truyện sex hay Chuyến mat-xa sung sướng
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 13296
Chia sẻ:
- Nguyệt Vy… Anh nghĩ anh nên kể cho em nghe một chuyện… Có thể em sẽ hiểu anh hơn… – Giọng anh đều đều, nhưng linh tính báo cho nàng biết nó sẽ liên quan đến cuộc sống sau này của nàng.
- Ưm… – Nguyệt Vy gật đầu nhẹ, nàng nắm tay anh đặt lên bầu ngực của mình, nó trơ trọi trên mặt nước, hơi lạnh.
- Người bạn gái trước đây của anh… Người anh có tình cảm… Trước khi anh gặp em… cũng là người anh quen lâu nhất… 6 năm… Cô ấy tên là Minh Thy… Hôm đám cưới mình cô ấy có tham dự… – Thuận Minh nói như đang hồi tưởng.
- Có phải cô ấy mặc váy đỏ… – Nguyệt Vy chợt nói nhỏ.
- Ừ… Linh cảm phụ nữ thật nhạy… Vậy mà em cũng nhận ra… – Anh thở dài khẽ hôn lên gò má nàng.
- Không phải linh cảm… Mà là em nhận ra cô ấy từ đoạn video anh đưa em xem… – Nguyệt Vy nhớ đến hình ảnh cô ấy mút dương vật anh một cách điệu nghệ, lòng nàng chợt nóng lên.
- Ah… – Thuận Minh thoáng ngạc nhiên, nhìn nàng.
- Em không sao…. Anh kể tiếp đi….
- Ừ… Anh gặp Minh Thy từ khi còn học ở Nhật… Cô ấy cũng là du học sinh giống anh… Bọn anh yêu nhau thật lòng… Còn dự định sẽ cưới sau ngày về Việt Nam… – Thuận Minh nắm chặt tay nàng, nó lạnh buốt.
- Cả anh và Minh Thy đều du học Nhật từ khá nhỏ, nên tâm tính ảnh hưởng khá nhiều văn hóa Nhật Bản…. đặc biệt là tính phóng khoáng trong chuyện nam nữ…
Nguyệt Vy im lặng, nhưng điều này nàng đã từng nghĩ đến.
- Bọn anh không phải là người đầu tiên của nhau… Điều đó đối với anh không có gì quan trọng… Không có gía trị gì khi cả hai rất hòa hợp với nhau về chuyện đó…. Anh và cô ta như sinh ra để cho nhau…. từng cuộc chơi đều hoàn hảo… Ngoài thời gian học… bọn anh chỉ quấn lấy nhau… – Thuận Minh ngưng lại một chút, hít một hơi thât sâu, anh nói tiếp.
- Nhóm bạn anh có 5 người, khi đó chơi rất thân… thân đến nỗi không có riêng tư… bạn gái như là của chung…- Anh thấy cơ thể Nguyệt Vy run lên, tay anh siết chặt bầu vú nàng. – Bọn anh thuê hẳn một cănnhà, mỗi đứa một cô bạn gái: ăn chung, ngủ chung, làm tình cũng chung với nhau… Thời gian đó thật sự như thiên đường: sức khỏe, tình yêu, tình bạn… Bọn anh có tất cả mọi thứ mà tuổi trẻ khao khát.
- Nhưng rồi mọi việc thay đổi…. – Giọng anh hơi run lên. – Từ khi có kẻ thứ sáu xuất hiện. Hắn tên là Nhất Huy, con của một ông chủ nhà băng lớn tại Sài Gòn. Chính anh đã dẫn dắt và giới thiệu hắn gia nhập nhóm. Hắn cũng là du học sinh… Bên ngoài đạo mạo, hiền lành… nhưng bên trong lại chất chứa tâm địa thâm độc…
- Hắn dọn đến ở chung với bọn anh cùng với một cô bạn gái xinh đẹp nhưng ngu ngốc, chỉ biết thực hiện tất cả các mệnh lệnh hắn yêu cầu… Sinh hoạt nhóm như có nguồn sinh khí mới… Cuồng nhiệt hơn… Vui hơn… Nhưng chỉ vài tuần sau… Hắn âm thầm dắt Minh Thy ra ngoài… dùng những thủ đoạn mới lạ bệnh hoạn mê hoặc cô ấy… – Thuận Minh nghe cổ họng mình đắng chát, anh ôm cứng Nguyệt Vy, anh không tưởng tượng được một lúc nào đó nàng sẽ rời anh như vậy.
- Minh Thy yêu hắn, rời bỏ anh ? – Nguyệt Vy hỏi nhỏ.
Có lẽ là vậy… Tuy cô ấy không công nhận rằng mình yêu hắn… Nhưng cô ấy thừa nhận không thể sống thiếu hắn… – Giọng anh khàn đục. – Đối với anh, hai chuyện đó không có gì khác biệt.
- Hắn làm gì với cô ấy? – Nguyệt Vy thấy tim mình đập loạn lên.
- Sau khi anh và cô ấy chia tay… Nhóm bọn anh cũng rã đám, thỉnh thoảng mới gặp nhau… Mãi đến mấy năm sau, khi về Việt Nam, anh gặp lại Thịnh. Anh ta có kể về Minh Thy. – Giọng anh trầm lại, buồn bã.
- Hắn dắt cô ấy rảo khắp Nhật Bản như một món đồ chơi tình dục. Đủ các thú vui bệnh hoạn nhất mà nhân loại có thể nghĩ được đều áp dụng trên cơ thể Minh Thy. Cố ấy đắm chìm thật sâu trong thế giới nhục dục, quên đi tất cả mọi thứ khác. – Thuận Minh im lặng.
