Truyện Sex Học Sinh - Cô Gái Mất Trinh
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 6060
Chia sẻ:
Một tối, tình cờ hai cô trò xem bộ phim ” Eo biển xanh” của Mỹ ; đây là một bộ phim cấp III của Mỹ vì nội dung phim có nhiều cảnh ân ái, quan hệ tình dục giữa hai anh em mất cha mất mẹ, sống chung với nhau từ nhỏ cho đến khi lớn lên trên hoang đảo.
Lúc đang xem, vô tình cô Hải làm rớt chiếc bóp nhỏ cầm tay và cùng một lúc, hai cô trò đều cúi người xuống lượm nên tình cờ bàn tay của cô và bàn tay của trò chợt nắm lấy nhau. Hai cô trò đều cùng giật mình, buông tay nhau ra và nhìn nhau ngượng ngùng, bẽn lẽn. Lúc về, cả cô và trò đều im lặng, khác với những ngày trước là không ai nói với ai lời nào cả.
Tối hôm đó, Lợi không thể nào ngủ đươc. Vào tối đầu tiên cô Hải nằm bệnh viện, khi giúp cô thay quần áo, gần như Lợi đã thấy hết thân thể cô rồi nhưng lúc đó, nó thấy thật bình thường và hoàn toàn không hề có cảm giác. Vậy mà chỉ một cái nắm tay tình cờ thôi mà lập tức, toàn bộ tri giác của Lợi đều bị đánh thức chỉ vì một ấn tượng đẹp nơi cô giáo chủ nhiệm xinh đẹp, dễ thương của nó và vì những hình ảnh làm tình quá khích trong bộ phim vừa xem.
Lợi đang bắt đầu thực sự để ý đến cô Hải và nó biết là nó đang muốn gì nơi cô. Thế nhưng như trước kia, với các chị của mình như chị Minh, chị Hường, chị Hảo,…Lợi không hề cảm thấy sợ nhưng sao với cô Hải, một cô giáo khá lớn tuổi rất nghiêm nghị, chưa làm gì mà Lợi đã cảm thấy sợ rồi, huống hồ là…
Lợi không sao ngờ được là ở trong nhà sau nhà nó cách đó không xa, cô Hải vẫn trằn trọc thao thức. Đúng là thần giao cách cảm giữa hai cô trò.
Cô Hải nhớ rõ là tối đầu tiên ở bệnh viện, chính Lợi là người giúp cô thay quần áo ngoài vì nếu không làm vậy thì rất khó chịu khi phải mặc quần áo dơ cả ngày ; cô Hải không sao tránh được cái cảm giác bẽn lẽn khi Lợi nhìn thấy thân thể của cô.
Cô nhận thấy Lợi là thằng học trò có cá tính nhất từ trước đến giờ của cô, khác hẳn hoàn toàn bọn học trò cùng lớp. Nó vừa ngoan vừa dễ thương vừa chịu khó lại không nịnh bợ, lợi dụng. Cái nắm tay bất ngờ khi nãy giữa cô và Lợi làm tâm trạng cô thật xốn xang khó tả.
Cô đã nghĩ ngợi về Lợi rất nhiều và thầm mong ước phải chi Lợi không phải là học trò của cô thì chắc chắn cô sẽ có nhiều chuyện cần san sẽ cùng với nó…
Chuyện gì đến rồi cũng phải đến. Vào một tối thứ bảy, sau khi đi xem một bộ phim xã hội đen Hồng Kông có nhiều cảnh sex, Lợi chở cô Hải về nhà…
- Lợi nè ! Em ra sau bếp nấu giùm cô nồi nước lá xông nhé. Cô bận viết thư gửi về Biên Hòa một chút.
- Dạ được cô, cô cứ viết thư đi, để em nấu cho.
