Truyện sex Việt Nam Trâu già chơi gái non
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 8265
Chia sẻ:
Mười mấy tuổi khi Tô Hoa nhìn thấy cha dẫn theo một người chị gái lớn tuổi hơn mình về nhà thì Tô Hoa đã nhìn nhận được:
Thứ nhất, cái thứ tình yêu con mẹ gì đó thật không đáng tin cậy.
Thứ hai, tin vào miệng lưỡi đàn ông chi bằng hãy tin trên đời này có quỷ.
Nhân lúc còn chưa tới khu biệt thự, Tô Hoa gọi điện thoại cho cha Tô, giọng điệu không hề có sự hòa nhã thân thiện: “Tô Quốc Quân, giờ ông đang ở đâu?” Tô Quốc Quân chính là tên của cha Tô, cô bắt đầu gọi ông như thế từ khi mười mấy tuổi cho đến nay. Dù ông có đánh mắng thế nào cũng vô dụng, nên chỉ có thể chiều theo cô.
Cha Tô ở đầu bên kia bận rộn đến sứt đầu mẻ trán: “Con yên tâm, cha thu xếp xong vài thứ rồi sẽ nhanh chóng dọn về nhà, sẽ không để mẹ con đợi lâu đâu.”
Tô Hoa cười cười nói: “Năng suất làm việc của ông chủ Tô thật là tốt, đồng ý với tôi ngày 9 chuyển về nhà, nay đã 11 rồi mà vẫn còn đang thu xếp đồ đạc. Khó trách công ty bị ông thu xếp đến nửa chết nửa sống.”
Tô Quốc Quân nghe xong lời này, tức giận đến thiếu chút nữa xuất huyết não, hùng hùng hổ hổ hầm hừ vào điện thoại.
Tô Hoa thản nhiên đổi qua nghe bằng tai khác, chân chính làm được vào tai trái, ra tai phải: “Nếu như ông không có cách thực hiện chuyện đã hứa với tôi, vậy tôi sẽ càng dễ xử lý hơn, muốn tạo ra một tờ giấy chứng nhận ly hôn không phải rất dễ sao.” Nói xong cô liền cúp điện thoại, cũng không còn nghe thấy giọng ông nữa.
Cha Tô gấp gáp đem đứa con gái 21 tuổi của mình gả cho một Lão đàn ông 36 tuổi chẳng qua vì đánh giá cao khả năng kinh tế của con rể có thể giúp công ty ông thoát khỏi thời điểm khó khăn.
Mà Tô Hoa sẽ đồng ý chuyện này nhưng có một điều kiện: Cha Tô phải cắt đứt hết mọi quan hệ ở bên ngoài, chuyển về nhà sống vui vẻ với mẹ những ngày về sau.
Muốn cha Tô thật lòng yêu mẹ là không có khả năng, nhưng để ông giống như một con chó trung thành phục tùng mẹ thì còn có chút tin được. Dĩ nhiên Tô Hoa sẽ ở một bên giám sát ông.
Có điều cô nghĩ mãi không hiểu, bà mẹ u mê của mình tại sao lại không quên được người đàn ông này chứ.
Đang say sưa suy nghĩ, xe đã đến khu biệt thự. Tài xế mở cửa mời Tô Hoa xuống xe. Quản gia dẫn theo một nhóm người làm đã chờ sẵn ở cửa. Khi họ nhìn thấy cách ăn mặc của Tô Hoa thì hơi có chút giật mình, nhưng cũng trấn định lại rất nhanh.
Gia Bình của Lão đàn ông này tính ra cũng rộng lớn, bề ngoài nhìn rất có khí phách, đi vào bên trong, tiếng bước chân vang vọng trong không khí cũng có thể to lớn đến vắng lạnh. (GB là khu biệt thự cao cấp thường ở gần vùng núi hoặc Cao Nguyên)
Theo quản gia cùng đi dạo một vòng phòng ốc, Tô Hoa thấy rất hài lòng, mọi thứ đơn giản, sạch sẽ, phân loại rõ ràng. Có phòng giữ quần áo riêng biệt, phòng tắm, phòng giải trí, phòng tập thể thao. . . . . . Mới nhìn giống như một khu tập thể mini, không cần bước chân ra khỏi nhà vẫn có thể vui chơi đến cực khoái.
Màn trình diễn bộ sưu tập áo tắm trị giá hàng triệu đô
Game bài hay nhất
Tô Hoa nhíu mày: Quả nhiên là Tài Đại Khí Thô*. Nhà cửa họ Tô cũng không nhỏ, nhưng nếu so sánh với nơi này thì thật đúng là gặp phải sư phụ rồi. (giàu có nhưng kg có phẩm chất)
Nam chủ nhân gọi điện thoại về nói anh ta đang bận xã giao, cô dâu mới cũng không cần phải chờ đợi. Cả ngày quần quật chạy tới chạy lui, Tô Hoa cũng mệt đến đứt hơi, vì thế liền lần mò tới phòng tắm thoải mái khoan thai tắm rửa bằng nước nóng. Được nước ấm xả lên người đúng thật khiến cho người ta từ từ thanh tỉnh lại. . . . . .
Trên tầng lầu 18, một người đàn ông trông rất lịch thiệp đứng cạnh cửa sổ từ trên cao nhìn xuống ánh đèn rực rỡ trải rộng khắp mặt đất, mà không vội trở về nhà.
