truyện sex hay Chuyến mat-xa sung sướng
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 13281
Chia sẻ:
- Ưm…
Nguyệt Vy rên khẽ. Mắt nàng nhắm nghiền. Chiếc gối dài bị ném sang bên cạnh, một vũng thấm ướt loang lổ trên lớp vải. Hai chân nàng mở rộng, bàn tay mân mê hai mép âm hộ nhòe nhoẹt của mình. Hai ngón tay khẽ tách hai múi thịt đỏ hồng ra, mộtngón khác lúng túng dò dẫm đi vào trong.
- Ưmmm…
Nguyệt Vy rên dài. Ngón tay nàng ướt đẫm nhét sâu vào trong. Bàn tay nàng trùm kín âm hộ, vụng về day day. Bàn tay còn lại, se nhẹ nhẹ hai núm vú săng cứng. Một cảm giác thật lâng lâng truyền khắp thân thể nàng. Nhưng dù thế, nàng cảm nhận nó còn thiếu sót rất nhiều so với những gì nàng cần. Rất nhiều.
“Reng… Reng… Reng…..”
Nguyệt Vy bừng tỉnh. Nàng ngồi bật dậy, mặt đỏ bừng xấu hổ. Chiếc điện thoại của nàng trên bàn trang điểm không ngừng reo vang. Nàng hít một hơi thật sâu, lấy lại bình tĩnh.
- Alô…
- Cô Vy… truyennho.com
Một giọng đàn ông vang lên phía bên kia làm lòng nàng dậy sóng, chiếc điện thoại suýt rơi.
- Sao ông có số tôi ? Ông còn muốn gì nữa… – Nguyệt Vy hét lên giận dữ.
Nàng không ngờ mình nhận được điện thoại của Hùng, gã thanh tra gìa tối qua định cưỡng bức nàng. Hắn có lẽ là người nàng căm ghét nhất, từ trước đến giờ.
- Ha ha… Đừng bực tức như vậy… Tôi chỉ muốn mời cô Vy ra uống nước trò chuyện chút thôi mà… Có cả anh Tài ở đây… Vui lắm…
- Ông điên rồi… – Nguyệt Vy hét lên.
- Thôi mà… Chúng ta có thù hận gì với nhau đâu… Chúng tôi đang ngồi ở số 4 Hoàng Việt… Ra đây nhé… – Gã nói tiếp.
- Ông điên thật rồi… Tại sao ông nghĩ rằng tôi sẽ ra chứ… Tôi cúp máy đây… – Nguyệt Vy tức giận.
- Ha ha… Tùy em thôi… Vậy đánh gía của Việt Long thì… – Gã nói chậm chậm.
- Mặc kệ việc đó… Tôi không quan tâm… – Nguyệt Vy hét lên.
- Vậy sao ? Vậy em có quan tâm đến hình ảnh một cô giáo xinh đẹp của Việt Long, trần trụi say mèm không ? Ha ha… – Hùng bật cười.
- Ông… – Nguyệt Vy rụng rời.
“Tít… Tít… Tít..”
Đầu dây bên kia tắt máy. Chân Nguyệt Vy nhũng ra, ngồi bệt xuống giường. Tai nàng lùng bùng, cổ họng khô đắng. Nàng nhớ rất rõ, nàng chỉ tỉnh lại khi ngực áo đã bị mở bung và đè xuống sàn nhà. Hai gã đó thật sự đã chụp hình của nàng trước khi nàng phục hồi ý thức sao ?
___________________________
Nguyệt Vy ngồi trên taxi. Nàng mím môi, bàn tay nàng tái nhợt cầm chiếc điện thoại nóng hừng hực. Nàng gọi đi gọi lại cho anh liên tục nhưng không được. Anh tắt máy. Tại sao anh lại tắt máy trong lúc này chứ? Ngay lập tức nàng nghĩ đến Liêu Đông, nhưng nàng lại không có số anh ta.
Chiếc xe dừng lại trước một khách sạn trên đường Hoàng Việt. Tim nàng nhảy cuồng lên.
- Tới rồi… Cô ơi… – Người lái taxi quay đầu lại nói.
- Ah… – Nguyệt Vy giật mình, nàng lúng túng rút tiền trả, rồi bước xuống xe.
Bước vào tiền sảnh khách sạn, Nguyệt Vy cúi mặt đi thẳng đến thang máy. Nàng có cảm giác rất nhiều ánh mắt đang nhìn mình. Đây là lần đầu tiên nàng bước chân vào khách sạn mà không có anh bên cạnh. Nàng có thể thấy được mối hiểm nguy đang trực chờ nàng trên kia. Nàng lại nghĩ đến những điều kiện hai gã có thể đưa ra với nàng. Nguyệt Vy rùng mình sợ hãi. Nhưng xen lẫn trong sự sợ hãi là một chút gì đó khó hiểu, như cảm giác ray rứt, hồi hộp.
“Tin.. Tin”
Tiếng chuông phòng làm Nguyệt Vy giật thót mình, như thể nàng không phải là người vừa bấm. Tiếng bước chân vang lên bên trong phòng, từng chút một rõ dần. Tim nàng thắt lại, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
- Vy… Mời vào… Mời vào…
Gã Tài tươi cười niềm nỡ, mở rộng cánh cửa. Gã cố tình đứng nép sang một bên như cho nàng nhìn thấu vào trong. Hùng cười cười, ngồi run đùi trên giường ngủ. Cửa ban công hé mở, gío thổi vào làm tấm rèm phất phơ nhẹ.
- Tôi muốn xem những tấm hình… – Nguyệt Vy nói giọng run run, tay nàng trắng bệt bấu chặt lấy khung cửa.
