Truyện Sex - Ham Muốn Tiền Ẩn Chập 1
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 15219
Chia sẻ:
- Tôi muốn làm một cuộc mua bán với cô – ông nói.
- Tôi không biết tại sao cô phải dùng cách này để từ chối Linh, nhưng tôi sẽ giúp cô hoàn thành tốt vở kịch này. – Mắt ông nhìn thẳng vào cô như cách ông đang thương lượng làm ăn nghiêm túc.
- Ông hơi tự tin đấy, ông nghĩ ông hơn hai gã đàn ông kia sao? – Lan Chi cũng hơi bất ngờ vì ông nhìn ra màn kịch của mình, nhưng nàng vẫn không thích cảm giác bị người khác thao túng.
- Vở kịch thành công hay không là do khán giả đánh giá, không phải do diễn viên. – ông nói rất nhẹ nhàng như đã biết trước câu hỏi của Lan Chi.
- Vậy tại sao nó lại thành công khi có ông? – Lan Chi vẫn thắc mắc.
- Địa vị – ông nói ngắn gọn.
Mắt Lan Chi sáng lên, nàng đã hiểu. Với sự thành đạt của Linh, với vóc dáng và hoàn cảnh của nàng, thì hai gã kia có diễn khéo gấp mấy thì đối với Linh đây chẳng qua là sự tiêu khiển nhất thời. Anh bực tức nàng buông thả với người lạ, nhưng anh không bao giờ ghen với hai tên vai u thịt bắp đó. Nhưng ngược lại, ông Sáu Minh là một đại gia bất động sản, nếu nói về địa vị xã hội Linh còn xếp sau ông mấy hàng. Nhưng làm vậy có quá tuyệt tình với anh không, nàng tự hỏi, nhưng nhớ lại vẻ mặt mê muội của anh khi nói yêu nàng, nàng biết nàng phải thức tỉnh anh.
- Điều kiện của ông là gì? – Lan Chi hỏi, nàng nhìn thẳng vào mắt ông.
- Cũng không có gì … giây phút vui vẻ với người đẹp thôi, nhưng đã diễn thì phải diễn cho trót – câu cuối cùng ông nói trực tiếp sát tai nàng, nàng có thể ngửi được mùi rượu phả vào mặt mình.
Lan Chi rùng mình, nàng hiểu câu nói của ông có nghĩa là gì, nàng im lặng, để mặc ông hôn nhẹ vào vành tai mình.
- Được – Lan Chi cắn răng nói.
Ông Sáu búng ngón tay một cách điệu nghệ, thu hút sự chú ý của 4 cô gái đang ngồi che hờ lấy cơ thể, túm tụm tán chuyện xì xào, ngón tay ông chỉ ra cửa. Các nàng hơi bất ngờ, nhưng không dám bất mãn, nối đuôi nhau đi ra.
Lúc này tiếng nói của Linh trong toilet đã ngưng, tiếng nước máy xả vang lên, Lan Chi biết đã đến lúc phải vào vai. Nàng hít một hơi thật sâu, đứng lên, quay mặt lại nhìn ông Sáu Minh. Ông ngồi dựa ra sau ghế, hai tay gác lên thành ghế, diễn vai một người đàn ông thành đạt ư, nhân vật này là chính ông ngoài đời thực, mắt ông nhìn Lan Chi như thưởng thức. Tay Lan Chi run run mở hàng nút áo, từng cái một từ trên xuống dưới, chiếc áo sơ mi nàng mở rộng phơi ra làn da bụng trắng tinh, chiếc áo ngực nửa cup và bầu ngực căn phồng, nàng tiếp tục mở chốt cài áo phía trước, ngực nàng bung ra, hai chiếc núm đỏ hồng như đốt cháy ánh mắt của của ông Sáu. Lan Chi kéo váy cao lên, bên dưới là chiếc quần lót ren bé nhỏ, mỏng manh có thể thấy nhúm lông nhỏ của nàng mờ ảo hiện ra, Lan Chi hai tay giữ nguyên váy, quan sát biểu hiện của ông Sáu Minh, nàng cảm giác mình chiến thắng, lần đầu tiên trước ông.
Lan Chi giở chân lên, đặt hai đầu gối lên nệm ghế, ngồi thẳng lên đũng quần đang nhô cao của ông Sáu Minh. Âm hộ nàng qua lớp quần lót mỏng có thể cảm nhận rõ ràng độ cứng và nóng của dương vật ông. Lan Chi cúi xuống nhìn hai ngón tay run rẩy của Ông Sáu Minh thật chậm rãi đưa lên, kẹp nhẹ vào vạt áo sơ mi của nàng, giở nhẹ ra, mắt ông như dại đi khi nhìn rõ chiếc núm vú nhỏ hồng xinh đẹp của Lan Chi. Ông đưa miệng mình tới chậm chậm hôn nó thật nhẹ, Lan Chi nhắm mắt, cơ thể nàng đang nóng bừng lên, nàng thích cảm giác chậm rãi như thưởng thức cao lương mỹ vị của ông. Lưỡi ông đưa ra, liếm vòng vòng quanh hai núm vú nàng, làm nàng nhấp nhỏm, nhột nhạt cả người, rồi bất ngờ hai tay ông bóp vung ngực nàng lên, miệng nuốt lấynúm vú nàng nút thật mạnh. Lan Chi rít lên, đầu ngữa ra, hay tay túm chặt lấy đầu tóc ông, kéo mặt ông chặt vào ngực.
Cánh cửa toilet bậc mở, Linh há hốc miệng nhìn quan cảnh trước mắt, Lan Chi váy kéo cao tới nữa mông, ngồi trên đùi ông Sáu Minh, ngực áo nàng bung ra, hai miếng áo lót lòng thòng bên nách, nàng ôm chặt đầu ông ta vào ngực mình, miệng nàng hướng lên trần, rên rỉ khẽ.
