Truyện Sex Vật lộn bên cô Thu
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 8996
Chia sẻ:
có chết nó cũng chịu. Lợi chắc chắn là tối thứ năm, chỉ có mỗi một mình chị Dung ở trên rẫy vì ngày thường bận đi học nên thằng An không bao giờ đi rẫy cả. Sau khi xin phép gia đình, bỏ cả cơm chiều, Lợi lò dò đạp xe đi Phong Phú. Chị Dung tuy đã tuyên bố là không cho Lợi lên rẫy nữa nhưng kỳ thiệt là chị cũng rất nhớ Lợi và mong sao Lợi đùng có bao giờ nghe lời chị. Vì phải vá bánh xe nên khi trời đã tối hẳn đi, Lợi mới đến được căn chòi rẫy của nhà thằng An, nơi mà cách đây ba ngày trước, nó và chị Dung đã yêu nhau và đã là người của nhau. Thấy Lợi bỗng dưng xuất hiện, chị Dung mừng rỡ vô cùng còn hơn là bắt được cả vàng tuy bề ngoài, chị làm mặt giận là sao Lợi không nghe lời chị lên đây làm cái gì. Sau khi dọn cơm cho Lợi ăn xong, chị bảo :
- Tối nay, em nằm ngủ ở chõng nghe!
Khi chị Dung đi vào ngủ trong gian buồng rồi thì khoảng 15 phút sau, không thể nào kiềm chế nỗi, Lợi ngồi dậy và đi đại vào buồng. Chị Dung thấy Lợi vào liền bật ngồi dậy ngay nhưng không phải là xua đuổi Lợi mà là ôm chầm lấy Lợi. Giống như lần đầu tiên, hai chị em hổn hển dìu đỡ nhau nằm xuống giường để tiếp tục lần thứ hai ân ái, mây mưa, hoan lạc.
HếtLên Hà nội bao nhiêu làm việc mấy năm, thỉnh thoảng vào facebook nhớ về những thời xưa cũ. Thời cấp ba sôi nổi và đầy thân thương.
Thấm thoát đã năm năm trên cái đất thủ đô này rồi. Công việc cuốn con người đi một cách vô cùng nhanh chóng. Ngoảnh mặt lại, thời thơ ấu vui trẻ của cấp ba không còn. Trời mùa đông ở miền bắc khá là lạnh.
Những cơn mưa phùn lất phất tạo cho cái cảm giác rét buốt ngấm sâu vào da thịt hơn nữa. Nhâm nhi cafe tại tầng mười của một tòa nhà khá là cao trong thủ đô. Ngoảnh mặt nhìn ra trời đang mờ ảo bởi mưa tôi thấy lòng mình lạnh hơn một chút.
Mùi café sữa lan tỏa trong không gian làm tôi thấy thú vị. những giọt nước mưa đọng trên cái tấm kính rồi lăn dài khiến khung cảnh càng đẹp.
Ngắm trời một chút thì tôi quay sang ngắm mấy em tuổi teen, chắc năm thứ nhất thứ hai đại học đang ngồi giơ tạp chí ra mà đọc.
Mùa đông khiến những thiếu nữ này mặc những bộ quần áo lông xù tạo cho một cảm giác ấm áp vô cùng. Đang ngắm mấy em như vậy thì tôi thấy phía xa xa, gần quầy thu ngân có một người phụ nữ rất giống với cô bạn thân của tôi.
Do hơi café bay lên làm cái kính 5 diop của tôi mờ dần. Tháo cái kính ra lau lau tôi nhìn kĩ lại hóa ra là Linh. Cô bạn thân của tôi hồi cấp ba.
Hồi cấp ba thì trong lớp tôi cũng hòa đồng lắm còn Linh thì có vẻ gì đó mặc cảm nên cũng ít chơi cùng với bạn. Không hiểu sao tôi lại thích chơi với Linh.
So về nhan sắc thì Linh cũng chỉ ở mức trung bình chứ không phải là dạng xinh xắn. Nhà thì cũng bình thường, bố mẹ đều làm công chức nhà nước cả.
Thường tôi hay sang nhà Linh chơi và hay trêu đùa với nhau. Và chính đứa bạn thân này đã cướp đi nụ hôn đầu đời của tôi. Nụ hôn của thời vụng dại.
Đeo cái kính vào, tưởng tượng một chút về thời xưa cũ thôi nhưng kí ức đó chỉ thoáng qua. Trở lại với thực tại, tôi nhìn kĩ xem có phải cô bạn thân của mình không. Hóa ra là đúng, tôi tiến lại mà nói:
-Linh đấy hả?
Người phụ nữ đó hơi ngỡ ngàng vì tôi quá khác so với tôi hồi cấp ba. Tôi không phải diện đẹp trai nhưng cũng thuộc dạng biết ăn nói:
Khi tôi gọi người phụ nữ đó thì người phụ nữ hay chính là cô bạn thân của tôi ngẩng lên mà lạ lẫm nhưng có nét thân quen nên cũng hỏi:
-Có phải Hùng không?
-Thì Hùng đây chứ còn ai vào đây nữa. Làm gì mà một mình ngồi ở đây uống café vậy?
-À thì lên Hà Nội có công chuyện làm ăn thôi. Mà sao cũng lên đây uống café một mình vậy.
-Mình kí xong hợp đồng thoải mái nên ra đấy uống. Mà chỗ này cũng uống quen rồi mà. Ra chỗ mình đi.
Tôi nói xong thì Linh cũng gật đầu rồi bê đồ sang bàn của tôi Hai người ngồi đối diện nhau thì tôi cũng có thể ngắm kĩ nhan sắc của Linh một chút. Tám năm đã trôi qua, trông Linh già dặn hơn nhiều.
