Truyện sex Bà chủ và bọn nhóc phần 1
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 7816
Chia sẻ:
Cuộc đời đưa tôi đến con đường làm đĩ rất đơn giản, tôi thích đọc truyện sec, tôi nghiện sex với trai, tôi thèm địt nhau.
Như bao cô gái trẻ khác từ miền Tây, tôi đến và làm việc trong một quán cà phê trên đường Nguyễn Bỉnh Khiêm (loại quán đèn mờ), Sài gòn. Một năm làm chúi đầu từ sáng đến chiều tối cũng không có một cắc dư.
Tiền nhà lại cứ tăng, tiền chi phí ăn uống một lúc một nặng. Biết không kham nỗi một cuộc sống mắc mỏ ở cái đất Đô thành, tôi định cuốn gói về quê trở lại. Nhưng không biết hên hay xui, tôi tình cơ quen với chị L. Một người chị cũng lắm bụi trần như bao cô gái bỏ xứ. Chị “ra lò” từ một quán bia ôm trên đường Trần Quang Khải (một con đường nỗi tiếng ăn chơi ngày nay). Sau khi nghe tôi kể hoàn cảnh hiện tại, chị bèn giới thiệu và dẫn dắt tôi tới Thị Nghè (thuộc thành phố Hồ Chí Minh đồng thời cũng là một khu trụy lạc có tiếng không kém, một trong những “điểm đến”, “điểm sôi động” của khách làng chơi muốn “ngon lại rẻ”.), để “làm quen” với một “má mì”.
Vừa nhìn thấy tôi, “mẹ” Tú, trạc tuổi 40, ăn nói mạnh bạo, khuôn mặt dày dặn phong sương, liền liếng thoắn “mời” tôi ở lại : “Ở lại đây đi ! Mẹ nuôi cho. Về quê là một thời xuân sắc cũng tiêu theo mấy đám ruộng. Uổng lắm ! Ở đây con học được đủ thứ cái hay cái lạ và làm quen được với các người sang giàu. Gà biến thành Phụng …”
Cũng như nhiều “tiếp viên” khác xuất thân từ đủ các “nghành nghề” như người mẫu, học sinh, nhân viên xếp bi (bi da), bia ôm, karaoke ôm v.v…, họ đã tới rồi đi hoặc vẫn còn ở lại, mẹ Tú hứa sẽ “nuôi” tôi cho tới ngày tôi có chút vốn liếng về quê mua nhà, về quê làm ăn, hay lập gia đình, sinh con đẻ cái. Tôi nghe bà trình bày cũng hợp lý, lại thấy mình sẽ biến thành Phụng, tôi bèn chấp nhận làm “con nuôi” của bà. (Nuôi đây có nghĩ a là lo cơm, lo ở … lậu thôi (Mẹ chỉ đăng ký tạm trú duy chỉ chị L, vì chị làm lâu và rất có uy tín với mẹ).
Lúc đó, tôi thấy vừa được ăn ở không tốn tiền, vừa được việc làm có dư giả, có “lương hậu” để mua quần áo, hay bắt chước các chị em mua son phấn, chưng diện; tôi dọn ngay đến nhà mẹ liền ngày hôm đó (vì sợ mẹ đổi ý)
Nhà của mẹ Tú cả thảy 4 phòng, gồm hai tầng, kiến trúc kiểu Tây có sân thượng trồng bông, có hồ nuôi cá. Chúng tôi gồm 7 người dồn chung một phòng ở tầng thượng, tầng giữa dùng làm phòng nhảy và nhậu nhẹt, còn hai phòng dưới dành cho người nhà của bà và một phòng nhỏ dùng cho việc tiếp tân, “chào hàng”, cũng như theo dõi “kênh” di động có thể bắt mối bất cứ lúc nào.
Phòng tụi này được ngăn ra từ 5 vách, trang trí đơn giản vừa dùng làm phòng ngủ và phòng “làm việc VIP”. Tuy chật chội nhưng cũng có mở máy lạnh (bắt đầu từ sau giờ nghỉ trưa) để cho khách thấy thoải mái, “vui vẻ” với nhau.
Lúc mới tới, mẹ Tú dạy tôi đủ thứ “kỷ thuật Kama Sutra” hay “nghệ thuật làm tình”. “Bài học vỡ lòng” là bài học quan trọng nhất. Mẹ dạy bằng cách đưa củ cà rốt vô miệng ngậm và tập nút, bắt chước theo kiểu “Nụ hôn nước Pháp” mà làm. Mẹ lại dạy tôi cách đứng, cách ngồi cũng như cách quỳ, làm sao cho hấp dẫn, khêu gợi. Mẹ nói đàn ông thích nhìn con gái chổng khu nhất vì tư thế này biểu hiện tính dâm dục hơn là sự ân ái. Mà dâm dục thì đàn ông nào tới đây đều dư “hàng”.
Hơn nữa, nẹ còn dạy cách làm sao chìu khách, cách nhỏng nhẽo, kỳ kèo tế nhị để xin thêm tiền và cách làm sao để cho họ “xong” sớm, hòng thu lợi nhanh chóng. Rồi mẹ đích thân dẫn tôi đi “khảo sát hiện trường”, những cảnh làm tình của các chị em cùng phòng, coi đây như một cách trau dồi thêm “kiến thức” (mẹ có khoét một cái lỗ ở trên tường để quan sát).
Song song đó, mẹ chiếu luôn nhiều cuốn video XXX 0 cho chúng tôi coi, nhất là các phim của Châu âu, vì phong cách sex của họ rất phóng túng, lại tự nhiên. Ngoài ra, mẹ còn mướn một tay vũ sư nào đó dạy chị em tôi cách nhảy sexy, uốn éo gợi dục y như các phim chéo của Mỹ vậy. Nói nhảy ở đây là nhảy theo điệu discothèque đàng hoàng chứ không phải tốc váy quay búa xua như mấy cô ở những “điểm đến” lèo bèo khác đâu.
