Truyện sex địt nhau với mỹ nhân
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 10984
Chia sẻ:
Đám thằng Vũ, thằng Tuân đã bỏ nó để đi chơi với đám con gái khác. Con Duyên buồn lắm. Nó tìm con Mai rủ gia nhập vào băng khác. Vừa để có kép dẫn đi chơi, vừa để thỏa mãn về vấn đề sinh lý đòi hỏi.
Cứ hết băng này đến băng khác. Duyên và Mai từ từ trở thành chai mặt. Đám con trai đã chán chê hai đứa nó. Nghe đến cái tên “Duyên chùa” với “Mai dù” là tụi con trai chê.
Chẳng biết làm sao hơn. Lỡ ăn quen rồi, bây giờ nhịn hỏng quen. Hai đứa nó rủ nhau bỏ nhà, tìm vào một ổ chứa điếm xin làm gái gọi. Vừa sướng vừa có tí tiền.
Bà Nghị càng ngày càng mê tít ông Bá. Ngày nào ông không qua là bà Nghị nóng như ngồi trên lửa. Bà đã ghiền cái cảm giác vừa nhột vừa sướng khi hàm râu chổi xể của ông Bá ủi trên người bà.
Thỉnh thoảng ông Nghị có lén về thăm. Chẳng biết làm sao hơn, bà đành chìu ý ông, nằm banh càng cho chồng chơi. Nhưng lòng bà không hề thấy hứng thú. Trong khi ông Nghị hùng hục nắc, bà nhắm mắt lại, tưởng tượng đó là ông Bá để tìm chút khoái lạc.
Cuộc vui vừa tàn là bà đã hối ông Nghị ra đi. Bà còn viện lý do là trên sở xã hội đang để ý, đang cho người theo dòm ngó rình rập.
Ông Nghị vừa bước ra khỏi nhà là bà đã vội chụp điện thoại rủ ông Bá… qua chơi cho vui.
Thấy bà Nghị càng ngày càng làm quá, ông Bá bắt đầu lo sợ. Từ ngày dang díu với bà Nghị, chuyện ân ái với vợ nhà hoàn toàn thưa hẳn.
Đã một lần bà Bá đã hạch hỏi ông về việc đó. Bà có ý nghi ngờ ông có vợ bé, vợ mọn. Ông Bá phải chối bai bãi. Ông viện lý do thấy Bà mệt mỏi nên để cho bà ngủ ngon.
Càng ngày, ông Bá càng thấy là… không thể không chấm dứt chuyện lén lút này được. Nhưng muốn chấm dứt mà vẫn giữ được hạnh phúc gia đình, câu chuyện khỏi đổ bể ra thì phải làm sao đây?
Sau mấy đêm thức trắng, ông Bá mới tìm ra một giải pháp thần kỳ. Lòng ông thấy nhẹ nhỏm hẳn.
Mới sáng sớm, chuông điện thoại đã reo vang. Ông Nghị ngạc nhiên vô cùng. Từ lâu nay, bà Nghị ít khi gọi cho ông giờ này. Tò mò, ông Nghị nhấc ống nghe. Từ đầu dây bên kia, giọng ông bạn lối xóm vang lên:
- Anh Nghị phải hôn? Tui Bá đây. Anh khỏe hôn?
Nghe tiếng ông Bá, ông Nghị dè dặt:
- Cám ơn anh. Tui cũng bình thường. Có gì mà anh gọi cho tôi sớm vậy anh?
- Lâu lâu, nhớ anh thì gọi… thăm vậy mà.
Trong lòng ông Nghị từ lâu nay vẫn bực ông Bá. Chính ông Bá đã xúi dục, gây cho vợ chồng con cái ông phải xa cách. Hôm nay tự nhiên ông Bá lại gọi điện thăm ông làm ông thoáng một chút xúc động. (truyenvp.com) Trong đầu ông nghĩ : “Chẳng qua vì ông Bá quá tốt bụng, lo lắng cho bạn bè. Vô tình ông gây khó khăn cho ông thôi”.
Nghĩ như vậy, ông Nghị cảm thấy tiêu tan mọi thành kiến về người bạn lối xóm. Ông vui vẻ hỏi lại:
- Bà nhà ông lúc này ra sao? Cũng khỏe hả?
- Vâng. Cám ơn ông. Mà này anh Nghị nè. Tui gọi để tui báo cho anh một tin… mừng.
Ông Nghị nóng ruột hỏi tới:
- Tin gì vậy… ông bạn?
- À. Tui có hỏi trên sở xã hội về trường hợp của anh.
Ông Nghị hốt hoảng:
- Chết. Anh hỏi chi vậy. Họ biết tui ở đây là… kẹt tụi tui lắm.
Ông Bá nói trơn tru, y như thiệt:
- Anh đừng lo. Thằng cháu tui làm “xép” ở đó mà. Tui chỉ… hỏi riêng nó thôi.
Ông Nghị càng nóng ruột hơn:
- Rồi… họ nói sao anh?
- Họ nói rõ là… trường hợp của anh chị chẳng có gì phải lo hết. Anh nên thu xếp về với vợ con càng sớm càng tốt.
- Vậy, bộ… tui hỏng có tội gì sao?
- Mấy năm nay anh có làm thật. Nhưng mà làm tiền mặt, coi như hỏng có income. Đâu có tội vạ gì mà phải trốn tránh.
Ông Nghị mừng líu cả lưỡi, hỏi thêm cho chắc ăn:
- Thiệt vậy hả anh? Thiệt vậy sao?