Mái tóc làm xoăn và cũng trang điểm khiến xinh hơn trước kia. Nhâm nhi tách café rồi tôi hỏi:
-Đã chồng con gì chưa, mà trông còn xinh xắn hơn hồi đi học đấy nhỉ.
-Hì! Tôi lấy chồng rồi, con cũng được năm tuổi rồi đấy. Thế đã vợ con gì chưa?
-Chưa! Tính tôi thích phiêu du, vợ con chỉ là cái gánh nặng thôi có làm gì.
-Tính vẫn giống ngày xưa nhỉ, chẳng thấy thay đổi một chút nào cả.
-Tôi thì vẫn thế còn gì nữa. Mà chồng làm ăn gì đấy, nhà ở đâu dưới quê vậy?
-À nhà tôi thì qua Tô Hiệu rồi. Chồng thì cũng buôn bán đồ lặt vặt thôi nói chung là cũng tạm ổn lo cho gia đình nhưng tôi với chồng tôi kết hôn vì đứa con chứ cũng chẳng có tình yêu gì cả.
-Không có tình yêu mà cũng cưới, tôi cũng chịu rồi đấy.
Tôi với Linh cười hỏi han nhau một chút rồi tôi cũng cho số điện thoại còn liên lạc. Đúng là hiểu tính nhau, tôi trêu Linh:
-Ngày xưa cướp mất nụ hôn đầu đời của tôi đấy nhé. Tôi là tôi bắt đền đấy nghe chưa.
-Thế cơ à? Thì cũng là hôn đầu đời của tôi mà. Lúc đấy tôi nghĩ ông yêu nhiều cô rồi hôn cũng nhiều chứ sao tôi là nụ hôn đầu đời cơ à.
Tôi chỉ cười mà gật đầu. Nói chuyện một lúc về công việc rồi tôi hỏi vu vơ về con cái:
-Thằng cu được năm tuổi rồi mà không tính thêm đữa nữa à?
-Thôi thêm đứa nữa làm gì, nói chung là không thích hì hì, mà dạo này chồng tôi cũng chẳng chú ý gì đến tôi cả nên tôi cũng không có ham muốn.
-Chắc là không chiều chồng nên chồng mới thế chứ gì?
-Nhầm nhé! Hơi bị chiều chồng đấy nghe chưa. Không có chuyện là không chiều đâu, kinh nghiệm đầy mình nhé.
-Thế cơ à? Nếu thế chắc là chồng bà bị yếu sinh lý nên mới không động vào rồi!
-Cũng chẳng phải thế đâu. Có khi là tôi cũng tình một đêm bên ngoài nên cảm thấy hơi hối hận vì khi với chồng thôi.
-Thế mà cũng hối hận cơ à. Tôi nghĩ chỉ đàn ông con trai hay tán mấy em thôi mà không ngờ đàn bà phụ nữ cũng thế!
-Hì hì! Bình thường do sinh lý thôi mà.
-Thế làm với em nào?
-Kém tôi tám tuổi, gọi là phi công lái máy bay!
-Nhất bà rồi còn gì nữa. Sướng thế, có kể chi tiết cho tôi được không đấy?
-Được thôi, nhưng đừng có kể với ai đấy nhé!
-Chuyện này đâu có hay ho gì mà nói, hai đứa tâm sự cho vui thôi mà.
Cô bạn tên Linh của tôi cũng gật đầu rồi kể.
-Em ấy làm cùng chỗ với tôi, tết năm kia thì tất niên ở công ty nên uồng say quá. Lúc đó thì chán chồng nữa nên nhờ em ấy về nhà. Lúc đầu thì cũng định về nhà cơ nhưng sau đó thì không thích vì về là cãi nhau với chồng nên đưa bảo em ấy đưa về nhà nghỉ.
-Thế là làm luôn ở đó à?
-Ừ! Lúc đầu thì cũng bình thường nhưng em ấy ngố quá nên tôi phải giải ngố cho em ấy luôn. Đào tạo em ấy từ đầu.
-Thế em ấy cũng có số hưởng nhỉ.
-Ai biết đâu, đêm hôm đó làm bốn nháy luôn, hôm sau thằng bé kêu mệt, hai chân quýu lại không đi được nữa.
-Làm như thế hai chân em ấy không quýu lại mới là chuyện lạ đấy. Công nhận là cũng máu nhỉ.
-Thì toàn tôi cưỡi ngựa thôi. Em ấy bảo “chị say mà sung quá”
Tôi chỉ cười mà lắng nghe câu chuyện của Linh tiếp. Linh cũng nhấp nhấp ly sinh tố của mình mà nói tiếp:
-Hôm sau phải uống tránh thai khẩn cấp luôn đấy ông ạ.
-Chắc là hàng họ của em ấy to lắm nhỉ. Bé thì chắc đã không đáp ứng lại được rồi.
-Cũng bình thường như của bao người khác thôi, đàn ông Việt Nam thì cũng không hẳn là ngoại cỡ nhưng mà làm thế cũng thoải mái hì hì.
-Thế dạy em ấy những kiểu gì nữa?
-Thì nhiều. Hôm ấy tôi còn mút cho em ấy liên hồi, lần đầu không chịu được em ấy cho tôi uống “sữa đặc” của em ấy luôn.
-Ha ha! Mới lần đầuthì chịu sao thấu một bà chị kinh nghiệm như bà!
-Lần đầu thì thế lần sau thì cũng tạm được. Mà em này cũng thích tôi mút mới liếm nên cứ để tôi liếm hoài thôi. Mà không hiểu sao tôi lại thích liếm mút cái đó thế mới lạ. Càng liếm càng mút thì càng có hứng nữa....