Truyện sex Emmanuelle nàng nức nở vì sướng
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 17468
Chia sẻ:
“Uh…vâng. đúng thế,” Jake nói dối.
“Hmmm trường đó tốt đấy. Tôi muốn học ở đó. May mắn thay tôi đã tốt nghiệp sau khi rời Texas. Lúc đó đã quá muộn. Tôi đã tốt nghiệp Đại học rồi.”
Texas! Bà ấy ở Texas!
“Điều đó là một cơ hội lớn. Tôi cũng đến từ Texas. Tôi ở Dallas, còn chị?”
Lucinda cười. “Tôi ở El Paso. Tôi thật tình rất nhớ Texas.”
Điều gì khiến chị không ở lại Texas nữa?” Jake tò mò hỏi.
Lucinda đưa mắt xuống một lúc rồi trả lời Jake. “Vâng, quá nhiều kỷ niệm. Tôi không muốn nói về điều này. Ôi, nhìn lên màn hình đi”
Jake cảm thấy tim anh quay cuồng khi ngồi chung phòng với nàng. Móng tay nàng dài và nàng cắt theo kiểu Pháp. Anh nhìn kỹ vào tay nàng. Không có nhẫn cưới! Bà ấy độc thân chăng? Hay có thể đã ly dị? Jake đắm mình trong sự tò mò. Anh muốn nói ngay với nàng anh là con nàng, nhưng anh thấy mình cần nhiều thời gian hơn. Nàng nhìn trông rất thú vị.
“Ok Anh nói tên anh Jacob Morgan. Bây giờ tôi cần vài câu hỏi thông thường.”
Tim Jake quay cuồng. “Oh? vâng.”
Lucinda quay lại màn hình. “Tuổi?”
“Tôi….23,” Jake nói dối.
“23? Wow. Anh trông chưa đến 20,” Lucinda nói và cho Jake một nụ cười duyên dáng.
Jake đỏ mặt. “Cám ơn.”
“Ok…địa chỉ?”
Jake xoay sở trong ghế ngồi. “Vâng, bây giờ tôi chưa có địa chỉ cố định. Lúc này tôi đang ở khách sạn. Bà biết đấy, cha mẹ tôi định mua một căn nhà ở đây nhưng chưa được. Thực sự họ cần đến đây ít lâu. Tôi không muốn ở nội trú. Quá nhiều tiền.”
Lucinda thở dài. “Được, hkông có địa chỉ. Tôi không biết chúng ta có thể làm được gì không. Anh có điện thoại để liên lạc chứ?”
“Vâng. đó là số bàn nhưng nó là số điện thoại ở Texas bởi vậy tôi có thể cho bà số điện thoại phòng ở khách sạn tôi đang ở.”
Lucinda trông không yên tâm.. “Thôi được, anh có thể cho tôi số điện thoại đó chứ?”
Jake cho nàng số điện thoại phòng anh ở. Anh không thể rời mắt khỏi nàng. Nàng như quá mê hoặc.
“Bây giờ cho tôi biết anh muốn vay bao nhiêu?”
Jake để trống. Anh không muốn mượn tiền. Anh chỉ ở đây vì bà ta. Để nói với bà ấy cuộc sống anh không trọn vẹn vì thiếu bà ta.. “Um…Tôi không biết. Tôi nghĩ khoảng ,000?”
Lucinda gật đầu. “Ok Đó là một con số hợp lý. Anh có một việc làm ngoài giờ hoặc sẽ làm thêm ở ký túc xá không?”
“Tôi sắp đi làm trong trường học. Trong một văn phòng thương mại,” Jake lại nói dối.
“Ok Như thế thì tốt. Được, đây là một cái đơn chưa đủ khi chưa có địa chỉ ổn định. Tôi có thể nói với anh thế này. Anh sẽ quay lại khi bố mẹ anh có một địa chỉ. Khi đó tôi sẽ có đưọc một địa chỉ ổn định trong hồ sơ của anh?”
Jake không muốn rời văn phòng nàng. Anh muốn hỏi nhiều câu hỏi nữa. “Vâng…sẵn sàng. Tôi nghĩ thế.”
“Tôi rất tiếc khi để anh đi mà không giải quyết được gì. Dường như anh là một thanh niên tốt. Nhưng đúng là chúng tôi cần chỉ một địa chỉ ổn định. Tôi rất tiếc.”
Giọng nàng an ủi anh là thật tình và không có chút giả tạo. “Không cần phải áy náy, bà Grant.” Jake chậm rãi.
Jake thấy đôi má hồng hồng của Lucinda đỏ ửng lên. “Tôi là cô Grant và anh có thể gọi tôi là Lucinda. Được gọi là Bà Grant làm tôi cảm thấy già đi.”
Jake cười bẽn lẽn. “Ôi, chị chưa cưới sao?”
Nàng gật đầu. “Không. Tôi không nghĩ thế. Tôi chưa cưới.”
Jake cảm thấy kích động. “Tôi thấy tại sao không nhỉ. Chị rất đẹp – bà….Tôi muốn nói Lucinda.”
Lucinda cười muốn toác quai hàm. “Cám ơn. Anh làm tôi thấy vui, anh biết đấy?”
Jake chậm rãi đứng dậy. Anh không muốn đi. Anh muốn nhìn nàng lần nữa. “Có thể gọi tôi là Jake. Ngày mai chị ở đâu?”
“Tôi vẫn đi làm như thường lệ ở đây từ 9 giờ đến 6 giờ. Tôi ăn trưa ở đây vào sau trưa hàng ngày.”
Jake hơi do dự nhưng rồi anh nói. “Ôi? Trưa à? Hãy nghe tôi nói, Tôi biết tôi đã gặp đúng chị và chị là người phụ nữ xinh đẹp nhất ở Vegas. Chị có thể cùng ăn trưa với tôi vào ngày mai không?”
