Truyện Sex - Ham Muốn Tiền Ẩn Chập 1
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 15220
Chia sẻ:
- Anh sao vậy? Anh không thích hai cô này ah? – Lan Chi hỏi, giọng nàng lạnh băng.
- Không, nhưng… – Linh lắc đầu cười khổ – Anh thấy em lạ quá, Chi à!
- Em vẫn vậy thôi!
Chắc do đó giờ sếp Linh chưa hiểu hết em thôi – Nàng cố tình nhắc lại chữ ‘sếp’ mà 2 ngày nay nàng đã không dùng.
- Ah, quên. Cô Chi không ngồi với một em ah… – Ông Sáu nói xong, phá lên cười.
- “Em” thì em không thích, nhưng nếu có một hai “anh” thì cũng được. – Lan Chi nói trong vẻ mặt khó tin của hai người kia.
Nàng ngoắc anh bồi, nói nhỏ vào tai anh. Anh ta gật đầu như đã hiểu. Anh đi ra ngoài.
- Thú vị, thú vị thật – Ông Sáu Minh nâng ly mời, mắt ông không ngừng đánh gía Lan Chi, cô gái này rất đẹp, cũng rất mạnh mẽ, khác hẳn hình dáng kiêu sa, mềm mại bên ngoài.
Năm phút sau, có hai anh to con, ngực nở, eo thon, mặt mày sáng sủa, chỉ mặc chiếc quần lót trắng đi vào. Lan Chi nhìn hai anh chàng này như đánh giá, thật ra nàng đã nhận ra đây là hai anh chàng bảo vệ trong nhóm bảo vệ của quán mà nàng đã gặp khi đi vào. Hai anh hơi ngượng, chắc không quen làm việc này, họ đi vào ngồi hai bên Lan Chi.
- Em ra ngoài anh nói chuyện chút – Linh đứng bật dậy, đi thẳng qua nắm cánh tay Lan Chi dắt ra ngoài, không thể thương lượng.
Hai người đi ra ngoài phòng sau lưng là tiếng cười hô hố của ông Sáu Minh.
- Em làm cái gì vậy? – Giọng Linh đang cố kềm chế, run run.
- Anh sao thế? Em có sao đâu? – Lan Chi nói mà không nhìn anh.
- Nhưng hai thằng đó…
Lan Chi ngẩn đầu lên nhìn Linh.
- Hai anh chàng đó thì sao? Anh có đào, em có kép thôi – giọng nàng thách thức.
- Em.. Em.. – Linh bực bội – Em về khách sạn ngay đi, Trung sẽ đưa em về.
- Anh ra lệnh cho em ah? OK sếp.
Lan Chi xoay người đi thẳng.
Linh nhìn theo lưng nàng, anh thoáng chần chừ, anh chạy theo. Anh nắm hai vai nàng xoay mạnh lại hướng mình, trước đôi mắt bất ngờ của Lan Chi, anh hôn nàng. Môi anh run run, mắt anh nhắm lại. Lan Chi không từ chối anh, nàng mở miệng ra, đón lấy lưỡi anh, hai tay nàng vòng qua cổ anh. Hai người hôn nhau say đắm, bất chấp ánh mắt ngạc nhiên của mọi người đi qua lại.
- Anh yêu em, Lan Chi.- Linh nhìn thẳng vào mắt nàng.
Lan Chi thở dài, đây là kết quả nàng không bao giờ mong muốn. Nàng không muốn một người đàn ông khác yêu mình, ngoại trừ chồng nàng, Hồng Sơn. Anh Linh là một người tốt, một người đàn ông hoàn hảo, nhưng nàng là một người phụ nữ có chồng, vẫn rất yêu chồng, đối với nàng, Linh chỉ có thể là bạn, bạn thân hoặc bạn tình. Nàng phải làm sao, nàng không muốn có lỗi với Hồng Sơn, không muốn phản bội anh. Mắt nàng nhìn anh, trong khoảng khắc đó nàng quyết định bóp chết tình yêu mong manh của Linh vừa chớm nở.
- Anh sao vậy? Nói như thật vậy. Anh làm em yêu anh thật đó. – Tay Lan Chi đặt lên ngực Linh, vuốt ve nhẹ, mắt nàng nhìn anh.
- Em… Anh thật lòng đó Lan Chi. – Anh bất ngờ, anh bối rối.
- Hi Hi… Tối nay muốn chui vào giường em à? Tối nay em chờ anh đó. – Lan Chi nói, nàng áp thẳng bộ ngực lên người Linh, mắt nàng nhìn anh mơ màng.
- Thôi em vào hát đây! – Nàng nhón mũi chân, hôn nhẹ vào khóe miệng Linh.
Linh đứng đó bần thần, tay chạm nhẹ lên miệng nơi môi Lan Chi vừa chạm vào, anh có thể ngửi được mùi son môi của nàng. Anh không thể tin vào tai mình, những điều Lan Chi nói, sao lại như thế nhỉ.
Anh quá chán những cô bạn gái người mẫu, diễn viên thực dụng, vật chất, từ lúc làm việc với Lan Chi từ lần đầu anh đã rất ấn tượng với tính chuyên nghiệp, sự khéo léo và hiền diệu của nàng. Dù nàng là người đã có gia đình nhưng anh luôn cho rằng mình có trách nhiệm phải bảo bọc, che chở cho nàng, ít ra cho đến hết chuyến công tác. Và buổi chiều hôm đó, nhìn nàng bị cảm lạnh, sốt lì bì, anh luôn tự dằn vặt mình, anh đã không làm tốt nhiệm vụ của mình. Nhìn Lan Chi ngủ, nàng thật đẹp, đẹp như một thiên thần ngủ quên trong vườn địa đàng. Linh yêu nàng tự lúc nào không hay, cho đến khi nhìn nàng thay đổi hôm nay, lòng anh nhói đau, anh chợt hiểu.
