Truyện Sex Hay - Vợ Sếp Đa Tình Full
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 25989
Chia sẻ:
- Ê, ráng nhen mậy!
Đức ngoái đầu lại, vẫy tay gọi Tuấn tiến lên. Đã gần đến cổng nhà Hoa. Đức muốn nói nhỏ một điều gì với Tuấn Ngựa nhưng sợ có ai ngoài sân nhà nghe thấy nếu Đức làm vậy.
- Từ từ để tao lấy "phông" cái đã.
Tuấn Ngựa trả lời Đức với giọng hơi gây.
- Em Hồng giống mẹ nó lắm, thích nổ và gợi chuyện ăn chơi nhẩy nhót, mà ráng mà gãi đúng chỗ ngứa của em nghen mậy.
Đức dịu giọng ghé vào tai nói nhỏ với Tuấn Ngựa.
Giờ giấc lúc này trở nên nghiêm trọng. Tuấn Ngựa không thèm trả lời bạn. Anh ta bung hai ngón tay vào nhau kêu một tiếng "bốc". Cái kiểu bày tỏ này theo Đức hiểu ngầm là: "Chắc ăn lắm rồi."
Sau một đợt chuông reo, người đàn bà xuất hiện ở trước cổng nhà. Bà ta mặc áo thun cộc tay với chiếc quần Jean đắt tiền. Bà tha thướt như một con rắn uốn mình chờ ruồi. Nhìnphớt khuôn mặt của người đàn bà, Tuấn Ngựa thấy bà ta còn trẻ lắm. Chỉ riêng có Đức là hiểu được lý do nào Hoa khiêu gợi như vậy. Hoa thuộc loại phụ nữ hồi xuân, được cung phụng đầy đủ về mặt vật chấn, được chất xanh tô bồi kỹ nên ấm áp lạ thường. Gần đây Hoa còn nhờ thuật xâm nhan sắc sửa đổi những đường nét trên mặt và cơ thể bà. Tất cả những lông lá, màu sắt trên mặt Hoa, từ chân mày, lỗ mũi, cái môi, cái miệng, khoé mắt, nụ cười đều được rebuilt từ bàn tay của các phù thuỷ "xâm xỏ."
Hoa sửa đổi kỹ đến đỗi cái gì trên khuôn mặt bà cũng hồng, cũng đỏ, cũng xanh, cũng xám hết. Lúc bà buồn, mắt bà cũng long lanh, môi cũng hồng, khoé mép cũng cười. Nếu ví khuôn mặt Hoa như một loại máy trình diễn nhan sắt thì đúng hơn. Nó vô tri vô giác làm sao ấy. Nhiều khi buồn rầu âu lo thấy mẹ mà môi cứ hông, miệng cứ cười, mắt cứ sanh. Ngủ dậy chưa đánh răng, còn ngá lên ngáp xuống mà mặt mày như đã đánh phấn tô son rồi. Giả cái kiểu này chán thấy mồ. Người đàn bà đẹp, quyến rũ là nhờ ở tính linh động, khi nhíu mày, khi sụp mắt, chứ cứ trơ lúc nào cũng chuan bị show-up thì còn ra cái chó gì; chẳng khác nào con búp-bê chạy pin. Mai này mấy ông thẩm mỹ viện chế thêm loại máy sửa tiếng nói giọng cười, lúc đó hốt bạc mấy bà còn đã nữa.
Vừa mở cửa, vừa cười làm dáng, Hoa trách móc:
- Mấy "ngài" giờ giấc lôi thôi quá, chờ cả tiếng đồng hồ mới thấy đến.
Đức đẩy cửa ật vào trong, nói lí nhí xin lỗi.
- Đức phải chờ thằng Tuấn Ngựa...
Chợt biết mình lỡ lời, Đức lắp bắp chữa lại:
- Mình phải chờ chú Tuấn, chú kẹt có cái hẹn với bà dì nên đến hơi muộn.
Lúc bấy giờ, Hoa mới dường như để ý tới người đứng phía sau Đức:
- À, chú Tuấn đấy à?
Bà ta làm bộ ngắm nghia Tuấn từ đầu tới chân, xong buông một câu phê phán:
- Coi cũng được, còn trẻ mà chững chạc.
Tuấn lấy điểm ngay:
- Cám ơn cô, Đức còn chững chạc hơn Tuấn mà.
Hoa xì một tiếng, lên giọng:
- Chững chạc gì ông cụ non này? Nhờ tôi chỉnh hoài mà cũng chưa tới mức được.
