Truyện loạn luân mới Hội Loạn Luân Dâm Đãng
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 27703
Chia sẻ:
*
* *
Thế rồi một buổi chiều, buổi chiều định mệnh trong đời tôi. Chiều hôm ấy, tự nhiên tôi cảm thấy đau bụng. Vơ vội tờ báo, tôi phóng vào nhà cầu. Vừa tụt quần ngồi xuống, tôi nghe có tiếng mở cửa phòng tắm ngay bên cạnh, rồi tiếng dì Hương nói lớn:
-Nồi cá kho con nêm rồi má à. Má đợi con tắm rồi hãy dọn cơm nghen.
Chuyện dì Hương tắm đối với tôi là chuyện bình thường, vì chiều nào đi làm về mà dì lại chẳng tắm. Nhưng đây là lần đầu tiên tôi ngồi ỉa bên này, còn dì tắm bên kia. Lúc ấy, thiệt tình là tôi cố tập trung tư tưởng vào cái bụng đang đau quằn quại, cố sức rặn ra cục cứt cứng ngắc, thập thò ngay hậu môn nhưng rặn mãi mà nó vẫn không nhúc nhích. Vừa đau, vừa mệt, tôi dựa nửa người vào tấm vách gỗ, thở dốc.
Đúng lúc ấy, tôi phát hiện ra cái lỗ đinh.
Đó là một cái lỗ đinh cỡ mười phân, được đóng từ hồi tấm ván này còn dùng làm sàn gác. Mặc dù đã quét lên lớp nước sơn xanh thẫm, nhưng tôi vẫn dễ dàng nhận ra nó. Trong tư thế ngồi chồm hổm, nó nằm ngay tầm mắt tôi còn nếu đứng lên, thì nó ở vị trí ngang đùi. Thọat đầu, tôi chỉ nhìn thóang qua, không để ý đến nó nhưng chỉ một lúc, tiếng nước dội ào ào từ phía bên kia vọng lại khiến tôi tò mò. Đã mấy lần, tôi định ghé mắt vào nhưng rồi nghĩ lại, lỡ dì Hương phát hiện ra tôi nhìn lén dì tắm, và nếu chuyện ấy đến tai bà ngọai tôi, đến tai má tôi thì sao? Hẳn nhiên là tôi không còn mặt mũi nào nhìn bà ngoại tôi, nhìn dì. Còn má tôi, hẳn bà sẽ vô cùng nhục nhã về đứa con trai duy nhất mà bà hằng tin tưởng.
Nhưng rồi tính tò mò của tuổi trẻ vẫn chiến thắng. Nín thở, tôi úp mặt sát vào cái lỗ. Trời ơi, tôi không thể nào tin được khi trước mắt tôi là một vùng da thịt trắng ngần, với cái lỗ rún sâu hun hút, cái bụng mây mẩy. Xích xuống phía dưới một chút, là chùm lông đen, ướt đẫm nư��
�c, dính bết vào nhau. Đây là lần đầu tiên trong đời, tôi tận mắt nhìn thấy lồn, một cái lồn bằng da bằng thịt mặc dù đó là lồn của dìtôi. Thị trường của cái lỗ đinh 10 phân chỉ cho mắt tôi nhìn thấy thế, không lên, không xuống được. Thỉnh thỏang, hình như dì Hương quay sang bên này hoặc bên kia để làm cái gì đó, và lúc ấy tôi chỉ còn thấy một phần xương hông của dì. Dù dì chỉ quay đi một vài giây thôi nhưng nó dài như cả thế kỷ. Tôi cắn môi, nhủ thầm trong bụng như lời cầu khẩn: “Quay lại, quay lại đi dì ơi”.
Con củ cặc tôi lúc này đã cương lên, cứng ngắc. Tôi không còn thấy đau bụng, và quên hẳn cục cứt lấp ló ở hậu môn. Tôi thầm cám ơn người thợ vô danh nào đó, khi ngăn tấm vách, đã chia ống nước ra làm hai, một đầu chảy vào chiếc thùng to tướng đặt sát vách ngăn để tắm, một đầu chảy vào cái xô để dội cầu. Nhờ vậy, khi tắm dì Hương mới quay mặt về phía lỗ đinh. Đến lúc một tay dì cầm gáo nước, tay kia vạch mép lồn ra, vừa dội nước vừa kỳ cọ thì tôi không chịu được nữa. Người tôi rùng lên ba bốn cái rồi đầu cặc tôi phun ra một tia nước dẻo quẹo, nhớt nhợt.
Từ đó, ngày nào tôi cũng rình xem dì Hương tắm và vừa xem, tôi vừa sục cặc cho đến khi xuất tinh. Để tránh bị phát hiện, lúc dì đi làm, tôi vào nhà tắm quan sát chiếc lỗ đinh. Thật ra, nếu không để ý thì chẳng ai quan tâm đến nó vì nó nằm dưới tầm mắt. Cẩn thận hơn, bên nhà cầu tôi nhai nát mẩu giấy báo, rồi bịt kín chiếc lỗ. Chỉ khi nào vào, tôi mới dùng cọng kẽm khều nó ra rồi lúc coi xong, tôi bịt nó lại. Đôi lần, sau khi xuất tinh, tôi cũng thấy lương tâm cắn rứt, nhất là khi nghĩ đến má tôi. Ở quê, má tôi trông vào ao cá tra, vào mấy trăm gốc dừa, bòn mót từng đồng gởi lên cho tôi đèn sách. Bà ngọai và dì Hương cũng vậy, nuôi tôi ăn ở không mất tiền. Thỉnh thỏang, dì còn mua cho tôi cái áo, cái quần hay đôi săng đan. Nhiều đêm, tôi tự hứa với lòng mình, rằng tôi sẽ chấm dứt ngay cái trò khốn nạn đó, nhưng cứ mỗi lần thấy dì Hương cầm bộ đồ bộ đi vào nhà tắm, là con cặc tôi lại sủi lên sùng sục.
