Truyện Sex Quanh lồn đã nhú lên những sợi lông tơ
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 21838
Chia sẻ:
Lúc này trong phòng không một bóng người làm tôi vừa mừng lại vừa sợ, còn Tùng thì tiu nghỉu như mèo cắt tai. Giọng tôi đã trở lại tự nhiên:
– Cậu ngồi chơi để tớ đun nước pha cà phê !”
Tùng từ chối:
– Đùa vậy thôi chứ chưa ăn uống gì cà phê vào cồn ruột lắm ông ạ. Tôi ra bếp làm bát mì đã. Tôi có việc phải đi nay.
“Ừ xéo đi cho rảnh mắt tao. Tha cái con đười ươi cái ấy đi đâu thì đi đi cho chúng tao được tự do”. Tôi muốn bảo với hắn như vậy. Tôi đoán, khi hắn về phòng thể nào hắn cũng vò đầu bứt tai thắc mắc: “Thế này là thế nào nhỉ? Rõ ràng đêm qua ưùnh nghe họ rên la, sáng nay đã có ai mở cửa ra ngoài đâu, thế mà sao không có con cái ở trong đó? Hay nó là thiên thần, nó có cánh nó bay đi rồi? Hay mình nằm chiêm bao? Hay vì tinh khí mình bị phóng ra quá nhiều, người mệt nên tưởng tượng ra điều đó?”
Tùng vừa ra khỏi phòng, tôi liền khóa trái cửa lại và mở nhạc thật to. Hiền Lương từ trong tủ quần áo bước ra như cô Tấm tù trong quả thị bước ra. Cô Tấm của tôi dầm dề mồ hôi trên mặt. Trong phòng dường như có mùi thị. Lúc này tôi mới nhận ra, đó là thứ mùi hỗn hợp, khó tả còn lưu lại từ đêm qua. Đó là mùi của con cặc quần chiếc lồn ròng rã suốt đêm, mùi nước nhờn chảy ra rớt xuống đệm, mùi đàn ông đàn bà. Con cáo già còn lạ gì cái thứ mùi đặc biệt hỗn hợp ấy nữa, nó có phải là thỏ non đâu mà không nhận ra thứ mùi đó.
Tôi lấy chiếc khăn tay lau mặt cho người tình, ôm nàng vào lòng, khen ngợi:
– Em củ a anh thông minh quá ? Ai dạy em mà em sử sự nhanh nhẹn và thông minh thế?
Nàng không trả lời mà lại hỏi tôi:
– Anh có biết em muốn cái gì nhất trong lúc này không nào?
Tôi vuốt ve những sợi tóc mai bết mồ hôi của nàng, Em thích cái gì nhất? Nói cho anh nghe đi xem anh có chiều được em không? Cái gì thì anh cũng chiều em được mà.
– Anh không chiều em được đâu mà. Cái mà em thích nhất không có ai chiều được. Em thích được tự do. Em thích được yêu tự do.
Ôi chao, có thế mà tôi cũng không đoán ra. Điều mơ ước của nàng thật là giản dị nhưng đối với tôi điều đó lại thật cao xa, vượt quá quyền hạn và khả năng của tôi vì trước sau tôi cũng chỉ là một con tép diu trong đại dương mênh mông mà thôi. Tôi có thể hiến dâng cho nàng tất cả, tôi có thể dâng trọn vẹn tình yêu và thể xác của tôi cho nàng, nhưng tự do ư? Chính bản thân tôi cũng đang cần điều đó mà có ai đủ sức mang lại cho tôi đâu. Có lần nàng cũng nói với tôi như thế. Nàng nói:
– Em thích được yêu tự do như tụi tây, chẳng bị ai rình mò, quấy rày gì cả. Bao giờ mình đi chơi một chuyến thật xa đi anh, tới những miền rừng chẳng hạn. Đi thật xa anh ạ, tới những nơi người Việt mình không bao giờ tới đó cả Từ sáng cho tới chiều sẽ không có một bóng người. Thiên nhiên hoàn toàn là của em và anh. Có chỗ nào như vậy không anh?
– Có chứ, thiếu gì em. Mình đi tàu ra những miền rừng vùng ngoạiô. ở đó có những vùng chẳng những dân Việt không tới mà dân Nga cũng chẳng qua. Được rồi, đợi đến mùa hè ấm áp anh sẽ đưa em đi. Làm tình trên đồng cỏ mới thơ mộng đấy em ạ. Em có muốn chúng mình thử làm tình một lần ở đó không em?
Tôi và nàng đi thật xa. Chúng tôi đi tàu hỏa ra miền rừng cách thành phố hơn trăm cây số. Chúng tôi đi từ sáng sớm khi những kẻ khác còn đang say giấc nồng. Chúng tôi mang theo một ba lô thức ăn và các đồ dùng khác. Cứ một cánh rừng nổi lên như một hòn đảo nhỏ ngoài khơi thì lại tới một thung lũng xanh rờn, vàng rộm. Màu xanh xen kẽ màu vàng. Màu xanh là màu của cỏ cây. Màu vàng là màu của những bông hoa cúc dại, hoa đồng nội cao lút đầu người. Rất xa, thấp thoáng những mái nhà bé nhỏ, xinh xinh lẫn trong những vườn cây ăn quả của dân quê.
Cảnh yên tĩnh và thơ mộng quá chừng ? Chúng tôi nằm trên cỏ, xung quanh hoa cúc lút đầu người. Mỗi lần gió thổi những bông hoa cúc dạt theo nhau trông như những tấm thảm len thêu hoa khổng lồ dài vô tận. Phía xa xung quanh chúng tôi là những cây bạch dương trắng muốt chen lẫn những cây tùng cây bách xanh thẫm.
