Truyện sex TUỔI ĐỘNG CỠN
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 6470
Chia sẻ:
Tôi vẫn xà nép vào bên mẹ, rúc rich lòn tay vạch áo mẹ mà sờ cặp vú, hay luồn vào cạp quần mẹ xoa xoa chỗ mông và khen líu lo. Mẹ nhột nhột, la choe chóe và lấy tay đùn đẩy ra chống trả. Cẩn thận hơn, lúc ngủ tôi gác đùi qua bụng mẹ và nằm cuộn tròn hưởng hơi mẹ cho ấm.
Tuổi con gái ăn chửa no, lo chửa tới, nhưng dăm lần tôi phát hiện đang đêm mẹ lẻn đi đâu, bỏ tôi nằm chèo queo một mình mà tôi không hay biết. Tôi không buồn, không sợ, mà sao vẫn có tiếng thở dài. Thường sau mỗi đêm ấy, sáng ra nhìn mắt mẹ long lanh hơn, người nhanh nhẹn hơn và thoáng có lần gặp cảnh mẹ hớ hênh mặc cái áo mỏng mà bên trong vắng cái lót.
Tôi nhận ra đôi vú mẹ như căng nở hơn trước, cái màu nâu non ở quầng vú đã nhạt bớt và ưng ửng hồng. Tôi chúm chím cười bâng quơ, mẹ chột dạ hét : mày cười cái quỉ quái gì mà hềnh hệch ra thế. Tôi lấp liếm cho qua : con vui thấy mẹ trẻ ra mà mẹ cũng mắng.
Sự thân mật giữa chú với mẹ diễn ra đã đành mà đến phần tôi chú cũng dành sự ưu ái hơn lên. Chú đã bàn hỏi ý mẹ bữa nào cả nhà tổ chức dã ngoại để tình thân thêm đậm đà, cởi mở. Vốn là con bé thích bay nhảy, tôi vun vào ngay tức khắc : phải đấy mẹ, mình nên trở thành một gia đình quan tâm đến nhau thật sự đi.
Những bức rào đã giỡ bỏ, nên chỗ nào trong nhà giờ đều trở thành chốn ra vào tự nhiên của bất cứ ai. Mẹ lấy cớ tôi đã lớn, nên cho ở riêng, nên từ đó tôi có một giang sơn không ai động chạm đến, tha hồ mà bày xả.
Có lần chú ghé vào xem và phê phán : con gái con nứa phải thận trọng. Quần áo nên xếp gọn gang, kín đáo, đừng bỏ vương bỏ vãi khắp nơi. Tập cái thói quen để sau này không bị ai chê trách. Chú vừa nói vừa nhón ngón tay xỏ qua cái dây nịt vú của tôi vứt chỏng trơ ở đầu giường la bải hải : mặc cái nào xong thì giặt và cất vào tủ, ai lại bạ đâu quẳng đó, bận sau chú không muốn thấy cảnh tuềnh toàng như thế nữa.
Sự thân mật giữa mẹ và chú ngày càng thêm đậm đà thắm thiết, đến nỗi dù là con ngốc nghếch (như mẹ vẫn chê), tôi cũng nhận được ngay. Tôi chú ý đến nét sáng rỡ nơi mặt mẹ, ở vóc dáng ngày càng lộ đẫy đà, và không biết tôi nghĩ có đúng chăng, ngực mẹ càng lúc càng to ra, nở căng và mông cũng chẳng kém.
Có lần tôi đùa hỏi mẹ thì mẹ chối bay biến, đánh lảng sang chuyện khác, nhưng tôi không hề thấy giận. Trái lại tôi vừa mừng lại vừa lo. Mừng là mẹ vui, quên đi nỗi buồn thiếu bố, mẹ đã tìm lại được sự quân bình tình cảm và mẹ càng lúc càng tỏ ra yêu đời. Nhưng tôi lo là mẹ được niềm hạnh phúc trong tay nhiều quá, e mẹ quên con bé đi chăng ?
Dạo này gia đình ai cũng xem nhau thân thiết, đến độ suồng sã với nhau nữa là khác. Ai cũng có phòng riêng, nhưng ra vào lẫn lộn phòng nhau coi như không có gì đáng lưu ý. Hơn thế nữa, có nơi có lúc tôi thấy mẹ nhờ chú bóp nắn hộ cái vai bị mỏi. Lúc đó nhìn mẹ lặng lẽ như đang thiền, mắt nhắm lại, người thả lỏng và lim dim như đang nghiền ngẫm về một khoảng trời nào đó.
Bàn tay chú ôm chặt sớ thịt mẹ, nhẹ nhàng xoa day các huyệt để thư giãn người mẹ ra. Chả thế cứ nghe mẹ kêu nhức mỏi và uốn vai, vươn cổ để được chú đỡ đần mẹ nhiều lần. Tôi bắt ghen thầm khi thấy hai người quấn quit bên nhau, cơ hồ chẳng còn để ý gì đến tôi nữa.
Một hôm mẹ vào nằm giường chung với tôi. Mẹ tuềnh toàng mặc cái áo ngủ mỏng, không có lót. Tôi nhìn cặp vú mẹ thây lây, vun cao và đượm hồng ở đầu vú. Tôi cười rich rich trêu mẹ : độ này ai đụng chạm mà vú mẹ căng cớn lên trông bắt mắt quá.
Mẹ củng nhẹ đầu tôi mắng yêu : ranh con, chỉ hàm hồ ăn nói tầm bậy. Song mẹ ghé sát vào tai tôi khuyên nhủ : con đừng nghĩ tào lao, lúc nào mẹ chẳng xem con là nhất. Rồi mẹ nhão nhớt nói : tao chