Truyện xxx Nữ Y Tá
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 23021
Chia sẻ:
Nụ cười mê hồn hé mở khoe hàm răng trắng muốt với chiếc răng khểnh duyên dáng.
– Anh nói thật đó. Em mà nói vậy… có khác nào nói rằng anh không biết đẹp xấu là gì sao!
– Không có đâu…
Cô bé bẽn lẽn. Đức đã khéo léo rút ngắn khoảng cách giữa hai người. Câu chuyện đột nhiên trở nên thân mật.
– Em là bạn thân với Mộng Tuyền?
– Không, em chỉ học chung lớp thôi.
– Anh nghĩ là… anh rất vui được gặp em.
Tố Như mỉm cười. Nàng thấy tim mình bồi hồi trước sự tán tỉnh có bài bản lãnh của chàng trai. Nàng đúng là em của Tố Uyên. Không như chị, nàng ít chơi bời hơn. Nhưng trong thâm tâm, tiêu chuẩn của người bạn trai phải là giàu có, đẹp trai, có đủ tiền bạc và xe cộ để cung phụng nàng. Nàng vốn kín đáo nên chẳng ai biết điều đó. Ai cũng tưởng nàng rất ngây thơ và vô tư. Giờ đây, nàng đã gặp được người trong mộng. Dù còn bỡ ngỡ nhưng lòng nàng đã bị tài hoa của Đức chinh phục hoàn toàn.
– Chu cha, hai người quen nhau lâu chưa.
Mộng Tuyền bỗng xuất hiện, phá vỡ sự riêng tư của đôi trai gái.
– Mới đây thôi.
Đức trả lời. Mọi cặp mắt đổ dồn về phía hai người. Ai cũng công nhận họ là cặp đẹp đôi nhất đêm nay. Nhưng không phải là không có những nỗi buồn, tiếc cho bản thân mình không có duyên phận. Mộng Tuyền cũng buồn vì hi vọng về tình yêu giữa nàng và Đức tan thành mây khói. Nhưng nỗi buồn cũng qua mau. Sự nhí nhảnh lại trở lại với cô bé.
– Xin mọi người im lặng
Mộng Tuyền cao giọng.
– Tuyền xin thay mặt các bạn có một đề nghị… Anh Đức từng là tay ghita số một của trường mình, còn Tố Như là giọng hát hay nhất của trường chúng ta. Mình đề nghị hai người phục vụ mọi người một bài hát. Các bạn đồng ý không?
– Hoan hô, được à nha. Tôi đồng ý!
– Đúng rồi, Tố Như hát bài gì đi!
– Cho tràng pháo tay tụi bây ơi…!
– ….
Cả đám đông reo hò tán thưởng. Một ai đưa cho Đức cây đàn. Trong lúc Đức so lại dây thì Tố Như lắc đầu quầy quậy:
– Như không hát đâu… Như hát dở lắm.
Mọi người lại ồ lên:
– Thôi mà, Như hát cho mọi người nghe đi.
– Như hát hay lắm đó.
– Hát bài “Xa em kỷ niệm” đi Như ơi!
– Bài đó cũ xì. Tụi baychưa nghe Như ca “Vạt nắng” đâu. Không thua gì Như Quỳnh.
-…
Tố Như phụng phịu. Đức ngọt ngào:
– Em hát đi. Các bạn mong em hát lắm đó. Tụi mình sẽ làm tối nay thêm vui.
-…Nhưng em…
– Có gì đâu em. Hay là tụi mình song ca nha. Anh ca không tồi lắm đâu nghen.
Tố Như không từ chối được. Quả thật Đức nói năng thật dịu dàng. Nàng biết mình đã tìm thấy người trong mộng. Nàng cất giọng hát thánh thót trong tiếng đàn điêu luyện của Đức. Hắn cũng hòa giọng theo. Tố Như ngạc nhiên trước tiếng hát trầm ấm của hắn.Đối với nàng,hắn là chàng trai hoàn hảo… Ra về, Đức kè xe theo Tố Như.
– Tố Như nè!
– Gì hả anh?
Cả hai tỏ ra khá thân mật.
– Còn sớm lắm. Anh mời em một ly kem.
-..Em về trễ mẹ la chết…
Im lặng một chút, Đức lại tiếp:
– Em đừng từ chối mà. Em làm anh buồn đó. Từ tối đến giờ, tụi mình chưa biết gì nhau nhiều.
– Nhưng Mộng Tuyền mà biết, nó giận em…
– Sao kì vậy? Anh với Mộng Tuyền chỉ là bạn thôi mà.
– Anh không gạt em chớ?
– Thiệt mà.Vậy chứ tụi em tưởng anh với Mộng Tuyền làm sao?
– Ai cũng nói anh là… “bồ” nó.
Tố Như và Đức bước vào một quán kem nổi tiếng và sang trọng trên đường Hai Bà Trưng. Tố Như e thẹn cúi đầu trước ánh nhìn đắm đuối của Đức.
– Em thật đẹp Tố Như à.
-…
– Anh đã chiêm ngưỡng em suốt tối nay. Em biết không?
-…Em biết…
– Em đã làm một điều không ai làm được.
– Em làm gì?
– Chiếm đoạt…trái tim anh.
Tố Như tròn xoe mắt. Nàng cúi đầu, bàn tay xinh xinh mân mê thìa kem. Nàng nói:
– Em còn nhỏ lắm. Em chưa nghĩ tới chuyện đó.
