Truyện Sex 1001 Đêm X
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 1929
Chia sẻ:
Thúy là một "thiên kim tiểu thư", con nhà giàu, học giỏi. Nàng rất có nhan sắc, nhưng phải cái tội quá kiêu ngạo nên thành ra không có chàng nào dám "rớ" vào.
Những người hội đủ điều kiện để lọt mắt xanh của Thúy như bác sĩ, kỹ sư, cũng như các công tử quý phái, những người học giỏi; những kẻ đẹp trai như ảnh đế vẫn không người nào chiếm được trái tim của nàng. Người giàu có thì bị chê là "xấu trai"; người có bằng cao thì bị chê là không chút "lãng mạn"; người đẹp trai học giỏi thì lại là "con nhà nghèo"! Thỉnh thoảng cũng có một vài anh bạo dạn làm quen với mục đích muốn tiến xa hơn, nhưng sau khi nhìn thấy rõ tính tình của nàng ta thì chỉ còn biết 'vắt giò lên cổ mà chạy'!
Xuân qua, xuân lại... Xuân đến, xuân đi... Nàng giờ đây đã sấp xỉ gần 30 mà vẫn "phòng không gối chiếc", trong khi bạn bè hầu hết đã "mồ yên mả đẹp" với hạnh phúc gia đình. Thúy càng nghĩ càng buồn cho thân phận. Nhiều lúc nàng ngồi khóc một mình, tự nhủ:
- "Phải chi hồi đó mình đừng kiêu ngạo quá!"
Ba má nàng lúc đó cũng hoảng hốt, chạy ngược chạy xuôi để kiếm chồng cho con gái nhưng vô hiệu, vì nghe nhắc đến tên nàng là ai cũng bị ám ảnh, mau mau "tìm nơi lánh nạn" chứ không dám nghĩ đến chuyện cưới nàng, vì không ai muốn bị khi dễ nữa. Thúy vẫn tiếp tục "chổng mông" mà gào hàng ngày, thầm trách "bề trên" sao nỡ phũ phàng không chịu ban bố cho nàng một tí... tình...
Ba má của Thúy bèn nghĩ ra một cách. Hai người liền viết một bảng "kén rể" treo ngay trước cổng nhà. Phía dưới bảng kén rể là một tờ "thông cáo" nói rõ điều lệ kén rể, nghĩa là nhà nào có con trai "hội đủ điều kiện" thì cha mẹ cứ việc đem tới nơi để hai đàng nói chuyện, bàn thảo.
Một ngày kia, gia đình ông Ba trong nghe được tin gia đình Thúy muốn "cưới chồng" cho con gái thì gọi đứa con trai là thằng Cả Ngố ra bảo:
- Cả Ngố! Mày đã đến tuổi "cập kê" rồi. Đây là lúc cần phải tìm cho mày một nơi xứng đáng để gửi gấm.
Gia đình ông Ba thuộc giới "bần cố nông", nghèo rớt mồng tơi. Ông Ba làm nghề "thợ đụng" để nuôi gia đình. "Thợ đụng" đây có nghĩa là "đụng đâu làm đó", không bao giờ chê bất cứ một việc gì. Cả Ngố vẫn thường theo cha giúp việc. Anh ta không biết chữ, nói năng thì vụng về, không biết suy nghĩ là gì cả. Chỉ vì to người tốt tướng thành ra mới được ông Ba cho đi giúp việc lặt vặt.
Chẳng qua là có người trong xóm vì đã một lần đi hỏi cô Thúy kia làm vợ cho con trai mà không xong nên đâm ra hận, muốn "chơi" gia đình giàu có kia một phen cho bõ ghét nên mới tìm đủ lời ngon ngọt dụ dỗ gia đình ông Ba, nói rằng gia đình Thúy rất "ái mộ" gia đình ông ta, muốn gả con gái cho Cả Ngố, con trai ông. Là người chất phác, ông Ba nghe nói là tin ngay, chẳng chút nghi ngờ. Ông ta thầm nghĩ nếu con trai mình được làm rể gia đình kia thì thật là "vạn phúc", không chừng gia đình ông ta sẽ được nhờ, biết đâu sẽ "giàu ba họ"...
Hôm ấy, khi nghe ông Ba bảo tìm một nơi xứng đáng để gửi gấm chàng ta, Cả Ngố không hiểu gì cả hỏi:
- Thế nào là nơi xứng đáng hả ba? Còn gửi gấm là gì?
Ông Ba lắc đầu, mắng:
- Mày thật ngu quá đi thôi! Đã 30 tuổi đầu rồi mà chẳng khôn ra một tí nào cho cha mẹ được nhờ cả. Ý tao nói là sẽ tìm cho mày một người vợ để có một gia đình vững chắc, để mày trao thân gửi phận!
Cả ngố lại trố mắt hỏi:
- Trao thân gửi phận là gì hả ba?
Ông Ba chỉ còn biết thở dài nói:
- Thật tao hết biết phải nói gì rồi!
Thấy ông Ba chán nản, Cả Ngố lo sợ hỏi:
- Mà ba nè! Lấy vợ có gì sướng không mà sao đàn ông ai cũng ham vậy?
Ông Ba lại một phen điên đầu vì thằng Cả Ngố. Nhưng ông chợt nghĩ ra được một kế, liền nói với Cả Ngố:
- Miễn là mày chịu nghe lời ba mà lấy vợ thì ba sẽ tìm người dạy cho mày biết cưới vợ sướng tới cỡ nào.
