Truyện sex Vừa tắm Lan vừa thủ dâm cơ thể nóng bỏng giật từng hồi
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 13696
Chia sẻ:
Dung bảo Quan ngồi xem tivi chờ hai chị em nàng vào phòng sửa soạn. Còn lại một mình nơi phòng khách, Quan nghĩ thầm:
“Mới ngày nào hai chị em trông còn quê mùa cục mịch mà bây giờ mỗi người mỗi vẻ mười phân vẹn mười.”
Dung thì ốm ốm, cao cao y như nhũng model trên tivi. Dáng người uyển chuyển, eo thon, chân dài. Cái thứ con gái như Dung đúng là trường túc bất tri laọ “Chân dài chơi hoài hông mệt”. Còn Hòa thì dáng người tròn trịa, có da có thịt, vú đít cái nào ra cái nấy, Nhìn phớt qua là biết con nhỏ nàỵ…”điện nước đầy đủ”
Thôi kệ, hụt con chị thì vớt con em thì cũng đỡ tủi . Mà hụt con em lại vớt được con chị thì cũng đáng đồng tiền. Mà lỡ….vớt luôn hai chị em thì chàng hỏng dám……từ chối. Thật là không uổng một buổi tối weekend. Quan vừa nghĩ vùa khóai chí cười một mình. Lúc hai chị em bước ra, Quan ngây người. Chàng không ngờ hai chị em sau khi lên khuôn lại nhuyễn như vậỵ. Dung mặc chiếc dress dài bằng nhung màu rượu chát, bên hông xẻ một đường dài, khoe cặp giò trắng phau mịn màng làm Quanphải nuốt nước bọt vừa dâng lên trong cổ họng. Chàng thắc mắc:
“Mình nhớ con nhỏ này hồi ở chung với mình bên đảo, chân nó ghẻ không. Sao bây giờ lại thơm dữ vậỵ”. Rồi Quan ao ước “được cái cặp giò này mà…
vắt qua cần cổ thì dù có chết cũng cảm thấỵ…mát thây: Sau lưng Dung là Hòa, cũng đẹp không kém. Chiếc mini jupe màu đen trên bắp vế trắng ngần của Hòạ Chiếc aó thun bó sát trên ngực làm Quan thấy rõ hai đầu vú nàng cộm lên bên sau lớp vảị Quan làm bộ lơ đãng nhìn tivị Chàng biết nếu cứ ngó hai chị em nàng một hồi chàng sẽ ….không dám đứng dậỵ Tiếng Hòa vang lên, phá tan bầu không khí im lặng:
-Thôi đi chớ anh Quan. Cứ lo nhìn …..chị Dung mà hết muốn đi phải không?
Quan trả đủa ngay:
-Nhìn Dung nãy giờ rồị. Bây giờ….nhìn Hòạ
Quan dù sao cũng là một tay chơi sành sõị, đâu dễ gì một cô gái như Hòa mà át giọng chàng được. Hòa đớp chát liền để cho đỡ nghẹn:
-Chớ hỏng phải từ này giờ anh ngắm chị Dung đến ngẩn ngợ Em thấy hết trơn.
Dung tỏ ra đằm thắm hơn em. Nàng chỉ cười rồi bảo:
-Thôi, đi thì đi cho rồị Vô đó thiếu gì người đẹp. Tội gì ngắm tụi này cho uổng công.
Ba người cười xòa rồi vui vẻ bước ra xe. Không khí vũ trường vào đêm thứ Bảy bao giờ cũng rộn rịp. Hầu như mọi người, mọi giới chỉ cần có rủng rỉnh chút đỉnh là có quyền hiên ngang vào vũ trường, hiên ngang múa may và hiên ngang to tiếng coi như chỗ không người. Trong khung cảnh mờ mờ ảo ảo cuả vũ trường. Quan thấy hai chị em Dung, Hòa như đẹp hơn gấp bội. Trong lòng chàng càng thêm háo hức. Chờ lúc ban nhạc chơi điệu slow mùi mẫn, đèn đóm tắt hầu như tốt thuị Quan mới đứng đậy, đưa tay mời Dung ra nhảỵ Dung hơi ngập ngừng. Nhưng nếu không nhảy thì coi cũng không đuơ.c. Nàng vốn đã nhảy dỡ, slow còn không chịu nhảy thì chỉ có nước….nhảy đực chứ biết làm gì bây giờ. Quan ôm ngang eo Dung, đưa nàng bằng những bước chân điêu luyện xa gần chỗ Hòa ngồi khuất sau mấy cặp khác, Quan mở màng tán ngay:
-Không ngờ mới một thời gian ngắn không gặp mà Dung….trông khác hẳn.
