Truyện Sex - Ham Muốn Tiền Ẩn Chap 6
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 18791
Chia sẻ:
Hai người hầu nữ đi lại xách hành lý cho Lan Chi và Thục Nhi. Hai nàng đi theo họ trên một dãy hành lang dài, chạy dọc bờ biển. Giữa căn phòng là chiếc giường King size, có thể nằm 6 người thoải mái, trong phòng vật dụng đều đầy đủ, nhưng điện thoại không có. Hai nàng mệt mỏi nằm lăn ra, quần áo cũng không thay, ngủ vùi.
___________
Lan Chi và Thục Nhi ngâm mình trong bồn tắm, nước nóng làm hai nàng cảm thấy thư giãn. Căn phòng này có một buồng vệ sinh, toilet thì có vách che ngắn, còn bồn tắm thì rất rộng, không che chắn gì. Thậm chí cửa sổ cũng trong suốt, nhìn qua dãy hành lang, ra tới biển. Lan Chi để ý phục vụ các phòng này đều là phụ nữ, không thấy một gã đàn ông, nàng cảm thấy mình như đang trong thẩm cung của một vị vua.
Lan Chi nhìn ra, bãi biển rì rào ở đây thật trong như Bình Ba vậy, nhưng được chăm chút tốt hơn, với những hàng dừa dài, thân nghiêng rũ tàu lá sát đất, bãi cát trắng mênh mông, một chiếc dù trắng bay phất phới với hai chiếc ghế dựa dài. Lan Chi thầm cảm thán, nếu không bị uy hiếp, thì nàng quả thật thích nơi này.
- Bây giờ…- Thục Nhi vừa cất giọng hỏi, thì gặp ngay bàn tay Lan Chi đưa lên ngăn lại.
- Không hỏi nữa. Chị cũng không biết. – Lan Chi vẫn không mở mắt ra.
Thục Nhi thấp thỏm, nàng không biết tại sao mình lại ỷ lại vào Lan Chi nhiều vậy, nhưng ngoài cách này, nàng không biết làm gì hơn.
- Bây giờ như thế này. Dù có chuyện gì xảy ra, em không được tách ra khỏi chị. Phần ứng phó em phải theo chị. – Lan Chi nhìn Thục Nhi nói.
Thục Nhi gật đầu lia lịa.
Cánh cửa bật mở, hai cô hầu nữ đi vào, cầm trên tay hai chiếc áo choàng tắm, họ đứng hầu ngay sau lưng hai nàng. Lan Chi và Thục Nhi đứng lên, thân thể hai nàng bóng loáng nước, hai cô hầu bước đến cẩn thận lấy khăn lau khô người cho hai nàng và khoác áo choàng tắm vào cho họ.
Lan Chi và Thục Nhi được đưa đến một căn phòng rộng, bên cạnh phòng khách. Bên trong là căn phòng rộng lớn với nhiều cây xanh, phía trên là giếng trời rót ánh nắng xuống tắm sáng cả căn phòng. Giữa phòng có một chiếc bàn trắng, hình chữ nhật, một người đàn ông mặc áo choàng tắm ngồi đó như cố tình chờ hai nàng. Lan Chi từ xa đã nhận ra ông Rai, nàng hít một hơi sâu, bàn tay khẽ nắm lấy tay Thục Nhi ra hiệu cho nàng bình tĩnh. Lan Chi bước tới dẫn trước nửa bước, miệng mỉm cười nhẹ nhàng tự nhiên.
- Mr.Rai, what a supprise you brought for us! – Lan Chi nói giọng mỉa mai.
- No problem. There are lots more, waiting for you. – Ông Rai mỉm cười, mắt ông lóe sáng.
Lan Chi hơi rùng mình, thầm đoán ông còn kế hoạch gì với mình.
Ông Rai mời hai nàng ngồi ăn sáng, bữa ăn rất ngon. Thục Nhi không nói gì như đã định trước. Lan Chi và ông Rai chỉ nói chuyện như thăm dò nhau, không hề đề cập đến việc tại nhà ông, cũng như việc hai nàng bị ép buộc đến đây.
