tường trình của Tuấn Ngựa với Đức thì Hồng dù còn trẻ nhưng thược "cỡ đam mê" chứ trong làng còn gọi là "Đại Cỡi Âu Dương Phong". Tuấn Ngựa phải ráng cầm cự, nhiều khi còn phải dùng tới "Dược Vũ" mới chống nổi. Dược Vũ là chữ tắt mà bọn Tuấn dùng đặt riêng cho nhau từ chữ nôm na "Vũ khí Thuốc men." Phải có thứ này mai ra mới không chế được sức tấn công vũ bão của Hồng. Tuấn Ngựa kể tiếp, đôi bên bất phân thắng bại. Tuấn mệt mỏi đến nỗi tai ù cả lên. Bên xứ Mỹ này, trong phòng lạnh mà hắn nghe thấy tiếng muỗi vo ve. Hắn tưởng chừng như mình bị chích vào da thịt hằng chục mũi kim châm cứu, ban đầu tê lê mê, và dần mất hẳn cảm giác. Những đường gân trong người như thiếu sự ráp nối, rời rạc hẳn ra. Trong khi đó, địch càng đánh càng hăng. Nhờ dùng võ của "Âu Dương Phong" đi ngược đầu, nên cuối cùng địch thủ dường như cũng tẩu hoả nhập ma.
Hoa bốc điện thoại lên khi nghe chuông reo đến lượt thứ ba. Bên kia đầu giây có tiếng Tuấn Ngựa chào buổi sáng. Hoa thất vọng định cúp máy, nhưng nghĩ rằng như thế lố bịch quá. Bà ta hỏi Tuấn:
- Cậu Tuấn đấy à?
- Tuấn đây, thưa cô.
Hoa nhíu mày bực mình về lối xưng hộ trịnh trọng của Tuấn Ngựa. Bà ta sẵn giọng:
- Có chuyện gì đấy Tuấn?
- Hồng có nhà không thưa cô?
- Nó đi suốt đêm không thấy về.
Có tiếng "à" thảng thốt bên kia đầu giây. Hoa nói lớn giọng trong máy:
- Vậy chớ Đức thức chưa hở Tuấn?
Tuấn đáp nhanh:
- Đức cũng đi suốt đêm hôm qua.
Rồi như sợ ai cướp lời, Tuấn nhấn mạnh:
- Mình gặp mấy người bạn cho biết, gần đây Đức rất thân mật với Hồng. Hai người thường đưa nhau du hí về đêm luôn.
Trán Hoa nhíu lại, bà lẩm bẩm:
- Có chuyện này à... Khốn nạn thì thôi!
Tuấn đổ thêm dầu:
- Tụi đàn ông trẻ đứa nào cũng vậy cô ơi. Chài mẹ là để bắc cầu "lơn" con gái thôi. Tôi là bạn nó, tôi biết quá mà.
Hoa bực tức:
- Biết cái gì, nói nghe coi?
- Thì thằng Đức nó lợi dụng tối đến bắt bồ với Hồng, để sau đó nhờ tôi làm tấm bình phong mà "sự" con Hồng.
Hoa nhắc lại:
- Chắc như vậy không?
Tuấn cười sặc sựa không trả lời.
Hoa hét lên:
- Tụi cấu đểu lắm, đồng loã một đám!
Tuấn phân trần:
- Tui cũng đau như cô vậy, mới léng phéng với Hồng được một tuần, thằng Đức đã nhảy vào ăn có.
Tuấn chọc tức thêm Hoa:
- Cái thằng Đức mất dạy, đã ẵm mẹ xong còn bế con, mà tui cũng không hiểu Hồng ra làm sao nữa. Ai đòi kép của bà già mình mà đành nhẫn tâm cuỗm đi...
Bây giờ Hoa mới than thở:
- Tui biết mà, tui đã già làm sao bằng con Hồng được. Tui đã nghĩ xa đến điều này nên mới trông mong vào cậu. Hy vọng cậu "với" con Hồng giùm tôi. Vậy mà cậu làm cũng không được. Nhiều lần tôi thấy cái máu "ngóng" của Đức long lên xồng xộc khi nhìn Hồng.
Tuấn thở dài:
- Tui cũng đã trổ hết tài nghệ ra để "tiếp" Hồng, nhưng không hiểu sao Hồng lại có vẻ khoái Đức hơn tui. Có lẽ Hồng muốn tìm hiểu khả năng "tác chiếh" của Đức có gì đặc biệt không mà bà lại mê nó quá...
Hoa day nẩy một mình với chiếc phôn:
- Đồ khốn nạn, một lũ khốn nạn!
Rồi bà nói như khóc:
- Con Hồng còn trẻ, đám nào nó "rước" không được? Còn tui, tui chỉ có Đức. Công lao ràng buộc lắm mới nắm được, bây giờ con gái mình lại nhảy vào phá đám...
Bà dằn mạnh:
- Chuyện này cũng tại cậu dở quá thôi. Phần Đức thì đểu cáng, chớ Hồng nó có biết gì đâu. Thấy món lạ là muốn "sực" thôi...
Tuấn phản đối:
- Cô nói vậy không phải. Chung quy là do thằng Đức cả. Nó đã giới thiệu Hồng cho tôi, rồi âm mưu dụ Hồng, chơi cái trò qua mặt.
