Truyện loạn luân chị hai và tuấn
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 6186
Chia sẻ:
Sau đó người đàn ông moi trong túi ra tờ giấy hoen ố, nhàu nát đưa lên đọc thật lâu. Đọc xong lại khóc và kêu không rõ lời:
- Nó đó… Nó là thằng tội lỗi, thằng loạn luân.
Và tiếp đến là những tiếng đấm ngực thùm thụp mà người ta cứ ngỡ người đàn ông mất trí vì oán hận một kẻ nào khác. Chỉ duy nhất có một người phụ nữ trẻ là hiểu và cảm thông sâu sắc với kẻ bệnh tâm thần.
Chị bế đứa con trai kháu khỉnh, mắt đẩm lệ, bước chậm về phía người đàn ông, giọng van lơn tha thiết:
- Anh… Em van xinh anh hãy về nhà… Về với mẹ con em đi anh.
Nhưng người đàn ông đã trợn mắt đỏ ngầu như toé lửa căm hờn, quát lớn với người thiếu nữ bế con:
- Cút đi… Đi ngay cho tao yên.. Tao sợ mày, tao sợ tao. Trời ơi, Chúa ơi hãy tha thứ cho con, cho thằng khốn nạn nhất trần gian là tôi đây nè.
- Anh…Em lạy anh mà. Anh đừng làm khổ mình nữa mà.
Người đàn ông vụt cười lên sặc sụa, dí tờ giấy vào mặt thiếu phụ quát lớn:
- Đọc đi. Hãy đọc đi xem tao có phải là cái thằng khốn nạn không?
- Dạ… Em đã đọc rồi mà. Đọc nhiều rồi. Anh đày đoạ thân xác vậy đủ rồi.
- Không. Chưa đủ. Tao phải khổ để đền tội.. Ha..Ha .. Tao phải đền tội cái thằng khốn nạn này.
Người đàn ông ném tờ giấy vào mặt người thiếu phụ. Cô ta né tránh, tờ giấy bay lượn mấy vòng ra nằm âm thầm trên bãi cát lạnh. Người đàn ông thất thểu bỏ đi. Theo sau là người thiếu phụ vừa đi vừa khóc nghe thật buồn thảm. Tiếng khóc bay loãng theo gió vào thinh không.
Có ai đó, chạy đến nhặt tờ giấy, tò mò đọc xem nội dung thì ra đó là lá thư của một người mẹ gởi cho con trai với nội dung như sau:
Sài gòn ngày … tháng … năm…
Hoàng Đức con trai của má.
Khi con đọc những dòng chữ này có lẽmá đã thành một cái xác vô tri bất động. Má phải tự lột rửa vết ô nhục, tội lỗi tày trời do chính má đã tạo ra bằng cái chết mới xứng đáng.
Con còn nhớ cách đây 20 năm về trước. Vào một đêm con ăn mừng thi đỗ tú tài và phát sanh ray ù nghĩ ngông cuồng chiếm đoạt thể xác bà Chủ Quận. Nhưng trời ơk. Định mệnh trớ trêu đặt bày má chính là thân xác mà con ôm ấp dày vò hưởng thụ khoái lạc. Vì má muốn đóng thế vai bà Chủ Quận để dạy cho con bài học đạo lý. Nào ngờ một phút ngủ mê, má lại rước lấy bài học nhớ đời đầy cay đắng đó.
Má âm thầm đau khổ, câm lặng để giữ giọt máu của cha con. Vì má biết khi sự thật phơi bày con sẽ chọn cái chết để trốn chạy tội lỗi.
Sau đó, má đi xưng tội với cha cố. Ngài thắc mắc sao má đã im lặng chấp nhận để con hành động sai trái, và để mang bào thai. Bởi vì con ơi, trong giây phút giao hoan đó má hình dung con chính là khuôn mặt cha con như ngày mới vu qui. Và cả hai giống nhau như đúc.
Hơn nữa con đã trót chiếm thể xác của má. Nếu khuấy động ra hỏi có lợi ích gì? Má đã tính sai nước cờ, hậu quả là cái bào thai mà sau khi con du học má phải nẳng mang và trốn đi khỏi quê nhà đến tận Hà Tiên để sanh đẻ.
Em con mà cũng chính là vợ con lại là một bé gái có bớt son đỏ sau lưng. Má tặng nó cho bác ngư dân tốt bụng với số tiền, vàng làm vốn mưu sinh. Đồng thời má cũng tặng cho con gái mình sợi dây chuyền mề đay cẩm thạch làm kỷ vật hồi môn và hồi đó đến nay thắm thoát đã tròn 20 năm.
Một lần nữa, định mệnh khắc nghiệt đã đưa con cưới vợ. Và vợ con chính là bé gài mà má đã cho bác ngư dân ngày xưa. Dấu bớt son sau lưng Lành, sợi dây chuyền nhạc phụ con trao tặng vợ con hôm lên xe hoa là hai chứng minh cụ thể mà má không thể lầm lẫn vào đâu được.
Ôi, cả một mối oan tình cừu hận bi đát mà kẻ gây nên đầu giây mối nhợ đều do một con người đáng lăng trì chính là má của con. Má không còn mặt mũi nào sống nhìn đời, nhìn hai con loạn luân. Vì thế sau khi xưng tội một lần nữa với cha cố, dù biết khó được lột rửa sạch má cũnd đủ can đảm đến cái chết cho thanh thản tâm hồn dù má sẽ đời đời sám hối đền tội nơi hoả ngục.
