Truyện sex Khu Trọ Không Yên Tĩnh
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 5121
Chia sẻ:
Bất giác cánh cửa khép hờ mà Quảng vừa lãy quên chưa khóa mở tung ra. Thu Quảng giật mình vơ vội đống quần áo cùng chăn gối gôm chặt vào tấm thân thể đang lõa lồ. Tuấn nhìn thẳng vào mắt Thu, chân anh siêu vẹo đầu như quay cuồng. Thu há hốc miệng không gọi lên thành tiếng A..a…Anh…Anh…em.. Tuấn quay đi ra khỏi cửa lấy xe phóng như điên về nhà. Có lẽ đây là cú sốc lớn nhất mà Tuấn từng trải qua trong cuộc đời. Anh không thể tin được rằng những cảnh tượng kia, lời nói dâm đãng kia, tiếng hét ú ớ đê tiện kia lại phát ra từ người mà Anh từng yêu thương hết mực, mối tình đầu tiên đúng nghĩa của anh. Không, đây không phải cơn mơ, đây là sự thật, sự thật. Sự thật đến ghê gớm, đến phát tởm. Anh chưa bao giờ thấy ghét một ai như thế.như lúc này.
Tiếp sau những ngày trốn tránh sự thật, Tuấn lao vào tìm quên trọng những trận rượu thừa sống thiếu chết. Anh thật sự không muốn tỉnh lại, anh sợ, anh sợ những điều anh nhìn thấy là thật, và anh vùi mình trong cơn ảo. Hai tuần trôi qua, sau khỉ tỉnh dậy vì uống sốc và nằm li bì 2 ngày trong viện Tuấn đã đứng được dậy (Truyen sex từ: Thehe9x.mobi). Anh biết được rằng mình sẽ không thể trốn mãi thế được, cái anh cần là đối mặt. Anh quyết định hẹn gặp Thu tại quán café hai đứa từng một thời cắm chốt kỉ niệm.
Sao? Giờ cô nói đi. Nói đi, nói cho tôi nghe đi. Chả lẽ cô lại là người… cái oạn người dám làm mà không dám nhận sao? Cô ngẩng lên nhìn anh, mấp máy môi muốn nói điều gì đó nhưng rồi lại cúi đầu xuống và chỉ đơn giản thốt ra “ Em xin lỗi!!”.
Tại sao cô lại làm thế với tôi? Tuấn hỏi giọng đầy căm tức
Em…em cũng không biết tại sao lại như thế nữa. Anh em xin lỗi, em không xứng đáng được yêu anh, em xin lỗi, xin lỗi anh…cô vừa nói vừa khóc.
Cô khóc ư…người đáng khóc phải là Tôi đây này (Tuấn căm tức hét lên làm những người khách xung quanh cũng phải ngoái đầu lại xem có chuyện gì xảy ra). Tôi đã yêu cô, tin cô, thế mà cô lại phản bội tôi như thế.
Đồ diếm…
Đồ…
Đồ…
Đừng để tôi nhìn thấy bản mặt đĩ điếm của cô thêm lần nào nữa.
Cô ngước lên nhìn anh, môi mấp máy định nói điều gì đó nhưng lại thôi.
Anh cũng vậy, Anh cũng không còn muốn hỏi thêm câu nào nữa, Anh biết lúc này đối với anh cô cũng chỉ đơn giản là một con điếm rẻ tiền thèm buồi không hơn không kém, không việc gì phải nuối tiếc. Anh rút ví ném tờ 500k tiền café xuông bàn, tức giận đi ra khỏi quán bỏ mặc cô – người con gái anh từng yêu đổ sụp xuống ghế khóc như chưa bao giờ được khóc.
Chán nản về chuyện tình yêu, Tuấn quyết định đi xả stress bằng cách kiếm mấy địa chỉ massage thư giãn, gọi là thư giản để xả những bực tức trong người.
Lần đầu tiền đi vào quán massage tại đường Láng Hạ, Tuấn bỡ ngỡ như gái vừa về nhà chồng, lấm la lấm lét quay ngược quay xuôi xung quanh xem có ai thấy không rồi mới dám bước vào. Được biết Fotu là một địa danh nổi tiếng nên các em ở đây cũng thuộc vào hàng chất lượng, có đủ thể loại chân dài từ miền đông bắc tổ quốc cho đến thể loại giọng ngọt như mía lùi của miền tây sông nước yêu thương. Sau khi nhận trên tay chìa khóa hộp tủ đựng đồ Tuấn đi vào trong theo sự sắp đặt của một nhân viên, lối đi hơi hẹp men theo các phòng sát nhau. Vì là phòng massage vip nên có sẵn cả phòng xông hơi khô, bồn tắm jacuzzy, và cả màn hình tinh thể lỏng cùng giàn âm thanh giao hưởng ( trong đầu thầm nghĩ đi massage thổi kèn chứ có phải đi nghe thính phòng đâu, cơ mà cũng có vẻ ấn tượng ra phết ).
Câu nhân viên sau khi nhanh nhẩu đưa Tuấn vào phòng không quên gợi ý :
- Dạ! Anh đã có số em nào chưa để em kêu
( Trong đầu cũng có ghi nhớ vài em ngon mà mấy bro share cho trên mạng rồi những vẫn muốn giả ngơ)
- Ah, anh chưa em có em ơi, em xem thế nào giúp anh kêu em nào trẻ đẹp và có kĩ thuật với. Anh đây lần dầu đi nên cũng không biết nhiều ( và không quên dúi vào tay nhân viên 100K kèm theo cái nháy mắt đầy ẩn ý).
