Truyện loạn luân mới Hội Loạn Luân Dâm Đãng
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 27704
Chia sẻ:
Tuyết, chị thứ ba của Lan, một người theo tây học từ nhỏ, tánh tình rất phóng khoáng. Được gia đình cho du học năm 73, lúc Tuyết vừa được 18 tuổi. Rồi thì lấy chồng tây nên đời sống cũng rất.. tây, hai lần ly dị sau cùng thì cũng lại lấy tây luôn, nhưng lần chót thì là một ông mục sư cũng cúp bình thiết rồi. Tuyết chỉ có một đứa con gái với người chồng thứ hai, bậy giờ cũng sắp sửa làm bác sỉ gì đó. Nói tóm lại thì trong ba chị em Tuyết là người chịu chơi nhất. Nghe Lan kể, Tuyết cười:
- Tao đâu có ngờ con Tư nó cũng dâm vậy sao, vậy cũng phải, thằng Tư cũng sắp thành hòa thượng mẹ nó rồi. Con Tư còn trẻ làm sao chịu nổi. Ờ mà sao mậy lại nói với tao làm chi? đâu có ăn nhằm gì với tao?
Lan nhìn Tuyết chưng hửng, tức mình nàng nói: - Bộ chị không thấy bà Tư bả làm như vậy là loạn luân sao? Sao chị coi như không có gì hết vậy?
- Cái gì? loạn luân? Lan à, mầy mad dây hả? thằng Kiệt nó đâu phải là con ruột của mầy chớ. Như vậy thì đâu có gì loạn luân, mầy nghỉ coi tao nói có đúng không. Tao nhớ hồi trước, má có gởi thơ qua nói hai vợ chồng tụi bây sinh nở không được mới xin thằng Kiệt về nuôi, mầy quên hả?
Lan lặng thinh, nàng nhớ lại quả thiệt thằng Kiệt do nàng và chồng xin từ viện mồ côi về khi nó chỉ được gần hai tuổi. Hồi đó, sau khi bác sỉ xác nhận Tuân chồng nàng không thể có con, nàng và Tuân quyết định xin thằng Kiệt về. Thằng Kiệt từ lúc được xin về, việc làm ăn của Tuân vô cùng trôi chảy nên hai vợ chồng nàng quí nó lắm. Lâu ngày thì coi nó như con ruột, cả hai dường như quên hẳn thằng Kiệt là con nuôi của mình. Nay Tuyết nhắc lại chuyện cũ, Tuyết ngẩm nghỉ thấy bà chị mình có lý, dù sao cũng không phải là chuyện loạn luân. Nàng vớt vát:
- Nhưng tui coi nó như con ruột…
- Tao biết, nhưng nó đâu có máu mủ ruột thịt gì với tụi mình, mầy chỉ là má nuôi thôi, nếu mầy…
Tuyết muốn nói”nếu mầy để cho thằng Kiệt phập, tao cũng thấy đâu có gì nhưng rồi chợt ngưng lại, lái qua chuyện khác
- Trâu già ai lại không thích ăn cỏ non, trâu đực cũng vậy, trâu cái cũng vậy. Trừ khi liệt… dương như thằng Tư thì tao không nói chứ còn “lên”được thì cở nào cũng chơi mà. Nhất là ở cái xứ lạnh lẽo nầy. Mầy sao hả, có chấm được thằng nào chưa?
Lan đỏ mặt:
- Bộ bà tưởng tui dâm như mấy bà hả?
Tuyết cười rú lên:
- Có dâm hay không thì tự mầy biết chớ tao làm sao biết được. Tao thì không dấu mầy đâu, cở mấy thằng như thằng Kiệt tao đều có nếm thử qua rồi. Ngu gì không thử mậy, mất mát cái gì? Mấy thằng già đều khoái mấy con nhí thì cở như tụi mình kiếm kép nhí thì có gì là lạ. Mầy đừng có gò bó quá sau nầy hối hận đó Lan à.