Trợ lý Tiểu Lưu nhìn chằm chằm vào bóng lưng anh ta, thậm chí có phần giống như đang nhìn một con quái vật: Hôm nay là ngày ông chủ kết hôn, còn tưởng rằng ông ta sẽ không tới công ty, ai ngờ ông ta vừa xử lý xong tiệc cưới liền quay lại làm thêm gần 2 tiếng đồng hồ, căn dặn rõ ràng đâu vào đấy công việc của tháng sau. Trợ lý cũng phải dở khóc dở cười, ông chủ là một người cuồng công việc điều này ai ai cũng biết, nhưng hôm nay là đêm tân hôn, ông chủ có cần phải liều mạng như vậy hay không? Phải biết là, đêm xuân đáng giá ngàn vàng, bây giờ mà ông ấy còn chưa trở về nhà là có ý gì?
Khiến anh đau đầu nhất chính là, ông chủ không chịu tan ca, là nhân viên như bọn anh cho dù không muốn cũng phải ở lại bên cạnh, nhưng trong lòng thì lại rất muốn tan ca về nhà. Vì thế, được nhóm nhân viên nhất trí cổ động, Tiểu Lưu bưng ly cà phê thơm nồng tiến lên nói: “Ông chủ, đến uống ly cà phê cho có tinh thần ạ, đã hơn một giờ rồi.”
Ẩn ý trong câu này là: Ông chủ ạ, ông nên đi ngủ rồi.
Còn một ẩn ý nữa là: Ông chủ, ông không ngủnhưng các anh em cũng cần phải ngủ ạ.
Người đàn ông đó nhận lấy ly cà phê, đưa lên môi nhấp một hớp rồi lấy điện thoại ra bấm số điện thoại nhà: “Cô ấy đã tới chưa?”
Người nhận điện thoại là quản gia, vị quản gia cung kính nói: “Cô chủ đã đến rồi, hiện đang tắm rửa trong phòng tắm, nhưng mà. . . . . .”
Người đàn ông cau mày hỏi: “Chuyện gì?”
Truyện sex Việt Nam
“Cô chủ đã tắm gần hai tiếng rồi, chiếu theo những bước tắm rửa thông thường mà tính, trong vòng một tiếng là bình thường, thêm nửa tiếng nữa là đã tắm rửa vô cùng kỹ lưỡng lắm rồi, mà hai tiếng thì. . . . . . Có lẽ đã ngủ quên luôn ở trong đó!”
Nghe đến đó, người đàn ông nọ nhếch miệng: Người phụ nữ này, quả nhiên rất có ý tứ!
Trong giấc mộng Tô Hoa cảm thấy trên người hơi ngưa ngứa, giống như có con sâu nhỏ đang bò qua bò lại trước ngực mình, cô nhớ trong ký túc xá chỉ có gián thôi, có lần cô nhìn thấy nó nhảy lên chân mình cô liền quơ lấy chiếc dép đập cho nó nằm bẹp dí rồi ném nó thẳng vào trong góc tường. Lúc này không có dép ở đây, cô chỉ có thể theo phản xạ giơ tay lên vỗ cho nó một cái.
Nhưng cô không nghe thấy tiếng vang như dự đoán, bàn tay cô lại bị thứ gì đó bắt lấy. Trong lòng chợt kinh hãi, mí mắt nặng trĩu lập tức mở bừng ra.
Đập vào mi mắt là một đàn ông có chút xa lạ, cô từ từ lục soát lại đoạn ký ức ngắn ngủi đã bỏ lỡ, sau đó chợt nhớ ra. Ố, người này chính là Thẩm Tiếu Ngu – Lão đàn ông mà cô phải lấy.
Cô liền nở nụ cười tươi tắn, lên tiếng chào hỏi: “Anh về rồi sao?”
Âm thầm cố gắng muốn rút tay mình ra. Đáng tiếc Lão Thẩm có vẻ như chỉ tùy ý bắt lấy nhưng thực tế lại giống như xích sắt, trừ phi có cây búa ở đây mới chém đứt nổi!
Thẩm Tiếu Ngu bắt gặp sự tức giận trong mắt cô, rất tốt, anh thích loại cảm giác có giàu tính khiêu chiến này. Vì vậy một tay kéo cô lại sát vào ngực mình, tay còn lại nâng cằm cô lên. Vẫn duy trì tư thế này, anh từ từ cúi đầu xuống, dùng râu mới mọc ma sát lên môi cô hỏi: “Những thứ trong trường học cũng mang tới sao?”
Tô Hoa ngửi được mùi cà phê từ miệng Lão đàn ông, cô không dám động đậy. Hiện tại khoảng cách giữa hai người quá gần, tuy trước đó đã đọc qua không ít sách báo cùng với phim ảnh, nhưng còn thiếu kinh nghiệm chiến đấu thực tế, cô đối với chuyện kế tiếp sắp xảy ra vẫn hơi có chút. . . . . . Kinh hoảng. Mặc dù không muốn thừa nhận điểm này.
Cô nghiêng mặt qua trả lời: “Còn giữ lại một ít, ở trường em vẫn còn lớp đang theo, nhiều lúc bận học về muộn em nghĩ vẫn là ở lại trường sẽ hay hơn, đỡ phải làm phiền đến tài xế và quản gia.”
Anh không nói lời nào, khiến cô càng thêm cảm giác như bị áp bức, nhưng cô vẫn quật cường ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt người đàn ông trước mặt, tiếp tục kiên trì: “Anh cũng biết em vẫn chưa có tốt nghiệp, cho nên trong khoảng thời gian này chỉ có thể mong anh thông cảm dùm cho.”...