Truyện Sex Yến
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 7644
Chia sẻ:
- Nó làm gì em?...
Huyền trả lời bình thản :
- Nó đụ em chứ còn làm sao nữa ! Chả lẽ nó ban phát cho em thêm nhiều đặc ân, nhiều quyền lợi hơn tất cả những người khác trong sở chỉ để em ngồi đó mà ngấm? Nó đụ em mỗi ngày trong sở làm... .
Hoàng ra vẻ "tự ái dân tộc", chàng tặc lưỡi tiếc rẻ :
- Chết thật? Sao Huyền để cho nó đụ em khơi khơi như vậy? Của chùa sao chớ! Bộ chung quanh em hết người đụ em sao lại để cho một thằng cha lông lá nó dày vò tấm thân vàng ngọc của em vậy? Còn chồng em ở nhà em bỏ cho chó ăn hay sao vậy?
Tâ m chậm m rã i giả i thích :
- Anh không chịu hiểu sâu sắc cho phụ nữ
chúng em chút nào cả. Bản chất của phụ nữ chúng em nói chung rất nhạy cảm và thụ động, giống như một bó rơm dễ bắt lửa, chỉ khác chút xíu là bó rơm bắt lửa nhanh hay chậm và bó rơm đó nó cháy như thế nào mà thôi. Vì thế, bất cứ lúc nào và ở đâu, lửa ở gần rơm là bó buộc bó rơm phải bùng cháy. Cho nên, đàn ông các anh đừng đòi hỏi hai chữ tiết hạnh hoặc là thủy chung gì đối với đám đàn bà con gái chúng em.
Bởi vì, nếu nghĩ được một cách sâu xa, đàn ông các anh sẽ hiểu ngay rằng, đàn bà con gái dù có muốn tiết hạnh, dù có một lòng thủy chung đến đâu và đạo đức đến đâu đi nữa, đến khi bị lột hết quần áo ra, rồi bọn đàn ông lấy con cặc cương cứng, nó giống in như đốm lửa thần, châm vào bó rơm, tức là đút con cặc vào lỗ lồn của chúng em thì chúng em lập tức nó bùng cháy ngay, cho dù họ có muốn cho nó không cháy lên hay không họ cũng không chủ động được. Điều này cho thấy, hàng vạn triệu người đàn bà trên thế gian này, tất cả chỉ là những bó rơm khô tất cả chỉ là những cái lồn thụ động.
Nếu người ta bắt buộc một vật thụ động là những cái lồn của người phụ nữ phải có những phản ứng tựchủ, thì người nói ra câu nói đó, quả thực, chưa hiểu biết chút nào về đàn bà. Nói gì đến việc trách người phụ nữ hoang dâm lăng loàn. Hồi xưa, em có quen với mấy người bạn chán đời quyết chí bỏ đi tu tìm về nguồn tâm linh hạnh phước, đến khi nó bị một ông thày giáo đẹp trai và khéo léo cám dỗ, lột quần ra đụ cho sưng cả lồn ra, mới tâm sự với em rằng : "Chiến đấu với tà ma quỷ dữ để tích đức tu thân thì dễ, nhưng chiến đấu với chính những réo gọi của những cơn động cỡn nứng lồn thì khó khăn tận mạng..." Theo quan niệm của em, muốn cho một người đàn bà gìn giữ được hai chữ thủy chung hay là để cho họ có thể nêu lên được đức tánh "tiết hạnh khả phong", người ta chỉ có một cách duy nhất là đừng bao giờ cho rơm ở gần lừa, giống như các nữ tu xa lánh tất cả những người đàn ông ở trên đời, họa may, các nữ tu đó mới mong có ngày tìm được quả phúc, đi hết được đường trần. Bao lâu, không làm giống như vậy, thì tất cả những gì gọi là thủy chung, tiết hạnh đều chỉ là một cách nói láo, rất thiếu thực tế và . . . phải khoa học.
Huyền nói một thôi một hồi, khiến Hoàng ngồi lắng nghe mà cảm thấy thán phục cô bạn gái của vợ mình vô cùng. Hoàng không ngờ bề ngoài nhìn Huyền rất non trẻ , rất đe p đẽ , rất . . . ngân y thơ vô tộ i mà trong tâm tư của Huyền lại có kiến thức và những nhận định sâu xa và thực tế đến như thế!
Hoàng ngồi lắng nghe Huyền nói, chàng phải thừa nhận nàng đúng mười phần. Ngay như chàng, lếu Thủy hẹp hòi, bắt chàng phải giữ lấy tấm lòng chung thủy, một vợ một chồng thì đừng bao giờ Thủy cho phép Hoàng nhìn thấy Huyền trần truồng như lúc nãy, đừng bao giờ vẽ đường cho hươu chạy bằng cách cho phép chàng chìa con cặc lõ dài ra cho Huyền bú để rồi, cuối cùng Hoàng cũng sẽ phải đụ Huyền mà thôi. Làm khác đi như vậy, tức là Hoàng đã trở thành là một đốm lửa tàn trước một bó rơm còn ớ ang rất khô , rất dễ bắt lửa . . .
Đến đây thì Thủy vừa cựa mình thức dậy, nàng ngơ ngác ngó quanh, một lát sau mới định thần nhớ lại tất cả mọi sự việc đã diễn trong trong căn phòng khách của nhà nàng.
