Truyện Sex - Chuyện Về Thằng Ngốc
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 5080
Chia sẻ:
Nhỏ mỉm cười.chắc nhỏ thắc mắc là hk bik nó có quảng cáo cho sữa rửa mặt hay sao hả?
Thế là nó chở nhỏ đi.ah mà nói chuyện 1 hồi nó mới nhớ là nó chưa hỏi nhỏ tên gì?
-Ah mà hình như bạn cũng học trường X lun hả?
-uhm!mình học lớp 10A6 còn bạn
-mình học 10A1
-qua bạn giỏi quá
vậy.lớp chuyên mà bạn cũng vô hả?chắc bạn giỏi toán lí hóa lắm hen?
Thiệt là nở cái lỗ mũi hết sức lun đó mà.nhỏ chỉ được cái nói đúng.nó là nó kết nhỏ rồi đó ngen.nhưng kết chơi chứ kết thiệt thì ai đóng phim hàn quốc vs nhỏ C chứ.
-bạn nói quá.mình cũng thường thôi.mà bạn tên gì thế.cứ bạn với tớ hoài.
-mình tên Dương.còn bạn?
-mình tên A.ah mà chởDương nãy h mà quên hỏi nhà ở đâu.tính cho A đạp tới ngày mai lun hả?
-hihi D quên.sr ngen.nhà D ở khu Y đó.
-Ah vậy nhà A gần nhà D đó.đi xe đạp 15,20 ph la tới rồi.thì ra cũng là hàng xóm vs nhau cả
-hihi,A xạo quá.nhà cách nhau 15 toi 20ph mà kiu hàng xóm.cũng xa thấy mồ
-xa vậy thôi D đi bộ về nhà đi.xa A làm biếng quá.
-A kì vậy.xa thì nói xa thôi.thôi lỡ giúp thì giúp cho chót đi.hk thôi khỏi trả tiền xe ôm h
Nhỏ cũng đáo để thiệt.thôi vì tiền xe ôm thôi.đi 1 hồi cũng tới nhà nhỏ.nhà nhỏ chắc cũng thuộc dạng khá giả đây mà.xe dừng ngay trước nhà nhỏ.nhỏ bước xuống xe
-kum ơn A ngen.sau này D sẽ trả tiền xe ôm cho.hk có quỵt đâu mà sợ.
-uhm quỵt A qua tận nhà đòi đừng có trách.thôi vô nhà đi.nhà chắc lo lắm.
Nhỏ bước vô nhưng vừa tới cửa.nhỏ quay kèm theo đó là nụ cười.con nhỏ này ai chả biết là cười đẹp chứ.cần phải khoe hàng hoài như vậy hk?
Nó đạp xe về nhà.vừa đạp xe nó vừa suy ngĩ hk hỉu sao nó mới chỉ gặp nhỏ 1 lần mà co thể nói chuyện vui như vậy.hk lẽ do nó thíu hơi gái chưa bao h có bạn gái nên nó vậy.nhưng mà ngĩ kĩ lại thì cũng chỉ có nhỏ D và nhỏ C là 2 người có thể nói chuyện như vậy được với nó thôi.nó hk tính nhỏ V vì dù sao nó cũng hk bik nhỏ V như thế nào với nó.suy ngĩ vẫn vơ cũng về tới nhà.hk bik bố mẹ nó có nhà hk?có nhà thì chắc no chết quá.
Cũng hên ông trời còn thương nó.bố mẹ nó đi công việc hết chỉ còn chị giúp việc ở nhà.thấy nó vậy chị cũng có vẻ lo lắng
-e sao vậy sao về trể mà còn bầm tím dơ hết mình vậy.
-hk sao đâu chị.chị đừng có nói mẹ e la được rồi.chị ơi e mệt lắm.có gì chị mang cơm lên lầu dùm e ngen.