- Lan Chi… Tôi..đã nhìn lầm cô – Linh gầm lên.
Anh lao ra cửa, cánh cửa đóng sầm lại làm rung bần bật các bức tranh treo trên tường.
Lan Chi thở phào, vậy là xong, không còn đường quay lại, không còn gì để nuối tiếc, nàng sẽ không phản bội chồng. Đối với tình cảm đặc biệt của Lan Chi và Hồng Sơn, sự chung thủy thật sự là trái tim, là hình bóng trong tâm hồn, không phải là sự trung trinh của thể xác.
Ông Sáu Minh vẫn dày vò đôi nhũ hoa của nàng, đũng quần ông cứng ngắt, cố tình đội lên nhấn và âm hộ của nàng. Lan Chi không biết bây giờ nên thế nào, người nàng cũng bức rứt khó chịu, âm hộ nàng đã ướt át, nhưng vì một màn kịch chóng vánh, nhân vật chính đã biến mất từ cảnh đầu, mà phải đáp ứng ông ta, diễn đến cảnh cuối cùng, nàng không cam tâm.
Nàng khẽ đẩy miệng ông ra, hai bàn tay che lấy vú. Nàng không biết nói gì, chỉ có thể nhìn Ông Sáu Minh với ánh mắt áy náy.
- Cô em không muốn thì tôi ngưng thôi… Nhưng tôi nói trước, với kiểu yêu lo lắng chăm sóc như cậu Linh thường chỉ có ở những người đàn ông vị tha. Tôi dám chắc cậu sẽ quay lại …bất cứ lúc nào. – Ông nói luôn như có chuẩn bị.
Lan Chi nghĩ ông có lẽ ông nói đúng. Tuy nàng tiếp xúc với anh Linh không được bao lâu nhưng nàng vẫn tin anh không bỏ nàng lại một mình. Ngoài tính vị tha theo ông Sáu nói, anh Linh là một người đàn ông rất có trách nhiệm. Nếu anh quay lại lúc này, màn kịch vỡ lỡ, vậy chẳng phải là đổ sông đổ biển hết hay sao.
Bàn tay nàng đang đặt trước ngực ông Sáu Minh từ nảy giờ, từ từ buông xuống. Ồng không chờ một giây nào hết, khác hẳn lúc bắt đầu, lao vào ngực nàng ngấu nghiến.
Ông cởi mảnh áo vướng víu trên người nàng, ông dìu Lan Chi ngã người xuống ghế, tay ông khéo léo mở dây kéo váy tuột nó qua đôi chân thẳng trắng ngần của nàng. Ông Sáu Minh đứng thẳng người lên ghế, nhìn ngắm tác phẩm của tạo hóa, nàng không phải người có đôi chân dài nhất, cũng không có bộ ngực vĩ đại nhất, nhưng tất cả những bộ phận trên cơ thể nàng vẫn là sự kết hợp hoàn mỹ nhất. Ông hít một hơi sâu, bắt đầu dùng tốc độ cao nhất cởi quần áo mình.
Lan Chi nằm đó, nhắm nghiền mắt, bây giờ trên người nàng chỉ còn một mảnh quần lót mong manh nhỏ bé, nàng nghe tiếng sột soạt cở quần áo của ông Sáu Minh. Nàng cảm thấy mâu thuẫn với chính mình, nàng cũng muốn anh Linh lao vào giải cứu mình, nhưng người nàng đang rạo rực khó chịu, kêu gọi nàng tiến xa hơn nữa.
Ông Sáu Minh nằm xuống, ôm chầm lấy cơ thể nàng ông vuốt ve, hôn hít không chừa lại một khoảng trống nào trên làn da trắng tinh của Lan Chi. Ông giở đôi chân của Lan Chi lên, hai tay ông nóng hừng hực níu lấy hai dây quần lót của nàng. Ông không nói gì, ông biết đây là phòng tuyến cuối cùng, nếu thành công ông sẽ được sở hữu thân thể này dù chỉ trong đôi lát. Hai tay ông níu nhẹ quần lót, chờ đợi phản ứng của nàng. Lan Chi vẫn không mở mắt, nàng thầm gọi Linh trở về, nhanh đi, nhanh đi anh, nhưng nếu anh quay lại… Lan Chi thở dài, nàng ưỡn người nâng mông cao lên, chiếc quần lót nàng trong tức khắc bị kéo tuột mất.
Ông Sáu Minh, nhẹ nhàng mở hai đầu gối nàng ra, mặt Lan Chi đỏ hồng, cảm giác ánh mắt người đàn ông quét vào âm hộ mở rộng của mình, làm Lan Chi như thở gấp hơn. Nàng bất chợt cảm nhận hơi thở nóng rực của ông Sáu ngay giữa hai chân nàng. Chiếc lưỡi ông thật dài, thật nhám quét từ dưới hậu môn, quét ngược lên, Lan Chi cong người, tiếng rên lớn bật ra khỏi miệng. Cảm giác thật khó tả, nàng chưa bao giờ được ai phục vụ kiểu này. Chiếc lưỡi đó thật mạnh mẽ, tách hai mép âm hộ đã mộng nước của nàng, quét sâu vào trong. Lan Chi không còn suy nghĩ gì mâu thuẫn nữa, nàng chỉ muốn thời gian ngừng lại, hai chân nàng một gác cao trên tựa lưng sofa, một buông thỏng xuống sàn, mở rộng ra, hai tay nàng như cố nhét đầu ông Sáu vào âm hộ mình....