Truyện sex Emmanuelle nàng nức nở vì sướng
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 17472
Chia sẻ:
Lucinda cho tay xuống và mân mê thấp dần xuống đến giữa hai đùi. Nàng cạo lông thường xuyên do đó chim nàng luôn bóng mượt. Nàng nhắm nghiền mắt lại và đưa hai ngón tay vào và từ từ di chuyển ra vào chim nàng đang vồng lên. Hình ảnh Jack hiện rõ lên trong trí nhớ nàng. Ý nghĩ được hôn anh, vuốt ve anh, làm tình với anh làm nàng nóng lên hừng hực giữa hai đùi.
“Ôi ! Chúa ơi!” Lucinda rên rỉ.
Hai ngón tay nàng trong chim di chuyển nhanh hơn trong khi bàn tay kia vân vê trên ngực. Nàng véo mạnh hai núm vú và cảm thấy cơn khóai lạc đang toả khắp châu thân.
Những ngón chân nàng cong cứng lại và hơn lúc nào hết ý nghĩ về Jake làm nàng muốn đã ngay.
Chim nàng ướt sũng nước dâm và nàng há miệng thóat ra tiếng rên nhè nhẹ khi thân thể nàng giật giật trong nước. Nàng thấy chim nàng cương cứng lên và nàng sắp ra. Nàng muốn ra, cần ra lắm!. Lucinda hẩy mạnh mông lên và cảm thấy nhẹ hẫng. Cơn khóai lạc đến khắp châu thân.
“Ừm ừm ! Ô a Ô a… Vâng …Jake… Jake…!” Nàng gào lên ầm ĩ..
Thân thể nàng run run và nàng cảm thấy thỏa mãn. Hai núm vú nàng cương lên và nàng rên rỉ rồi gào lên Jake… Jake… Nàng cần cảm giác này lắm! Từ lúc gặp Jake đến giờ, lúc nào nàng cũng thấy sẵn sàng thủ dâm.
Lucinda tiếp tục đưa 2 ngón tay dễ dàng vào lỗ chim đang há hốc của nàng. Nàng cảm thấy như nghẹt thở khi tim nàng đập rộn. Nàng liếm môi và tự cười thành tiếng. Nàng thấy mình hư hỏng mỗi khi nghĩ về anh. Nàng biết rằng nếu Jack nói với nàng rằng anh muốn ngủ với nàng, nàng chắc chắn không để anh nói đến hai lần..
* * *
Tiếng xe cứu thương ré lên inh ỏi làm Jake thức giấc. Anh nhìn đồng hồ và thấy đã 3 giờ sáng. Anh thức dây và đến bên cửa sổ. Đèn đường Las Vegas sáng rõ và có nhiều người bên ngòai. Có một tai nạn giao thông tại bên ngòai một casino. Jack trở lại giường và chợt thấy không ngủ tiếp được. Anh nghĩ về Lucinda và tự hỏi bằng cách nào được ở bên nàng nhiều hơn vào tối mai.
“Chúa ơi ! bà ấy đẹp thật,” Jake lẩm nhẩm. Anh không thể đợi được cho đến khi hỏi rành mạch nàng. Anh không thể vồ vập trước khi biết chắc đó là mẹ anh. Anh muốn cho bà ta biết khi đã tìm hiểu rõ ràng mọi việc, nhất là tại sao bà ta bỏ rơi chàng? Anh yêu bà ta không theo cái kiểu mà anh đã nghĩ. Bà ta quá trẻ và không có nhiều cơ hội cho anh.
Anh nhắm chặt hai mắt và tiếp tục giấc mơ. Anh mơ khi mình còn nhỏ và bị lạc trong công viên và đang nức nở gọi tên mẹ.
“Mẹ ơi ! Mẹ ơi! ” Giọng anh như vỡ ra và những người chung quanh nhìn chằm chặp vào anh.
Anh nức nở và rất sợ hãi. Bỗng chàng nghe tiếng bước chân và đó là mẹ, là Lucida trong giấc mơ của anh. Bà trông rất xinh đẹp và mặc một cái áo có những bông hoa nhu mặt trời. Tóc bà phấp phới trong gió khi bà chạy vụt đến nơi anh đứng.
“Mẹ đây ! Mẹ của con đây!”
Bà ôm khuôn mặt cậu và hôn lên mặt cậu. Jake òa khóc trong vòng tay ôm chặt của bà.
“Mẹ ơi con sợ quá!,” Jake cố nín khóc.
“Đừng sợ! Mẹ ở đây và luôn ở bên cạnh con,” Lucinda thì thầm vào tai cậu.
Jake tỉnh dậy trong giấc mơ đẹp và rửa mặt. Tim anh đập thình thịch. Trời sáng rõ, mặt trời đã lên cao. Giấc mơ chắc hẵn làmột thông điệp. Lucinda phải là mẹ của anh.
Jake ra khỏi giường cảm thấy chán nản và đi lại trong phòng. Anh nhìn ra cửa sổ và thấy thành phố đã sáng đèn. Đêm xuống nhanh và anh đang tìm mọi cách để không nghĩ về Lucinda. Ít nhất để không nghĩ về tình dục với nàng. Điều đó thực sự khó khăn cho anh.
RING! RING! RING!
Jake quay lại nhìn chuông điện thoại đang reo.Anh không cho ai số điện thoại của anh. Anh đứng nhìn trân trân điện thoại trước khi nghe.
“Hello?”
“Vâng, hello? Jake phải không?” Anh nghe một giọng phụ nữ dịu dàng dễ thương.
“Vâng?”
” Lucinda đây. Lucinda Grant ở ngân hàng.”
Jake thấy mạch đập mình rộn ràng. “Vâng tôi biết. Chị vẫn giữ số điện thoại của tôi?”
Có một thoáng ngừng lại. “Vâng tôi định nói. Tôi xin lỗi. Tôi không định từ chối lời mời ăn trưa của anh. Tôi đúng….Đó là vì từ lâu rồi tôi không có hẹn hò. Thông cản nhé, tôi đúng là hơi lộn xộn.”
Jake chậm rãi ngồi xuống, tay anh cứ day mãi dây điện thoại. Anh không thể giữ một nụ cười thích thú. “Vâng, đó là lỗi của tôi. Tôi chắc là tôi quá vội vàng. Tôi xin lỗi. ”
Nàng cười rất dịu dàng. Nụ cười đi vào trái tim Jake. “Vâng, tôi thích đi ăn trưa với anh ngày mai, anh vẫn còn giữ lời mời đó chứ?”
Jake thở hắt ra. “Vâng, dĩ nhiên. Tôi sẽ đến văn phòng chị trưa mai lúc 1 giờ.”
Jake chờ câu trả lời.
“Hello? Lucinda?”
“V-vâng Tôi đây. Tôi sẽ chờ anh ở văn phòng.” Nàng lắp bắp
Cả hai cùng bỏ máy và Jake kêu lên phấn khích. Anh ngã vật xuống giường trong trạng thái rất kích động. Tim anh đập rộn ràng. Anh giống như cậu học trò đã tìm được lời giải cho một bài toán hóc búa. Vào lúc ấy, đột nhiên anh nhớ đến bố mẹ nuôi ở Texas. Anh nhớ mình chưa hề gọi điện cho họ khi đến nơi. Điều đó có thể làm cho họ lo lắng đến phát sốt. Anh gọi điện cho họ.
* * *
Lucinda giữ ống nghe trong tay một lúc rồi nhắm mắt lại. Jake, chàng thanh niên đã mời nàng vào sáng nay đã làm nàng nghĩ đến cả ngày. Đôi mắt xanh trẻ thơ của anh gợi choi nàng nhớ đến một cái gì quen thuộc. Điều này làm nàng thấy được tự an ủi. Chưa bao giờ trong đời nàng từng chủ động hẹn một người đàn ông. Thường thì họ gọi điện hẹn nàng. Nhưng có cái gì đó ở Jake làm nàng nghĩ anh khác hẳn những người còn lại.
Cái cách anh nói chuyện, cái kiểu cách quá dịu dàng, lịch sự. Lucinda liếm môi và tựa đầu vào đi văng. Nàng có thể ngửi thấy mùi nước hoa của anh dù nàng đã gặp anh từ nhiều giờ trước rồi. Anh ta đúng là quá trẻ. Anh trẻ hơn nàng những 14 tuổi nhưng nàng thấy tuổi tác không là vấn đề quan trọng trong lúc này. Nàng chưa bao giờ gọi lại cho một người đàn ông để hẹn hò, nhưng không, đây là Jake.
Jake dậy sớm vào sáng hôm sau. Anh rất khó ngủ vào đêm trước. Anh rất kích động vì việc sắp đến hẹn với Lucinda. Bây giờ anh có dịp hỏi và biết nhiều hơn về nàng. Trong tâm, anh chắc rằng nàng là mẹ anh nhưng anh muốn chắc chắn hơn.
Anh xuống phòng tập thể dục buối sáng ở khách sạn. Anh tắm và ăn sáng. Khi ăn anh nhớ mẹ nuôi anh đã nấu rất ngon. Anh nhớ những món ăn ở nhà. Anh nhớ cha mẹ nuôi. Anh đọc báo sáng và uống nước trái cây. Từ khoé mắt anh thấy một người phụ nữ khoảng hơn 20 tuổi đang dắt một đứa con trai. Cậu bé khoảng hai ba tuổi. Họ nắm tay nhau đi và cậu bé chỉ trỏ rồi lắp bắp gì đó. Người mẹ đi qua Jake và mỉm cười với nó. Jake thấy muốn khóc. Anh chợt nghĩ nếu anh và Lucinda cùng với nhau như thế khi anh còn bé. Anh tiếp tục nhìn theo hai mẹ con cho đến khi họ đã đi rất xa..
* * *
Jake nóng lòng chờ đợi khi mặc xong quần áo và chuẩn bị đi tới nơi hẹn. Anh dùng xe mình vì đã nhớ đường đến nơi làm của Lucinda. Mới 12:30 trưa và Jake nhảy lên xe đi gặp Lucinda. Anh mặc quần kaki và áo sơ mi trắng. Tóc anh chải ngược ra sau. Đường hơi đông vào giờ tan tầm buổi trưa. Anh mong là mình đón Lucinda không muộn.
* * *
Lucinda đang chờ Jake. Đã 1giờ 10 mà không thấy anh đến. Lucinda bắt đầu thất vọng và định bỏ cuộc hẹn. Nàng thở dài và cầm ví lên. Nàng định đi đến chỗ nàng thường ăn trưa. Đúng lúc nàng đóng cửa phòng, nàng thấy anh. Anh đứng đó với một cái vẻ hối lỗi trên khuôn mặt điển trai..
“Tôi xin lỗi vì đến muộn. Xe đông quá. Tôi còn lạ đường nên lái xe hơi chậm, tí nữa thì hỏng hết.”
Lucinda cười. “Tôi mừng vì anh đã tới. Có lúc tôi đã nghĩ anh cho tôi leo cây.”
“Tôi sẽ không bao giờ làm thế với chị,” Jake dịu dàng.
Lucinda đỏ mặt. Chúa ơi, anh ta quá điển trai!, nàng nghì khi nhìn thẳng vào anh. “Ta đi chứ?” Nàng hỏi.
“Vâng, ta đi thôi.”
Jake lái xe và Lucinda chỉ đường. Họ quyết định ăn nhanh ở một quán cách chỗ làm của Lucinda khoảng 3 tòa nhà. Quán phục vụ khá nhanh. Lucinda gọi gà nướng xà lách và Jake gọi thịt nướng. Quán ăn nhỏ nhưng rất ấm cúng....