Truyện Sex - Chuyện Về Thằng Ngốc
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 5076
Chia sẻ:
Em lò dò mặc áo quần.
Trời lạnh kinh khủng.
,,,,,,,,,,,,,,,,,,,
5 phút, 10 phút, 15 phút trôi qua. Éo thấy chị ra để em vào vệ sinh. Trời lạnh buồn đái gần chết.
Em gọi, chị éo trả lời. Rõ ràng là có tiếng róc rách ở trong mà.
Lần này đừng trách nhé!
Em rón rén tiến lại, nhẹ nhàng mở cửa ra. Đếch thấy chị!
.............
Đệt. Lúc bấy giờ em mới bắt đầu thấy hoảng.
Đầu tiên là cái bóp trong túi quần, em đếch thấy. Cái ba lô sao bị xới tung thế kia, đếch biết.
Thôi, chết mẹ rồi.
Đau lắm các bác ạ!
Cái bóp của em còn gần 1 triệu. Trong cái ba lô cũng có 1 triệu chẵn. Cả hai không cánh mà bay.
..............
Cũng may là chủ của nhà nghỉ cũng tốt bụng, đưa em lên trình báo công an.
Em kể một cách rành rọt và ngây thơ về câu chuyện của em cho các chú công an.
3 chú công an ngồi nghe em kể cười vỡ bụng. Bảo em là đồ dại gái. Chết chưa con?
Thôi thì dại gái cũng được, miễn là các chú cho em gọi điện về nhà xin ý kiến của bố em.
...............
- A lô! Bố ạ.
- Ờ, về tới đâu rồi.
- Dạ đang ở Quảng Bình. Bị lừa hết tiền rồi.
- Cái gì?
- #^@$#^#%$ m ^@#$^#$^ FK #^#$^$ NO36436....
- Sao mày ngu thế!
- Con có biết đâu.
- Thế mấy cây vàng mày lấy ở chú Q giùm tao cũng mất luôn hả?
- Dạ, nghe lời bố con để ở trong giày.
- Thế giày đâu.
- Dạ, đang ở dưới chân con.
- Ờ. Tốt lắm! Thế mới là con của bố.
.......................
Sau đó em nhờ các chú công an đưa em tới tiệm vàng bán bớt.
Nhưng các chú ấy thật tốt bụng, bảo em không cần bán đâu, để các chú cho mượn tiền rồi sau đó gửi lại cũng được.
Đệt! Sao mấy chú công an tin người thế! keke.........này thì kể tiếp...
Thấm thoắt đã hơn 2 năm trôi qua, em đang là sinh viên của một trường... danh tiếng ở Xài Goòng . Cái chuyện cũ coi như không nhớ gì nữa cả.
Nhưng mà....
Cái đệt!.... Ở đời không ai xem thường được chữ ngờ các bác ạ.
.....
Em còn nhớ rất rõ, hồi ấy em đang ngồi trên giảng đường say sưa nghe giảng, bỗng nhiên chiếc điện thoại Sphone cùi bắp rung lên bần bật.
Mợ của em gọi vào, nói là có thư gửi cho em ở ngoài quê.
Móa! Suýt té ghế, xa quê đã gần 5 năm mà tự nhiên có người gửi thư cho em ở ngoài đó.
Đệt! Kệ mịa nó.
Em cứ dặn mợ không được bóc ra và chuyển phát nhanh vào Sài Gòn cho em.
....
Bọn bưu điện làm ăn như kứt, 4 ngày sau em mới nhận được thư.
Hồi hộp bóc ra, đọc ngấu nghiến.
Từng hàng chữ như đâm vào trái tim em, hình ảnh của chị và kỷ niệm đau đớn đó lại ùa về như thác lũ các bác ạ.
Chị ấy xin lỗi em rất nhiều. Còn nói là hồi đấy do hoàn cảnh, chị vào Nam chỉ mượn được đủ tiền mua vé đi và còn dư mấy đồng tiền lẻ, không biết tiếp tục vào đó bằng cách nào, sẽ sống ra sao.
Đệt! Đây éo tin.
... Còn bảo là chị thấy áy náy lắm, không dám xin tiền em... rồi còn khen em thông minh nên thể nào cũng tìm được cách giải quyết sau khi chị đi.
Đệt! đây éo tin. Loại đàn bà như.... bà chị là phải điều trị mới được.
Đây là đây đâu có dại gái.
....
Tợp một ly trà đá, gấp thư, lưu số điện thoại mà chị đã ghi sẵn ở trong đó lại, em vác cặp đi học!
....
Tối hôm đó, sau khi ăn uống, tắm rửa sạch sẽ. Em chuẩn bị một bài diễn thuyết dài ơi là dài, nhẹ nhàng ơi là nhẹ nhàng để chủ động đối phó với đối phương.
Tầm khoảng hơn 9 giờ tối, sau khi sẵn sàng tâm lý, em cầm điện thoại lên, bấm số.
Ở đầu dây bên kia, một giọng nói dịu dàng chợt hiện ra.
