Truyện Sex Em thư kí ủy ban xã dâm dục
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 5561
Chia sẻ:
Như một kẻ nô lệ trung thành, Nhâm tựa lưng vào tường chân duỗi thẳng. Mai ngồi lên bụng quay lưng vào ngực để vòng tay Nhâm vòng qua eo mân mê đôi bầu vú tròn lẳn, căng cứng, trn láng nước tinh dịch, ng đầu về sau mái tóc Mai chà lên má Nhâm. Thò tay xuống Mai mân mê dương vật, rồi nắm tròn trong lòng tay, Mai nắc nắc. dương vật lại thò ra, thụt vào dập dìu trong bàn tay Mai, dương vật Nhâm lại cưng cứng, sự thèm muốn được giao hợp lại trỗi dậy trong Nhâm. Vòng tay ghì chặt, Nhâm lại bóp, lại xoa, lại nắn trên đôi gò bồng đo nơi ngực Mai.
Từ từ Mai trườn mông để cửa mình bao lên đầu khấc dương vật, thật điệu nghệ ngón tay Mai quay khúc dương vật, đầu khấc dương vật cứ xoay tròn trong cửa âm đạo, nước dâm thủy trong lồn Mai tuôn ra ào ạt, càng xoay nước dâm thủy chy ra càng nhiều ướt nhẹp c dương vật. Mai dướn thêm chút nữa, dương vật vào sâu thêm, Mai lại xoay, dương vật lại ngoáy tròn trong thành âm đạo đưa Nhâm vào cõi đê mê. Không tự chủ được mình nữa Nhâm bóp ngấu nghiến lên đôi bầu vú, đôi bầu vú Mai đỏ ửng như qu cà chua chín. Từ từ, lại từ từ Mai nhổm mông dương vật cũng theo đó mà tuột ra khỏi lồn Mai. Một chiếc dương vật căng cứng cũng ửng đỏ chỉa thẳng lên trên, Mai rạp người chổng mông cao, trái cấm với hai bờ mu tách ra để lộ c cửa mình, thành âm đạo đo đỏ nhầy nhụa nước dâm thủy thật quyến rũ và mời gọi. Nhâm quỳ lên tự tay nhét dương vật mình vào và sập xuống thật mạnh. Cả khúc dương vật dài cứng chui tọt vào sâu trong âm đạo chỉ hở lại hai hòn tinh hoàn săn tròn bên ngoài, vòng tay với xuống cửa mình Mai day day lên mồng đốc. Nhâm nhấp, nhấp thật mạnh lại tiếng kêu óp óp nổi lên. Ngón tay vẫn day mồng đốc, lẹ làng Mai lách ngón tay đưa từ từ vào sâu trong âm đạo, thành âm đạo Mai bị lèn chặt bởi c dương vật và ngón tay, Cứ để nguyên, nằm trên lưng Nhâm lại mân mê, lại bóp ngấu nghiến lên đôi bầu vú. Chỉ với một cánh tay đỡ thân mình, Mai úp mặt xuống giường nhún nhẩy để dương vật thò ra thụt vào cọ sát lên thành âm đạo và ngón tay Mai. Đưa Nhâm từ đê mê này đến đê mê khác, Nhâm hoàn toàn là kẻ bị động trong cuộc chi tìm khoái cảm hoan lạc. Đê mê tiếp đê mê, Mai lại dẫn dắt Nhâm vào đoạn chót của cuộc chi. Ngón tay vẫn chìm sâu trong âm đạo nâng lên nâng xuống, dương vật cũng theo đó mà nâng lên nâng xuống tạo một sự cọ sát mới trong thành âm đạo với dương vật. dương vật Nhâm đã cưng cứng lắm, bắt đầu cục cựa. Biết Nhâm chuẩn bị phóng tinh, Mai từ từ ngồi dậy hẩy lưng về sau, dướn mông về trước làm tuột dương vật ra khỏi âm đạo. Quay lại Mai bo Nhâm nằm lên người Mai và nhấp nhẹ để tự nó ra, rồi Mai nằm ngửa kéo Nhâm nằm đè lên. Kẻ nô lệ trung thành, ngoan ngoãn nằm lên trên người Mai, dương vật đã cắm sâu vào trong âm đạo, Nhâm nhấp thật chậm và nhẹ như một động tác thư giãn sau bài tập căng thẳng. Tinh khí chạy qua dương vật lại phóng ra từng đợt, từng đợt vào sâu trong lồn Mai …
Vẫn nguyên vẹn tư thế Ađam và Êva, họ nằm bên nhau đi vào giấc ngủ trưa. Khong 5h chiều Mai và Nhâm mới tỉnh dậy, mẹ Mai đã về từ lúc nào. Cánh cửa buồng họ s ý khép hờ khi vào ngủ đã được khép chặt lại …
Tối đó sau khi cảm nước xong Nhâm ngồi nói chuyện thật lâu với mẹ con Mai. Nhâm xin phép mẹ Mai để định ngày đưa bố mẹ lên nói chuyện với gia đình Mai….
