Truyện sex Thạc sĩ tình dục học
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 5854
Chia sẻ:
Tạm biệt ba mẹ và hai em!
Con gái bất hiếu”
Đoàn tàu chầm chậm lăn bánh, những ký ức lướt qua trong đôi mắt đẫm lệ của bà. Tạm biệt Hà Nội - nơi đã cho bà những hy vọng về một tương lai tươi sáng cũng là nơi đã bóp chết những ảo vọng đó của bà.
Rồi ngày mai bà sẽ bắt đầu một cuộc sống mới, ở nơi đất khách quê người - TP Hồ Chí Minh. Không gia đình, không bạn bè người thân. Chỉ có bà với đứa con sắp chào đời…
“Sài Gòn, ngày…..tháng…..năm…..
Vậy là mình đã ở đây được gần 2 tuần, cuộc sống mới thật khó khăn. Mình đã rất cố gắng, nhưng chẳng nơi nào chấp nhận một bà bầu vào làm việc. Tiền tiết kiệm mang theo cũng cạn dần. Mình biết phải làm sao đây…
Sài Gòn, ngày…..tháng…..năm…..
Hôm nay đi phỏng vấn, mình đã cố gắng để che đi cái bụng bầu, cố gắng hoàn thành bài test một cách hoàn hảo nhất có thể. Hy vọng họ sẽ nhìn nhận khả năng của mình, thế nhưng…Tại sao????????
Mình hoàn toàn bế tắc rồi, con đường nào sẽ dành cho mình đây…..Sau cơn mưa liệu trời có sáng…..
Sài Gòn, ngày…..tháng…..năm…..
Thời tiết trong này lạ quá, lúc nắng khi mưa. Có lẽ mình sẽ ốm mất, mai còn cuộc phỏng vẫn nữa. Cố lên, có gục thì hãy để hết ngày mai….
Sài Gòn, ngày…..tháng…..năm…..
Mình thấy mệt mỏi quá, chân tay rã rời, cổ họng thì đau rát. Mình sẽ gục mất. Nhớ nhà…nhớ ba mẹ…nhớ hai nhóc em…..Nhớ…….Mẹ ơi!!!
Sài Gòn, ngày…..tháng…..năm…..
Con thân yêu, vậy là cuối cũng mẹ cũng kiếm được việc làm rồi con à. Tuy không phải là công việc ưa thích của mẹ, đồng lương cũng chẳng nhiều nhặn gì cho lắm. Nhưng mẹ sẽ cố gắng…..Mẹ con mình có hy vọng rồi con à
Sài Gòn, ngày…..tháng…..năm…..
Hôm nay công chúa nhỏ của mẹ tròn một tháng tuổi, nhìn con yêu ngủ say trong vòng tay, mẹ cảm thấy hạnh phúc biết bao. Mẹ yêu con nhiều lắm, bé con của mẹ!”
Ả lớn lên trong vòng tay bao bọc, chở che của mẹ, tuy còn khó khăn thiếu thốn, nhưng những bữa ăn gia đình luôn tràn ngập niềm vui, niềm hạnh phúc. Ả hạnh phúc vì những bài kiểm tra được điểm cao, hạnh phúc khi đem chúng khoe với mẹ, được mẹ ôm vào lòng âu yếm, thơm lên má hồng chum chím, rồi nhẹ nhàng nói với ả “con của mẹ giỏi quá”, chỉ đơn giản thế thôi. Nhưng ả thấy thực sự rất hạnh phúc. Mẹ ả hạnh phúc vì con bà ngày một lớn khôn, ngoan ngoãn, hiền lành và yêu thương mẹ hơn, dạo này còn biết giúp bà dọn dẹp nhà cửa, bếp núc nữa, con bà lớn thật rồi. Bà mỉm cười đầy mãn nguyện, đôi mắt rưng rưng vì hạnh phúc.