Lan làm thinh, ngẩm nghỉ lời Tuyết nói cũng phải, rồi nàng nghỉ tới thằng cai đã nhiều lần ve vãn nàng, kẹt cái là nó hôi như chồn đèn làm sao được chứ. Nghỉ tới đó nàng khẻ thở dài, Tuyết nói đúng, nhiều đêm sự đòi hỏi của xác thịt làm nàng ngủ không được nhất là hỗm rày cái cảnh thằng Kiệt và bà Tư lúc nào cũng ám ảnh trong đầu nàng và m�
��i khi nghỉ tới cái cảnh ấy người nàng nóng rang..
Lan mở cữa bước vô nhà, lẽ ra nàng đinh ở lại nhà Tuyết tới thứ ba mới về nhưng rồi lại thay đổi ý định, nàng lại muốn về Montréal sớm. Thằng Kiệt không có ở nhà. Lan tắm xong định vô phòng nằm nghỉ, khi đi ngang phòng thằng Kiệt, không hiểu sao nàng mở cữa phòng nhìn vào, trên chiếc giường mền gối ngổn ngang, thằng Kiệt bê bối lắm, nó không bao giờ thu dọn giường chiếu gọn gàng. Lan nhiều lần cằn nhằn nó chỉ cười nói :”chi cho mắc công vậy? tối ngủ nửa mà. “Bởi vậy lần nào thấy chướng mắt là Lan thu dọn phòng cho nó… Một cuốn sổ tay rớt xuống đất khi Lan vừa cầm cái mến tung lên. Lan cuối xuống lượm, liếc mắt nhìn xem đó là cái gì. Bổng Lan run lên khi nhận ra đó là sổ nhật ký của thằng Kiệt…
“Ngày… tháng.. năm… dì Tư thiệt là hết sẩy, khôngthua thím Trinh chút nào, có phần hơn nửa nhất là cái màn bú mình, bả lại nuốt khí nửa. Cái đó mới đã, mình ghiền cái màn nầy hơn chơi nhiều. Chơi bả rồi so lại mình thấy mấy con Vicky, Isabelle thua bả xa. Sao kỳ vậy ta?
“Ngày… tháng… năm… Cặp vú của dì Tư chơi thiệt là đã, cở tuổi nầy sao vú vẫn còn bự và săn vậy ta? ờ phải rồi có lẽ mỗi lần bú mình bã nuốt hết nên bồi bổ đó mà hihihi…
Lan như muốn nghẹt thở, người nàng như cơn sốt, người run bần bật, nàng mường tượng như cái cảnh theo lời diển tả của thằng Kiệt đang xãy ra trước mắt, một cơn thèm khát nhục dục đang âm ỉ bừng lên trong lòng. Bổng Lan như chết điếng khi đọc đến trang kế:
“Ngày… tháng… năm.. Tối qua nằm mơ bổng thấy mình đang bú l.. má. Quá đã và má cũng bú mình nữa. Vú má thiệt đẹp, vừa to lại vừa săn. L… má thơm và vẫn còn bót lắm. Cái gì chớ? đâu phải là loạn luân đâu. Dì Tư nói mình đâu có phải là con ruột của ba má. mình và dì Tư đâu phải loạn luân vậy thì nếu mình có… chơi má thì cũng đâu có gì? Kể từ bửa mình biết được mình không phải là con ruột của má thì hình như mình muốn chơi má thì phải? phải rồi, đối với mình, má đẹp nhất. Nếu ước vong nầy thành sự thật thì… mình sẽ bú má ít nhất ngày ba lần mới đã và chơi ít nhất cũng năm lần cho bữa đầu tiên. Mình thèm má quá… hy vong giấc mơ sẽ trở lại…