- Nếu anh hỏng tin tôi, anh cứ gọi thẳng thằng cháu tui mà hỏi. Nó làm “xếp” ở đó. Số phone của nó là…. anh cứ nói là xin gặp ông Sơn, trưởng phòng.
Vừa chào ông Bá xong, ông Nghị lật đật quay số phone ông Bá vừa cho. Từ đầu dây bên kia, giọng người đàn ông chững chạc trả lời:
- A lô. Sở xã hội chúng tôi nghe đây.
Ông Nghị nói với giọng run run:
- Xin cho tôi được nói chuyện với… ông Sơn, trưởng phòng.
Vẫn giọng người đàn ông khi nãy:
- Vâng, Sơn là tôi đây ạ.
Ông Nghị mừng rỡ, trình bày một mạch về hoàn cảnh của mình. Xong ông xin Sơn cho ý kiến. Gã đàn ông thong thả trả lời:
- Vâng, tôi cónghe chú Bá tôi nói về trường hợp của bác. Chẳng có gì lo ngại cả. Bác nên về mà lo lắng cho vợ con. Bác ở lén lút như vậy, lỡ bị… nhân viên của tôi bắt được thì… phiền lắm.
Ông Nghị mừng quýnh, lật đật thu xếp đồ đạc. Đến trưa thì về tới nhà. Bà Nghị nhìn ông một cách khó chịu. Bà hạch sách:
- Đã bảo ông đừng có về.
Lần này ông Nghị tỉnh bơ, không hề tỏ vẻ sợ sệt như trước nữa. Ông trả lời một cách mạnh dạn:
- Tui lên sở xã hội hỏi họ rồi. Họ biểu tui phải về hợp thức hóa lại tình trạng. Nếu cứ trốn tránh, họ bắt được sẽ… đi tù.
Bà Nghị rầu thúi ruột, nhưng cũng giả bộ vui mừng:
- Thiệt vậy hả ông? Ông hỏi kỹ rồi hả?
- thiệt chứ. Cũng may. Ông cán bộ trên sở là cháu ruột ông Bá.
Ngừng một chút như sực nhớ điều gì, ông hối bà Nghị:
- Bà sửa soạn đi với tui qua để cám ơn ông Bá.
Kể từ hôm đó, dầu thèm nhớ cái hàm râu kẽm của ông Bá, nhưng bà Nghị cũng đành chịu. Vì lúc nào ông Nghị cũng có nhà. Bây giờ ông không còn đi làm lén lút như trước nữa.
Chỉ một mình ông Bá là hoàn toàn vui vẻ. Thỉnh thoảng ông ngồi vuốt râu cười, lẩm nhẩm tính thiệt hơn.
Ông chỉ mất tổng cộng có 100 đồng. Năm chục lần đầu ông chi cho Sơn, bảo hắn giả dạng nhân viên sở xã hội đến hù ông bà Nghị. Năm chục cho lần sau, ông cũng chi cho Sơn, bảo hắn giả làm trưởng phòng xã hội, khuyên ông Nghị về với vợ con.
Hết.Anh chồng tôi, Quang vừa dọn vào ở chung với vợ chồng tôi mấy tháng nay . Lúc đầu tôi không đồng ý nhưng chồng tôi cứ thuyết phục hoàị Anh em họ thân nhau lắm, Tôi nghĩ cũng giống như là tôi thân với các chị em gái của tôi nên cuối cùng chẳng còn lý lo nào mà từ chối.
Anh Quang khoảng ngoài 40 tuổi nhưng trông còn trẻ lắm, dáng người cao to vạm vỡ chứ không lùn và ốm như là chồng của tôị Tôi nhiều khi đuà với chồng có phải ba má anh luc’ đó già quá không còn sức bao nhiêu mới sanh ra anh nhỏ con như vậy ? Anh Quang có vợ con nhưng cũng coi như là độc thân. Vì không biết tình cảm vợ chồng họ thế nào mà người vợ và đứa con gái đã bỏ đi một tiểu bang khác để làm nails đã sáu bảy năm nay . Chồng tôi hay nói xấu bà chị dâu này và có ý xúi anh Quang đi kiếm người bạn gái khác, nhưng anh chồng tôi chỉ cười cười không nói gì và tôi cũng không thấy ảnh đi kiếm ai cả.
Tánh tình tôi rất vui vẻ và nhiệt tình, thấy chồng tôi thân thiết với người anh trai như vậy nên tôi cũng thân thiết theọ Cuối tuần chúng tôi đi phố chung, ghé tiệm ăn hay là đi chợ Tôi mua một số đồ biển về làm món nhậu, và tối thứ bảy thì chúng tôi nhậu và hát caraoke đến 2,3 giờ sáng. Nói là nhậu chung chứ tôi ít khi uống, cùng lắm tôi uống 1 cốc rượu hay là chai bia, chủ yếu là tôi ăn đồ và hát, nhiều khi tôi thấy mệt đi ngủ trước nhưng nếu tôi không mệt thì cũng thức cho đến cuối cùng.
truyen anh chong chim to dit gioi
Tình cảm của vợ chồng tôi rất tốt, chúng tôi ôm hôn nhau mỗi buổi sáng trước khi đi làm, và đến chiều về thì ríu rít kể cho nhau nghe những chuyện xảy ra ở hãng. Nói tóm lại tôi chẳng phàn nàn gì về cuộc hôn nhân này . Chồng tôi cũng khá đẹp trai, tuy là ảnh hơi nhỏ con chút xíụ Vợ chồng tôi mỗi tuần thì làm tình với nhau một lần. Tôi lớn lên, lập gia đình, vốn không biết vợ chồng làm tình với nhau bao nhiêu là vừa nên coi như đó là cái lệ và cũng vui lòng như vậy ....