– Không, em là một cô gái rồi Như à. Lúc vừa gặp em, anh đã có cảm giác em là một cái gì đó thật thần thánh trong anh… Em đừng nghĩ anh là kẻ ong bướm… Anh chỉ muốn nói thật lòng mình thôi… Anh chưa bao giờ yêu một ai… mặc dù anh có rất nhiều bạn… Nhưng anh biết mình đang yêu. Anh không thể lầm. Không thể nào lầm được…Và yêu không phải chỉ vì em đẹp đâu Tố Như à.
– Em sợ lắm…
– Em sợ gì? Anh chỉ muốn có em trong đời để cùng nhau chia sẻ những niềm vui nỗi buồn thôi. Anh cô đơn lắm.
-…
Đức cầm bàn tay nõn nà của Tố Như. Nàng để yên cho Đức vuốt ve. Cảm giác lần đầu tiên thân thương với một người con trai làm Tố Như ngập tràn hạnh phúc. Đức mỉm cười hài lòng. Hắn cầm tay nàng lên và đặt lên đó một nụ hôn. Tố Như rụt tay lại. Nàng trách:
– Sao anh bạo vậy… Người ta nhìn kìa.
– Anh không mắc cỡ gì hết. Ngược lại, anh rất tự hào vì được làm bạn với một thiên thần như em. Cô bé của anh!
– Em muốn… anh thề kia!
– Anh thề. Anh thề yêu em trọn đời.
Vừa nói, Đức vừa đứng lên nói rất to
– Tôi Xin Thề Sẽ Yêu Em Cho Đến Chết. Nếu Sai Lời Sẽ Bị Trời Chu Đất Diệt.
Tố Như vừa sung sướng, vừa xấu hổ trước hành động của Đức. Trái tim nàng bị chinh phục hoàn toàn. Nàng kéo Đức ngồi xuống:
– Trời đất, anh làm gì kì vậy…
– Anh cũng không biết nữa… Anh yêu em thiệt đó.
Cũng lúc ấy, cả tiệm kem sững sờ, ngạc nhiên và thú vị trước câu chuyện của đôi bạn trẻ. Một, hai, rồi tất cả những người trong quán vỗ tay tán thưởng hành động “can đảm” của Đức. Tiếng huýt sáo của mấy tay tinh nghịch. Có người hét to:
– Hai người đẹp đôi lắm!
Cô bé bối rối cúi đầu cười hạnh phúc. Còn Đức sung sướng. Hắn cười và ra dấu cám ơn mọi người… Tố Như hạnh phúc ngả đầu vào vai Đức. Buổi đi chơi đầu tiên tối nay, nàng thật xinh đẹp. Quần jean đỏ đắt tiền bó vào đôi chân thon dài tuyệt mĩ, áo thun trắng muốt in vào bộ ngực trinh nguyên tròn trịa, căng đầy. Đôi trai gái thật lịch sự, quí phái… Những giây phút ngượng ngùng ban đầu qua đi. Cũng như những cô gái đang yêu khác đang hưởng vị ngọt hạnh phúc, nàng ôm sát Đức, bộ ngực êm ái áp vào lưng Đức. Hơi thở thơm tho, nóng hổi phả vào gáy hắn… Lần đầu tiên cùng người con trai trong căn phòng karaoke đóng kín, dưói ánh đèn hồng, Tố Như vừa hồi hộp, vừa rạo rực. Nàng trả vờ chăm chú vào cuốn “list” bài hát. Tim nàng đập rộn ràng. Đức quàng tay qua vai Tố Như kéo nàng ngả vào lòng. Đôi mắt cô bé long lanh với ánh nhìn đắm đuối. Đôi môi trong trắng hé mở, run rẩy đón nhận nụ hôn đầu. Môi Đức kinh nghiệm gắn lên đó một nụ hôn nồng cháy. Đôi môi cô bé vụng về. Nụ hôn thật ngọt. Làn môi nàng thơm ngát, mềm mại và ngon như một trái dâu vừa chín. Hai người đang say sưa trong vòng tay người yêu thì cửa phòng xịch mở. Người phục vụ mang nước vào. Cô bé đẩy bật Đức ra. Nàng ngồi lại ngay ngắn, mặt mũi đỏ bừng cúi xuống xấu hổ, hai bàn tay xinh xinh mân mê vào nhau. Người phục vụ tủm tỉm cười. Khi cánh cửa khép lại, Đức định hôn nữa thì Tố Như hờn dỗi.
– Em bắt đền anh đó.
Nàng lắc lắc mái tóc óng mượt nhõng nhẽo.
– Sao kì vậy, anh có làm gì đâu?
– Anh thấy tui ngây thơ rồi dụ dỗ. Anh thấy người ta cười tui không?
Khuôn mặt chưa xóa hết nét trẻ con phụng phịu thật dễ thương. Đức vẫn dịu dàng:
– Anh yêu em, anh hôn em có gì xấu chứ.
– Người ta đâu có cười anh đâu, người ta cười tui còn nhỏ mà bày đặt yêu với đương rồi.
– Thôi mà cưng. Cho anh xin lỗi nha.
Đức cầm tay Tố Như lên hôn. Nàng vẫn tỏ ra nhõng nhẽo. Một cử chỉ thật nữ tính.
– Anh yêu tui, anh thề đi.
– Anh thề rồi mà…
– Không, anh phải thề nữa kìa.
Đức quì xuống chân Tố Như.Hắn nói:
– Tôi, Nguyễn Hoàng Đức, xin thề yêu cô Nguyễn Ngọc Tố Như đến chết thì thôi. Chịu chưa em yêu?...