Gió đồng nội mát rượi. Không khí đồng nội trong lành. Bầu trời đồng nội trong xanh, cao vút. Con người đồng nội thanh thản, tự do. Tôi quên đi hết thảy mọi thứ ở trên đời. Chẳng còn những lo lắng, băn khoăn về cuộc sống vất vả hẫng ngày, chẳng còn những day dứt, buồn phiền về những mối quan hệ giữa con người với con người, chẳng còn những dự định, suy tính về ngày mai, cũng chằng còn hình ảnh của bất cứ ai ở trên đời này. Tự do đúng là tiếng gọi ngọt ngào muôn thuở của con người. Có lẽ trong cuộc sống con người cần có những giây phút như thế này chăng?
Chúng tôi nằm trong cảnh tự do như thế bên nhau đã lâu Nàng gối đầu lên cánh tay tôi. Bầu trời cao, xanh biếc như một chiếc Ô khổng lồ trên đầu chúng tôi. Trên người tôi một mảnh quần tắm bé nhỏ . Trên người nàng hai mảnh quần áo tắm màu đỏ nhỏ tý xíu. Da nàng chưa được tắm nắng lần nào trắng như ngó cần. Làn da trắng càng nổi bật bên cạnh bộ quần áo tắm màu đỏ. Thỉnh thoảng tôi lại vuốt tóc nàng, hôn vào môi, vào cổ, vào bờ ngực cao hở ra ngoài bộ áo tắm. Mảnh áo tắm hơi chật so với bộ ngực nàng. Những lúc tôi rụi nhẹ chiếc cằm lởm chởm râu của mình vào ngực nàng, nàng mỉm cười, khép hai hàng mi lại. Trông nàng đẹp kiêu hãnh. Đôi môi lúc nào cũng đỏ, mềm mại như hai cánh hồng.
Mặt trời đã lên cao. Những tia nắng vàng không còn lung linh yếu ớt run nhẹ như buổi sáng nữa. Mặt trời bắt đầu hắt hơi nóng giận dữ của mình xuống đồng nội. Thỉnh thoảng ngài bớt giận mới ban xuống cho chúng tôi một làn gió mát. Nếu không chắc còn nóng nữa. Mồ hôi đã bắt đầu tuôn ra. Rồi chúng lại biến đi khi gặp một làn gió mát hay một đám mây bay qua tạo thành một cái quạt to che che mặt trời nóng bỏng cho chúng tôi hôn nhau.
Tôi nói với nàng:
– Để anh xoa kem chống nắng lên người cho em nhé ! Hay là cởi bộ áo tắm ra em ạ. Trời nóng lắm rồi, vả lại có ai qua lại nơi đây đâu em. Suốt từ sáng tới giờ mình nằm đây không một bóng người qua lại, mà dù có ai qua lại thì những bông hoa cúc cao lút đầu người như thế kia làm sao họ có thể trông thấy chúng mình được cơ chứ. Mà họ trông thấy chúng mình cởi truồng nằm bên nhau thì đã sao? Cởi truồng là một bức tranh đẹp mê hồn. Cái đẹp tự nhiên và hoang dã bao giờ cũng là cái đẹp mê hồn em ạ. Em không biết chứ, ở một vùng bên Pháp người tà còn kiến thiết một khu du lịch dành riêng cho những người cởi truồng thì sao. Đàn ông, đàn bà, trẻ già, trai gái đều trần truồng ráo. Lồn, cặc đủ loại đủ cỡ thà hồ được tự do tung hoành, tắm ánh nắng mặt trời, tắm không khí, chẳng phải bị chèn ép trong những lớp áo quần chật trội. Họ cởi truồng đi xe đạp, cởi truồng đi vào tiệm ăn, cởi truồng đi mua đồ, cởi truồng đi ngắm cảnh, cởi truồng tiếp khách… Khi tất cả mọi người đều cởi truồng thì chẳng ai còn cảm thấy ngượng nghịu gì nữa. Thực ra mọi thứ ở trên đời này đều là những thói quen. Khi những việc làm của con người đã trở thành thói quen được nhiều người công nhận thì nó trở nên rất bình thường. Anh cũng ước ao bao giờ mình được đi du lịch ở nơi đó một chuyến, sẽ tha hồ được ngắm những chiếc lồn đẹp, những trái vú đẹp. Còn em sẽ tha hồ được ngắm những khổ người đàn ông cân đối, mạnh khỏe, những con cặc vừa mắt.. . Con người trở nên đẹp hơn khi họ không có quần áo trên người em ạ. Em cứ thử tưởng tượng mà xem, nếu một cô gái đẹp có khổ người đẹp, có hai trái vú đẹp, có chiếc lồn hấp dẫn mà chằng chịt những mấy lớp dây rợ trên người thì còn ai có thể chiêm ngưỡng được vẻ đẹp của cô ta nữa? Có chăng chỉ có cô ta và người tình của cô ta thôi, thế thì sao cô ta không cởi phắt hết cả quần áo ra, cứ đi lại tự nhiên ở những nơi công cộng cho mọi người cùng được hưởng có phải là nhân tạo với loài người hơn không? Anh cũng muốn cởi truồng và được xem những người khác cởi truồng, nhưng anh sợ, anh không chịu đựng được. Vừa nhìn thấy mặt mũi . những cái lồn là con cặc anh trở nên bất trị rồi, là nó ngỏng cổ lên như chú gà sống đập cánh cất tiếng gáy thức tỉnh mọi người, làm sao anh có thể điều khiển nổi con cặc như thế giữa một thế giới đàn bà như thế? Thôi, bây giờ thì đưa anh cởi. áo cho em nào!...