Nhiều lúc ả cũng thấy lạ lắm, sao tất cả bạn bè của ả đều có ba mẹ bên cạnh, còn ông bà nữa. Có lần ả hỏi mẹ “mẹ ơi, thế ba con đi đâu mà mãi không thấy về hả mẹ”. Chỉ thấy đôi mắt bà thoáng buồn, khuôn mặt bà chùng xuống, môi mấp máy không nói thành lời. Lúc sau, bà mới ngước lên nhìn ả “ba con mất rồi con ạ”. Đêm đó, ả thức dậy thấy mẹ ả đang lặng người nhìn về xa xăm, đôi mắt bà đẫm lệ, nhìn dáng mẹ hao gầy, đôi vai run run, thỉnh thoảng nấc lên không thành tiếng. Ả thấy thương mẹ lắm, chỉ vì ả, vì ả mà khiến mẹ phải buồn. Ả hứa với lòng sau này không bao giờ lặp lại câu hỏi đó một lần nữa. Ả không muốn bà phải buồn, không muốn nhìn thấy hai hàng lệ rơi trên đôi mắt bà.
Ngày ả vào cấp 3, diện chiếc áo dài trắng tinh khôi, mái tóc thề thẳng mượt chấm ngang lưng. Mẹ ả nhìn con rưng rưng nước mắt. Vậy là con bà – lẽ sống của bà, niềm tự hào của bà đã trở thành một cô thiếu nữ xinh đẹp rồi…
Cuộc sống khó khăn đã lùi dần vào quá khứ, sau bao năm vật lộn kiếm sống trên đất khách quê người, bao năm vất vả, cơ cực (Truyen sex từ: Thehe9x.mobi), bao giọt mồ hôi và nước mắt đã đổ xuống. Giờ đây, nhà ả đã có của ăn của để, hàng tháng đã có tiền dư ra để tiết kiệm. Mẹ con ả không còn phải ở trong căn nhà trọ ọp ẹp dành cho dân lao động nữa mà chuyển về ngôi nhà cấp 4 mới mua ở ngoại thành. Căn nhà không được rộng, tiện nghi cũng chẳng có gì nhiều, nhưng với ả, đó là căn nhà duy nhất mà ả gọi là nhà. Là tổ ấm duy nhất đi theo ả cho đến tận bây giờ.
Tưởng chừng số phận đã mỉm cười với mẹ con ả, ông trời đã rủ lòng thương sau khi gieo cho mẹ ả bao nỗi tủi nhục, bao nỗi cơ cực và khổ đau. Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang. Một ngày đen tối nhất cuộc đời ả, ngày mà ông trời gói ghém bất hạnh trong suốt mườimấy năm để giáng lên nhà ả. Ngày đẩy ả bước chân vào con đường đầy nhơ nhớp này, ngày khiến cho mẹ ả mãi mãi rời xa ả….
Tháng 10, khi Hà Nội đã vào thu, đón nhận nhưng cơn gió mát lạnh đôi khi khiến người ta khẽ run run nắm vội vào một bàn tay, mùi hoa sữa thoang thoảng len lỏi trên từng con phố. Mùi những bắp ngô luộc, ngô nướng, của những củ sắn trắng tròn phảng phất trên từng cánh mũi. Những quán nướng vỉa hè ùa ra đón khách, những làn khói thơm thơm tỏa khắp cả con đường. Từng đôi trai gái dắt tay nhau đi trên các con đường đầy lá vàng rơi, ấm áp đến lạ thường. À, còn cả mùi thơm cốm Làng Vòng nữa chứ, thiếu sao được trong những ngày thu Hà Nội. Ả ước có một ngày, ả được tận hưởng cái lành lạnh của trời thu Hà Nội, những hương thơm trên từng con phố, những đôi tay nắm chặt vào nhau sải bước. Ả ước……có một ngày….