Cả Ngố vẫn không hiểu, nhưng gật đầu đáp:
- Nếu ba đã muốn con cưới vợ thì đời nào con dám cãi.
- Tốt!
Ông Ba vào trong nhà "đập heo", lấy ra tất cả những đồng tiền để dành được, đồng thời còn phải bán thêm một ít đồ quý trong nhà mới có được một số tiền tương đối kha khá. Ông bèn tìm đến một cái "động", tìm một ả giang hồ thương lượng:
- Tui có ít tiền tặng cô đây. Cô làm ơn dậy cho thằng con trai tui cách làm cho vợ nó sướng sau này, cũng như làm cho nó "đã" một "tăng" để nó chịu lấy vợ dùm tui. Ơn của cô tui nguyện ngàn năm "bỏ túi"... í quên, bỏ vào trong quần..., chết cha quên nữa... bỏ trong đáy lồn..., thấy con đĩ mẹ..., cứ quên hoài..., bỏ trong đáy lòng.
Con Năm, tức ả giang hồ cười híp cả mắt, vui vẻ nói:
- Được! Bác cứ đem anh ấy lại đây. Cháu bảo đảm với bác qua một khóa huấn luyện, "ảnh" sẽ trở thành người chồng lý tưởng, vợ ảnh không thích không ăn tiền.
Ông Năm mừng quá, cám ơn con Năm rối rít. Sau đó, cứ chiều chiều, ông Ba lại gửi Cả Ngố đến cô Năm học nghề. Mỗi lần ở "lớp" về nhà, Cả Ngố trông vui vẻ yêu đời hết cỡ nói. Ông Ba thấy vậy mừng thầm trong lòng. Số tiền lương làm được hàng ngày dù không được bao nhiêu, ông Ba cũng trích ra chút đỉnh để man đến tặng cho con Năm để ả vui lòng, tiếp tục "dạy" con trai mình đến nơi đến chốn. Vài tháng sau, một hôm Cả Ngố hí hửng ra khoe với ông Ba rằng:
- Ba nè! Con Năm nó nói bây giờ con đủ sức lấy vợ rồi.
Ông Ba nghe nói mừng lắm, nhưng vẫn hỏi:
- Thế nào là đủ sức lấy vợ?
Cả Ngố đáp:
- Con Năm nó bảo con có cặc bự và dài, lại đụ dai...
Ông Ba cau mặt, phất tay ngắt lời, mắng:
- Ây! Ăn nói kiểu mày thì làm sao mà có vợ được! Phải khiêm nhường, ít nói. Mày phải biết "hành động hơn lời nói" rất nhiều nghe chưa?
Cả Ngố cúi đầu lắng nghe lời dạy bảo của bậc sinh thành. Ông Ba tiếp tục "giảng luân lý" cho cậu con một hồi rồi nói:
- Ngày mai tao dẫn mày đi hỏi vợ.
Mắt Cả Ngố sáng lên:
- Ai vậy ba?
- Con Thúy, con ông Cao, là tỷ phú ở xóm mình.
Hôm sau, ông Ba lấy quần thung mới nhất của mình mặc vào. Nhờ tài ngoại giao giỏi, ông mượn được thêm một chiếc áo vét và một đôi dép cao su mới mang vào. Ông ta đứng soi gương, gật gù nói với vợ:
- Đẹp trai thật! Sang trọng thật! Má nó thấy tui "phông" không? Còn bảnh hơn hồi mới lấy má nó nhiều phải không? Coi chừng gia đình bên kia tưởng lầm là tui đi hỏi vợ cho chính tui chứ không phải hỏi vợ cho con trai.
Bà Ba bĩu môi "xì" một tiếng, nói:
- Thôi đi cha già mắc dịch! Già rồi màhổng nên nết!
Ông Ba cười ha hả rồi chỉ huy phái đoàn lên đường. Khi đoàn người tới một ngôi biệt thực nguy nga lộng lẫy, người gác cổng mở cửa nhìn ông Ba từ đầu đến chân rồi hỏi:
- Có phải chú mày là người nhà của ông Ba, có hẹn trước với chủ tao tới đây nói chuyện dạm vợ cho con đó không?
Ông Ba nghe nói nổi trận lôi đình quát:
- Đồ cái thứ người làm gì mà ăn nói mất dạy như vậy hả? Mày có biết tao là "ông Ba" đây không? Mau vào thưa với chủ mày ra đây đón rước.
Người gác cổng mặt mày cau có nhìn ông Ba thêm một lần nữa từ đầu đến chân rồi mới chịu vào trong. Một lát sau, một người mặc còm- lê hết sức sang trọng, dẫn theo nhiều người theo sau đi ra. Ai nấy đều nhìn ông Ba như có cảm tưởng ông ta là người hành tinh mới xuống thăm địa cầu. Thay vì mời ông Ba và phái đoàn vào trong, người đàn ông mặc còm- lê ngạo nghễ cất tiếng hỏi:
- Tui là Cao, cha của Thúy. Có phải ông là ông Ba đó không?
Ông Ba chắp hai tay khúm núm:
- Dạ... dạ... tui đó..., thưa quan lớn...
Ông Cao lại nói:
- Con Thúy nhà tui nó khó tính lắm. Nó không thích ồn ào. Nó chỉ muốn gặp, xem mặt người con trai nào định hỏi nó mà thôi. Vậy con trai ông đâu, mau theo tui vào trong cho nó gặp. Sau đó, nó có bằng lòng hay không thì tụi tui sẽ cho ông biết sau.
Ông Ba liền gọi Cả Ngố ra giới thiệu:...