Ý Hoa muốn Đức phải có tâm hồn của kẻ bốn mươi tuổi, nhưng mang thể chất và sắc vóc của một chàng 22. Đức còn mắc cỡ khi gọi Hoa bằng em, còn e dè trong những cuộc đi chơi với Hoa ở chỗ đông người. Như vậy Đức chưa thoát. Đức chỉ thích gần Hoa trong những nơi u tối lờ mờ, nhất là Đức hay dùng chữ "vay mượn", mỗi lần cần Hoa chi "tại." Nghĩa là Đức còn khách sáo, Đức chưa dám chuốt hẳn đôi đũa yêu đương của hai người sao cho hết so le. Chừng nào Đức gọi hoa bằng "mình", đeo eo each Hoa đi giữa đường phố, và ôm hôn Hoa một cách thích thú nơi đông người, lúc đó HOa mới ăn chắc là Đức đã thực sự "yêu" nàng. Yêu mà còn run, còn nhát, còn sợ dư luận thì chỉ mới là yêu nửng chừng, yêu tạm bợ. Theo Hoa, nếu Đức dám bày tỏ cái yêu thứ thiệt trên mọi khía cạnh với bà, Hoa sẽ tổ chức một cái đám cưới linh đình cho thiên hạ lé chơi. Thiên hạ hết dám coi thường cái con "HOa Mồng" này. Hoa vẫn bị tụi bạn xồn xồn cho nàng cái hỗn danh "Hoa Mồng Gà". "Đồ mấy cái con lấy chồng ngoại chủng, cũng bày dạ98t Hoa này Hoa nọ, mồng gà, hoa khế thì có."Hoa nuôi trong lòng nỗi căm thù cái bọn dã9 từng trêu chọc Hoa, khinh khi Hoa, nói hoài tụi nó mới chịu tha cái tên "Hoa Mồng Gà" và để rút ngắn lại còn thành hai chữ "Hoa Mồng".
Trong lúc chờ Hoa trang điểm, Tuấn Ngựa có vẻ sốt ruột vì chưa thấy Hồng xuất hiện. Hắn đứng lên ngồi xuống, đi vòng vòng phòng khách, hết nhìn cái này lại ngó cái khác. Biết tính bạn, Đức nhỏ giọng, trấn an:
- Mày làm cái gì mà như ngựa đói không bằng, từ từ rồi cũng xong thôi.
Tuấn Ngựa bật quẹt hút thuốc, không thèm trả lời bạn. Hồng từ buồng bước ra với bộ đồ ngủ còn nhăn nheo. Bất chợt đứng khựng lại. Thái độ bối rối này chứng tỏ Hồng không ngờ bữa nay ông bồ trẻ của mẹ mình đến nhà, lại có dẫn theo khách. Lỡ bộ rồi, Hồng lên tiếng:
- "Hai" Đức.
Đức cười cầu thân:
- "Hai" Hồng.
Nghe có giọng nữ lao xao, Tuấn Ngựa bật ngược lại, cũng chỉ vừa kịp nhìn được cái lưng và mái tóc dầy, đen tuyền nổi bật lên nền áo mỏng màu hường nhạt của người đẹp.
Đức nói với theo:
- Chuẩn bị nhanh nhanh rồi đi chơi với tụi này nghen Hồng.
Có tiếng từ trong vọng ra:
- Bữa nay có chương trình gì vậy Đức?
- Thì đi ăn, rồi loanh quanh vài nơi cho hết ngày cuối tuần vậy mà...
Tuấn Ngựa đứng im, nghe hai người đối đáp, hắn muốn xía vô vài câu, nhưng nghĩ rằng mình chưa được giới thiệu chính thức nên lại thôi.
Hai mẹ con Hoa và Hồng xuất hiện một lượt nơi phòng khách, rực rỡchói chang trong bộ quần áo màu sặc sỡ.
Đức vội vã đốp chát ngay:
- Đây là Tuấn Ngựa, bạn mình đó.
Xoay sang phía Hồng:
- Hồng, "em gái" của Hoa.
Đức hạ giọng nhỏ nơi chữ "em", cố tình nói hơi lớ lớ cho ba người nghe thế nào cũng được. Hồng bắt tay Tuấn Ngựa, chiếu mắt nhìn kênh kiệu vào đối thủ. Tuấn Ngựa bối rối, lắp bắp:
- Hân hạnh, hân hạnh.
Đức tức mình về thái độ lẩm cẩm của Tuấn Ngựa trước mặt người đẹp buổi ban đầu. Lúc trước, Tuấn hoạt bát nhanh lẹ bao nhiêu, bây giờ tự dưng ngờ nghệch và chậm chạp quá độ.
Hoax en vào:
- Bây giờ mình đi đâu, mấy ông "mãnh"?
- Bữa nay mình hãy để cho Hồng quyền quyết định. Đức đề nghị.
Hồng tấn công và đưa Tuấn vào thế kẹt:
- Tuấn là bạn mới, vậy đưa tụi này đi đâu, tụi này đi đó, chớ cần gì mà lựa chọn.
- Bây giờ lên xe rồi hẵn tính. Câu độ bằng lối ỗm ờ là nghề của Tuấn Ngựa.
Trong việc lựa nơi chốn để ăn chơi, Hoa là người lưu ý nhất. Bởi vì cái sự so le tuổi tác giữa bà ta và anh kép trẻ, cho nên lúc nào Hoa cũng muốn họ chỉ đến nh74ng nơi có đám đông gái xồn xồn hầu được chen chúc vào đó và nổi bật hơn. Hoa ngán đến các tiệm có mấy em choai choai, đứa nào cũng sẽ gọi Hoa bằng dì, bằng cô, còn đối đáp với Đức bằng anh, bằng em, như vậy ngượng thấy mẹ.
Đức thì không để ý đến điều này. Mục đích chính của cuộc gặp gỡ hôm nay là làm sao cột được Tuấn Ngựa vào Hồng để có thêm đồng minh thân thiện ngõ hầu dễ dàng thực hiện kế hoạch "bắt mánh" Hoa cho chắc ăn....