Lợi xuống nhà bếp thì thấy trên lò đun củi đã đặt sẵn một cái nồi, bên trong để đầy lá khuynh diệp, lá ổi, lá bưởi, lá sả ngập nước sâm sấp. Nó lấy một cây củi chẻ nhỏ ra, xếp vào lò rồi lấy cây đèn dầu nhỏ, vặn đầu đèn ra, rưới một ít dầu vào củi.
Lợi quẹt diêm, châm lửa đốt lò. 10 phút sau, nước trong nồi bắt đầu sôi. Lợi trở lên phòng khách thì thấy cô Hải cũng đã viết xong thư và đang gấp lại cho vào phong bì. Lợi nói :
- Thưa cô, nước sôi rồi cô!
- Vậy hả ? Sao nhanh vậy? Em mang vào phòng ngủ giùm cô đi!
Lúc bấy giờ, bỗng có tiếng mưa rơi lộp độp trên mái nhà ; lúc đầu còn rãi rác từtừ rồinhanh dần, mạnh dần và cuối cùng là một trận mưa đêm thật lớn ào ào từ trên trời tuôn trút xuống nhân gian, vạn vật, nhà cửa. Từ nhà bếp, Lợi cầm cái khăn giẻ bắc hai cái quai nồi nước xông, lễ mễ bưng vào phòng ngủ của cô Hải.
Bất chợt, nó cảm thấy nóng bừng cả mặt vì cô Hải đã vào phòng ngủ mà trên người cô chỉ còn chiếc quần saten đen và chiếc nịt vú mà thôi. Cô Hải vẫn bình thường như chẳng hề có chuyện gì xảy ra cả. Cô cầm chiếc mền con rồng trên giường xổ tung ra.
Cô nói: – Em đặt nồi xuống rồi lấy sẵn cho cô cái khăn lớn, mau đi!
Lợi chỉ biết dạ rồi lật đật đi lấy cái khăn tắm treo sẵn nơi mắc áo gắn trên tường. Cô Hải ngồi xuống, mở nắp nồi xông ra và dùng mền trùm kín cô cùng với cả cái nồi xông. Lợi đứng trực sẵn một bên và 15 phút sau, cô Hải bung mền ra, cầm nhanh lấy cái khăn nơi tay Lợi rồi lau vội lau vàng mồ hôi túa ra như tắm trên người cô.
Cô Hải dùng khăn cột che tạm thân trên của cô rồi đi đến giường để lấy áo mặc vào. Bỗng người cô lảo đảo muốn té, hai tay cô ôm lấy hai bên đầu. Lợi lật đật nhào tới ôm lấy hai vai cô và dìu đỡ cô ngồi xuống giường.
- Cô có sao không cô? Để em lấy dầu xức cho cô nghe!
- Cô hơi bị chóng mặt. Không sao đâu em! Này Lợi, nếu mưa lớn quá không về được thì em ngủ lại với cô. Em không được đi về, mưa ướt bệnh chết đấy!
Lợi líu quíu dạ nhỏ trong miệng chứ nó hoàn toàn không nghe cô Hải nói gì cả, bởi lẽ nó đang bị kích động vô cùng bởi mùi thơm của da thịt đàn bà, mùi nước hoa và son phấn hòa lẫn mùi lá khuynh diệp, mùi lá sả, mùi lá bưởi, lá ổi nồng nồng, cay cay, thơm lừng tỏa ra từ nơi mái tóc đen nhánh, từ nơi tấm thân ngà ngọc trắng nõn của cô Hải. Lúc này, Lợi không còn nhận thức được chuyện gì có lợi, chuyện gì có hại nữa.
- Cô ơi, em hôn cô nghe?
Nghe Lợi hỏi, cô Hải đỏ bừng cả mặt ; cô không trả lời, chỉ khẽ gật đầu rồi quay đi tránh cái nhìn của Lợi. Thế là trong phút chốc đã được cô giáo bật đèn xanh, Lợi hớn hở còn hơn bắt được vàng, bất đầu vùi mặt vào hôn nhẹ lên mái tóc đen nhánh, mịn màng như nhung của cô Hải. Từ mái tóc cô Hải, nó từ từ hôn nhẹ lần xuống hai bên mang tai và lên trán cô.
