Truyện sex Bà chủ và bọn nhóc phần 1
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 7814
Chia sẻ:
Không hẳn khách Tây đến đây, khách “nội địa” cũng cóù và thường đi “ké” với Việt kiều hay khách “ngoại”, có lẽ vì không “tiền nên không thể mua tiên” nên theo sáp tùng, chịu là kẻ dẫn đường để hưởng “sái”. Nói chung, tất cả khách tới đây chỉ muốn được thỏa mãn sinh lý, nhưng phải kể luôn một số có lối suy nghĩ lạ lùng, họ đến chỉ để thỏa mãn cái khác. Ví dụ họ muốn tụi này phải trình diễn màn thoát y trước rồi mới “chuyện kia”. Hoặc như một số sồm sồm tới đây, không đủ sức “cương” thì chỉ muốn “nếm” thử “sò lông” hoặc chỉ đòi coi chị em tôi biểu diễn màn “cùng phái”, hoặc bắt ngồi bô, vẻ hình trên mình v.v…
Chưa hết kỳ dị, có một anh chàng mặt ngố ơi là ngố, tới đây tự xưng là Việt kiều rồi lấy ra một bộ đồ chơi sex, bao gồm cái quần lót dán dínhmột cái dương vật giả. Tôi hỏi “tại sao” thì khứa không chịu nói. Đến khi cả hai ngà ngà rồi, khứa mới bảo tôi cởi hết đồ và mặc cái “đồ chơi” đó vô. Lúc đầu, tôi tưởng đây chỉ là một cách trình diễn màn nhảy múa thường lệ thôi, ai dè khứa cũng cởi đồ luôn, rồi chổng khu biểu tôi “vô” đi. Có nghĩa là khứa muốn tôi đóng vai một người đàng ông thỏa mãn cho khứa ở “phía sau”. Lý do đơn giản mà khứa giải thích (sau khi xong chuyện), nói một cách ẻo lả: “Anh là dân gay, nhưng không tìm được đối tượng. Tìm em giải quyết dùm tạm thời”. Vậy mà tôi cũng làm. Thật là con Phương “chì” như chị em trong nhà gán cái tên cho mà ! Tôi nhớ lần đó, tôi mắc cỡ lắm, nhưng rồi cũng đứng lui cui, có lúc quì sau mông của y, và làm … đại. Y cũng la oai oái như bất kỳ người con gái nào khi gặp sung sướng. Rồi thì y tự đưa tay thủ dâm cho tới khi “bung”.
Thường thì hễ gặp khách loại như anh chàng gay này coi như nửa xui nửa hên. Xui vì cũng có nhiều anh ba trợn, khùng khùng, bắt làm mấy chuyện gì thấy ghê ! Như lấy roi quất, hay lấy dây trói. Nhưng hên là gặp những tay đơn thuần muốn thỏa mãn cái fantasy chứ không có ý gây hại thân thể. Khách loại này tuy “quái” nhưng rộng rãi tiền bạc lắm. “Vé” bán cũng cao, như cái anh Việt kiều nọ cũng phải chi 5 “vé” (500 dollars) cho cái sự “quái đãn” của anh ta. Còn một vài người “quái đãn” khác thì xâm mình tùm lum. Có người “vô bi” hoặc xỏ xâu (tiếng Anh gọi là piercing) ngay đầu dương vật. Nhìn thấy phát ớn ! Nhưng cũng thú thật, làm tình với người vô bi hoặc xỏ xâu sướng hơn, nhất là khi mình nằm rạp xuống theo kiểu chó !
Một điều đặc biệt khác là dạo gần đây, khách “tài phiệt” và “đại gia” sặc mùi dollars Việt kiều đến viếng khá nhiều. Một trong những yêu cầu của họ là được “thử” mộtHôm nay là một ngày buồn của mình, ngồi trong đêm nhớ lại kí ức,bổng nhiên hình ảnh ngày cấp 3 thuở nào hiện về.
Những người con gái kia giờ đang làm gi…. cũng đã lâu không liên lạc…. tết này về không biết có gặp lại không….. Mong các em đừng giận khi mình kể lại những năm tháng đậm kỹ niệm khó bõ quên này……
Mình là một người miền Tây chính gốc, nhưng do gia đình khá giả nên nhà mình thời đó có TV khá sớm so với gia đình của những đứa nhóc khác, không biết có phải do vậy không mà kiến thức mình được mở mang rất nhiều, và tiếng của mình cũng hơi chuẩn à nha.
Năm lớp 11…. Reng…Reng..Reng….Mịa cái đồng hồ mất dạy không hiểu ý ông chủ nó gì hết trơn, biết ông chủ nó chỉcó ý cài thôi mà không có ý cho nó kiêu vậy mà nó la hoài….Lạy trời cho nó viêm amidal đi cho khỏe.