Lucinda vừa ngạc nhiên vừa hơi bực mình. “Tôi không nghĩ đó là một ý hay Jake. Tôi rất tiếc”
Jake cảm thấy rất thất vọng nhưng biết rằng anh sẽ trở lại gặp nàng ngay. Nàng đứng lên và đi vòng qua bàn gặp Jake. Jake chìa tay cho nàng. “Sẽ rất tốt khi gặp lại chị Lucinda. Tôi sẽ đến khi tôi có địa chỉ đó cho chị.”
Khuôn mặt Lucinda đầy vẻ tiếc nuối. “Cám ơn anh đã đến đây. Tôi sẽ cố gắng trong mức cho phép để cho anh vay.”
Jake trở về khách sạn vào chiều hôm đó. Anh nằm trên giường, nhìn lên trần nhà và cảm thấy như đang bay bổng. Mỗi khi nhắm mắt lại, anh có thể tưởng tượng về Lucinda. Khuôn mặt, nụ cười và giọng nói của nàng. Anh từ từ đưa tay xuống sờ vào gậy và thấy rằng anh đã cứng lên. Sau khi xóc gậy vài giây, Jake mở mắt ra và thấy mình làm một việc quá sai trái. Bà ấy là mẹ mày, đồ đồi trụy! Dừng ngay! Ôi, chúa ơi, nhưng bà ấy quá đẹp!
Vua xong mot mo con nong hoi, post cho cac Bro thuong thuc. Nho reply nhieu nhieu lay hung dich tiep.
lồnlồn
Jake ra khỏi giường cảm thấy chán nản và đi lại trong phòng. Anh nhìn ra cửa sổ và thấy thành phố đã sáng đèn. Đêm xuống nhanh và anh đang tìm mọi cách để không nghĩ về Lucinda. Ít nhất để không nghĩ về tình dục với nàng. Điều đó thực sự khó khăn cho anh.
RING! RING! RING!
Jake quay lại nhìn chuông điện thoại đang reo.Anh không cho ai số điện thoại của anh. Anh đứng nhìn trân trân điện thoại trước khi nghe.
“Hello?”
“Vâng, hello? Jake phải không?” Anh nghe một giọng phụ nữ dịu dàng dễ thương.
“Vâng?”
” Lucinda đây. Lucinda Grant ở ngân hàng.”
Jake thấy mạch đập mình rộn ràng. “Vâng tôi biết. Chị vẫn giữ số điện thoại của tôi?”
Có một thoáng ngừng lại. “Vâng tôi định nói. Tôi xin lỗi. Tôi không định từ chối lời mời ăn trưa của anh. Tôi đúng….Đó là vì từ lâu rồi tôi không có hẹn hò. Thông cản nhé, tôi đúng là hơilộn xộn.”
Jake chậm rãi ngồi xuống, tay anh cứ day mãi dây điện thoại. Anh không thể giữ một nụ cười thích thú. “Vâng, đó là lỗi của tôi. Tôi chắc là tôi quá vội vàng. Tôi xin lỗi. ”
Nàng cười rất dịu dàng. Nụ cười đi vào trái tim Jake. “Vâng, tôi thích đi ăn trưa với anh ngày mai, anh vẫn còn giữ lời mời đó chứ?”
Jake thở hắt ra. “Vâng, dĩ nhiên. Tôi sẽ đến văn phòng chị trưa mai lúc 1 giờ.”
Jake chờ câu trả lời.
“Hello? Lucinda?”
“V-vâng Tôi đây. Tôi sẽ chờ anh ở văn phòng.” Nàng lắp bắp
Cả hai cùng bỏ máy và Jake kêu lên phấn khích. Anh ngã vật xuống giường trong trạng thái rất kích động. Tim anh đập rộn ràng. Anh giống như cậu học trò đã tìm được lời giải cho một bài toán hóc búa. Vào lúc ấy, đột nhiên anh nhớ đến bố mẹ nuôi ở Texas. Anh nhớ mình chưa hề gọi điện cho họ khi đến nơi. Điều đó có thể làm cho họ lo lắng đến phát sốt. Anh gọi điện cho họ.
* * *
Lucinda giữ ống nghe trong tay một lúc rồi nhắm mắt lại. Jake, chàng thanh niên đã mời nàng vào sáng nay đã làm nàng nghĩ đến cả ngày. Đôi mắt xanh trẻ thơ của anh gợi choi nàng nhớ đến một cái gì quen thuộc. Điều này làm nàng thấy được tự an ủi. Chưa bao giờ trong đời nàng từng chủ động hẹn một người đàn ông. Thường thì họ gọi điện hẹn nàng. Nhưng có cái gì đó ở Jake làm nàng nghĩ anh khác hẳn những người còn lại.
Cái cách anh nói chuyện, cái kiểu cách quá dịu dàng, lịch sự. Lucinda liếm môi và tựa đầu vào đi văng. Nàng có thể ngửi thấy mùi nước hoa của anh dù nàng đã gặp anh từ nhiều giờ trước rồi. Anh ta đúng là quá trẻ. Anh trẻ hơn nàng những 14 tuổi nhưng nàng thấy tuổi tác không là vấn đề quan trọng trong lúc này. Nàng chưa bao giờ gọi lại cho một người đàn ông để hẹn hò, nhưng không, đây là Jake.
Jake dậy sớm vào sáng hôm sau. Anh rất khó ngủ vào đêm trước. Anh rất kích động vì việc sắp đến hẹn với Lucinda. Bây giờ anh có dịp hỏi và biết nhiều hơn về nàng. Trong tâm, anh chắc rằng nàng là mẹ anh nhưng anh muốn chắc chắn hơn....