Truyện Sex Học Sinh - Giấc Mơ Xưa Chập 2
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 10000
Chia sẻ:
6h hơn mò về nhà bên kia, thằng em sửng sốt, sao hôm nay anh dậy sớm thế? Tao ngủ sớm thì dậy sớm như mày thôi, nó cười cười, hôm nay anh farmer cho em nhé.
Chống thuyền lùa đàn vịt ra cánh đồng, rồi đổ đó, có vài cái đó mà tôm cá khá nhiều. Trong đây quanh năm mưa thuận gió hòa, chỉ cần chăm chỉ là đủ ăn, có lẽ thế nên con người ta sống với nhau dễ chịu. Chả bù ngoài mình, hết nắng lửa lại đến mưa dầm, quanh năm vất vả, cái tình người nó cũng cằn cỗi hơn. Cơn bão số 8 vừa rồi quật đổ mất cây hoàng lan trước sân. Cây hoàng lan từ hồi xây nhà, đi hơn chục phiên chợ Hàng mới mua được, bà cụ gọi điện cứ than thở tiếc mãi. Chả hiểu sao giờ người ta lại thích ngọc lan, hương ngọc lan thanh nhưng không bền, hoàng lan nồng nàn vương vấn. Chả thế mà cụ Thạch Lam cây đại thụ của Tự Lực Văn Đoàn mới có Dưới Bóng Hoàng Lan để đời.
Về đế nhà, thấy bóng út loáng thoáng vườn sau, sang thăm dò xem tình hình út thế nào. Nói ku em, tao thấy mình cô út ở nhà cũng tội cho cô ít cá. Không đợi ku em trả lời, nhặt ít trạch chấu đi thẳng sang cô út.
Út máy bay rồi, lại 2 lứa đẻ đương nhiên phải mỡ phải xệ. Nhưng người đàn bà quê mùa, quanh năm đồng áng tay chân, phom của út vẫn ngon lắm. Út đang cuốc mấy luống đất, cái nón che ngang, bộ quần áo vừa phom người. Đứng góc này nhìn, chả ai dám bảo út máy bay. Út mà ở trên thành phố ăn trắng mặc trơn với spa, erobic… nữa thì khối chú phải rớt nước miếng chứ chả riêng mình.
Nghĩ tội cho út, dượng út to khỏe thật nhưng nông dân chân chất, chắc đêm cũng chỉ dám tắt hết đèn leo lên phì phọp mấy cái rồi phọt mịa ra hết là xong. Hôm qua hôn út mà mắt út nhắm nghiền, môi chu lên rồi trơ ra đấy thì chắc mấy chục năm sống với dượng chả bao giờ biết đến cái “đỉnh”.
Sang bên vườn gọi tướng lên:
- Cô út ơi cô út
Út khẽ liếc ra nhìn, thấy mình, út mần thinh cắm cúi quốc tiếp, biết cái mòi út mắc cỡ mình nói tiếp:
- Con mang cho cô ít cá.
- Để đấy út xin.
Út lí nhí trả lời, mình lại lớn giọng:
-Thôi con về bên nhà, trưa con sang.
Út hốt hoảng ngẩng lên :
- Thui… trưa sang làm gì?
- Cô nghĩ con sang làm gì mà hốt hoảng thế?
Út đứng ớ ra, biết bị đưa vào thế, mặt út đỏ rần rần, đôi mắt ướt long lanh nhìn rồi quày quả bỏ vào nhà. Lại lẽo đẽo xách mớ cá đi theo út, út đi thẳng vào bếp mình theo liền vào, út quay ra:
- Thui về đi
- Đưa cá cho cô chứ có gì đâu?
Vờ đưa túi cá cho út, bất ngờ nắm tay lôi tuột út vào lòng, út cuống quýt dãy dụa như sâu, bực mình rít khẽ:
- Im, người ta thấy bây giờ.
Út im thít trong lòng, đè vào hôn, út lại chu môi lên rồi trơ ra đấy. Luồn tay mò vú, út cương quyết giữ tay lại:
- Thui, ai thấy thì chết.
Buông út ra:
- Thôi con về.
Út thở hắt ra như trút được gánh nặng, mình bồi tiếp:
- Trưa con sang…
- Thui… không được đâu.
Giọng út dài ra van vỉ, nhìn út cười:
- Thì có làm gì đâu mà được với không được.
Bỏ út đứng thảnh thốt trong bếp, đi về bên nhà, nghĩ bung, đàn bà lạ thật, chỉ hơi bóng gió là nghĩ ngay đến chủ đề máu, vậy mà trách đàn ông dâm với dê… chả biết đàn ông hay đàn bà dâm hơn..
