Hơi thở của anh khiến em nứng lồn quá
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 9640
Chia sẻ:
Bữa cơm đã xong, toan tính ngỏ lời ra về, thì Tú Quyên nũng nịu đòi tôi nhảy đầm với cô ta. Tôi đã toan từ chối, nhưng thấy Tú Quyên vừa hỏi tôi, vừa vuốt ve bản hợp đồng, như ngấm ngầm bảo tôi là nếu không chiều ý nàng thì hợp đồng sẽ kết thúc. Bất đắc dĩ, tôi đành ngậm đắng nuốt cay chiều ý Tú Quyên. Căn phòng dìu dịu những tia sáng mập mờ của ánh đèn màu. Một dòng âm nhạc thính phòng được phát lên, và tôi tay trái nắm eo, tay phải nắm tay Tú Quyên dắt nàng theo điệu giai vũ. Gần sát Tú Quyên, tôi có dịp thấy rõ nàng hơn. Tú Quyên quả là một mỹ nữ sắc nước nghiêng thành, vẻ đẹp sắc xảo, thùy mị của người thiếu nữ Á Châu này, có lẽ đã làm đắm say bao con tim. Tôi yêu nhất là mái tóc đenmượt xõa ngang vai, và mùi hương thơm ngát tỏa ra từ da thịt Tú Quyên. Tim tôi đập thình thịch mạnh đến nỗi Tú Quyên còn nghe được. Nàng cười duyên chọc tôi:
– Em có ăn thịt anh đâu mà sao anh run quá vậy?
– Ờ..ờ ờ…xin lỗi Quyên…
Chợt Tú Quyên hai tay vòng qua cổ và hôn tôi. Tôi chới với không biết xử thế làm sao. Nụ hôn sao quyến rũ quá làm tôi khó cưỡng lại. Đôi môi hồng thắm kề sát môi tôi, chiếc lưỡi mỏng không xương xoắn lấy lưỡi tôi làm tôi sững ra. Bản tính tự nhiên tôi hôn trả lại. Cơ thể tôi gập sát vào người nàng, bộ phận sinh dục cọ sát nhau làm tôi lẫn Tú Quyên bừng nóng cả cơ thể. Nước miếng Tú Quyên quyện lẫn với nước miếng tôi, mùi vị ngọt ngào, dịu thơm của trái dâu làm tôi ngây ngất. Chúng tôi trao nhau những cái nút lưỡi nồng cháy ấy không nhớ bao lâu, bỗng, chợt tiếng chuông giáo đường ở gần khách sạn vang lên làm tôi bừng lại bao kỷ niệm sống bên Thanh Thảo. Tôi nhớ ngày đó, cũng với tiếng chuông vang vọng của giáo đường gần tiệm chụp ảnh áo cưới, Thanh Thảo đã khịu xuống chết trong vòng tay tôi, rồi tôi nhớ lại, những thời gian vui vẻ ở bên Thảo. Sự chung thủy yêu một người đã sống lại trong lòng tôi. Tôi vùng buông Tú Quyên ra:
– Xin lỗi Quyên, anh đã là người có vợ, dù rằng cô ta đã chết, anh không thể mất đi niềm chung thủy với cô ta!
Tôi với lấy cái cặp, và bước ra thì bị Tú Quyên cản tôi lại:
– Đừng đi anh Bàng!
Nàng choàng tới áp sát vào lưng tôi, thì thào:
– Ngay từ ngày đầu em gặp anh, em đã yêu anh. Anh đừng bỏ đi anh Bàng. Em sẽ thay chị chăm sóc cho anh, đừng đi anh Bàng nhé!
– Xin lỗi!
Tôi đẩy Tú Quyên ra sau làm nàng mất đà té ngã và tôi phóng ra ngoài. Nhưng sao, đi được vài bước thì chân tôi như mọc rễ khi nghe được tiếng khóc nức nở phát ra. Tiếng khóc ai oan bi thảm của người thiếu nữ trong căn phòng 358 ấy như là từng mũi tên ghim sâu vào tim tôi. Thật ra, tôi cũng yêu Tú Quyên lắm nhưng tôi không thể dứt bỏ hình ảnh Thanh Thảo trong lòng. Bất nhẫn, tôi quay trở lại, đến kế bên Tú Quyên, tôi nhẹ giọng:
– Quyên, Quyên có sao không? Bàng xin lỗi đã làm Quyên đau? Quyên đưa tay ra đi, Bàng băng bó cho, tay đang bị chảy máu kìa!
