Xà nữ
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 14593
Chia sẻ:
Khôi ngồi đó chờ xem con nhỏ định làm gì nữa, thấy nhỏ đứng lên nhìn quanh quất rồi đóng cửa lại và bấm chốt khóa ra vẻ thần bí lắm. Xong xuôi nhỏ ngó quanh một lần nữa cho chắc là không có ai có thể nhìn lén, bèn tuột quần xuống xem xét. Í trời – hắn thầm thốt lên – bây giờ chỗ kín của nhỏ đã không còn kín đáo nữa, toàn bộ đã phơi bày trước mắt hắn! Một chùm lông nho nhỏ len lén như vài sợi rong chụm lại mọc lưa thưa bên bờ đá. Nhìn kỹ thì mới thấy cái gì cũng vừa mới phát triễn hết, vừa non vừa tơ. Đúng là con gái mới lớn, lông còn mọc chưa dày, vú chỉ vừa mới ló dạng – thứ nào cũng trinh trắng! hắn chợt nhớ tới câu thơ của nữ sĩ HXH đã tả, “Đôi gò Bồng đảo sương còn đọng, Một lạch Đào nguyên nước chửa thông.” thiệt chẳng sai .
Nhỏ Lam cứ lo chú tâm vạch vẹ nơi bị ngứa ngái, một lúc sau chỗ bẹn nhỏ bị đỏ tấy lên. Vừa gảy nhỏ vừa xuýt xoa ra chiều khó chịu lắm; chỉ trong chốc lát thì nơi đó nổi thành quầng, u lên một cục nhỏ cỡ đầu ngón tay út, nhưng hắn lại thấy điều đó thật khêu gợi lắm thay nên mắt không rời khỏi mục tiêu.
Khôi tiếp tục ngồi xuống giường quan sát như người ta đang quan sát một con chuột bạch trong một cái thùng thí nghiệm một cách say sưa. Còn nhỏ thì nhăn nhó xuýt xoa, vừa đi vừa chạy về phía bàn học để lấy một cái gương con trong hộc, và chìa ra phía ánh sáng cửa sổ cố soi vào bẹn, đồng thời lấy luôn chai dầu gió xanh hiệu Con Ó xức vào và hít hà than ngứa; hắn cũng tò mò chạy đến cúi xem. Trời, giờ đây hắn mới thấy rõ mồn một cái … cái … cái l… của con gái giữa ánh sáng ban ngày: Nó mộng tơi, tươi tắn, trắng hếu, bóng nhẳn, và hai mép thịt thì hồng hào phơi phới vun vun, thiệt không biết nói sao, nó không giống như của chị năm Lan đầy đủ, sinh động, trưởng thành, cũng không được no tròn bầu bĩnh như cô giáo Hương Giang, song nó lại mơn mởn như trái chín đầu mùa, như da mặt của đứa bé mới sanh.
Không biết vì tò mò hay bị ngứa, nhỏ vạch hai nếp thịt ra xem xét , hắn cúi sát bên để quan sát cho rõ. Kìa là hai mép nâu hồng ở bên ngoài, còn bên trong thì đỏ sẩm hơi khoét lõm, kia là một cái hột đỏ nhỏ nằm khuất dưới lớp da … Hắn cứ lăm lăm, còn nhỏ thì tiếp tục săm soi ở bên trong như cố tìm coi bên trong đó còn có những gì – tuổi mới lớn là vậy với nhiều sự tò mò giới tính, hắn y hệt vậy – và nhờ lúc này có dịp thế hắn mới có thể tỏ tường từng bộ phận giáp cận như đang nhìn qua vòm kính lúp: một cái vòng âm hộ và một miếng thịt đỏ tươi đội ra từ phía trong với vài sợi lông lún phún màu nâu chưa trỗ đen. Hắn tự hỏi đây có phải là màng trinh ?, còn kia là gì khi nhỏ vạch lên phía trên, có phải đó là mồng đóc hay là hột le mà bạn bè hắn nôm na hay thường gọi. Cái hột thiệt nhỏ nhắn như hạt đậu chỉ có điều hơi khác màu … Hắn lại chợt nhớ tới câu thơ của HXH – hắn thuộc thơ của người lắm – quả đúng như lời tả: “Vành ra ba góc da còn thiếu, khép lại đôi bên thịt vẫn thừa.”
…Ủa, kỳ lạ vậy, nhỏ đang thủ dâm hay sao mà cứ xoay tròn hột đậu đó. Thôi đúng rồi, nhỏ đang “tự xử” đây mà, thì ra con gái cũng biết thủ dâm, bây giờ hắn mới thấy rõ được điều đó, qua sách vỡ thì chỉ nói sơ sơ khoảng 10% con gái thủ dâm thôi, và giây phút này đây tận mắt chứng kiến được điều này thật làm cho hắn phải há miệng, thổn thức. Nhỏ thiệt … nhỏ thiệt làm cho hắn bất ngờ khó chịu quá, chỉ biết đứng trân ngắm nhìn con nhỏ thủ dâm mà thèm thuồng nuốtnước miếng, ước gì có thể xuất đầu lộ diện để … chơi chung với nhỏ cho vui…
Tuy không thể lộ diện nhưng hắn lại muốn thỏa mãn, cho nên đưa tay xuống bên dưới và bắt đầu nhịp nhịp vài động tác vân vê trước hai đùi theo thông lệ của kẻ thủ dâm, vừa ngắm con nhỏ vừa tự vọc vọc giữa háng, lâu lâu hắn thấy nhỏ ngước đầu lên xuýt xoa bằng hơi gió qua kẻ răng như đã thấm thía sự sung sướng từ cảm giác đó…
Bẳng đi năm phút, dù được thấy, song không được chính thức làm, hắn tức mình bèn nghĩ ra một kế sách – vận dụng phép tàng hình : hắn đi ra sau lưng của nhỏ thình lình nắm tóc nhỏ kéo nhẹ. Nhỏ giật mình ngoái đầu lại, la hoảng, “Ai đó ?”. Hắn đứng đó bụm miệng cười khoái trá. Chờ một lát thấy không động tịnh gì, nhỏ nghĩ rằng gió thổi bay tóc, thì bỏ qua và tiếp tục… Hắn thình lình lấy cuốn truyện Quỳnh Dao và dùng tay lật xẹt xẹt bốn năm trang liên tiếp. Lần này nhỏ thấy sợ thật và thầm nghĩ: gió gì thổi kỳ lạ vậy ?, liền đưa tay vịn lại mấy trang sách – tay kia vẫn không rời khỏi háng – vẻ mặt lắm lét dò xét ra vẻ hiếu kỳ và có phần hơi hoang mang tự hỏi: có ma chăng ?