- You have more patient than I expected. I believe you have many questions for me.- Ông Rai mỉm cười nhìn nàng tán thưởng.
- Ok… I love beaches. Can we take a swim after this? – Lan Chi hỏi.
Mắt ông Rai thoáng ngạc nhiên, ông rất bất ngờ trước đề nghị của nàng.
- Of course, as you wish. But I have to send the guard with you, for your own safety. I hope you understand. – giọng ông Rai hơi trầm xuống.
- Ok. Done. – Lan Chi nói.
Nàng đứng lên, gần như cùng lúc Thục Nhi đứng lên theo nàng. Trước ánh mắt ngạc nhiên của ông Rai, Lan Chi mở dây đai áo choàng, buông nó rơi xuống ngay tại bàn ăn. Thục Nhi thoáng ngần ngừ, cũng làm theo. Ông Rai mắt như tóe lửa, cổ họng ông khô khốc, ông không muốn mình thất thố nhưng không thể dứt mắt ra khỏi thân thể không mảnh vải che thân của Lan Chi. Nàng quá đẹp. Thục Nhi cũng là phụ nữ có thân hình đẹp, nhưng đứng kế Lan Chi nàng bị tước hết hào quang vốn có. Ông Rai thở mạnh, ông đã thấy thân hình nàng đêm qua, nhưng dưới ánh đèn mờ ảo, ông không thể đánh gía hết vưu vật hoàn mỹ này. Hai tay ông nắm chặt thành ghế để ngăn mình đứng dậy lao vào nàng, lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh toát.
truyen sex: http://vkldkm.sextgem.com
Lan Chi mỉm cười đi thẳng ra cửa, bước chân nàng uyển chuyển, cặp mông tròn lẳng đung đưa theo bước chân nàng, lưng nàng hơi cong về phía trước, ưỡn ra bộ ngực kiêu hãnh của mình. Nàng liếc nhìn hai tên bảo vệ, mắt trợn tròn, miệng chảy nước hai tay chấp lại che cục u to phía dưới. Lan Chi mỉm cười với hai gã, hai gã gần như hộc máu tại chỗ. Mắt nàng nhìn về bờ biển xa xa, nước xanh mướt, miệng Lan Chi mỉm cười. Đây là hiệu quả nàng mong muốn, nàng không muốn trở thành món đồ chơi bị đùa bỡn trong tay ông Rai. Dù đã lọt vào tay ông, dù ông có thểbất cứ lúc nào cưỡng đoạt nàng, nhưng Lan Chi không cam tâm để người ta chi phối hành động của mình. Nàng phải để ông ta ý thức được, ông ta không thể sở hữu nàng như một đồ vật, ông ta muốn nàng là do nàng ban ơn.
Ông Rai bừng tỉnh, ông hơi đỏ mặt, lâu lắm rồi ông không thất thố như thế. Ông quắc mắt nhìn hai gã bảo vệ, hất càm về phía hai nàng. Hai gã hiểu ý, mừng rỡ đi theo hướng Lan Chi và Thục Nhi, được nhìn hai người đẹp tắm biển khỏa thân còn gì thú vị hơn.
- Em sợ chị thiệt đó. – Thục Nhi đi phía sau che miệng nói.
- Đâu có gì. Thêm hai ba gã nhìn mình khỏa thân cũng không có gì đáng nói. – Lan Chi nhún vai dửng dưng.
- Nhưng chị không sợ ông ta ham muốn chị hơn, cưỡng đoạt chị ah?
- Khi mình đã lọt vào tay chúng, chị muốn em hiểu rằng mình không thể thoát ra đơn giản mà không phải trả gía gì. Cái gía đó chắc chắn là thân xác của mình. – Lan Chi ngưng một chút chờ ý thức của Thục Nhi theo kịp mình. – Nhưng dù gía gì đi nữa, thì mình không thể là món đồ chơi sau khi chán chê thì trao đổi. Em hiểu chứ?