Tú Quyên chợt vùng lên xô tôi ra. Giọng nàng ấm ức, nghẹn ngào gần như nói không lên lời:
– Tránh xa tôi ra, tôi không cần anh bố thí thương xót cho tôi. Tại sao ông trời lại trớ trêu cho tôi gặp anh, và yêu anh? Tại sao chứ? Tôi nào có làm lỗi gì đâu ngoại trừ muốn yêu và được yêu chứ??
Nói đến đó, Tú Quyên đã gục mặt xuống khóc nức nở. Tôi đến sau lưng Tú Quyên, quàng qua vai nàng, thốt lời đáy lòng với nàng:
– Xin lỗi Quyên! Thật ra Bàng cũng yêu Quyên lắm. Chẳng qua, anh không quên được người vợ cũ của anh. Anh lo….
Tú Quyên xoay người lại, mắt đẫm lệ, nàng hôn tôi. Lần này, tôi nhiệt tình hôn trả lại. Lý tưởng, sự kiên trì chung thủy giờ đã giục bỏ mẹ vào xó nào. Lưỡi quyện lưỡi, tôi lại có được vị giác ngọt ngào ấy. Cặp ngực Tú Quyên phập phồng sau lớp vải mỏng cứ dụi cà và ngực tôi và thích hơn nữa là hạ bộ tôi có dịp kè kè ở phần lông đen của Tú Quyên làm cu tôi cương lên thấy rõ. Chợt, Tú Quyên cắn mạnh vào vành môi tôi, mạnh đến nỗi bật máu. Tôi đau quá xô Tú Quyên ra và la:
– Aây da, đau quá, tại sao làm vậy hở Quyên?
– Xí!!
Tú Quyên xì môi, rồi cười một nụ cười thật thỏa mãn:
– Ai biểu anh nãy chọc em đến khóc làm chi? Chị Thảo làm anh không quên được thì em cũng đóng dấu lên người anh rồi, anh sẽ không quên được em đâu hả anh?
– Ừ! Không quên đâu, giờ tới phiên anh đóng dấu lên người em à nha!
Tôi vùng choàng tới, đè lên người Tú Quyên và thọt cù lét ở nách và dưới chân. Tú Quyên rất sợ bị nhột nên bị tôi thọt vài cái đã lăn lộn cười hí hách. Tôi chơi ác, vừa thọc vừa đè lên người Tú Quyên để nàng ta không cọ quậy được. Chỉ độ chừng 15 phút dẫy dụa như vậy là Tú Quyên đã thở hộc hơi, cử chỉ uể oải không còn sức phản kháng nữa. Cô ta thầm lặng nhìn tôi. Rồi, vòng hai tay qua cổ vai, Tú Quyên kéo sát tôi vào người nàng và trao tôi một nụ hôn thiết tha. Đập vào mắt tôi lúc ấy là hình ảnh của một Tú Quyên căng đầy nhựa sống, đang thèm khát đòi hỏi dục vọng ái ân. Môi kề môi, lưỡi Tú Quyên xoắn lấy lưỡi tôi, và cọ sát vào nó làm nhột nhột say mê. Tay tôi luồn ra sau lưng Tú Quyên và cởi bỏ lớp áo quần trên người nàng xuống. Tôi cúi xuống hôn lên cặp vú đang bập bồng theo nhịp đập của hơi thở. Mùi lan hương tỏa ra từ làn da kẽ thịt nàng nhẹ nhàng thoải mái làm tôi điên cuồng say đắm. Cà chiếc lưỡi vòng quanh hai bờ ngực trắng, rồi vuốt ve theo vòng kim đồng hồ lên đến cái núm vú sẫm nhạt và tôi ngậm lấy nó và bậm môi kéo nó lên cao. Ứ ưú… tiếng kêu phát từ khẽ từ cổ họng Tú Quyên. Cô ta ưỡn người phía trước, mặt nhăn nhó, như ra vẻ khó chịu lắm. Tôi bậm lấy núm vú kéo thiệt căng ra rồi thả và lại ngậm và kéo nữa chừng độ mười mấy