Nhớ mùa thu Hà Nội
Tháng 10, trời Sài Gòn đón nhận những cơn mưa. Có người từng bảo, cái nắng của mùa khô góp nhặt những giọt mồ hôi, nước mắt, những giọt buồn trong cuộc đời của người Sài Gòn, để rồi như trút xuống xoa dịu những tâm hồn của con người nơi đây trong những tháng mùa mưa. Cơn mưa như những cô nàng đỏng đảnh, thoáng chút hờn dỗi thoáng chút yêu thương. Trong ả, tháng 10 Sài Gòn kỳ lạ lắm, chẳng hiểu sao ả lại thích những cơn mưa tháng 10, có lẽ ả thích tháng 10 Hà Nội qua lời kể của mẹ nên trong tâm hồn ả, tháng 10 là thời khắc đẹp nhất trong năm, bất kể ả thưởng thức, tận hưởng nó ở đâu ả đều yêu tháng 10. Sài Gòn, những cơn mưa bất chợt đến bất chợt đi, như chính số phận của những con người, bất chợt….
Như mọi ngày, Ả tan trường trở về với tổ ấm yêu thương. Công việc của mẹ ả dạo này có vẻ bận rộn, ngày nào bà cũng về khi ánh mặt trời khuất lấp, ẩn nấp sau những ngôi nhà cao tầng, khi ánh trăng bắt đầu tỏa ánh sáng nhàn nhạt trên khắp những con đường. Ả vào bếp chuẩn bị bữa tối, đun sắn ấm nước sôi để lúc mẹ ả về có sẵn nước để tắm gội, lau sạch những bụi bẩn những khó nhọc của cả một ngày vất vả. Ả nghĩ hôm nay mẹ ả sẽ bất ngờ về tài bếp núc của ả, khi chiều nay ả vừa học lỏm được mấy món ăn kiểu tây, mẹ ả sẽ xoa lên đầu ả như lúc bé thơ, ả sẽ được làm nũng trong vòng tay của mẹ để nghe mẹ khen ả rằng “con gái mẹ là giỏi nhất”. Ả sẽ sung sướng vô cùng mà rúc vào lòng mẹ. Ả nghĩ đến lúc đấy mà cảm thấy khoan khoái vô cùng, khẽ nở nụ cười trên môi, ả vừa làm vừa nghêu ngao những khúc hát yêu thương. Ả hài lòng khi mọi thứ đã được chuẩn bị xong xuôi, chỉ chờ đến khi mẹ về, ả sẽ mở chiếc ***g bàn ra, mẹ ả sẽ ngất vì bất ngờ mất, ả cười đầy thỏa mãn.
Thả mình lên chiếc ghế sofa – bộ bàn ghế sofa mẹ ả mua được khi công ty thanh lý đổi đồ mới cho phù hợp với tầm vóc. Bật kênh hoạt hình yêu thích – Disney channel, từ bé cho đến tận bây giờ, ả vẫn thích xem những bộ phim hoạt hình. Ả thích “tom and jerry”, thích “mr Bean”, thích “thủy thủ popeye”, thích “hãy đợi đấy”, thích “the lion king”, thích “chip and dale”…..Ả đặc biệt thích những bộ phim hoạt hình, có thời gian có lẽ ả sẽ ngồi cả ngày bên chiếc tivi để thỏa mãn sở thích của ả. Ả tận hưởng thú vui được xem là tao nhã của ả, cho đến khi chuông đồng hồ vang lên tám tiếng đều đặn tưng….. tưng….. tưng….. tưng….. tưng….. tưng….. tưng….. tưng. Ả nhìn đồng hồ, lạ nhỉ, chưa bao giờ mẹ ả về muộn đến thế, nếu có tăng ca về muộn, thể nào mẹ ả cũng gọi điện về nhà thông báo cho ả biết. Ả bắt đầu thấy bồn chồn lo lắng, hay là mẹ bận quá không có thời gian gọi về nhà, hay là xe mẹ bị hỏng dọc đường, hay là mẹ bị té xe, hay là….. hay là mẹ bị làm sao. Ả không dám nghĩ đến nữa. Một cảm giác bất an len lỏi trong suy nghĩ của ả, ả thực sự lo sợ, không biết mẹ ả có bị làm sao không. Ả đứng ngồi không yên, hết đi ra ngoài đường nhìn về phía xa xăm xem có thấy bóng dáng mẹ ả không, rồi lại trở vào nhà chầu chực bên chiếc điện thoại. Cứ chốc chốc, ả lại đi ra rồi lại đi vào. Toàn thân như lửa đốt, nóng bừng. ...