Nghe tới đây, Hoa không còn chịu đựng được nữa. Bà dằn mạnh máy bỏ xuống. Hoa ngã lăn trên giường, ê chề cho tình đời. "Mẹ, nó lơn ai mình không tức, nhè con gái mình mà nó cũng cõng luôn, nó giựt Hồng qua tay bạn nó. Thiệt vô long tâm quá mức!" Đầu óc Hoa lúc này xáo trộn như cục boat đang bị nghiền. Bà ta chỉ nghĩ một điều: "Nếu Đức đã "thử sức" với Hồng lai, thì bà coi như thua một trăm phần trăm." Hồng còn trẻ, cứng cáp, sinh lựd dồi dào. Đường tình ái như giông bão, Hồng sẽ hốt Đức như một con chốt, kéo Đức bay bổng lên vùng khoái cảm, và chắc chắn Đức sẽ chê bà.
Nghĩ tới đây, Hoa đâm bực tức Tuấn Ngựa: "Trai tráng gì mà dở ẹt, chỉ giao có nihệm vụ cua Hồng mà cũng không giữ nổi."
Hoa nghĩ đến nếu Đức dùng nghệ thuật ân ái của hắn đã từng sử dụng với bà mà lâm trận với Hồng, có lẽ Hồng cũng sẽ phải ngất ngây tê tái. Trời sinh ra Đức có cái máu cái khả năng đặc biệt về mónnày một cách lạ lùng. Hao đã qua hai lần chồng ngoại quốc, nhưng với Đức bà phải công nhận là tuyệt diệu, phi thường. Có lẽ hamburger và bánh mì sandwich thua xa cái món cà tím mắm kho!
Buổi chiều, Hồng trở về nhà trong dán điệu rất uể oải. Nàng bơ phờ, tóc tai rũ rượi giống như một người tắm mưa bị trúng nước. Nghe bước chân người vào, Hoa trong buồng đi ra. Thấy con gái, cơn tức giận của bà bỗng nổi dậy:
- Chà, lúc này con đi chơi hơi nhiều rồi đó.
Hoa ngồi xuống ghế tiếp:
- Lúc sáng, Tuấn có gọi lại và báo cho mẹ biết con đi chơi với Đức.
Như chưa đã nư, bà gằn giọng:
- Con làm điều này má thấy không được!
Hồng còn đang mệt, nàng thở hơi cho đều lại:
- Bộ con không có quyền vậy sao? Con còn trẻ mà má!
Nhận được câu trả lời có vẻ khiêu khích của con gái, Hoa dẫy nẫy lên chống đối:
- Mày phải biết nó là kép của tao. Có biết bao nhiêu thằng nhóc đang theo đuổi mày, bộ chưa đủ sao?
Hồng cũng không vừa:
- Thực phẩm cũng tuỳ người thưởng thức. Con thích món nào con ăn món nay, bộ con không có quyền hay sao?
Thấy con gái hăng quá, Hoa đổi chiến lược:
- Nhưng con làm vậy coi có được không? Đức nó sẽ cười cả mẹ lẫn con.
- Con không cần chuyện đó. Miễn Đức ô-kê là được rồi!
- Nó ô-kê hay mày ô-kê?
- Việc này má hãy hỏi Đức. Có khi là cả hai đều đồng ý.
Hoa ngả lưng vào ghế chán chường, không ngờ hai mẹ con bà giờ này lại có cuộc xung đột kỳ lạ như thế. Hoa thực tình không hiểu nổi bọn trẻ. Chơi đâu thì chơi, cũng phải chừa một nơi chứ. Dàng này nó cuỗm luôn kép của mẹ thì quá lắm rồi. Xưa nay Hoa chưa bao giờ bị thất bại nặng như vậy. Hoa cũng nhĩg sẽ có ngày này, cái ngày mà Đức sẽ bỏ Hoa, chán Hoa, nhưng cái đối tượng mới chọn lựa không phải là Hồng, con gái Hoa.
Hoa thấy không thể lời qua tiếng lại với Hồng mà hơn nó được. Bà nghĩ về Đức. Thằng này mới chính là thủ phạm. Nó "sực" cả mẹ lẫn con. Nó thuộc loại chó đẻ. Nó muốn tiền mình và cái thân xác con gái mình. Tính điếm ngầm của Đức đột nhiên nổi dậy trước mắt bà ột cách rõ rệt. Hoa đã lầm, hoặc Đức đóng kịch quá khéo. Tựu trung lại, Hoa cảm nhận được rằng: Mình đã già rồi. Đức chỉ đáng tuổi con mình. Khi nó cặp với mình nó đã tính toán. Cuộc trao đổi giữa một đào già và kép trẻ bộ phải kết thức như vậy sao? Nghĩ tới nghĩ lui, bà lại đâm ra tức Tuấn Ngữa. Đã cố gắng sắp xếp gài độ Tuấn Ngựa cho Hồng, vậy mà thằng này cũng không nên cơm cháo gì. Còn bắc cái cầu cho Đức với Hồng bước lên đu đưa trên đó. Nếu không có vụ này, không chừng cuộc tình giữa bà với Đức cũng chua dứt đoạn. Có lẽ từ đây Đức sẽ không dám đến với bà nữa, nếu nghĩ rằng bà đã biết được chuyện này. Tính kiêu hãnh của một người phụ nữ xồn xồn còn chút nhan sắc, có tiền của, bỗng trở lại với Hoa. Hoa thầm nghĩ trong lòng: "Đức là cái chó gì, với điều kiện của bà đang có hiện nay. Có cả trăm ngàn thằng Đức khác đáp ứng nếu bà chịu đưa cay."...