lần thì cặp vú Tú Quyên săn lại. Tay tôi sờ mó xuống vùng hạ bộ thì đã thấy ẩm ướt chất nước nhờn tràn ra. Rời bỏ cặp vú, tôi đặt Tú Quyên nằm xấp lại rồi vuốt ve tấm lưng cô ta. Ở dưới đôi vai gầy là một tấm lưng trơn tru mịn như gấm vóc và không một vết dấu tì hằn gì hết. Tú Quyên có tấm lưng khá giống Thanh Thảo. Cả hai người đều có tấm lưng ong với làn da ngọc ngà, tuyệt mỹ. Tôi hôn từ sau ráy xuống tới tận vùng xuơng chậu, tiếp giáp tới tận vùng giữa của mông và đít. Tú Quyên ngồi chỏm dậy, hơi thở mạnh dần, và cơ thể nàng run lên bần bật. Tôi biết Tú Quyên thích lắm nên càng quấn quít chiếc lưỡi trên tấm lưng, và hôn thật nhiều ở những chỗ lộ gân xanh. Tú Quyên trân người, nét mặt đam mê ửng hiện thấy rõ. Hôn chán trên tấm lưng, tôi để Tú Quyên nằm ngửa ra, và hôn vào nách nàng. Lần này thì Tú Quyên dẫy đẫy cả thân mình. Nàng ta cảm giác vừa nhột, và vừa thoải mái làm sao ấy. Lông đen ở hai nách giờ co rúm lại theo từng chiếc hôn, cái liếm. Tôi ghì sát mặt vào nách Tú Quyên rồi le le thật nhanh ngay trung tâm giữa nách.
– Oái trời ơi, đừng anh Bàng…Oái…ớ..ớ…Tú Quyên rên lên thảm thiết khi tôi thọc ngay chỗ yếu điểm ấy. Nước mắt nước mũi ứa tràn ra trên khuôn mặt đam mê ngây ngất làm tôi thấy thương quá. Mũi tôi hửi được mùi hương nhạy cảm của kem bôi nách và tai tôi vẫn còn rền vang những tiếng thét be be ấy. Cặc tôi đã sống dậychờ đợi phút ái ân. Hôn chán vùng nách, tôi cà chiếc lưỡi đến mang tai trái của Tú Quyên và kỳ cọ chung quanh vùng. Tôi cắn nhẹ lên vòng tai mỏng ấy và chiếc lưỡi thọc sâu vào trong kẽ tai, cà lên rồi cà xuống không dừng. Tôi hà hơi từng đợt, từng đợt một vào trong mang tai. Chẳng mấy chốc, người Tú Quyên run lên bần bật, má hồng ửng, miệng sùi bọt mép, và nước dâm đã loang loáng đọng trên tấm ra giường. Nàng ta hai tay bấu chặt xuống giường, miệng cứ nói lên những câu vô nghĩa. Biết là đã đến lúc nhập cuộc, tôi cởi cái quần xì xuống, và dích cu tôi lên xuống phần thịt ngoài của lồn. Nhìn thấy cái lồn nhỏ xíu xinh xinh được bao bọc bởi những lớp thịt mỏng hồng khép lại như những cánh hoa hồng bị ẩm ướt nước mưa làm tôi hứng tình. Tôi khịu người xuống, nhấp nhấp vài cái đầu để tìm đúng khe lỗ rồi thọc mạnh vào trong ấy. Bụp, một tiếng kêu ngọt xớt xé lên. Á…mẹ ơi…ưúu…úi trời…Tú Quyên rên xiết. Cú thọc ấy đụng sâu đến tận tử cung Tú Quyên làm cô ta thấy thốn và hơi xót vì da thịt bị xé rộng ra vì con cu to của tôi. Tay xoa bóp lấy hai vú săn cứng, tôi dập mạnh bạo vào trong khe lồn Tú Quyên. Tú Quyên lồng lộng la hét sướng khoái, cả người nàng nhễu nhại mồ hôi làm làn da ướt bóng như được bôi lên một lớp mở....