Cô Hải ngồi yên chịu trận không phải vì cô bị thằng học trò bức ép mà là cô bất ngờ vì Lợi quá nhạy cảm, chưa chi đã hiểu được nỗi lòng của cô mà không cần phải hỏi. Cô run rẫy, nghẹn ngào, xúc động đón nhận từng nụ hôn do thằng học trò mà cô yêu cô thích trao tặng cho.
Trong cõi lòng hai cô trò lúc này cũng đã bắt đầu đổ mưa thật lớn. Thỉnh thoảng, cô Hải khẽ hôn trả vào gò má, vào sống mũi của Lợi. Bên ngoài, một tiếng sét nổ ầm ; nhưng bên trong phòng ngủ của cô Hải, cô và Lợi giật mình không phải vì tiếng sét đó mà là vì tiếng sét tình vừa nổ vang trong cõi lòng hai cô trò.
Tuy rất hồ hởi nhưng không háo hức vội vàng, Lợi nhẹ nhàng, chậm rãi hôn như mưa như gió trên khắp khuôn mặt dễ thương, khả ái của cô giáo chủ nhiệm lớp 10P3.
Bên ngoài, trời mưa dai dẳng còn trong nhà cô Hải thật vắng lặng trong đêm khuya tĩnh mịch, cô giáo Trần Nguyễn Vân Hải 33 tuổi và học trò Nguyễn Hùng Lợi 16 tuổi, cả hai cô trò đang run rẫy, ngượng ngùng, rạo rực, vung về, lúng túng tìm kiếm đôi môi của nhau để trao cho nhau nụ hôn môi đầu tiên của cuộc tình.
Đây chẳng phải là cuộc tình loạn luân tội lỗi chi cả vì cô Hải và Lợi đều là người dưng nước lã, chứ có bà con ruột thịt chi đâu mà sợ ; chẳng qua có một chút so le về tuổi tác và địa vị xã hội mà thôi. Hai cô trò vừa có cảm giác sợ sệt, lén lút như mới phạm pháp quả tang vừa mang tâm trạng phấn khích, say sưa, ngây ngất khi trao cho nhau những nụ hôn môi.
Lợi cảm thấy đôi môi cô chủ nhiệm của nó sao mà mềm mại, thơm lừng và dịu ngọt đến thế. Cuộc tình này hai cô trò từng ấp ủ tuy đã từ lâu nhưng mãi đến đêm nay mới bắt đầu nảy mầm lên giống với bao sức sống dâng trào.
Thời gian lặng lẽ trôi qua từng giây, từng phút một. Hai phút, năm phút rồi mười phút. Lúc này, vì chắc chắn là cô Hải đã ưng thuận nên Lợi chậm rãi đỡ dìu cô ngả người nằm ngửa xuống chiếc giường nệm trãi drap trắng ấm êm.
Đồng thời hai cánh tay Lợi nhẹ siết lấy tấm lưng thon thả, mềm mại của cô mày mò hai bàn tay sao đó khiến cho tấm khăn quấn quanh thân trên cô Hải bị sút mối cột, tuột hết xuống, để lồ lộ tấm thân ngà ngọc của cô và khi cô Hải phát hiện ra thì đã muộn.
Căn phòng ngủ của cô Hải khoảng chừng 18 m2 vì gia chủ chỉ là một cô giáo cô độc nên chỉ có mỗi một chiếc giường gỗ cũ kỷ và một cái tủ quần áo bằng nhôm ; sáu năm về trước là nơi hạnh phúc của vợ chồng cô, đêm nay phút chốc trở thành căn phòng hoa chúc của cô cùng đứa học trò nhỏ hơn cô những 17 tuổi....