- Sao gấp gáp thế… Chúng ta có cả đêm mà… Chi bằng vừa nằm trên giường… vừa xem lại hình kỷ niệm… Thế nào? – Hùng nhe răng cười.
- Không… Tôi không vào đâu. – Nguyệt Vy mím môi tức giận. – Đưa hình đây…
- Không được… Những hình ảnh đồi trụy đó không thể xem khơi khơi như vậy được… – Hùng cười cười, tay cầm điện thoại lắc lắc trước mặt nàng.
- Không thì thôi… Tôi nghi ngờ hai anh nói dối… Thực tế là không có tấm hình nào hết… – Nguyệt Vy hét lên, nàng lùi người lại từ từ.
Câu hỏi này nàng đã tự đặt ra suốt đoạn được tới đây. Hai gã có thật sự chụp hình nàng không ? Hay chỉ là cái cớ lừa gạt nàng đến đây. Vì thế, nàng nhất quyết không bước vào phòng.
- Haizz… Cho nàng xem chút đi anh… – Tài quay lại như hỏi ý Hùng, mắt hắn nháy nháy ra hiệu.
- Ừ… Cẩn thận… Cô bé giật cái máy đó… – Hùng đứng lên, đi đến, tay đưa điện thoại cho Tài.
Nguyệt Vy nhíu mày. Tim nàng nhảy loạn lên. Mắt theo dõi chiếc điện thoại trong tay Tài. Hắn bước đến trước nàng, tay lướt lướt trên màn hình cảm ứng.
- Đây… Xem kỹ đi… – Tài đưa chiếc điện thoại đến trước mặt Nguyệt Vy, tay cầm khá hời hợt.
Nguyệt Vy cúi đầu nhìn chiếc điện thoại. Trên màn hình là một bộ ngực phụ nữ căng tròn, trắng tinh, hai núm vú mờ ảo sau lớp áo sơmi trắng. Nàng run lên, tay bóp chặt với nhau. Đột nhiên, nàng nhanh như cắt giật lấy cái điện thoại từ tay Tài. Hắn giật mình lao đến, ôm chầm lấy nàng, nhấc bổng nàng lên.
“Xóa hết… Mình phải xóa hết…”
Nguyệt Vy mím môi, bóp chặt chiếc điện thoại trong tay. Chợt nàng sững người, hai mắt cứng đờ. Tấm hình trên màn hình vừa dịch chuyển, một khuôn mặt phụ nữ xinh đẹp hiện ra. Người đó không phải là nàng. Nàng đã bị lừa.
- Buông tôi ra… Tôi…Ưm… Cứu…
Một bàn tay to dày trám kín miệng nàng. Nguyệt Vy cố vùng vẫy, nhưng không thể cưỡng lại. Nàng bị hắn đưa vào phòng.
- Ha ha… – Hùng cười cười, đóng cửa lại.
- Không… Cứu…- Tiếng kêu cứu của Nguyệt Vy vang lên thật nhỏ.
Tài đè ngữa nàng lên giường. Hùng cùng lúc tham gia vào. Hai tay nàng bị giữ chặt kéo rộng sang hai bên. Hai gã chúi đầu lên ngực nàng, hít hà qua lớp vải áo sơ mi, hối hả gấp rút như tranh thủ từng giây một.
- Ưm… Không… Đừng mà… truyennho.com
Nguyệt Vy uất nghẹn, mắt đỏ lên. Mặt nàng đỏ bừng, bao nhiêu sức lực dồn hết vào hai cánh tay, hai chân, giãy dụa kịch liệt. Hùng và Tài cũng khá chật vật mới kẹp cứng được nàng.
- Ưm…. Không…
Áo sơ mi của nàng bị giật tung. Bộ ngực phập phồng căng tròn bó chật cứng trong chiếc nịt ngực ren hồng nhạt. Bàn tay Hùng run run đưa lên, như chờ đợi hiệu lệnh ai đó. Hắn thoáng chần chừ trong ánh mắt khao khát chờ mong của Tài. Hùng nghiến răng mở khóa nịt ngực của Nguyệt Vy.
-Không… Không được…
Nguyệt Vy cố ngẩn đầu lên vùng vẫy. Hai mắt nàng đỏ bừng, rưng rưng chực khóc bất cứ lúc nào. Hai đầu vú nàng, rung rinh phơi bày trước mặt hai gã đó. Nhưng hai gã hơi chần chừ, nuốt nước bọt như chờ đợi gì đó. Hùng liếc qua Tài như hội ý, bất ngờ cả hai vụt xuống cùng lúc ngậm trọn hai đầu vú đỏ hồng nhỏ nhắn của Nguyệt Vy.
- Ahhh.. Không… Đừng mà…
Nguyệt Vy oằn người. Môi nàng mím chặt. Nước mắt trào ra. Nhưng nàng không khóc được thành tiếng vì bàn tay Tài vẫn bịt kín ngang miệng. Hai cái lưỡi nhám đánh thật nhanh lên núm vú nàng, hai cái miệng mút thật mạnh hai hai đầu vú nàng. Cảm giác ray rứt thét gào đang chìm lắng chợt quay lại nhanh chóng xua tan lý trí nàng từng chút một.
- Không… Hu hu… Đừng mà…
Bên ngoài ban công, hai cặp mắt đỏ bừng nhìn vào trong. Hai khuôn mặt rất quen thuộc với Nguyệt Vy. Một người là bạn chồng, một người là chồng nàng. Liêu Đông và Thuận Minh thấy hơi thở mình nặng nề như có một quả tạ