Truyện Sex - Ham Muốn Tiền Ẩn Chap 2
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 7901
Chia sẻ:
– Không phải vậy đâu, em đừng giận anh. Không phải vậy đâu – Sơn nói liên tục như sợ nàng ngắt máy.
– Em nói vậy thôi. Em không ghen với Thục Nhi đâu. Nhưng em có hơi buồn vì anh đấy. Thôi được rồi, anh không phải lo lắng như thế. Anh cứ thoải mái trong thời gian này đi. Em yêu anh. Em phải đi đây. – Lan Chi cúp máy.
Nói nàng hoàn toàn không ghen, nàng cũng không tin vì lòng nàng buồn bực, xót xa. Nàng biết anh có nhu cầu của đàn ông, nhưng ngay sau khi nàng đi, anh không nhịn được một đêm sao.
Tiếng gõ cửa vang lên, giọng anh Linh vang lên bên ngoài.
– Xong chưa em ơi.
– Dạ, em ra liền.- tiếng Lan Chi vang lên.
Nhưng nàng vẫn ngồi trên giường, bần thần suy nghĩ, tại sao mình lại nóng với chồng như thế, Thục Nhi cũng do nàng dành làm quà bất ngờ cho chồng, cũng là nàng khuyến khích anh đi tìm nàng nếu có nhu cầu. Trong khi đó, anh yêu nàng như vậy, anh hy sinh đủ thứ vì những thú vui của nàng, nhưng chỉ vì chuyện anh tìm tới Thục Nhi sớm hơn nàng dự định thôi. Mắt Lan Chi như tinh tường được sự việc, nàng tỉnh táo trở lại, đứng lên nhìn lại mình qua gương, mỉm cười rồi đi ra ngoài.
Lan Chi mở cửa ra, thấy anh Linh đang dựa tường hút thuốc, dáng anh cao ráo, mặc chiếc vest đen, thật lịch lãm. Nàng đi đến bên anh, hai người nhìn nhau cười rồi đi xuống thang máy. Linh ngắm nhìn Lan Chi trong kính thang máy, nàng mặc một chiếc váy đen qua đầu gối, phía trên là chiếc áo ren trắng, tay dài, kín cổ, nhưng vẫn ôm sát thân mình tôn lên đường nét của nàng.
Hội chợ Nông nghiệp năm nay thật hoành tráng, có cả sự tham gia của các nước bạn trong khối ASEAN, giới thiệu từ sản phẩm nông nghiệp, các sản phẩm phụ trợ như thuốc trừ sâu, phân bón, máy móc … Hàng trăm cửa hàng, dầy đặc chen chút trong khuôn viên rộng gần 35,000 mét vuông, đi giữa các lối đi cứ như mê cung.
còn tiếp..,- Lưu ý: truyện này có nội dung 18+(nặng) và nhiều từ ngữ ko được "trong sáng" cho lắm nên những ai chưa đủ tuổi và dị ứng thể loại này thì tìm truyện khác nhé.
- Em cứ lướt qua phải, còn nhiều lắm mà – Phúc quan sát thấy Sơn gật gù, hắn thích chí nhắc nhở.
Sơn lướt tới. Tấm hình này chụp người phụ nữ đó như đang bay, toàn bộ cơ thể khỏa thân của cô ưỡn cong, tóc xõa tung ra sau lưng, chân cô hổng khỏi mặt đất. Tấm hình phô diễn hết những đường cong cơ thể, khuôn mặt cô thấy rất rõ, khá xinh xắn, nhưng cảm giác của tấm hình mang đến cho Sơn hoàn toàn là nghệ thuật, không vẩn đục chút dục vọng nào. Anh tiếp tục xem nhiều hình ảnh khác, cũng là của cô gái ấy, cô dường như rất tự nhiên, không gò bó, hoàn toàn tự do như thể khái niệm con người sinh ra đã khỏa thân. Hồng Sơn bắt đầu bội phục Phúc.
- Người mẫu này mình thuê ah anh? – Sơn hơi tò mò.
Phúc mỉm cười rất tự nhiên, mắt nhìn sâu vào Sơn.
- Vợ anh sắp cưới của anh đấy – Ánh mắt Phúc khi nói câu này ánh lên nét tự hào.
- Ah… anh làm em bất ngờ quá. Chị đẹp quá. Mà em cũng chưa có dịp gặp.
- Hì hì, cũng mới quyết định thôi. Chưa giới thiệu cho anh em đâu – Phúc nói.
Chợt Sơn im lặng, chần chừ, tay chàng cho vào túi quần rồi mà vẫn nắm chặt trong đó không chịu rút ra.
- Em có cái này, tính nhờ anh góp ý giúp mà ngại quá – Sơn hồi hộp.
- Ngai ngùng gì? Anh em mà, mày sao nói vậy? Cái gì?
- Dạ mấy tấm hình em chụp vợ, hình riêng tư thôi. Nhưng em đã cố gắng lắm, vẫn không thấy đạt anh ạ – vừa nói Sơn vừa rút điện thoại ra.
Tay anh cầm chiếc điện thoại mà ngón tay rung rung, cảm giác từ đầu ngón tay truyền vào lạnh buốt. Anh vào mật mã folder bí mật, hàng loạt hình ảnh khỏa thân của Lan Chi hiện ra, đủ mọi tư thế.
- Anh xem thử, đừng chửi em nhiều quá tội nghiệp – Sơn đưa điện thọai qua Phúc.
