Truyện Sex Hay Truyen Sex Hiep Dam
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 6965
Chia sẻ:
Rồi ổng cởi áo em, từng cái nút áo một, đến khi ngực em phơi trần dưới ánh đèn sáng trưng. – Chời ơi! Nị có pộ ngực lẹp quá. Ngộ xoa nè … Rồi ổng xoa, ổng nắn, ngay cả ngậm lấy vú em. Ổng liếm … – Ưm … hà … vú … Nị cứng lắm … Ngộ … xooaạt … thích lắm à … Nị cởi luôn áo dza cho Ngộ luôn … Và em ngồi lên cởi cả áo như lời ổng biểu. – Ui da … hí hí … hí … ông đừng liếm … con nhột. – Khoong nhột. Một lát Nị sẽ quen thôi Và ông cứ làm và làm cho tới khi em quen dần và cảm thấy bình thường, có phần hơi dễ chịu, thì ông mới bắt đầu lần tay vào bẹn của em. Ông mơn trớn thật nhẹ nhàng và kiên nhẫn làm em thấy bớt hồi hộp và sợ sệt. – Nị cởi quần … Ngộ cởi … cho – Ông nói và lòn tay kéo quần em xuống tới ngang đùi. Ông thọc vô giữa háng và xoa vào hai miếng thịt cửa mình, cùng lúc vuốt những sợi lông còn chưa đủ dài. Đoạn, ông chà nhẹ ngón giữa của ông dọc theo kẽ giữa. Em chợt rùng mình, gai ốc nổi quầng lên hai cánh tay, còn chân thì tê rần. – Nị thích khoong ? – Ông chợt hỏi. – Ưa … dạ … con không biết. – Nị thấy sao ? – Dạ, thấy tê. – Tê lau hay tê sướng ? – Dạ, không đau – Em hổn hển đáp. Đoạn, ông kéo quần em ra khỏi chân. Bây giờ, em hoàn toàn trần truồng, thật trơ trẽn dưới ánh đèn và nhất là dưới ánh mắt sáng hoắc của ông. – Nị chờ đây một chút, để Ngộ đi lấy cái này. Nói rồi ông đứng dậy, đi tới một cái tủ và mở ra. Ông lấy từ trong đó ra mấy lọ nước đủ màu và trở lại. – Nị có piết cái nì là cái gì khoong ? – Dạ không. – Cái nì là thuốc Ngộ mua tận pên Trung Kquốc ló. – Thuốc gì vậy, con không uống thuốc đâu. – Ngộ đâu có pắt Nị phải uống thuốc. Thuốc này chỉ để thoa thôi. – Thoa ở đâu. Con sợ. – Nị khoong cần sợ. Thuốc thoa chỉ làm cho Nị sướng, khoong làm cho Nị lau lâu mà sợ. Lây, lại lây Ngộ thoa cho. Ông bắt em lại, em cũng miễn cưỡng nhích gần tới phía ông. Ông trút thứ nước gì màu xanh lạt ra tay, xoa giữa hai tay và áp lên bụng em. Chất đó như chất dầu, trơn và nhơn nhớt. – Một lát nữa, Nị sẽ thấy ấm nóng. Khoong có sao. Nị cứ việc nằm im. Em nằm im như lời ông dặn.Ông xoa từ bụng, lên ngực, xoa luôn cả tay trước khi xoa xuống đùi, cho tới bàn chân. Rồi ông bắt em nằm xấp lại cho ông chà lên lưng xuống tới mông. Dần dà, thuốc thấm em thấy người mình nóng lên, dường như bớt đi cảm giác trên da thịt. – Nị thấy sao. Thấy thoải mái khoong ? – Dạ … có thấy … chút chút. – Ló là thuốc xoa bóp, làm cho da mịn màng, Nị sẽ thấy thoải mái sau hơn 10 phút ló. – Con thấy hơi choáng váng. – Choáng váng à ? Khoong phải đâu. Ngộ pha thuốc với áp phiện á. Nị chỉ bị chút sái thuốc vì khoong kquen thui à. – Con thấy mắt hơi mờ. – Thấy phê khoong ? – Thấy dễ chịu. – Dzậy lúng rùi. Từ từ Nị đừng có lo lắng. Ngộ khoong bỏ nhiều thuốc đâu. Pây giờ Nị dạng chân ra cho Ngộ thoa thuốc. – Con tê quá. Con dang chân không được – Em hơi sợ nói. – Lể Ngộ giúp Nị cho. Nói xong, ông kéo hai chân của em sang hai bên, rồi ông lấy một cái lọ khác màu hồng, trút thuốc ra tay và áp lên chỗ kín của em. Đoạn, ông xoa, nắn, vuốt và rà, lên và xuống, làm cho em đang tê càng tê thêm. Một cảm giác dễ chịu nào đó lan tràn trong thân thể em, sướng không thể tả nỗi. Và em bắt đầu rên nhỏ trong cổ họng. Mỗi khi ông đụng trúng chỗ nào nhạy bén, em phải nấc lên thành lời. – Ông … ơi … ông làm con … làm con … – Nị sướng lắm rùi phải khoong ? – Ông hào hển nói. – Con không biết … ông ơi … ơi … ơi … ơi … Và lâu lâu, thình lình, ông vói tay chạm vào vú em. Em thấy tê rần cả cột sống. Hai chân em bắt đầu đá, đạp loạn choạng. – Nị nằm im, để Ngộ làm cho Nị sướng. Và em nằm im như lời ông dặn. Không hiểu sao em lại ngoan ngoãn như vậy. Mười phút như vậy trôi qua. Bỗng ông dừng lại hỏi : – Nị thấy thế nào. Nị dza nhiều nước lắm dzùi nè. – Con không biết. Như không tin lời ông nói, em thình lình ngồi dậy: – Đâu ông cho con coi. Ông đưa bàn tay cho em coi, mấy đầu ngón đã hoen ướt. Em hơi mắc cỡ nên nằm úp mặt xuống gối. – Tại ông chứ không phải tại con – Em nói lí nhí. Ông không đáp mà chuyển qua đề tài khác: – Pây giờ, để Nị khám Ngộ trước cái lã. – Khám gì ? – Em đột ngột hỏi. – Khám coi Nị có còn trinh hay khoong ? – Sao lại không, con còn trinh mà. – Khoong, Ngộ phải khám trước cái đã. Dạo nọ, người ta gạt Ngộ nói là còn trinh, làm Ngộ phải tốn tiền kiếm lứa khác, mắc coong lắm. – Con còn trinh mà – Em phân bua. – Nị nằm ngửa lại đi. Ngộ khám chút xí thui. Thấy tức tối trong lòng, em nằm xuống và dang chân cho ông khám. Ông chồm xuống, đưa đầu sát vào, tay ông vạch hai bên: – Nị còn trẻ lắm. Chưa có dzết tích gì ở pên ngoài hít. Nhưng để Ngộ coi kỹ bên trong. Lây … lây nì … Nị lừng có nhúc nhích … – Con hơi đau. – Dzáng một chút nữa sẽ khoong đau … Lể Ngộ coi cho chắc. Ồ … à … Nị cũng giống còn trinh lắm. – Con thiệt còn trinh mà. – Nhìn thì thấy giống còn trinh lắm, nhưng một lát nữa, Ngộ để cái khăn trắng ở dưới mông của Nị thì sẽ piết liền. – Vậy lát nữa ông sẽ biết – Em tức tối trả lời ổng. Rồi ổng bồng em lên, khiêng em qua và đặt em lên một cái ghế bành. Ông nói: – Nị dựa lưng dza sau, hai chân Nị gác hai bên lồ lể tay ló … dzị ló. Lược … lúng dzùi. Pây giờ Ngộ sẽ dùng miệng của Ngộ lể liếm Nị. Nị chịu khó nằm im. – Dạ … con chỉ sợ đau. Ông sẽ liếm con … Là sao ? – Khoong đau … Ông đáp rồi dũi cái đầu hói của ông vào giữa háng em. Em thấy hơi sợ, sợ không biết ông sẽ làm gì, nên hai tay em nắm chặt xuống ghế