Truyện Sex Vật lộn bên cô Thu
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 8990
Chia sẻ:
Người đàn ông bị say rượu vừa tỉnh dậy dụi mắt, nhìn lướt qua người phụ nữ trước mặt, nghe thấy cô nói chuyện liền một tràng như súng liên thanh, không nhịn được cười một trận: “Tôi mới hỏi cô là ai, nơi này không phải là phòng ngủ của Mạc Tiểu Bạch ư, với cô có quan hệ gì.” Chợt người đàn ông liếc mắt nhìn tới hướng cửa, ngáp một hơi, “Hay quá, Tiểu Bạch, em về rồi, nói rõ với người phụ nữ điên này một chút đi, anh còn mệt, ngủ tiếp một lát.”
Tô Hoa nhìn Tiểu Bạch đang đứng ở cửa, cô bạn đang mặc một chiếc áo ngủ, trên tay cầm một túi lớn điểm tâm, sắc mặt lúng túng nhìn tình hình trước mắt. Bộ dáng kia. . . . . . Khiến Tô Hoa nhất thời hiểu ra cái gì, cô nhanh nhẹn xông tới, dắt tay Tiểu Bạch chạy xuống lầu. Đi tới nơi rộng rãi không người, lúc này mới thở phì phò lên tiếng: “Tiểu Bạch, cậu bây giờ thật không thể nhịn nữa à, lại dám dẫn trai về phòng ngủ, cậu có biết một khi người ta phát hiện, cậu sẽ bị đuổi học, cũng đã chịu đựng đến năm 3 rồi, còn nhiều lắm là một năm nữa có thể tốt nghiệp, cậu lại không thể chờ đợi được sao. . . . . .”
Tiểu Bạch dở khóc dở cười, mấy lần muốn mở miệng đều bị Tô Hoa cắt đứt, tiếp tục giáo dục. Đợi đến lúc Tô Hoa ngừng nuốt nước miếng, cô mới có thể tận dụng thời gian mở miệng: “Mình nói này Tô đại gia, cậu hãy nghe mình nói một câu có được không?”
Tô Hoa nói xong hơi mệt, vì vậy gật đầu, ý bảo Tiểu Bạch nói.
“Người trên lầu đó gọi Mạc Tiểu Lam, là anh cùng cha cùng mẹ của mình!”
Tô Hoa đảo mắt xem thường: “Cậu lại còn bịa chuyện.”
“Mạc Tiểu Lam năm nay mới vừa tốt nghiệp, ký hợp đồng với công ty ở thành phố A, nhưng mà sau khi từ quê nhà lên tới mới phát hiện thì ra công ty đó lừa gạt, trên người anh ấy không có mang nhiều tiền, chỉ có thể tới tìm mình nghĩ cách. Cậu cũng biết tiền thuê nhà ở thành phố A quá đắt, mình cũng không có cách nào, chỉ có thể lén lút để anh ấy vào phòng ngủ của chúng ta ở tạm, dù sao cậu cũng không ở đây nữa, có phải hay không?”
Nhìn gương mặt nhăn nhó của Mạc Tiểu Bạch, Tô Hoa thực muốn ném chiếc dép vào mặt: “Trường học nghiêm cấm người ngoài vào ngủ trọ, nhất là học viện chúng ta, nếp sống loạn như vậy, cô quản lý ký túc xá cặp mắt rất tinh tường, cậu cho một người khác phái ngủ cùng, đừng nói là anh cậu hay là cha cậu, những người khác có thể cho rằng các người là gian phu dâm phụ, đến lúc đó cậu biết.”
Tiểu Bạch hoảng hốt thốt lên: “Ái, không phải chứ, vậy mình phải làm thế nào?”
Tô Hoa vội vàng bụm miệng cô lại: “Trước hết bảo anh cậu nhanh đi ra ngoài đừng để người khác phát hiện, nếu quả thật không có chỗ ở, trường học của chúng ta không phải còn một phòng tập thể dục ư, nơi đó bỏ trống đã lâu, dọn dẹp một chút là có thể ở được vài ngày.”
Thời điểm hai người trở lại phòng, thì phát hiện không thấy người vốn là nên nằm ở trên giường, bị dọa đến sợ Tiểu Bạch không mục đích đi tìm khắp nơi, vừa nghĩ tới có thể anh trai bị người khác đưa đi, cô quýnh quáng đến nổi sắp khóc lên.
Lúc này điện thoại Tô Hoa vang lên, là một tin nhắn: Xuống lầu, cho em một phút!
Truyện sex Việt Nam
Nhìn thấy tin nhắn trước đó trong thư mục, Tô Hoa hận không thể vỗ lên đầu mình: Hơn hai tấm, mình lại đem hình ảnh mới vừa rồi gửi đến điện thoại di động của Lão Thẩm. . . . . .
Tô Hoa bảo Tiểu Bạch rửa mặt xong xuống lầu, còn cô không dám trì hoãn chạy như bay xuống, trong lòng tính toán xem phảigiải thích chuyện sáng nay với Lão Thẩm thế nào.
Hơn một phút, Lão Thẩm kêu tài xế lái xe. Tài xế do dự một lúc, hỏi: “Bà chủ còn chưa tới, có phải hay không. . . . . .” Nhìn lại ánh mắt Lão Thẩm, hắn chỉ có thể nghe theo lời. Nhưng mà hắn theo bản năng thả chậm tốc độ.
