Truyện sex Mỗi cái nhấn là một cái ót nghe thần sầu.
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 13823
Chia sẻ:
Nàng hướng về anh chờ đợi “Là gì nữa?”
“Không có gì. Tốt nhất cô về đi. Bây giờ hơi muộn rồi, tôi sẽ gọi lại vào ngày mai.”
“Đừng gọi điện. Anh đến đi.”
Jake cảm thấy như quay cuồng. “Cô thực sự muốn tôi đến?”
Nàng gật đầu và hôn anh một lần nữa. Họ hôn nhau thật lâu!.
“Ok Ngày mai tôi sẽ đến. Tôi hứa.”
lồn
Jake chăm chú nhìn căn nhà của Lucinda từ bên ngòai. Anh đậu trước nhà nàng tối hôm sau và thấy đèn trong nhà vẫn sáng. Anh tự hỏi nàng đang nghĩ gì về anh. Anh bước ra xe và đi về phía cánh cửa. Tay anh run run bấm chuông cửa
Lucinda ra mở cửa. Nàng đang mặc một chiếc robe màu xanh sậm xinh xắn. Tóc nàng vừa chải và đang bỏ rũ.. Nàng đang quấn tóc “Chào anh. Rất vui anh đã đến.” Nàng bước sang một bên cho anh vào. Anh nghe nàng đóng cửa và anh quay lại đối mặt nàng.
Jake hôn nàng vào má và hôn vội lên môi nàng “Cô thật xinh đẹp. Chiếc áo cô mặc rất đẹp.”
“Cám ơn, Tôi vừa tắm xong, không ngờ anh đến sớm vậy,” nàng trả lời e thẹn. “Anh uống cà phê chứ? Tôi có thể lấy 1 cốc nước quả.”
“Vâng, cà phê tốt hơn.”
“Hãy ngồi và xem TV nếu anh thích. Tôi sẽ làm một cốc cà phê.”
Jake ngồi xuống ghế dài và rút ví từ túi sau ra và đặt lên bàn cùng với chùm chìa khóa xe. Anh nhìn quanh căn phòng đáng yêu và thấy cô có nhiều bức tranh trên tường. Ánh sáng từ 2 ngọn đèn đuợc mở trông mờ mờ. Anh hy vọng sẽ tìm thấy vài tấm ảnh mà anh quan tâm. Dưới bàn có một vài cuốn tạp chí và có cái gì đó như là một album. Jake rất kích động và hy vọng rằng sẽ tìm thấy ảnh của ông bà ngọai và thậm chí là ảnh của cha anh.
Anh cầm tập album lên và bắt đầu mở ra xem. Anh thấy phần lớn là hình Lucinda và các đồng sự. Dường như đó là tất cả. Hơi thất vọng nhưng khi anh xem thêm, anh thấy hình Lucinda với hình như là cha mẹ nàng.. Ông Bà ngọai anh. Mẹ nàng cao, mảnh khảnh với mái tóc ngắn màu nâu sẫm và mắt xanh. Cha nàng cũng cao với mái tóc muối tiêu và mắt màu nâu.. Nàng đứng chụp chung với họ như là tấm hình khi nàng tốt nghiệp trung học.
“Ôi! anh lục lọi hình của tôi” Lucinda kêu lên vui vẻ.
Jake giật mình như muốn văng ra khỏi ghế. “Chúa ơi! cô làm tôi giật mình!”
Lucinda cười. “Xin lỗi, tôi không muốn thế. Tôi hy vọng anh không tìm thấy các tấm ảnh xâu xí của tôi.”
“Không bao giờ. Hình Lucinda trông tấm nào cũng đẹp.”
Nàng ngồi cạnh Jake và chàng chỉ vào mấy tẩm ảnh chàng đã xem qua. “Đây là cha mẹ cô?”
Lucinda gật đầu. “Vâng!. Tôi trông không giống mẹ tôi nhỉ?”