Móa! Mọi lời nói trăng hoa, mọi lời dọa dẫm mà em chuẩn bị trước đó đều tan biến vào hư không. Trước giọng nói dịu dàng của chị, em giống như củ cà rốt, một củ khoai lang, một trái dưa chuột - rất ngu và đần.
Chị bảo sau khi "mượn" - đệt, chính xác là từ mượn các bác ạ! - tiền của em để vào trong này, chị đi làm được một thời gian dài và hiện đang học cao đẳng.
Chị ấy muốn gặp em để trả lại số tiền và cái... chứng minh thư nhân dân lấy của em hồi xưa.
Đệt, gặp thì gặp, đây là đây éo sợ, nhé!
( Các bạn đang đọc truyện nguồn từ WapSo1.Org Wap đọc truyện … hay nhất hiện nay )
...........
Ngày cuối tuần đẹp trời, em cưỡi con ngựa sắt già nua và đáng kính tới chỗ chị ở gần trường Đại học Nông Lâm.
Đó là một xóm trọ thanh bình, phòng chị ở cuối cùng, rất thoáng mát và yên tĩnh (keke! Lại nghĩ bậy rùi).
Nói thật, tiến lại gần phòng chị mà tim em đập huỳnh huỵch, giống như nó và hai lá phổi đang đánh nhau ì xèo ở trong bụng.
Cạch! Cạch! Cach!
- Ai vậy?
Cạch! Cạch! Cạch!
.... im lặng.
Tiếng mở cửa nhẹ nhàng.
Ối làng nước ôi! Chị của em đây rồi các bác ạ.
Chị vẫn đẹp, vẫn dịu dàng, thùy mị như ngày xưa. Đặc biệt là mái tóc dài và thơm mượt, nụ cười thánh thiện và gò má trắng múp của chị.
.............
Em bẽn lẽn chào.
Chị ấy nhìn em rồi đôi mắt mở to, sáng hẳn lên.
- Sym à. Vào nhà đi em....
............
2 chị em ngồi nói chuyện rất lâu. Thời gian chạy nhanh như chó ở ngoài quê thấy xe máy nẹp pô.
Em kể về khoảng thời gian khốn nạn sau khi bị chị ấy lừa tiền, tình.
Chị ấy cười khúc khích làm em quên hết mọi cơn giận dữ đã được chuẩn bị kỹ càng trước đó
Hai chị em vẫn thân thiết, quấn quýt lấy nhau như ngày xưa
....
2 tuần sau đó
em vẫn đến thăm chị ấy thường xuyên và hai chị em trở nên rất thân thiết
..........................
Cuối tuần thứ 3 sau khi gặp lại, chị ấy qua phòng em chơi và mọi chuyện tồi tệ bắt đầu xảy ra. Keke!
Đó là một buổi chiều thật đẹp, bầu trời nhuộm màu đỏ rực, những đám mây lơ lửng nhưng những đám bọt xà phòng... ô mô
Sau khi dẫn đi cà phê cà pháo lòng vòng, em đưa chị về phòng chơi.
.................................
PhòngNăm tôi 11 tuổi , tôi được anh trai giới thiệu vào tập luyện cho đội tuyển bơi lội của tỉnh , tôi bắt một cuộc sống xa gia đình , tự lập và hoàn toàn không phụ thuộc vào ai . Tôi sống ở khu nhà dành cho vận động viên trên đường Phan Bội Châu , thành phố Quy Nhơn .
Tôi mê bóng đá lắm , nhưng tôi đá rất dở . Lý do đó có thể vì bọn trẻ trong xóm không thích tôi , bọn nó thường không cho tôi tham gia những trận đá bóng sân làng . Tuổi thơ tôi thường thui thủi một mình . Mãi về sau , tôi cố gắng học hỏi nhiều từ người anh kề tôi và tôi đã dần hoàn thiện được các kĩ năng tân bóng , hãm bóng , dắt bóng , qua người , sút bóng được tốt hơn .
Tôi nghe nhạc rap , thích đi đó đây một mình , ngồi ngắm biển và chạy bộ . Tôi thích ăn các món dân dã và uống thứ nước sâm lạnh bán gần ở cửa siêu thị Coop-mark. Tôi chơi môn thể thao Football freestyles , bạn có thể search youtube để biết đó là gì , đó cũng như một kiểu tân bóng nghệ thuật , phô diễn những kĩ năng với quả bóng . Nó làm tôi thấy vui . Mỗi lần về quê, tụi lóc nhóc trong xóm xúm lại sân nhà tôi , ngồi thật lâu chỉ để xem tôi biểu diễn . Nói chung lượng fan cuồng trong xóm của tôi quả thực không ít .
Chiều hôm ấy , tôi đứng tân bóng ở một góc sân nhỏ trong công viên Thiếu Nhi , người qua lại cũng rất đông . Có một người đặc biệt làm tôi chú ý , đó là một chị gái ngồi ở ghế đá gần chỗ tôi đứng , có một cái cặp và vài cuốn tập , tôi nghĩ chị đang học bài ....