Được biết thêm, dạo này, mốt nhảy “cuổng trời” đang thịnh hành, nên đàn ông nào vô đây cũng yêu cầu mục “múa bụng”, “rung đùi” hoặc “mèo đi bộ” mà không “đồ bảo hiểm” (quần lót) nào hết. Mẹ Tú vừa khôn, vừa ngoa liền bắt lấy thời cơ, thị trường, mướn thợ về xây một cái sàn nhảy y như của các siêu mẫu ngoại quốc, hay giống tựa như sàn nhảy Cat Walk của New World, có đèn chớp chớp gắn chung quanh, có cột Inox bóng để đu thân hay treo mình trồng cây chuối ngược; có cả sân bước y như kiểu trình diễn thời trang vậy. Báo hại, bọn này tập đi đứng, tập nhảy cả tháng trời, nhức mình, nhức mẩy muốn chết !
Làm gái ở nhà mẹ Tú khác hẳn với mấy “bãi đáp” kia, họ chỉ biết “nằm ngửa”, “nằm úp” rồi xòe tay đòi tiền. Mẹ Tú kinh nghiệm trong “nghành” này từ lâu nên cái gì cũng phải hạng nhất, hạng “son” (cao cấp). Mẹ luôn chắc chắn những “con gái” của mẹ phải “sạch sẻ”, thơm tho, (kể cả chuyện cắt tỉa sao cho ngắn hơn nửa phân ở “khu kín”), lại chịu chơi. Mẹ nói: “Vừa đẹp vừa ngon, ăn bứt mấy tụi khác” là vậy. Và điều cần thiết mẹ đòi hỏi là chúng tôi không được tính tham lam. Mẹ hâm he : “Bắt được đứa nào ăn chặn tiền khách là đuổi ra khỏi nhà. Có nước ra đứng đường !”. Ngoài ra, qui luật của mẹ thì rõ ràng lắm, không “PV” (thuốc lắc), không chích choát bậy bạ, (Mẹ nói chơi thuốc rạc người lắm, khách sẽ chê là “thịt nhũn”) không giao du với người mà mẹ không quen biết (Mẹ sợ công an gài vô).
Hơn nữa, làm con gái của mẹ không những phải trau dồi nhan sắc, mà còn phải tập tính gọn gàng, ngăn nắp, dọn dẹp và lau chùi cẩn thận (các vết loang lỗ) sau khi khách ra về. Mẹ cũng luôn kiểm tra hàng tháng để chắn ăn không có đứa “con gái” nào của mẹ bị bệnh truyền nhiểm hết. Mẹ cũng dặn dò kỹ càng, “Nhứt định không chịu nếu như họ không mang áo mưa vô”. Mẹ Tú thật “dữ dằn” lắm, nhưng bà cũng luôn đảm bảo câu châm ngôn bà dán trên tường: “Vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi”. Quả thật, đã không ít đàn ông tới đây vài ba chục lần một năm. Có cả Việtkiều từ xa lắm cũng phải lén vợ một năm về một lần !
Công việc của mẹ suông sẻ vậy là cũng nhờ cả một ê-kíp từ ngoài (cái đám “cận vệ” đứng trước cửa) vô trong. Quán xuyến việc nội thì có chị L. Chị vừa là đứa “con gái” cưng lớn của mẹ Tú, vừa là phụ tá các công việc “trông nom”, dạy dỗ những đứa “mới vô nghề” giống như tôi. Kể ra chị là “sư phụ” cũng là người “chị tinh thần” của tôi vậy. Tôi nhớ lần đầu tiên, một ngày của mùa hè tháng Sáu, tôi phải tiếp giám đốc Phan, chủ công ty CL. Ông là một khách quen, khách “sộp” của mẹ Tú. Và khi ấy, chị L đã chuẩn bị tâm lý cho tôi rất cẩn thận vì sợ tôi bị “gì gì” thì có thể bị “ám ảnh sinh lý” sau này, tức là giao hợp với người yêu mà có cảm giác như bị hiếp dâm. !?
Kể lại kỷ niệm lần đầu giữa tôi và ông Phan ở phòng VIP. Với cái bụng phệ phệ, ông chểm chệ trên một cái sofa như một lão hoàng đế, ngốp từng ngụm bia Sài gòn xanh, còn tôi đứng ở phía trước, lớ ngớ, chỉ cúi gầm mặt không dám nhìn ông. Rồi ông Phan cười hề hà kéo tôi vào lòng, sờ tay vô váy sườn xám (ông thích con gái mặt áo sườn xám nên tôi cũng ráng chìu). Ông sờ đã đời rồi trệ quần lót tôi xuống, sờ vào “đời con gái” tôi nằm giữa hai đùi. Tôi thấy ông Phan mỗi lúc thở mạnh hơn, rồi ông càng hăm hở, tôi càng sợ. Tôi thì cứ đứng lặng yên như người máy, hễ ông bấm nút là tôi “chạy” điện. Máu dồn cứng trên mặt!
Khi uống hết chai thứa ba, ông biểu tôi ngồi lên sofa cùng với ông. Ông trở qua, quỳ xuống trước mặt tôi và bẹt hai chân tôi ra. Ông làm thô bạo lắm, rồi cứ ngồi thừ ra “đắm đuối” nhìn cửa mình tôi nằm loang loáng sau lớp vải mỏng. Cách nhìn của ông như thể đang trân quí một báu vật....