Lan như người say rượu, nàng thật sự đang lên cơn sốt, cổ họng làm như khô lại. Nàng đứng lên, lão đão đi về phòng mình, ngã vật lên giường. “Cái gì chớ, nó đâu phải là con ruột của mầy đâu, như vậy nó với con Tư đâu có cái gì là loạn luân”Lời của Tuyết như văng vẵng bên tai. Bao nhiêu ý nghỉ mâu thuẩn đang bao quanh nàng hòa lẫn với sự thèm muốn của thể xác. Lan thiếp đi…
Thằng Kiệt mở cửa bước vô nhà. Lẽ ra nó vẫn còn ở bên nhà với Thảo nhưng tối nay Thảo phải đi dự tiệc ở một nhà người bạn thân. Thảo dặn nó ở nhà chờ nàng về. Trời lại còn hơi sớm nên thằng Kiệt muốn về nhà lấy chút đồ. Nó định khi Thảo gần về nó sẽ trở qua. Nó vào phòng lấy quần áo rồi đi liền nhưng bổng nó thấy hình như trong phòng nó có điều gì khác lạ:nó chợt nghỉ ra:”phải rồi, cửa phòng mình sao không đóng vậy? nguyên là nó biết mình bê bối lắm nên có thói quen là lúc nào nó cũng đón cửa phòng mình. Vậy sao bây giờ lại mở toan vậy? Rồi nó quay ra phòng khách, nó chợt thấy cái xách tay của Lan để trên bàn. “Thì ra má đã về”nó nghỉ bụng. Nó lại quay trở vô phòng mình…
Chết rồi, thằng Kiệt tái mặt khi thấy cuốn sổ nhật ký của mình đang nằm trên cái mền. Nó nhớ rỏ ràng lắm, bửa kia trước khi lại nhà Thảo, nó có lấy nhật ký ra ghi chép một vài hàng rồi nhét dưới mền, sao bây giờ nó lại nằm ở trên? Má… má đã đọc qua… ? ? ?
Thằng Kiệt trở ra, nó tới trước cửa phòng Lan gõ nhè nhẹ, không thấy tiếng Lan trả lời, nó mở cửa nhè nhẹ nhìn vô vừa nói:
- má về rồi hả?
Bên trong Lan vẫn im lìm, thằng Kiệt nhìn thấy trên giường má nó hình như đang ngủ say, má nó nằm ngửa, chéo áo lật ngược lên để lộ một khoảng vùng da thịt trắng ngần từ rún lên gần tới vú. Lan không mặc áo ngực, một khoãng nhô lên nữa kín nữa hở làm thằng Kiệt đứng sững tại chổ, nó nuốt nước miếng, khẻ gọi:
- Má về hồi nào vậy?
Không thấy Lan trả lời, thằng Kiệt nhẹ bước vô phòng đứng bên giường, nó đang ngắm nhìn Lan, gò ngực vun cao, vùn rún trắng muốt, sau cái quần trắng không dầy lắm, nó thấy gò mu Lan vun cao. Bất chợt thằng nhỏ nó ngóc dậy rồi thì nó ngồi xuống cạnh giường…
- Má… má bịnh hả?
Lan vẫn nằm im, không trả lời, nàng như ngủ say lắm. Thằng Kiệt do dự một chút, nó đưa tay lay đùi Lan nhè nhẹ. Lan vẫn nằm im… thằng Kiệt nuốt nước miếng, người nó nóng rang, bàn tay nó lần lần lên rún Lan, người thằng Kiệt run lên, nó vuốt nhè nhẹ, nó như sợ Lan thức giấc sẽ uông mất cơ hội, nhưng rồi không được bao lâu, bàn tay nó bạo dạn hơn chui nhẹ vào lưng quần, đụng phải đám cỏ xum xuê, nó giật bắn người, rút tay lại… nhiều lần như vậy cuối cùng bàn tay dừng lại trên đám cỏ, nó bắt đầu xoa. Bổng nó cảm nhận người má nó run lên, nó nghe hơi thở má nó nặng nề hơn giống như thím Trinh, giống như dì Thảo ngày hôm kia. Nó cuối xuống di đông cái lưỡi trên bụng Lan…...