Nguyệt Vy nắm chặt tay anh. Nàng sợ hãi vì câu chuyện của anh. Một người phụ nữ bị chìm đắm trong vũng nhầy nhơ nhuốc quên đi cả bản thân mình.
- Sáu tháng sau, Nhất Huy chán chê với thân xác cô ấy. Hắn bỏ cô ấy lại trong một phòng khách sạn với một tuần tiền thuê chưa trả. Cô ấy bị chủ khách sạn giữ lại, ngủ với mấy chục người đàn ông trong một ngày để gán nợ. – Thuận Minh vốc nước lên xoa mặt mình.
- Có thể em không tin… Sau đó… Minh Thy lại quyết định ở lại đó… Suốt hai tháng trời… Ban ngày ngủ… Ban đêm bất kể bao nhiêu người tìm đến cô ấy đều đón tiếp… Cho tới lúc mẹ cô ấy bay từ Việt Nam sang tìm… đưa sang Mỹ chữa bệnh… Họ nói cô ấy mắc chứng cuồng sex… Mãi hai năm sau mới trở về Việt Nam.
Nguyệt Vy rùng mình, đầu óc nàng trống rỗng. Nàng kinh sợ vì sự táo bạo của một người phụ nữ. Minh Thy cái tên có lẽ nàng không bao giờ quên.
- Vậy cô ấy bây giờ? – Nguyệt Vy quay lại nhìn anh.
- Cô ấy là việc tại một văn phòng đại diện một Cty Luật của Nhật Bản tại Tp.HCM. Còn chuyện bệnh tình của cô ấy… Anh cũng không biết…
- Cô ấy lấy chồng chưa?
- Chưa… Vẫn chưa lấy chồng… dù sao cô ấy mới 29 tuổi… Cũng không có gì lạ. – Thuận Minh hôn nhẹ lên vành tai nhỏ nhắn của Nguyệt Vy.
Nguyệt Vy bần thần, ngay cả vị trí mẫn cảm đang bị anh hôn, nàng cũng không biết. Câu chuyện cuộc đời của Minh Thy, một người phụ nữ đẹp, vì những ham muốn thể xác vượt ngoài tầm kiểm soát mà trượt dài không đường quay lại.
- Thôi… Tắm đi… Nước bắt đầu lạnh rồi… Bệnh đấy…
Thuận Minh đỡ nàng đứng dậy. Anh thoa xà bông khắp thân thể nàng. Nguyệt Vy chỉ đứng im lặng nhìn theo bàn tay anh chu du khắp thân thể mình.
- Anh muốn em đừng lo lắng vì chuyện hồi sáng… – Thuận Minh nói. – Anh chỉ cần tình yêu của em dành cho anh không thay đổi…
- Nhưng…. – Nguyệt Vy thật sự lo lắng, nàng sợ mình sẽ sa ngã như Minh Thy.
- Nếu nhân vật chính là anh…. em phải chia sẻ anh với ba bốn cô gái khác thì sao? – Đột nhiên anh hỏi.
- Anh…
Nguyệt Vy mấp máy môi, không nói được thành lời, nàng chưa nghĩ đến chuyện này. Mặt nàng thoáng đỏ lên.
Thuận Minh mỉm cười nhìn nàng, chờ đợi.
- Sao… bất công như vậy chứ… không có… thêm một người đàn ông nào khác…. cho em sao? Hi hi… – Nguyệt Vy bật cười, mặt nàng đỏ như mận chính giấu sau vai anh.
- Em… Ha ha… Tham lam lắm… Tham lam nè… Tham lam nè…
- Chát… Chát….
- Ái ui… Đau quá… Em lớn rồi… Không được phát mông em… Ưm… Đừng mà…
Ánh nắng chiều xuyên qua những tán cây bàn tầng tầng lớp lớp, khoan những đốm sáng loang lỗ trên mặt sân trường. Dãy hành lang dài với những cánh cửa mở toang, không một bóng người đi lại. Tiếng giảng bài văng vẳng vang vọng ra ngoài. Trong một căn phòng cuối dãy lớp, không gian lắng đọng, chỉ có tiếng quạt trần vù vù và tiếng giảng bài lúc ngừng lúc nhanh, nhịp nhàng như có vần điệu. Gần mươi cặp mắt to tròn nhìn lên bục giảng, dõi theo từng cử chỉ, lời nói của một người phụ nữ xinh đẹp trong bộ áo dài xanh nhạt. Môi nàng đỏ hồng, cong lên bật ra từng tiếng Anh ngữ thật chuẩn, hai bàn tay thon nhỏ huơ lên như đang múa, đôi mắt trong veo xinh đẹp như biết nói.
Cuối dãy bàn thẳng tắp. Ba người đàn ông tụm đầu nói chuyện khẽ.
- Đây là cô Nguyệt Vy. Cô giáo Anh văn trẻ nhất Việt Long. – Thầy Trung – Hiệu phó Trường nói nhỏ, thái độ rất cung kính nhún nhường.
- Ah… Vậy sao? – Gã đàn ông ngồi giữa tóc hoa râm gật gù.
- Phương pháp rất tốt… Rất thu hút được học sinh đó… Tốt lắm… – Gã đàn ông ngoài cùng nhận xét.
- Ha ha… Vâng vâng… Nguyệt Vy được đánh gía rất tốt. – Thầy Trung vui vẻ.
- Nói vậy thôi… Cũng chưa biết được…. Thanh tra Sở xuống thì lớp nào cũng ngoan giỏi hết… Lúc không có thì trời mới biết được… – Người đàn ông ngồi giữa nói thêm....