Đây là một mùa tết khá lạnh chỉ học khoảng 1 tháng nữa là đã tới 23 tết (được nghĩ đó các vị àH)… sao mà làm biếng đi học dữ dzị hông biết nữa. Gắng đi đánh răng súc miệng, mặc bộ đồ đồng phục dzô…rồi xin mẹ 10k đi học..mình xài bóp lúc học đại học thôi…chạy dọc đường không quên ghé dzô tiệm chị bánh mì dễ thương ( ko có ý định tồi tệ hại gì đâu nha)… vừa chạy vừa nhấm nháp ổ bánh mì mà sau thấy cái ấm áp lạ thường, phải chi có người con gái nào ngồi sau xoa bụng chắc khỏi ăn bánh mì…thì cũng ăn sanwich…hehe….
Oh sit, gì thế này, một thằng cha băng qua đường mà không nhìn đường, nhém tí nữa là té lòi bản họng, sáng sớm nhớ đâu gặp gái ( chị bánh mì là đàn bà rồi nha) sao mà xui dzị ta…. Nhớ là hồi sáng cúng ông địa li cà phê kiêu ổng cho mình một ai đó làm mình rớt ổ bánh mì mà ta…mà nhém rớt thiệt…mai mốt phải vái rõ ràng mới được….. tới lớp bực bội quăng cái cặp dzô cái ghế quen thuộc, kéo bọn bạn mất dịch ra ban công đứng ngắm gái, còn 10p nữa là chào cờ nên đang tập hợp đây mà…
T đố thằng nào dám làm gì gây thiệt hại xuống dưới- tui lên tiếng
Rồi được gì mạy? – rốt cuộc cũng có một thằng mất dạy lên tiếng
Thì làm đi, hồi ra căn tin tính luôn- vừa nói t vừa đưa ánh mắt phân biệt chủng tộc tới thằng bạn
Ok Bao cao su, coi đây…hay da…hú…- thằng quỉ nó cầm li nước siro đỏ chót vừa uống còn một ít quăng xuống
Ay da….Ui da….má thằng mất dạy nào thế…cái li này ở đâu ra…. Mau truy tìm thằng quăng li nước ra…. Em nào làm trò này đây- Mấy đứa bị dính đòn cộng với mấy thằng lên máu nghĩa hiệp với mấy lão thầy cứ thay phiên la lên… Ai ngờ thằng này nó máu thế… dám cho nó cây dao nó cũng biến thành tiểu lí phi thân lắm à…. cả đám chạy hụt máu… Bị bắt một cái là chết với ông bà già…………..
Cả bọn chạy vào lớp để trốn tội, đứng lại thở dốc như là mới chạy điền kinh với anh bolt, quay lên nhém chút nữa là tui được tiếp oxi, mấy thằng này thằng nào thằng nấy mặt không còn miếng máu, xanh lè xanh lét nhìn hãm tài thấy rõ, mẹ bọn mày nhát mà chơi ngu….mà nghĩ lại mình bày đặt tụi nó chứ ai, thôi kệ mong là đừng bị mấy đứa thấy tố cáo, không thôi là tiêu đời tui với ông bà già ở nhà à, ổng bả mỗi lần mà nổi cơn giận là tui thà bị thủy Top đè còn hơn ( phải chi được..hehe)….
Mời các bạn ra ngoài chào cờ- giọng lon lõn của nhỏ lớp trưởng làm t như muốn xỉu, đúng là phạm tội thì trái tim mình không có được yên chút náo hết. Tui cũng xin giới thiệu về cái lớp tui lúc đó, sỡ dĩ tui không kể từ lúc lớp 10 là do tui muốn giành cho phần sau nó sẽ logic hơn, lớp tui sĩ số hình như 38 hay gì đó, mà tui nhớ là con trai ít hơn con gái một ít, trong lớp nhỏ lớp trưởng tên Linh, xét về độ chuẩn Iso quốc tế thì nhỏ chỉ đứng thứ trong lớp thui à nha, còn đứng top 2 là hai con Dung với con Ngọc Anh, mà nhỏ Ngọc Anh lại ngồi kế tui nữa chứ, bây giờ nghĩ lại vẫn chưa biết nhỏ nào xinh hơn ,nhưng nhỏ Ngọc Anh rất chi là cá tính ( tính chất của một con cá đó mà) còn nhỏ Dung thì hay khóc nhè, miễn có đứa nào nghĩ học hay chia tay chuyển trường là thôi rồi, lũ lụt miền Trung chưa có vé….Trở lại với buổi chào cớ, mấy thằng tụi tui nhìn nhau trào máu họng đi xuống chào cớ mà nhìn lại chiến tích của thằng khùng hồi nãy( nó tên Luy, mịa tên gì mà xấu ghớm) mà thấy hãi, ba đứa con gái bị ướt áo, ướt tóc, hai thằng bị ướt tóc lun, một thằng đô một thằng sida. Nhìn lên Ông thầy hiệu phó thấy mắc ghớm, ảnh cầm cái cốc mũ nhìn qua nhìn lại như anh ấy thấy được dấu vân tay của chú Luy nhà ta vậy…
chêt m rồi Luy ơi, tay mày bóp cái ly nãy giờ hen..hen- tui ra giọng hù thằng nhỏ...