“Đươc voi, đòi tiên”, ai nói câu này tôi không rõ, nhưng nó hòan tòan chính xác trong trường hợp của tôi. Tất cả những lần nhìn lén dì Hương tắm, tôi chỉ thấy được cái bụng trăng trắng, đám lông đen thui. Một bận, dì Hương có kinh, tôi thấy thêm được dòng máu đo đỏ, rỉ xuống đùi khi dì gỡ miếng băng nhỏ xíu. Bây giờ, tôi ao ước khi tắm, dì Hương dạng chân ra, để tôi nhìn rõ phía dưới đám lông ấy, còn có cái gì nữa. Tôi ao ước được sờ vào lồn dì, dù chỉ một giây. Nhiều đêm, ngó về cuối phòng, tôi thấy dì Hương nằm ngửa, ngực phập phồng sau tấm áo còn phía dưới, trong cái quần lửng ngang đầu gối, mu lồn dì nổi hẳn lên. Có lần chịu không nổi, tôi dùng mẩu giấy vo viên lại, ném về phía dì để thử phản ứng. Cả ba lần ném, dì không nhúc nhích. Biết là dì đã ngủ say, thu hết can đảm, tôi rón rén đến bên cạnh dì, qùy xuống, úp mặt gần sát vào mu lồn, hít lấy hít để cái mùi là lạ và vừa hít, tôi vừa sục cặc cho tới lúc dòng nước nhớt nhợt phun ra, ướt đẫm chiếc quần đùi.
Dục vọng ngày càng cháy bỏng, nhưng nỗi sợ hãi thì vẫn còn đó nên quanh đi quẩn lại, tôi vẫn chỉ dám nhìn lén dì tắm, và hít mùi lồn dì những lúc dì đã ngủ. Về sau, tôi tìm ra thêm một cách nữa: Đó là mỗi buổi sáng, khi dì thay đồ để đi làm, dì thường bỏ quần lót vào trong chiếc xô nhỏ, đậy nắp cẩn thận rồi chiều về mới giặt. Đợi dì đi khỏi, tôi lao vào nhà tắm, cầm chiếc quần lót lên, hít ngấu nghiến cái mùi nồng nồng, đôi lúc khai khai, cái mùi mà đêm hôm qua, lồn dì đã nằm ngay ở đó. Hít đã đời, tôi móc cặc ra, xuất tinh ngay vào đũng quần lót của dì rồi chùi sạch.
Tất cả những chuyện ấy kéo dài cả tháng, và dì Hương hình như chẳng hay biết. Dì đối với tôi vẫn rất hồn nhiên, vô tư. Đầu óc tôi vừa lo chuyện ôn thi, lại vừa nghĩ làm cách nào để sờ được lồn dì. Rất nhiều lần, lúc dì ngủ say, bàn tay tôi đã gần như úp sát vào mu lồn dì nhưng rồi tôi phải dừng lại vì sợ dì thức giấc. Có bận, dì ngủ chân co chân duỗi, qua ống quần lửng rộng thùng thình, tôi nhìn thấy mép chiếc xì líp nhỏ xíu, màu hồng nhạt, hằn lên trên háng dì. Lại có bận, dì nằm co nghiêng, mông dì tròn trĩnh, nổi rõ hai đường viền của chiếc xì líp. Tôi như điên, như dại, tôi sục cặc như một thằng tâm thần. Khí vừa bắn ra xong, nhưng chỉ hơn muời lăm phút sau, con cặc lại nứng lên, lại đòi sục.
*
* *
Rồi cuối cùng tôi cũng nghĩ ra một cách. Số là trên má dì Hương, thường xuyên xuất hiện những chiếc mụn trứng cá. Có lẽ dì rất khổ tâm vì điều này bởi lẽ tối nào trước khi đi ngủ, tôi cũng thấy dì ngồi soi gương, nặn bóp, rồi thoa lên mặt hằng hà sa số những lọai kem dưỡng da. Trong lớp luyện thi của tôi, có thằng Tuấn, biệt hiệu Tuấn “mụn” vì mặt nó rất nhiều mụn. Aáy vậy mà chẳng hiểu vì sao, chỉ sau một tuần, mặt nó tự nhiên láng như đít nhái. Tò mò, tôi hỏi nó. Nó nói ông chú dược sĩ của nó giải thích rằng, nguyên nhân của mụn là vì lỗ chân lông bị ứ trệ chất bã nên nhiễm trùng. Chú nó chỉ nó mua mấy viên kháng sinh Erythromycin, đem về nghiền nát ra, trộn với viên dầu cá rồi bôi lên mặt.
Lúc nghe nó giải thích, tôi đã định bụng kể lại cho dì Hương, nhưng rồi tôi quên khuấy đi mất. Bây giờ, ám ảnh bởi cái lồn của dì, thì mấy cái mụn trứng cá biết đâu lại chẳng giúp tôi đạt được ý muốn. Một tối, đợi lúc dì bắt đầu nặn mụn, tôi đến bên cạnh dì:
-Sao ngày nào dì cũng nặn vậy?
Dì Hương ngước lên nhìn tôi. Trên gò má dì, lấm tấm mấy đốm đo đỏ, sưng phù. Dì cười:
-Ngày nào cũng nặn mà nó còn ra quá trời đó Hải ơi. Chán thiệt.
-Lớp cháu cũng có một thằng, mụn còn nhiều hơn dì nữa. Cục nào cục nấy bự sư Nhưng chỉ một tuần, mặt nó láng o, hổng còn thấy gì nữa....