Nhìn thấy mặt nhỏ Lam ngơ ngác, Khôi thích thú càng làm tới, giật lấy cuốn sách từ trong tay nhỏ và đẩy ra xa hai ba tấc. Lần này thì nhỏ sợ thiệt, còn sợ hơn trước, bèn la thất thanh, “Ai chọc phá tôi đó ?” Tuy la lớn để trấn an nhưng nhỏ bỗng thấy rùng mình, mồ hôi lạnh toan ướt hết lưng. Nhỏ quay qua định lấy quần mặc trở lại …Thoáng một cái, nhỏ ngước lên thì thấy cây viết pic từ trên mặt bàn gần đó bay lơ lửng giữa không trung. Nhỏ điếng hồn lảo đảo vài bước lùi, chỉ kịp thét lớn tiếng “Ahhhhhh” thì ngã đầu ra, cả thân người quỵ xuống đất bất tỉnh. Vừa khi đó hắn bước tới kế bên khều khều lên vai của nhỏ để xem xét, thấy không có phản ứng gì, hắn mừng vì biết được kế sách đã thành công đoạn bồng nhỏ Lam lên, bỏ qua cạnh giường một cách cẩn thận – lúc này nhỏ chỉ còn mặc chiếc áo lá vàng nhạt, quần cũng chưa kịp mặc vô.
Sắp đặt xong xuôi, hắn thèm thuồng nhìn đóa hoa xinh tươi ở trước mặt, đoạn từ từ gỡ nhẹ hai chân của nhỏ ra, từ đó hắn kề miệng tới theo thủ tục đầu tiên – trước là ngắm nghía và sau là đưa lưỡi liếm nhẹ vào trung tâm, hai tay hắn bắt đầu vân vê khắp nơi, bất cứ chỗ nào trong khả năng tầm với của hắn. Vừa xoa hắn vừa liếm, mùi vị ngay ngái do nước nhờn tiết ra từ lúc nãy thật làm cho hắn dao động, người ngợm hắn lại căng lên cứng ngắt, thèm khát chơi vơi khó hiểu …
Bỗng có tiếng gõ cửa bên ngoài, tốc … tốc … tốc …”Lam à! Con có sao không ? Làm gì mà la thét dữ vậy. ” Hắn giật thót mình mới chợt nhớ ra là tiếng la thất thanh vừa rồi đã lọt vào tai ai đó ở dưới nhà . Thôi hỏng rồi, món mồi ngon tới tay thì sắp bị vuột mất …
Tiếng vặn cửa cọc cạch, rồi tiếng mở khóa, “Con có sao không ? … Má vào đó nhen.” Không có tiếng trả lời từ bên trong, má nhỏ Lam từ từ mở khóa bước vào, bỗng nhìn thấy nhỏ Lam nằm sóng soài trên giường, tứ chi ngã ngửa, bán thân không một mảnh vải che kín. Má nhỏ bước tới, không màng tới sự trần truồng của nhỏ, chỉ đưa tay sờ lên trán nhỏ, thấy đỗ mồ hôi lấm tấm, bà lẫm bẫm, “Trời, ngủ trưa mà không mặc quần áo gì hết nè, gió nhập vào thì dễ bịnh chết. Con gái … thiệt … không ý tứ gì hết. Lại mớ to thế! Ngủ lại không mặc quần. Hư quá!” Tuy má nhỏ la rầy vậy thôi, nhưng cũng kéo chiếc mền bông đắp trên người cho nhỏ rồi bỏ ra ngoài, không quên khóa cửa lại để bảo toàn sự kín đáo cho con gái. Hắn thấy vậy thì mừng rơn, nhũ thầm: “Tưởng đâu phen này đi hụt muốn chuyến, nào ngờ cũng còn có cơ hội…”
Khi tiếng bước chân của má nhỏ Lam xa dần, thì tư tưởng hắn trở về mục tiêu, hắn nhìn lướt qua tính cách, đoạn quyết định chui vào góc chân mền rồi lần cái đầu lên, len vào giữa hai đùi để giở trò thám hiểm con đường bí đạo. Mới đầu hắn còn ngài ngại chuyện hắn làm quá bỉ ổi, đê tiện không xứng làm con người, nhưng dần dà hắn tha thứ hết với những lý do khác để bào chữa, với lại cũng kẹt là con mồi quá ngon đang bày ra trước mặt, mèo nào lại chê được mỡ nên hắn quyết định tới luôn …...