Hãy tha thứ cho má. Hãy vì má mà xa Lành vĩnh viễn con nhé. Vĩnh biệt hai con yêu dấu. Người mẹ tội lỗi của hai con.
Cầu xin Chúa ban bình an cho hai con.
Má
HếtNhà Tuấn gồm 3 chị em: chị Hai Tuấn lúc đó đã 28 tuổi rồi, Tuấn thì mới có 15 tuổi, còn Phượng em ruột Tuấn nhỏ hơn Tuấn 1 tuổi. Sự khác biệt tuổi tác là do chị Hai là chị cùng mẹ khác cha với hai đứa Tuấn. Ba của chị Hai đi theo cách mạng và đã đi biệt tích. Mẹ Tuấn đã chờ đợi lâu trước khi làm lại cuộc đời và sanh ra hai anh em Tuấn.
Truyen loan luan Tuấn có kỷ niệm tuyệt vời về thời thơ ấu của Tuấn ở Đàlạt, gia đình chúng Tuấn rất khắn khít với nhau. Ba mẹ Tuấn làm ăn khá giả nên cuộc sống của chúng Tuấn cũng dễ dàng. Có điều ba mẹ thường phải đi buôn bán ở Sài Gòn nên chị Hai là người lo cho Tuấn và con Phượng nhiều nhất. Tuấn thương chị Hai vô cùng và theo Tuấn chị cũng yêu mến hai đứa em thật sâu đậm. Chị Hai thật hiền dịu và dễ thương. Chị có gương mặt trái xoan với mái tóc dài óng ảnh kèm theo một đôi mắt thật hiền lành và trung thực. Tuấn không hiểu tại sao đã gần 30 tuổi rồi mà chị vẫn chưa lấy chồng, có lẽ vì mải mê lo cho chúng Tuấn nên chị không để ý đến chuyện riêng tư của chị. Đối với thằng con trai mới lớn như Tuấn lúc đó thì chị Hai như là một thiên thần, mà một thiên thần thì không có giới tính! không phải nam mà cũng không phải nữ . Tuấn sẽ phải lầm lẫn như vậy bao lâu nữa nếu không có một sự kiện bất ngờ làm Tuấn phải thay đổi cái nhìn của mình về người chị đáng kính.
Trong xóm của Tuấn có chị Năm Hạnh. Chị cũng cùng lứa tuổi của chị Hai, chị ở nhà kế bên và rất thân thiết với chị Hai do đó chị thường hay sang nhà chơi. Chị Năm Hạnh làm y tá nhà thương và đã có một con. Không hiểu tại sao, Tuấn lại thích chị Hạnh một cách lạ kỳ, có lẽ vì mái tóc uống quăn của chị theo mốt Tây, hay vì cái nhìn quyến rũ của chỉ? Hay vì thái độ đượm vẻ liếng thoắng của chị? Hình như chỉ cũng biết vậy nên chỉ không bỏ cơ hội để bẹo má Tuấn mà trêu chọc: « thằng Nam đẹp trai ghê, sau này mấy cô xấp hàng mà chạy theo! » Có lần chị ôm Tuấn vào lòng dạy Tuấn khiêu vũ làm Tuấn đỏ mặt ngượng ngùng, vừa thích thú ngửi mùi thơm từ người của chị vừa sây sây cãm nhận cơ thể mềm mại của chị trong vòng tay vụng về của mình. Tuấn nhớ rõ mồn một lần đó cơ thể Tuấn đã phản ứng một cách bất ngờ: con cu bé nhỏ của Tuấn đã nhổng đầu đội cái quần của Tuấn lên. Đây là lần đầu tiên việc đó đến với Tuấn nên Tuấn bỡ ngỡ không hiểu điều gì đang đang xảy ra. Chị Hạnh cảm nhận được điều đó nên chị chợt đẩy Tuấn ra rồi quây sang chị Hai mà cười nghịch ngợm: « Hương ơi, nhìn nè, thằng Nam nó hết con nít rồi đó nghe ». Tuấn nhớ là lúc đó Tuấn đỏ rần mặt, đứng xớ rớ giữa phòng trong khi hai cô gái nhìn Tuấn cười khúc khích… Sau đó chị Năm Hạnh hay trêu chọc Tuấn bằng cách tạo cơ hội để ôm Tuấn vào lòng, mà hể như vậy thì Tuấn không thể kềm được và con cu Tuấn lại cương lên một cách hùng dũng… có một lần, Tuấn đang hì hục ngồi vẻ cho trường thì chị Hạnh đến sau lưng Tuấn để nhìn bức tranh Tuấn đang vẻ. Chị Hai Tuấn ngồi trên ghế không xa đang đan một cái áo len… Sau một lúc, người chị Hạnh tựa hẳn vào lưng Tuấn. Người Tuấn nóng ran lên, tai Tuấn lùng bùng vì Tuấn cãm nhận rõ ràng có hai ụ thịt mềm đang ép vào lưng Tuấn và lẻ dĩ nhiên là con cu của Tuấn cương cứng lên ngay. Chị Hạnh ngồi xuống bên Tuấn và chị chỉ vẻ cho Tuấn một cách tự nhiên. Tuấn nào có nghe được gì đâu mà chỉ biết ngượng ngùng gãi đầu. Bàn tay của chị lơ đãng đặt lên đùi của Tuấn càng làm Tuấn rối trí. Chị Hạnh vẫn cười đùa như không có gì nhưng khi bàn tay chị vô tình chạm vào cu của T