Thục Nhi rùng mình, nàng đã hiểu, Lan Chi chấp nhận sự thật và sẵn sàng dấn thân vào đó, còn hơn bị người dẫn dắt.
Hai nàng đến bên bờ biển, sóng tràn lên ướt chân, cảm giác lạnh lẽo. Lan Chi vặn người, uốn éo cơ thể như một vận động viên làm nóng trước khi thi đấu. Nàng bước thẳng xuống biển, nhưng không đi xa, nàng quỳ hai gối xuống cát, cố tình quay người lại hướng thân trước mình về căn biệt thự trắng, tay tát nước lên người mình, xoa vuốt trên thân thể mình. Nàng biết có ít nhất 3 người đàn ông quan sát nàng từ xa. Hai tên bảo vệ đứng chấp tay, mắt không chớp, mặt đỏ bừng, ông Rai nàng không thấy được ông đứng đâu, nhưng chắc chắn ông ta không bỏ qua quan cảnh này.
Lan Chi đoán đúng, ông ta đang đứng sau khung kính cửa sổ trên tầng 1 của căn biệt thự. Tay run run ông cầm chiếc ống dòm đưa lên mắt, áo choàng mở rộng, tay còn lại đưa xuống dưới nắm lấy mái tóc một cô gái quỳ trước mặt ông, đang hì hục mút dương vật cho ông. Nếu có Lan Chi ở đây, nàng sẽ nhận ra ngay, cô ta là Kẻo Lạt. Nàng rất chăm chú phục vụ ông Rai không than phiền điều gì. Chợt ông rùng mình, tay ném chiếc ống dòm xuống, túm chặt tóc Kẻo Lạt kéo khuôn mặt xinh đẹp sát vào hạ thể mình, tiếng gầm khẽ trong cuốn họng ông, hai tay ông gì chặt. Kẻo Lạt đau đớn vì mái tóc bị nắm thô bạo, dương vật ông Rai đâm hết cuống họng nàng, co giật phúng xuất làm nàng ngạt thở, nàng buộc phải nuốt xuống để lấy hơi, khóe mắt nàng lén chảy xuống một giọt nước mắt tủi nhục.
Bốn năm trước khi Kẻo Lạt còn là cô sinh viên tốt nghiệp loại ưu tại một trường Đại học danh tiếng Singapore, nàng về nước với niềm hân hoan chào đón của cả gia đình và người yêu. Nàng và người yêu mình quen nhau 6 năm, cùng đợi chờ nàng về để làm đám cưới. Khi Kẻo Lạt bước chân vào cty này, nàng được tuyển dụng làm thư ký riêng của ông Tim, nàng đã từng hy vọng tràn trề hướng đến tương lai mình. Nhưng vào buổi tiệc sinh nhật đó, tại nhà ông Chủ tịch, khi ông thấy nàng, mọi tương lai hy vọng của nàng đều vỡ tan như bọt xà phòng. Ông ta dùng thuốc kích thích cho vào nước uống của nàng, cưỡng đoạt thân thể trinh trắng của nàng. Ông còn quay phim lại giây phút hoang dại của nàng, nhúng nhảy trên dương vật cương cứng của ông và gửi cho bạn trai của nàng. Mọi chuyện sẽ tốt cho nàng nếu chỉ kết thúc như thế. Nàng bị biến thành tình nhân của ông, nô lệ tình dục thì đúng hơn, chỉ giúp ông giải khuây. Bên ngoài nàng vẫn tiếp tục công việc của mình như thế trong bao nhiêu năm, nhưng tối về thấp thỏm khi nghe tiếng điện thoại triệu hồi của ông ta. Nàng đã từng nghĩ đến việc rời xa ông ta, đi sang nước khác. Nhưng ông ta đã đoán trước suy nghĩ của Kẻo Lạt , ông ta ném cho nàng xem một bộ hồ sơ, trong đó là lai lịch, thân thế của cả gia đình nàng. Nàng cầm bộ hồ sơ nặng trĩu trong tay, nàng biết cuộc đời mình đã không còn đường trở về....