-uh e lên tắm rửa thay đồ đi.chị mang cơm lên cho.chơi sao mà để như vậy chứ.
nó gãi đầu cười trừ rồi lên lầu.móc điện thoại trong cặp ra thì thấy nhỏ gọi cả chục cuộc cho nó.nhắn tin rồi gọi liên tục.nãy h nó để đt trong cặp nên đâu có biết.mãi lo tán gái mà quên mất là nhỏ dặn là về nhà nhỏ sẽ gọi cho nó.chắc nhỏ đang lo lắm.tự nhiên nó thấy nó có lỗi với nhỏ.nó liền nt cho nhỏ
-nt gì mà nhắn dữ vậy?
Ngay lập tức nhỏ gọi điện cho nó.giọng nhỏ đang thở gấp.hình như đang làm cái gì đó thấy nó nt nên lật đật gọi điện.
-Làm gì mà thở dữ vậy
-đang ở dưới nhà.thấy A nt nên lật đật chạy lên lầu gọi cho A nè.
Nhỏ đúng là lúc nào cũng vậy hấp tấp như con nít.nhưng cũng chính vì vậy mà nó thix nhỏ.nó thix nhỏ vì nhỏ có sự dễ thương ngốc ngếch chứ hk khôn lõi như mấy đứa con gái khác trong lớp.
-thì từ từ kẻo té sao?
-tại C lo cho A.gọi điện hk bắt máy mà nt cũng hk thấy trả lời.
Nó càng thấy có lỗi vs nhỏ hơn vì nó làm nhỏ lo lắng quá
-thì h yên tâm chưa?hk sao rồi nè.
-uhm thôi A ngỉ ngơi ăn cơm đi.chắc chưa ăn cơm phải hk?tối C nt sau ngen.h có việc rồi.
Lại thêm 1 điều nữa khiến nó càng thix nhỏ là nhỏ hk bao h thắc mắc bất cứ chuyện gì nó nói sao nhỏ nge vậy.chắc có lẽ mới quen nên vậy.sau này làm bạn gái rồi thì chưa bik ra sao?
-uh chưa ăn cơm thôi C làm gì thì làm đi.tối nt sau ngen.
-uhm C kup máy ngen.
-uhm
Nhỏ vừa kup máy thì chị người làm đem đồ ăn vô.nó ăn ngấu ngiến như quỷ đói mấy ngày vậy.chị nhìn nó khẽ cười rồi khép phòng lại đi xuống nhà.
Chán quá!ngồi thu lu trong phòng chẳng biết làm gì.ngoài trời thì mưa.nó mún kím gì làm để giết thời gian.nó chợt nhớ đến nhỏ.
-C ngủ chưa? nó nhắn tin cho nhỏ
Chờ!5,10,15ph nó cứ ngồi đó mà chờ tin nhắn của nhỏ.quái lạ sao nhỏ hk trả lời.nó cảm thấy bùn,nó tìm đủ mọi lý do trong đầu để lý giải cho việc nhỏ hk trả lời tin nhắn của nó.cuối cùng nó vịn vào cái cớ chắc nhỏ đi ngủ để nó bám víu.thất vọng tràn trề nó đi ngủ để quên đi nỗi thất vọng đó.
Sáng nó đi học.nhưng khác mọi ngày.nó ngang qua nhà con nhỏ thì nhỏ đã đi học trước.hình như sau khi đem đến mọi thứ cho nó thì có vẻ tới lúc ông trời đã lấy nó đi sớm như vậy sao?đạp xe thẫn thờ đến trường.lê bước vào lớp.nhìn nhỏ có vẻ như giận ai đó.nhưng đầu nó bây giờ còn tâm trí nào để mà ngĩ đến chuyện đó nữa.thế là 2
tiết trôi qua như lần đầu tiên nó gặp nhỏ.yên lặng.1 sự yên lặng đáng sợ.ra chơi thằng mập tới bàn nó.thằng mập nói chuyện vs nó mà thấy con nhỏ cứ im lặng nên thằng mập cũng thắc mắc.chịu hk nổi nó đi vệ sinh để giải quyết vấn đề.
Nó quay lại thì nhỏ đã đâu đó.chắc nhỏ đi xuống căn tin.nó vừa vô lớp thì thằng mập kéo nó lại 1 góc.
-tại sao mày lạihk trả lời tin nhắn của con nhỏ hả?