Thật ra, Linh không thể hiểu được Lan Chi vì sao lại có những biểu hiện bất thường như thế. Vì anh không biết được tâm trạng nàng đang bực tức chồng và khi anh tỏ vẻ e ngại cho nàng trong chốn ăn chơi này, vô tình đã thổi bùng lên lửa giận của Lan Chi. Nàng dự định trêu chọc anh bằng hành động có vay có trả. Nhưng khi Linh hôn Lan Chi và nói lên tình cảm của mình, anh lại một lần nữa đẩy nàng vào sự lựa chọn cuối cùng. Hai nguyên nhân vô tình đi chung trên một con đường, sẽ làm cho hậu quả vượt qua xa dự kiến.
Linh chán nản bước vào trong phòng, anh thấy Lan Chi đang cười đùa vui vẻ với hai gã trai. Họ nói gì đấy nhưng cứ rút sát vào người nàng, hai tay vòng ra sau vuốt eo, vuốt mông nàng. Linh đi qua nàng như không nhìn thấy, ngồi xuống chỗ của mình, bên cạnh anh, ông Sáu Minh kéo bung cả vạt áo hai cô gái rút mặt vào trong.
Hai cô gái bên Linh thấy anh quay lại, mặt mũi câu có, đều tỏ ra lo lắng, không dám nói gì chỉ chậm chậm lau mặt, lấy trái cây cho anh. Linhkhông thể kềm lòng nhìn sang Lan Chi, nàng đưa miệng đón lấy quả nho ngậm trên môi một gã, xong cả hai hôn nhau ngấu nghiến. Linh thất vọng não nề, đôi môi đó mới 5 phút trước khi cho anh rung động thật lớn, nhưng giờ nó đang được ban phát miễn phí giữa hai thằng bảo vệ quán bar. Anh ghen ***g lộn trong người nhưng không biết làm gì. Nhìn tới cô gái kế bên, áo mỏng của nàng không che được hai núm vú đỏ hồng bên trong, Linh chồm qua nàng, xé toạt mảnh áo trước ngực, miệng anh ngoạm bên vú này hai ngón tay se đầu vú bên kia. Cô gái đi từ ngạc nhiên đến thích thú, hai tay chống ra sau, ngực ưỡn lên, cho anh mặc sức.
Ông Sáu Minh bên cạnh cười sằn sặc, ông thấy mình dường như phải nhường đường cho hai người trẻ này thôi.
Hai gã trai trẻ bên cạnh Lan Chi đang rất hưng phấn, họ bị điều động lên đây tiếp khách không phải lần đầu, toàn gặp những mụ khách già béo lắm tiền, nhưng lần này họ như trúng mánh, cô gái này thật đẹp, thậm chí so với hoa khôi của nơi này, chính là một trong hai cô gái đang ngồi với Ông Sáu, còn hơn khá xa. Hai gã thật sự thích thú vần vò, hôn hít vuốt ve cô, cô không phản đối, còn chủ động tham gia, nhưng cô dứt khoát không cho đưa tay vào bên trong váy cô.
Lan Chi không biết mình làm đúng hay sai, nhưng lúc này, cô biết mình chưa ngừng lại được. Vì Linh tỏ vẻ hoang đàng với hai cô gái kia như cố tình cho nàng quan sát, nhưng mắt anh vẫn liếc nhìn nàng liên tục. Lan Chi hơi khó chịu với chiếc lưỡi đang ngoáy trong miệng mình, hai bàn tay thô kệch đang bóp nắn vú nàng ngoài áo, và một bàn tay nữa xoa vuốt đầu gối nàng cứ chực nhét vào trong váy. Nàng không phải người phụ nữ tùy tiện, không phải đàn ông nào cũng có thể chui vào váy nàng, nhất là hoàn cảnh và hai đối tượng này, càng không.
Lan Chi thở dài, màn kịch này chắc phải kết thúc sớm hơn dự kiến, nàng cảm thấy khó chịu với hai anh chàng này, dù muốn miễn cưỡng đóng kịch với cũng khó mà thật được. Lan Chi đang định tuyên bố hạ màn, thì bất chợt điện thoại Linh vang lên. Anh nhăn mặt khó chịu, giờ phút này anh không muốn nghe điện thoại, nhưng khi nhìn số hiện trên màn hình, anh chộp lấy nó, chạy ngay vào toilet riêng trong phòng.
Lan Chi quan sát cánh cửa toilet vừa đóng lại, cô đẩy hai anh chàng ra, gạt mấy bàn tay trên ngực mình xuống. Đang định đuổi hai anh chàng với hai chiếc quần lót căng phồng này ra ngoài, thì chợt một bóng người đã vụt đứng trước mặt Lan Chi. Nàng ngẩn đầu nhìn lên, ông Sáu Minh. Ông không nói gì, tay móc ra cọc tiền đô, rút 2 tờ 100 ném vào hai gã bên người Lan Chi. Hai gã thoáng chần chừ, nhưng cũng đứng lên, ngậm ngùi đi ra ngoài.
- Ông.. – Lan Chi khó hiểu nhìn ông ta ngồi xuống bên cạnh nàng, ông rất chừng mực, không ngồi quá gần....