Xe lấy tốc độ nhanh như rùa lái đi được vài mét, liền trông thấy có người ngăn cản ở phía trước đầu xe. Tài xế nhanh tay lẹ mắt đạp thắng, đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Tô Hoa thở hồng hộc ghé vào cửa sổ xe nhìn tới người đàn ông ngồi ở bên trong, giọng đứt quãng hỏi: “Người đàn ông kia đâu rồi, anh đem anh ta giấu đi chỗ nào rồi hả?”
Lúc này, trong cóp sau xe phát ra tiếng kêu ô ô giống như tiếng kêu của động vật, Tô Hoa nhìn chằm chằm Lão Thẩm vài giây: “Không phải anh trói người ta lại bỏ vào trong cóp sau chứ?”
Người này cũng có phần quá hung ác đi. . . . . .
Đầu Mạc Tiểu Lam vẫn còn đang choáng váng, mới vừa rồi hắn còn đang nằm ngủ ở trên giường thật ngon, đột nhiên xuất hiện một người đàn ông giống như đặc công, xốc hắn dậy rồi men theo lối cửa sổ trèo xuống, tư thế tên trộm đó rất ung dung nhẹ nhàng, thật giống như xách một con mèo. Hắn còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì người nọ đã ném hắn vào trong cóp xe.
Hắn vẫn chưa tỉnh hồn nhìn Tiểu Bạch nói: “Mẹ nó, ông đây rốt cuộc gặp quái vật gì chứ?”
Tiểu Bạch so với hắn cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu, cô liếc mắt nhìn chiếc xe Cadillac màu đen, tiếp theo giống như bị ma nhập nói năng lung tung: “Thì ra là không phải trùng tên. . . . . . mẹ kiếp bà bóp chết mày, bóp chết mày, bóp chết mày. . . .”
Chợt bị ai đó hung hăng vỗ vào đầu một cái, cô nhìn lại thấy đôi mắt giận dữ của anh trai: “Mạc Tiểu Bạch, em rốt cuộc có nghe anh nói cái gì hay không?”
Tiểu Bạch rụt cổ lại, dù cô ở bên ngoài tự do phóng túng như thế nào thì ở trước mặt anh trai, cô giống như một Tiểu Bạch Thỏ — Cúi đầu không dám cãi.
Đoán rằng khi Tiểu Bạch còn nhỏ, đã gặp phải sự đàn áp của anh trai không phải người này. Có thể là bị bỏ ngoài trời vào mùa Đông, hoặc là bị lột sạch quần áo ném vào bồn tắm, hoặc là….Ôi thôi, Tiểu Bạch không dám nghĩ tiếp, nữa, cô bĩu bĩu môi nhỏ nhẹ nói: “Em đang nghe đây, anh nói đi.”
Mạc Tiểu Lam thấy dáng vẻ sắp tức giận của cô lập tức nói: “‘Ông đây’ đã nói xong rồi!” Vừa dứt lời hắn liền kéo Tiểu Bạch chạy đi. . . . . .
Mạc Tiểu Lam có thói quen tập thể dục buổi sáng, hơn nữa lúc tập thể dục thích kéo theo Tiểu Bạch. Tiểu Bạch lên đại học rời nhà ba năm, hắn chịu đựng khổ sở ba năm, hôm nay rốt cuộc có thể một lần nữa ăn hiếp con nhỏ Tiểu Bạch Thỏ này rồi.
Gió mùa Thu thổi vù vù, Mạc Tiểu Lam mặc quần cụt áo ngắn tay tâm tình thật tốt.
Cùng xem siêu mẫu đồ lót gợi cảm nhất thế giới.
Cùng xem siêu mẫu đồ lót gợi cảm nhất thế giới..
. . . . . . . . . . . .
Ngồi trong xe, Tô Hoa nở ra một nụ cười vô cùng quyết rũ: “Em nói này Lão Thẩm, trời còn sớm sao anh không ngủ thêm một chút nữa, em phải đi học nên cũng đành chịu, còn anh không phải đang được nghỉ phép đến một tháng sao, không nghỉ ngơi thì thật là quá lãng phí à.”
Lão Thẩm thấy gần phía ngoài cửa sổ xe có một quán cà phê: “Tiểu Phương, dừng xe bên đường mua một ly Lam Sơn.”
Tinh thần làm việc của tài xế tiểu Phương giống như một cái máy, hắn lập tức mở cửa, bước xuống xe. Nhưng một chân vừa mới bước ra khỏi xe, thì nghe được có một âm thanh vang lên từ phía sau: “Tiểu Phương, tiện thể mua thêm một cái bánh nướng nữa, cám ơn.” Ừm, vừa đúng lúc cạnh quán cà phê có một quán bánh nướng.
Lão Thẩm đảo mắt qua liếc cô: “Không phải em vừa mới ăn sáng ở cửa hàng sao, thế nào còn đói à? Tôi đoán ở trong nhà em ăn chắc cũng không no, thật khổ cho em rồi.”
Tô Hoa há hốc mồm, nhưng lại nhắm mắt lại, bộ dạng như muốn nói:”Anh thích nói gì thì nói, tự tôi biết là được rồi”....