Từ quê Mai trở về Nhâm mới chua xót khi hiểu tại sao mỗi lần nói chuyện về nghề nghiệp Mai đều loanh quanh và mượn nụ hôn, sự đắm đuối của hoan lạc để lãng tránh. Nhâm miên man với ý nghĩ “rồi đây sẽ ra sao khi lấy Carve về làm vợ, khi Mai quá thành thạo trong các ngón nghề làm tình.Bước lang thang, không bến bờ, không mục đích. Một động lực vô hình nào đó dẫn dắt Tâm đến đây. Trưa mùa Thu lành lạnh, nắng nhàn nhạt không đủ xoá tan màu không gian tê tái. Nhìn những hàng mộ bia thẳng tắp, ngay ngắn mà hồn chợt buồn mênh mang. Ngừng chân, Tâm lặng lẽ ngồi xuống thảm cỏ min, điếu thuốc ấm áp lạ thường, làn khói mỏng lung linh hàng chữ “… Lisa. “. Tuổi còn trẻ quá, 17, tuổi mộng mơ… Tâm thường đến đây, chỗ này, ngôi mộ này không một lý do. Nhưng mỗi lần buồn phiền, nhớ nhà, Tâm lại đến đây và cảm thấy nguôi ngoai.
Ngày mới đến, Tâm sống trong 1 chung cư có nhiều người tỵ nạn. Bên cạnh là gia đình Liêm. Liêm cũng còn trẻ, ngày nào cũng có bạn bè rủ anh đi chơi. Có lẽ đó là những người bạn lính với anh khi còn ở Việt Nam.Vợ Liêm và Tâm thường đi chung đến trường còn anh Liêm thì trốn lớp đi đâu đó không ai biết. Có những hôm về sớm, Tâm và chị hay rủ nhau vào các tiệm quần áo cũ mua sắm để gởi về Việt Nam. Chị hay mua những đồ lót phụ nữ và đôi khi hỏi Tâm cho ý kiến. Lâu dần Tâm và chị có phần hơi cởi mở trong cách ăn nói nhưng anh Liêm chẳng bao giờ để ý. Anh còn mải mê những chuyện mà có lẽ anh cho rằng Tâm còn nhỏ chưa biết đến.
-Tâm không mua gì gửi về cho bạn gái sao ?
-Tâm không biết, vả lại chỉ quen nhau thôi chị ạ.
Tâm nói dối, Tâm quen Trinh cũng lâu nhưng chưa bao giờ mở lời vì giữa Tâm và Trinh là một khoảng giai cấp xa vời vợi. Hôm Tâm đi, Trinh chở Tâm lòng vòng các con đường Sài Gòn quen thuộc. Cơn gió lồng lộng từ bến Bạch Đà(ng thổi vào làm cho tóc Trinh bay ùa vào mặt thật ngứa ngáy khó chịu, nhưng Tâm vẫn để yên cho mùi tóc thoang thoảng quấn quýt trong khứu giác. Tâm vòng tay ôm ngang eo Trinh, nàng vẫn ngồi yên lái xe như không thèm để ý. Mỗi lần xe qua ổ gà, Tâm lại nhích người vào sát Trinh. Cơ thể nàng ấm áp làm cho Tâm rạo rực. Tâm thở hơi vào cổ Trinh làm cho nàng hơi chùn người
-Nhột Trinh…
Tâm dạn dĩ hơn xoa nhè nhẹ trên chiếc eo thon nhỏ
-Trinh lạnh…
Tâm vòng tay ôm chặt, hai cơ thể gần nhau như có thêm chất xúc tác.Trinh vòng xe xuống Phan Thanh Giản, hướng về vùng ngoại ô. Con đường vắng vẻ làm cho Tâm thêm mạnh dạn. Tâm lần tay vào trong áo Trinh bóp nhẹ bên ngoài áo lót, dần dần len vào trong… Ngày đó Tâm chỉ dám làm như vậy đã đủ sướng tê cả người… Xã hội Việt Nam dù sao cũng còn chút phong kiến của thời Nho học.
-Làm gì mà vò cái áo lót dữ vậy. Tiếng thì thầm của chị Liêm làm Tâm giật mình
-Không… không có gì. Tâm lúng túng đỏ mặt quay sang nhìn vào góc tiệm. Một chiếc áo lụa bóng có sợi dây thắt mảnh khảnh trông thật hấp dẫn đập vào mắt. Bỗng dưng Tâm thấy thích và muốn mua cho Trinh.
-Chị mua dùm Tâm chiếc áo kia nha chị Liêm
-Ừ, thêm cả 1 ít quần áo lót nữa. Vưà nói chị vưa liếc Tâm với ánh mắt thật ngộ nghĩnh.
Tiệm quần áo này thực ra là nơi thu nhặt đồ thưà thãi của các nhà giàu có, giặt tẩy xong bán lại cho người nghèo với giá cả tượng trưng nên đủ loại sang hèn hợp thời lỗi thời lẫn lộn không nhất thiết.Cư dân mới đến thường chỉ dám mua sắm ở đây, thích hợp với số tiền trợ cấp tạm bợ....