Phúc cầm lấy chiếc điện thoại, lúc đầu hắn chỉ định liếc sơ rồi phê phán như một nhà bình luận nghệ thuật chuyên nghiệp. Nhưng khi hình ảnh khỏa thân của Lan Chi thu vào mắt, chiếc điện thoại như nặng trĩu trên tay Phúc. Rất nhiều tấm hình, phô bày hết vẻ gợi cảm của Lan Chi, thân thể nàng như hoàn mỹ, từng góc nhỏ, từng nếp gấp nhỏ của làn da. Tay Phúc rung rung, hắn lướt qua cho kỳ hết, như sợ thằng bạn đổi ý đòi lại. Mặt hắn nóng bừng lên, hơi thở ngắt quãng. Hắn ráng kiềm chế bản thân mình trước ánh mắt quan sát đối diện của Hồng Sơn. Phúc đã từng chụp hình khỏa thân cho rất nhiều phụ nữ, thậm chí người mẫu và diễn viên. Nhưng giây phút này thật khó giữ được biểu hiện tự nhiên trước những hình ảnh chụp cơ thể không mảnh vải che thân của Lan Chi. Chợt mắt hắn mở to, trợn tròn lên. 3 tấm hình cuối cùng, chụp Lan Chi đang le lưỡi liếm dọc một cái dương vật cương cứng, không cần nghĩ cũng biết là của Sơn. Mắt nàng mơ màng nhìn thẳng vào màn hình, mà Phúc có cảm giác như nàng đang nhìn mình. Ôi người phụ nữ này… ánh mắt này,.. thật là…
- Ah.. em quên mất.. em xin lỗi, anh cho em mượn lại cái máy – Sơn chợt nhớ đến những tấm hình cuối, không thể cho người khác xem.
Phúc kịp lướt ngón tay trả lại vài tấm hình trước và đưa máy sang cho Sơn. Hồng Sơn nhận lại máy nhìn thấy tấm hình đứng ngoài ban công của Lan Chi, anh thở phào, may thật anh Phúc chưa xem đến 3 tấm cuối.
- Ah… hèm…Phúc đằng hắng cố gắng ra vẻ tự nhiên, quên đi cái cục dưới quần đang sưng to bức bối.
- Hình cũng đẹp, vợ em người rất đẹp, nhưng em chưa biết hướng dẫn tư thế post cho cô ấy, em cũng cần canh các góc độ hợp lý và sáng tạo hơn – Phúc nói cứ như đàn anh chỉ dạy thật sự.
- Dạ, em biết. Từ ngày chụp mấy tấm hình này, em biết khả năng của mình chỉ có thế thôi. Em cần học thêm nhiều – Sơn tự – -nhận.
- Ah, thế này nhé. Cuối tuần sau, tụi anh sẽ có một chuyến chụp hình dã ngoại trên đảo Bình Ba, ngoài vịnh Cam Ranh. Nhóm tụi anh có 5 người, mang theo 2 cô người mẫu. Em muốn tham gia không?
- Thật thế ah? Em là tay mơ, cũng được tham gia ah anh? – Sơn ngạc nhiên.
- Được chứ, trước chuyên nghiệp ai không phải là tay mơ em? Mày theo anh, không ma nào dám ý kiến – Phúc tự tin.
- Hay đấy. Mà em dắt vợ em theo được không anh? – Sơn chợt nhớ ra.
- Ah hèm, sợ vợ em ngại thôi. Tụi anh ít dám dẫn vợ đi mấy vụ này lắm. Chụp khỏa thân mà, đang sáng tác, vợ nó xông vào oánh túi bụi mẫu thì tội người ta – Phúc nói giọng hài hước.
- Ha ha… Làm gì đến nổi thế.
- Nói tưởng đùa chứ có thiệt đó nha. Có một anh bị như thế rồi. Sau giới người mẫu hình đồn nhau cạch mặt hắn, thế là bây giờ hắn chuyển qua chụp phong cảnh và trẻ em thôi… Phúc nói xong ngã ra cười nghiêng ngã.
- Ha ha… nói chuyện với anh vui thật đấy. Mà em dám cam đoan với anh, vợ em rất ngoan hiền, đặc biệt chỉ có em ghen, cô ấy không bao giờ biết ghen – Sơn nói, tới câu cuối giọng anh hơi trầm xuống.
- Ừm, chú nói đó nhé. OK. Để anh báo với anh em nhóm của anh. Anh sẽ hẹn chú chính xác ngày giờ và địa điểm sau nhé.
Thế là cả tuần sau đó, Hồng Sơn lấy máy ảnh ra, chơi đùa, thử nghiệm đủ thứ. Anh lên các diễn đàn nhiếp ảnh tìm hiểu các thiết bị, các góc chụp ảnh khỏa thân, tốn bộn tiền mua sắm đủ thứ. Còn thuê người tới nhà dành hẳn một căn phòng nhỏ set up studio với đầy đủ đèn flash dù, flash chụp đủ loại. Lan Chi cũng tò mò với những thứ chồng làm, nàng không ngăn cản anh, vì những thứ này đã cho anh niềm vui mới. Sau khi set up studio xong, giai đoạn thử nghiệm, Sơn thủ thỉ nói vợ làm người mẫu cho anh. Lan Chi đồng ý ngay, miễn là anh vui, nàng không ngại điều gì.
Trong studio, Lan Chi khỏa thân, khoát hờ một chiếc khăn tắm nhỏ tí, y như bữa nàng bị khóa ngoài nhà trong buổi chiều của tiệc chia tay độc thân. Đây là đề nghị của Sơn, anh