Nằm trong phòng chưa đầy 5 phút thì một em chân dài, mặt trái xoan, mũi cao, tóc ngắn uốn, mặc một chiếc váy xanh quyến giũ gõ cửa bước vào. Tuấn ngước nhìn tỏ vè ưng ý đúng là đáng đồng tiền bát gạo, có bo có típ có khác.
Dịch vụ của khách sạn lớn đúng là khó có thể chê, nhân viên được đào tạo để phục vụ các thượng đê. Tuấn hầu như không phải thúc giục hay yêu cầu hay làm bất cứ gì, từ việc cời đồ, lau người tăm táp rửa dáy khắp cơ thể đến gội đầu xoa bóp sấy tóc. Sau khi hoàn tất các thủ tục xông hơi tắm táp lcơ bản là phần massage, vừa làm vừa tâm sự khai thác thông tin: em nhân viên tóc ngắn tên Hương không biết tên thật hay nghệ danh mà nghe đâu quê ở Ninh Bình, hơn Tuấn 5 tuổi có dư nhưng vẫn xưng em ngọt sớt với Tuấn.
- Nàng nhẹ nhàng hỏi: Chắc anh mới đi massage ở đây lần đầu nhỉ
- Uhm…sao em biết hay thế
- Em đoán mò thôi, chắc anh không phải khách quen, thấy anh có vẻ hơi..
(Hương ngập ngừng như muốn dò xét)
- Tuấn cũng đoán ra câu hỏi nhưng vẫn giả nai ngơ hỏi lại : Hơi gì em?
- Thì hơi hơi…kiểu mới đi đó anh, nhìn qua là biết ah
- Tuấn nhếch mép cười trừ: Ah Ra thế
- Thế Anh tên gì zợ, cho tiện xưng hô í mà
- Tuấn không ngại nói tên thật: Anh tên Tuấn, mà nghe giọng em nghe dễ thương nhỉ.
- Cô vui khi được khen: Chắc Anh đi với bạn ah?
- Anh không, anh đi một mình thôi.
- Xạo, có mấy ai đi một mình đâu. Ở đây chủ yếu là khách đi vài người trở lên. Đa phần là mấy ông quan chức thừa tiền tiếp đối tác với khách nghỉ lại khách sạn là chủ yếu ah.
- Uhm thì a sinh viên thôi, tại Anh nghe bạn anh giới thiệu nên đi thử cho biết. Mà em làm ở đây lâu chưa
- Em làm đượchơn hai năm rồi.
Ở quê khổ quá nên e lên hn vừa học vừa làm, cũng chẳng có bằng cấp gì nên đành làm ở đây anh ạ. Nói chung cũng kiếm được, ở đây nhiều khách tây, họ típ hào phóng lắm nên nói chung cũng có để gửi về gia đình.
Tuấn lắng nghe chăm chú những tâm sự về cuộc sống của Hương – một gái massage. Cô cũng không dấu diếm mà kể rất nhiều, có lẽ Hương đơn giản tự nhiên thấy ở người đàn ông này có đủ sự thông cảm, đủ sự tin tưởng để lắng nghe mình. Điều mà cô ít khi chia sẻ cùng ai.
- …
- ….
- Sau vài phút im lặng, Tuấn thở dài tâm sự, thật ra anh vừa chia tay bạn gái. Buồn quá nên đi massage cho thoải mái.
- Hầu như ai đi massage cũng thế hay sao ấy nhở, toàn nói xạo không ah!
- Anh nói thật mà
- Thế anh mới chia tay ah
- Được một tuần rồi, nhưng vẫn chưa hết buồn. Cứ làm thấy trong lòng trống rỗng. Mà em có người yêu chưa thế?
- Hix…làm nghề này thì sao mà có người yêu được hả anh. Trước em cũng có người yêu ở quê, nhưng sau vì nghèo nên cũng chia tay nhau. Hai đứa yêu nhau lắm, định thoát ly vào mấy khu công nghệp trong sài gòn để lập nghiệp nhưng không thành. Trong đó làm vất vả lắm, khu công nghiệp cả ngàn người tứ phía đổ về, làm từ 8-10 tiếng, vất vả quần quật mà lương chẳng đủ ăn đủ sống em đành xin làm ngoài ở tiệm gội đầu sau được chị chủ quán làm mối giới thiệu cho tiệm massage. Mới đầu học việc làm cũng bị đánh suốt vì không biết làm cho khách, sau thì quen dần. Được một thời gian thì người yêu phát hiện, cả hai cãi nhau dữ lắm cuối cùng thì chia tay nhau. Em chẳng có chỗ nào để đi nên ra ngoài hà nội xin việc, sau mấy lần chuyển chỗ làm thì hạ cánh ở đây cũng tạm coi là yên ổn.
- Tuấn thở dài một tiếng đồng cảm và an ủi Hương, cuộc sống mà em, tuy là công việc nhưng quan niệm của anh thì khác . Ai cũng có quyền được . yêu và yêu dù cho bất cứ công việc nào đi chăng nữa. Tất cả đều đáng được tôn trọng như nhau. Anh tin sau này em sẽ tìm được một người đủ tình yêu để có thể bỏ qua quá khứ và công việc của em....