“Cô giống nhất chỉ đôi mắt . Có vẻ cô giống cha nhiều hơn.”
“Vâng, người ta cũng bảothế.”
Cả hai cùng nhìn cào tập ảnh và Jake quyết định đây là lúc có thể hỏi nàng thêm.
“Có phải cô thực sự chưa bao giờ lấy ai sao?”
“Vâng, chưa.”
“Nhưng đã có một tình yêu thật sự chứ?”
Nàng cười và gật đầu. “Vâng, nhưng tôi đã mất anh ấy từ lâu rồi.”
“Hãy kể với tôi về chàng trai may mắn đó.”
“Tôi đi lấy cà phê đây. Anh có thể xem ảnh tiếp nếu anh thích.”
Jake xem tiếp nhưng không thấy gì thêm. Cuối cùng anh đã biết mặt cha mẹ nàng. Vài phút sau, Lucinda trở lại và đặt hai tách cà phê lên bàn.
“Tôi đem thêm đường, sữa và kem vì không biết khẩu vị anh thế nào ”
“Sữa,” Jake nói mà vẫn chăm chú vào tập ảnh
Lucinda rót cà phê, họ tiếp tục nói chuyện và uống.
Jake muốn hỏi thêm nhưng anh biết nên hỏi từ từ.
Đúng lúc đó chuông điện thọai reo.
“Chờ tôi nghe điện thọai một tí.” Nàng đứng đậy cầm máy.
Jake uống tự nhiên nhưng hơi sốc khi thấy Lucinda nức nở trong điện thọai.
“Hãy nhớ con đã nói là con có cuộc sống riêng mẹ ạ!.Con nghĩ mẹ không cần phải nói với con điều gì đúng điều gì sai. Bây giờ con đã lớn rồi !
Ngưng một lúc Lucinda nói tiếp. “Không, không bao giờ! Làm ơn mẹ để ít nhất một lần con sống vì con!”
Jake nghe hết. Anh biết Lucinda rất khó chịu nhưng anh phải tìm ra nguyên nhân.. Có lẽ mẹ nàng thường ghét nàng vì nàng không chịu lấy chồng và sinh con sớm hơn chăng?
“Ok , lúc này con đang bận, chúng ta có thể nói tiếp vào ngày mai. Chúc mẹ ngủ ngon!”
Nàng dập mạnh điện thọai xuống và tiếp tục khóc. Anh đặt tay lên vai nàng cố gắng an ủi nàng. “Bình thường chú? Có việc gì vậy?”
Nàng còn khóc và không thể trả lời ngay. Jake vuốt tóc và hôn lên trán nàng. Anh chờ nàng bình tĩnh lại. Nước mắt nàng đẫm ướt vai anh.
“Tôi rất tiếc khi anh phải nghe những điều này, Jake ạ!”
“Không sao. Tôi hy vọng cô bình tĩnh.”
Nàng lại khóc ồ lên và ôm chàng chặt hơn Anh ôm nàng an ủi.. “Tôi. Ố không, chờ một chút!” Nàng thở sâu vài cái trước khi nhìn vào anh. Mắt anh bối rối lên khi nhìn vào nàng.
“Có gì buồn? Hãy nói với tôi.”
“Tôi rất buồn về mẹ tôi. Bà ấy cứ muốn điều khiển cuộc đời tôi. Ngay cả đã sau nhiều năm rồi. Bà nghĩ tôi đã sai lầm trong cả cuộc đời. Rằng tôi đã và sẽ không bao giờ làm điều gì đúng.”
Jake vuốt tóc và mắt nàng. “Sai lầm của cô là gì? Con người ai mà không có sai lầm.”
Nàng trông rất nghiêm trang. She looked so serious. Nàng bước ra giữa căn phòng. “Jake, Tôi đã một lần có con.”
Jake nuốt ực. “C- cô đã?”