Hoàng nhìn thấy vợ vừa thức giấc, lồn vú của nàng trông vẫn còn thỗn thện đầy sức hấp dẫn như thường, trong khi Huyền đang nằm phơi tênh hênh cái bờ háng trắng phau với một đám lông đen mướt bao phủ chung quanh cái mu lồn. Hoàng nhìn vợ gợi ý :
- Ông xã của Huyền gọi đến đây để lại message, nói nếu có Huyền đến đây chơi thăm em như mọi khi thì báo cho hắn ta biết để hắn yên tâm. Anh định bàn với em và Huyền gọi Thuận sang nhà mình ăn cơm chiều rồi nếu mọi người cùng đồng ý thì chúng ta tổ chức một cuộc chơi tập thể, không biết em có dám bạo gan chấp thuận hay không?
Thủy đã tỉnh hẳn ngủ. Nàng nghĩ thầm, trưa hôm nay, chỉ vì sự tình cờ mà hai vợ chồng nàng đã cùng với Huyền trao đổi xác thịt một cách rất tự nhiên và thích thú. Có nghĩa là, chuyện gì có thể xảy ra thuộc vấn đề tình dục thì cũng đã xảy ra hết rồi, bay giờ nếu có thêm Thuận đến để cùng nhau vầy cuộc vui cùng nhau tham dự, thì điều đó lại càng có lợi hơn cho Thủy mà thôi, còn đối với Huyền thì nàng cũng đã lang chạ với Hoàng rồi và phần của Hoàng cũng đã "ngoại tình" với Huyền rồi, còn có gì nữa đâu mà khách sáo. Thủy và Huyền vẫn lười biếng nằm trần truồng trên mặt ghế nệm, khoe ra hai tấm thân trần trắng đến nhễ nhại, lồn vú của người nào cũng vẫn có sức hấp dẫn tận cùng khiến cho Hoàng, tuy đã chơi cả hai thật đã đời vẫn săn sàng nhập cuộc tiếp Tuy nhiên, để trở lại đề nghị ban nãy của mình, Hoàng lên tiếng :
- Nếu chúng ta cùng đồng ý như vậy thì anh đề nghị hai người hãy trở dậy lo tắm rửa cho sảng khoái, chúng ta gọi cho Thuận, đợi Thuận đến để cùng đi ăn chiều, sau đó tụ tập về đây, muốn làm gì thì làm. Thủy và Huyền nghĩ sao?
Thủy nói :
- Nghĩ gì nữa ! Tính như vậy thì làm như vậy đi...
Hai vợ chồng Thủy, Hoàng dẫn nhau đi vào trong phòng tắm. Còn lại một mình ngoài phòng khách, Huyền với tay đến lấy cái điện thoại gọi cho Thuận rủ chàng đến nhà vợ chồng Thủy để cùng đi ăn cơm chiều, Huyền cũng không quên nói một câu đưa đẩy để chuẩn bị sẵn tư tường cho Thuận:
- Tụi mình cùng đi ăn với vợ chồng họ, xong rồi về lại đây cùng vui chơi một "trò chơi đầy hào hứng". Em nghĩ là anh sẽ rất thích thú !
Thuận nghe Huyền nói đến một trò chơi đầy hào hứng, cũng chẳng cần hỏi han thắc mắc thêm, ra lái xe đến thẳng nhà của vợ chồng Thủy và Hoàng. Vừa đến nơi, Thuận đã thấy hai vợ chồng Thủy Hoàng cùng với Huyền đang ngồi rất ung dung tươm tất nơi phòng khách như không hề có chuyện gì đã sảy ra trước đó. Ba người họ cố tình làm vậy là để tránh cho Thuận khỏi bị bỡ ngỡ lúc chàng chưa hiểu rõ đầu đuôi sự việc. Thế thôi! Họ cho rằng sau khi Thuận đã hiểu rõ mọi việc rồi thì chắc rằng chàng sẽ thỏa hiệp được trò chơi ngay thôi.
Họ kéo nhau đi ăn tại một nhà hàng Tàu cách nơi đó không xa lắm. Trong khi ăn, Hoàng nói với Thuận:
- Lâu quá rồi chúng ta không có dịp cùng đi ăn hung với nhau. Hôm nay Huyền và Thuận để cho chúng tôi đãi hai người một bữa.
Bữa cơm chiều qua đi nhanh chóng, dường như tất cả bốn người họ đều không mấy quan tâm đến bữa ăn. Họ ăn uống qua loa cho nhanh rồi về nhà vợ chồng của Thủy Hoàng.
Vừa bước vào nhà, Thủy là người vui vẻ lên tiếng trước, nàng vừa nói vừa lẳng lơ nhìn Thuận :
- Không biết anh Thuận có vui lòng để Huyền đó cho anh Hoàng của em săn sóc, còn em sẽ đích thân "lo lắng" cho anh, chịu không?...
Có lẽ Thuận bắt đầu hiểu phần nào câu chuyện, chàng ta chưa biết phải phản ứng ra sao thì Thủy đã cầm lấy tay của chàng và nũng nịu :
- Nào, anh Thuận, chúng mình bắt đầu đi...
Vừa nói, Thủy vừa đưa hai bàn tay ra từ tốn và âu yếm cởi nút áo sơ mi cho chàng một cách rất thân mật. Tuy Thủy làm việc đó thật chậm chạp, song khoảng cách của nàng đứng quá cận kề bên Thuận, chàng đã thoáng ngửi thấy mùi hương thơm đàn bà ngào ngạt từ tấm thân ấm áp của Thủy toát ra bay vào mũi của chàng. Thuận như người vừa lạc vào trong cơn mộng. Đây chính là giây phút từ bao lâu nay Thuận vẫn hẫng mơ tưởng mà không dám hé môi....