Nó ngẫn người
-Tin nhắn gì chứ?
-Con nhỏ nói tao hôm qua nó đang ngủ thì có tin nhắn của mày.nó ngủ nên hk biết lúc 12h nó dậy thấy tin nhắn của mày.nó nhắn lại xong chờ tới 2h sáng mà k thấy mày nhắn tin lại.vậy là sao?
Nó vội vàng rút điện thoại ra.ít nhất cũng gần 5 tin nhắn trong điện thoại của nó.
tin nhắn thứ nhất:mới dậy.có gì hk?
tin nhắn thứ 2 cách tin nhắn thứ 1 chừng 15ph:sao vậy sao nhắn tin mà giờ hk trả lời dzậy?
tin nhắn thứ 3-20ph sau:a ngủ rồi hả?
còn 2,3 tin nhắn nữa mà nó hk thể nào nhìn nổi vì nó đang suy ngĩ về sự ngu ngốc của mình.
-nhỏ còn nói là sáng giờ mày cứ im lặng với nhỏ.như là có chuyện gì vậy.nhỏ nói chuyện mà gần như khóc vậy. thằng mập tiếp tục nói
Ngu ngốc.phải nó thật ngu ngốc.đáng lẽ nó nên hỏi nhỏ chứ im lặng như vậy nó bùn 1 thì nhỏ phải bùn tới 10.nó ngĩ vậy vì như mập nói thì nó sắp khóc rồi.nó im lặng vì nó hk biết nên nói gì.nó lặng lẽ về chổ ngồi.mọi suy ngĩ bây giờ của nó là làm sao để nói chuyện để xin lỗi để bù đắp khoản thời gian 2 tiết học vừa rồi.
Đang suy nghĩ thì nhỏ bước vào lớp.khóe mắt nhỏ đỏ hoe.có lẽ nhỏ vừa mới khóc.bạn bè ai cũng hỏi thăm nhỏ.nhưng nhỏ cứ lắc đầu như hk có chuyện gì.ai cũng thắc mắc chỉ có nó nhỏ và thằng mập là hỉu đang xảy ra chuyện gì thôi.Tiết học thứ 3 bắt đầu.một tờ giấy từ chỗ nó đưa qua nhỏ.nhỏ hk đọc mà để vào học bàn.tại sao nhỏ lại hk đọc chứ.mọi câu hỏi lại vẩn vơ trong đầu nó.nhưng nó hk thể ngu ngốc thêm lần nữa.nó thò tay vô học bàn lấy tờ giấy đặt lên bàn nhỏ.nhỏ lại bỏ xuống bàn.nó lại để lên bàn.nhỏ lại bỏ vô học bàn.cứ thế cả chục lần cuối cùng.nhỏ quăng tờ giấy ra 1 góc.nó đứng dậy
-có gì vậy A? cô giáo hỏi nó
Cả lớp nhìn nó 1 cách kì lạ.
-dạ e lụm đồ bị rớt.
Nói xong nó bước tới lụm tờ giấy rồi đặt lên bàn nhỏ kèm theo là 1 ánh mắt vô cùng cương quyết.và cólẽ như sự kiên nhẫn của nó đã có tác dụng.nhỏ mở tờ giấy ra:”A biết là xin lỗi C cũng hk thể sửa lại những gì mình làm sáng nay.mong C tha thứ cho A ngen.hôm qua A nhắn tin cho C chờ hoài hk thấy C trả lời A đã rất thất vọng và đi ngủ nên hk biết C nhắn tin cho A.sáng nay A đã hk biết sự im lặng của mình lại khiến C như vậy.chỉ đến khi T nói A mới biết mọi việc.A chỉ biết xin lỗi C thôi.xin lỗi vì mình quá ngu ngốc và trẻ con.A hk mong C tha thứ.chỉ mong là C đừng bùn như vậy mà có thể cười lên được hk?”
Sao mà sến quá vậy.nhưng phụ nữ là vậy lâu lâu sến 1 chút là mấy cổ ngã như điếu đổ(theo kinh ngiệm của mình là thế,hk đúng xin các bác tha cho)...