Nàng nhìn anh bồn chồn. “Vâng. Đã lâu lắm rồi. Năm ấy tôi 17 tuổi. Tôi có một đứa con. Con trai. ”
Jake cảm thấy tay anh run run. “Thế anh ta đâu?” Jake nói và phần lớn cơ hồ rất sợ nghe một sự thật phũ phàng.
“Tôi đã cho nó. Tôi còn quá trẻ, và cha mẹ tôi không bao giờ ủng hộ tôi. Họ bảo nếu tôi quyết định giữ đứa bé họ sẽ không thừa nhận tôi là con và không bao giờ nhìn mặt tôi nữa! Lúc đó tôi hỏang sợ và bỏ nhà đi. Tôi chỉ có thai 04 tháng. Tôi ở với bạn bè và một người chị họ cho đến khi tôi sinh ra con tôi.”
Jake chầm chậm ngồi xuống và vỗ vào chỗ cạnh mình. “Ngồi xuống đây và nói rõ hơn.”
Lucinda ngồi cạnh Jake. Anh đặt tay lên vai nàng . “Anh phải biết đấy, Jake a!. Nó rất dễ thương. Tôi nắm lấy tay nó và khóc. Tôi không muốn cho con cho ai mhưng rõ ràng tôi không có khả năng nuôi nó, do đó tôi phải cho nó. Tôi cố gắng liên lạc với cha nó, chàng trai. mà tôi nói với anh hôm qua, nhưng không thể nào tìm được anh ta. Tôi tuyệt vọng và tôi mang đứa bé đặt trước cổng một tu viện ! Tôi đã bỏ rơi con tôi! Ôi, điều đó thật khó khăn mà tôi bắt buộc phải làm. Tôi không muốn thế. Tôi muốn nuôi nấng nó và chăm sóc nó mà tôi chắc chắn nó sẽ trở thành một chàng trai đẹp và đáng yêu. Tôi bỏ nó mà không một tờ giấy hay dấu vết gì riêng. Tôi chưa bao giờ cho nó một cái tên. Tôi biết đấy là con tôi, tình yêu của tôi!. Tin tức về một đứa bé bị bỏ rơi loang ra và tôi quay lại để tìm. Nhưng tôi đã không gặp lại nó. Sau đó tôi biết nó được những người đáng kính đã nhận nuôi nó!” Lucinda bắt đầu nức nở và Jake giữ nàng trong vòng tay anh. Anh cảm thấy mắt mình đỏ lên vì nước mắt.
“Jake Tôi nhớ tôi vẫn ôm con như mới ngày hôm qua. Nó cười với tôi vì nó biết tôi là mẹ nó. Nó là những gì quý nhất mà tôi đã từng có! Tôi nghĩ về nó hàng ngày! Tôi yêu nó với tất cả trái tim mình.”
Jake không thể giữ được nước mắt. Anh bắt đầu khóc cùng mẹ anh. Đó là bà ấy, là mẹ anh, không còn nghi ngờ gì nữa. Chúa ơi, bà ấy tuyệt vời! Anh đã hiểu lý do và càng thương Lucida hơn. Cả hai cùng khóc với nhau và Lucinda thấy tim mình như tan thành nước. Nàng chưa bao giờ nghĩ một người đàn ông có thể quá xúc động vì câu chuyện của nàng. Những câu chuyện thế này phần lớn chỉ làm đàn ông hoảng sợ.
“Tôi không muốn làm anh khóc Jake,” Lucinda nói và lau nước mắt.
Họ cười nhẹ nhàng. Thật dễ chịu khi có người cảm thông với mình và hiểu rõ tình cảm của mình.Nàng mệt mỏi với tất cả những người đàn ông đã không quan tâm đến suy nghĩ của nàng. Jake khác hẳn. Anh ta tử tế, hiểu biết và mở rộng tâm hồn. Sự tử tế khiến bạn có thể thổ lộ bí mật và tin tưởng. ” Đó là một câu chuyện cảm động Lucinda. Cô không biết nó có ý nghĩa thế nào với tôi đâu?”...