p/s : Đang nứng thì tác giả “đem con bỏ chợ” . Sr anh em-Này anh hôm nay em thấy cái Vân đi vào nhà nghỉ với một tay lạ hoắc đấy- Hằng nói với chồng và chờ đợi một phản ứng của anh ấy .Cô thấy không khí bên bàn ăn vắng lặng một chách nặng nề khó chịu .Điều lạ là không phải hai cợ chồng giận nhau chỉ là không có gì để nói mới lấy nhau có hơn chục năm mà cuộc sống gia đình đã trở nên phẳng lặng quá phăng lặng như một chiếc ao tù vậy .Đều đặng hàng ngày cô dậy lúc 7 h chuẩn bị cho cu Tít đi học và bữa ăn sang cho chồng rồi sau đó đên cơ quan trưa ăn tại công sở tối về lại cơm nước sau đó đi ngủ .Thậm chỉ cả ngay sinh hoặt vợ chồng cũng ấn định vào tối thứ 7 hàng tuần ,mà những cuộc ái ân cũng ngắn dần chồng và ngay cả Hằng nữa mất dần hứng thú trong việc đó
Hằng vẫn yêu chồng chỉ là những thứ đó cứ lặp đi lặp lại mãi nên sự nhàm chán theo đó mà lớn dần lên/Hai tuần vừa rồi hai vợ chồng hoàn toàn không sinh hoạt gì ,mà kể ra cũng lạ dù việc đó rất nhàm chán nhưng không có nó thì Hằng lại thấy nhớ như thẻ thiếu một cái gì đó .Cô biết mình đang ở đọ tuổi hồi xuân cái tuổi mà nhu cầu tình dục mạnh mẽ nhất người ta hay nói sinh lý phụ nữ giống như cơn song ngầm êm dịu nhưng cũng cực kỳ mạnh bạo
Chồng Hằng ngước mắt lên nhìn cô rồi lại cúi đầu xuống tiếp tục bữa ăn sau một câu trả lời chiếu lệ
-Vậy à-
-Anh anh không nhớ cái Vân sau nó học cùng lớp với vợ chồng mình hồi đại học nữa còn làm phù dâu trong đám cưới chúng mình nữa mà – Hằng nói một thôi một hồi cô hơi bực mình vì vẻ thờ ơ của Trung .Anh ấy dạo này cứ mệt mỏi thụ động thế nào ấy như thể đã chán cô rồi vậy
-À anh nhớ rồi cho anh gửi lời thăm Vinh nhé-
-Thăm nom cái gì anh không nghe em nói à.Nó đi vào nhà nghỉ với một người đàn ông lạ.Nó ngoại tình đó-
-Ừm ….nhưng đó là chuyện nhà người ta mình biết cũng chả nên nói làm gì – Trung hơi rụt cổ lại có vẻ ngại va chạm
-Nói chuyện với anh chán bỏ xừ .Em sẽ làm ra ngô ra khoai việc này – Hằng dằn dỗi đứng dậy bỏ dở bữa cơm
Không phải vì tức khí mà Hằng nói ra câu vừa nãy cô nói thật và sẽ làm .Bộ tứ Hằng , Vân ,Trung .Vinh vốn chơi với nhau lúc còn ở đại học Hằng than với Vinh hơn người mà sau này lại trở thành chồng của Vân .Hôm làm đám cưới Hằng quả thật có chút ghen tị với bạn .so với Trung chồng cô Vinh không đẹp trai hơn nhưng ứng xử rất ga lăng cực kỳ công việc anh ấy cũng thành đạt hơn .Nhìn cặp vợ chồng ấy tung tăng với nhau đi mua sắm vào những ngày cuối tuần Hằng cứ thấy chạnh long do vậy cô ít khi đến nhà họ chơi .Nhưng dù có ghen tị thì Hằng cũng không đến nỗi tung hê chuyện cô nhìn thấy ra ngoài cho gia đình người bạn phải tan vỡ .Cô nói là phải làm roc nghĩa là Hằng sẽ gặp vân để hỏi xem cô ấy trả lời như thế nào rồi sẽ từ từ tính tiếp
Dù lâu ngày không liên lạc nhưng vừa mới nghe giọng Hằng qua điện thoại Vân đã tíu tít hỏi thăm về công việc về gia đình về con cái .Sự nhiệt tình và có phần vô tâm của cô bạn Hằng bỗng nhiên cảm thấy ngượng có lẽ cô nên thôi coi như không nhìn thấy gì và cho qua mọi chuyện.Thôi cứ gặp nhau đã lâu lắm rồi ,phải lâu lắm rồi Hằng không có dịp gặp gỡ bạn bè .Không ngờ công việc của một gia đình lại nhiều và tốn thời gian đến thế
Hằng đến sớm 15 phút so với thời gian hẹn nhưng vân đã chờ ở đó ríu rít vẫy tay gọi .Lâu không gặp bạn nhưng Hằng vẫn thấy vân trẻ như thời sinh viện chỉ là vòng một cô ấy nảy nở hơn chắc là do sinh nở ,nhìn lại gương mặt mình qua gương chiếu hâu xe máy Hằng khẽ thở dài so với bạn cô cảm thấy mình đã xuống sắc hơn nhiều thậm chí nhìn kỹ trên khóe mắt còn có vài vết chân chim
=Ngồi xuống đây nào .Sao lâu lắm không thấy mày gọi điện cho tao .Tao nhớ mày lắm nhưng lại nghĩ chắc là do mày bận rộn nên cũng không dám gọi điện hỏi thăm –
-Bọn tao cũng bận thật mà .Mày biết không hai vợ chồng làm công ăn lương .Tổng thu nhập được có hơn chuc triuee nuôi hai đứa con tuổi ăn học làm sao không vất vả bận rộn cho được-
-Chục triệu cho 4 người đúng là eo hẹp thật – Vân tram ngâm một lúc rồi nhìn thẳng vào Hằng nói một chách từ tốn rõ rang...