Dung giả bộ ngây thơ:
-Khác thế nào hả anh ? già hẳn đi hả?
– Không! Dung đẹp hơn xưa nhiều.
-Vậy là hồi trước, Dung xấu lắm hả?
-Anh có nói Dung xấu bao giờ đâụ Hồi xưa cũng đẹp nhưng mà bây giờ… càng đẹp hơn. Đẹp mà…khêu gợi nữa.
Dù trong bóng tối, Dung cũng cảm thấy hai gò má nàng hồng lên, vừa thẹn thùng vừa thích thú. Nàng mắng yê.
-Thôi đi ông tướng, chỉ giỏi nịnh đầm.
Quan thấy coi bộ được, chàng tiến mạnh hơn:
-Anh nói thiệt mà.
Vừa nói, Quan vừa xiết chặt vòng tay, cả người Dung áp chặt vào Quan. Dung nghe như bủn rủn cả tay chân trong khi nàng cũng cảm nhận được bờ háng nàng đang bị một vật gì cứng cứng cạ mạnh. Dung vừa đê mê, vừa hồi hộp, cúi đầu không dám nhìn Quan. Thấy nàng không phản đối, Quan càng xiết chặt hơn. Hai người như hông còn di chuyển được nữa, chỉ nhích qua nhích lại theo tiếng vừa đủ để cho hai thân xác cùng bốc lủa như nhaụ Bản nhạc vừa chấm dứt. Quan dìu Dung trở lại bàn. Dung đi mà cảm thấy bước chân mình vướng vướng, rin rít bởi một chất gì như keo đã rỉ ra bên trong chiếc quần lót tự bao giờ.
Hai người về đến bàn cũng là lúc ban nhạc chuyển sang điệu New Wave dồn dập. Hòa nhanh nhẹn đứng dậy, lôi Quan trở ra sàn nhảỵ Ngồi lại một mình, Dung lẩn thẩn so sánh hai người, Quan và Dũng. Cả hai cùng đẹp traị Dũng thì điềm đạm, lành mạnh nhưng có vẻ hơi nhà quê không đuơ.c lịch lãm bằng Quan. Cái sôi nổi bạo tợn của Quan khiến Dung cảm thấy Quan trẻ trung, chịu chơi hơn. Nếy lấy chồng thì lấy Dũng, nhưng nếu kiếm kép thì nàng thích Quan hơn. Dung ngồi nhớ lại việc vừa rồị nàng cảm thấy mặt nàng nóng rang lên. Phải công nhận là vừa quê vừa sướng. Thôi thì.. nếu Dũng đã yêu Hòa thì cũng được. Dung chẳng buồn gì. Dù sao thì cũng có Quan. Gã thanh niên sẵn sàng làm cho tấm thân nàng rực bốc cháy.
Ông Cường trở về sau gần một tuần lễ họp hành liên miên. Ngọc ra đón ông ở phi trườnng. Nàng vồn vả:
-Anh có mệt không ? Công việc có trôi trải không anh ?
Ông Cường vừa hôn má nàng vừa trả lời:
-Cũng chẳng có gì mệt. Mọi sự êm đẹp ca.