và kên cứng. – A … a … – Em nấc lên khi cái lưỡi của ông chạm vào cửa mình. Như có một luồng điện là em tê cứng cả mình. Đầu em ngửa về sau. Em nói: – Ông làm kỳ quá … con không thể … ông đừng … đừng … đừng … Rồi thì ông cứ liếm và liếm. Liếm nhè nhẹ. Liếm từ từ như là trân quí những gì có từ trên mình em. Liếm như không sót một thứ gì còn đọng lại. Em như tê cóng cả thân người. Đầu thì ngả về sau, mắt nhắm nghiền, trong miệng thì há hốc rên tầm bậy tầm bạ điều gì đó em không nhớ nữa. Còn tê hơn nữa khi một lúc sau ông bắt đầu dùng tay sờ lên vú em. Trên là tay, dưới là miệng, ông làm gì em không rõ mà chỉ biết như mình đi trên mây. Lúc đó, em cứ nghĩ thuốc ông thoa làm cho em lên đến cực sướng. – Ông ơi … ông ơi … chết con rồi … ah … Ồ … ÔNG ƠI … ÔNG ƠI …!!! Và em cứ gào xiết một cách mất tự chủ. Rồi thình lình em co chân lại, lưng như quập lại làm hai, cong cớn, và mười ngón tay em bóp cứng xuống mặt nệm. Một cái gì đó sướng chưa từng thấy chảy rần trong cơ thể, em cảm giác ra âm đạo mình co bóp liên hồi và như có một chất dịch nào tuôn ra từ đó. – Ưm … ưm … Dza li Nị … Dza li. Luệch … loặc … loạt. Không ngờ là em ra bao nhiêu là ổng chờ đón và liếm hết bao nhiêu. Cái lưỡi của ông thật làm cho em rùng mình. – Kquí lắm. Kquí lắm. Gái còn trinh kquí lắm – Ông hào hển nói. Lúc ra xong rồi, em nằm đờ ra ghế thật mệt mỏi. Ông ta vẫn tiếp tục liếm chỗ kín của em đến lúc em gần như khó chịu. – Ông ơi cho con ngồi dậy. – Ngồi dậy đi, pây giờ tới phiên Nị. – Tới phiên con. – Phải, tới phiên Nị làm cho Ngộ sướng. – Nhưng con không biết làm – Em ngây ngô đáp. – Khoong piết làm thì Ngộ chỉ cho làm. – Con … con … Dù cho em có đồng ý hay không thì ông đã bắt đầu cởi quần áo của ông ra. Không một chút ngại ngần nào ông trờ ra trước mặt em những thớ thịt nần nẫn của ông. Đến khi ông cởi luôn quần, em mới nhìn thấy cái dương cụ của ông. Và đó là lần đầu tiên trong đời em nhìn thấy. Em có vẻ hơi sợ nên chỉ cúi đầu. – Nị tới đây. Ngồi dzô lòng của Nị nè. Em thửng thờ đứng im. – Tới đây. Ngộ khoong ăn thịt Nị đâu mà sợ. Tới lây … tới lây … lây. Rồi cuối cùng em cũng tới. Em ngồi vào lòng của ổng. Ổng vuốt ve toàn thân hình em. Ổng hôn em, như hít mùi da thịt của em thì đúng hơn, trong khi tay ông vẫn không quên sờ vào bẹn em. Chỉ một lát sau là em có cảm giác dương cụ ông cứng lên, đội vào mông của em. Mỗi khi em cố tình né tránh cái vật ấy, thì ông lại cố tình ních nó vào người em. – Pây giờ Nị ngồi xuống li. Ngồi ở dưới này. Nị … ngồi. Em ngoan ngoãn đứng dậy, đúng hơn là đứng dậy để khỏi phải chạm vào cái khúc thịt của ổng. – Nị ngồi xuống … rồi lưa tay của Nị đây. Em đưa ra. Ông vói lấy tay em và kéo về phía chỗ kín của ông. – Nị làm li ! – Ông nói....