Ông muốn chứng tỏ cho vợ biết là ông vẫn còn sung sức, khỏe mạnh. Chớ thật sự, ở cái tuổi gần 60 của ông, lúc nào mà không mệt. Ngọc dành lái xe đưa ông Cường về nhà. nàng săn đón ông từng chút làm ông cảm động ra mặt. Ở cái tuổi gần đất xa trời như ông Cường mà có được một người vợ trẻ đẹp, hấp dẫn như Ngọc. Lại được nàng tận tình chăm sóc như…..Cha thì làm sao mà ông không mê cho đuơ.c .Trong cuộc sống đang bình thản, tự nhiên người này được người kia chăm lo hơi quá đáng khác thuơ`ng thì hãy coi chừng. Có thể cái sừng sắp sửa lú lên trên đầu mà mình không biết. Hoàn cảnh ông Cường thì đúng như vậỵ Suốt tuần lễ ông họp hành ở Canada thì hầu như Ngọc nằm lì bên phòng Dũng. Một người đàn bà khát tình bên cạnh một gã thanh niên sung sức thì trời có gầm cũng không rời nhaụ Suốt ngày đêm, hai người đắm chìm trong khoái lạc, ái ân. Họ chơi nhau đủ kiểụ Hết ông leo qua tới bà leo lạị Ngọc chơi như để đền bù lại khoảng thời gian đói khát, thèm “thằng em” vừa quạ Nàng nghĩ thầm, phải vắt Dũng cho tới giọt cuối cùng truơ’c khi ông Cuơ`ng trở về mới thôi. Tiếng ông Cường từ phòng khách vọng vô làm Ngọc giật mình, trở về với thực tại:
-Suốt tuần nay anh đi, cưng ở nhà có nhớ anh không?
Ngọc trả lời bằng cái giọng lẳng lơ:
-Nhớ chứ, nhớ mà…thèm nữa.
Ông Cuơ`ng cười độ lượng. Ông thông cảm cho nỗi thiếu thốn của người vợ trẻ :
-Thiếu thì bây giờ…bù lại
Ngọc đùa một câu làm ông đau nhói:
-Sức anh bao nhiêu mà đòị…..bù
Nói xong câu đó, Ngọc cũng thấy hối hận. Đó là cái niềm đau chung của những người cóvợ trẻ. Lẽ ra nàng không nên nói đến. Ông Cường cũng hơi buồn, nhưng làm bộ lơ đi. Vì điều Ngọc nói hoàn toàn đúng:
-Bộ em tưởng anh hết……. xí quách rồi sao?
Ngọc vẫn còn áy náy câu nói khi nãy nên nàng vớt lại:
-Em đâu có biết đuơ.c. Lỡ có bà nào ở bên đó rút hết rồi mới thả anh về thì còn đâu mà cho em.
Ông Cường cảm thấy vui trở lạị Ông nghĩ:” thì ra cô vợ trẻ ghen bóng ghen gió nên nghĩ vậy chứ đâu có chê ông già.” Ông vui vẻ:
-Anh sẽ chứng minh cho em thấy
-Thấy làm sao? Ngọc hỏi lại:
-Thấy là anh thủ tiết để dành cho em.
Vừa nói ôngCường vừa lật ngữa Ngọc ra giường, hung hăn nằm đè lên Ngọc. Ngọc cười rinh rích trong cổ họng, âu yếm nói:
-Từ từ, rách áo em hết bây giờ.
-Ai biểu em hông cởi ra, rách ráng chịụ
Nói vậy nhưng ông vẫn đỡ Ngọc ngồi dậy, hai tay cởi bỏ áo quần nàng với ánh mắt “thành kính”. Mảnh vải cuối cùng nhỏ bằng hai bàn tay vừa rời khỏi bàn chân Ngọc là ông Cường lại vật nàng xuống. Ông dùng hết kinh nghiệm đụ đéo của đời ông ra, quyết làm vừa lòng người vợ trẻ .Suốt tuần ngụp lặn trong thú aí ân với Dũng, gã thanh niên đẹp trai khỏe mạnh, Ngọc đã quá thỏa mãn. Bây giờ phải ráng mà nằm banh càng cho một ông già gần hết xí quách chơi, Ngọc chẳng những không thấy hứng thú mà thiếu điều còn bực mình nữa là khác. Tuy vậy, Ngọc cũng giả bộ oằn oại, rên la, ôm xiết lấy tấm lưng già của ông Cường mà cào cấu như điên dại, làm ông Cường sung sướng đến lịm người. Lòng cảm thấy thương yêu rạt rào người vợ trẻ…..thủy chung....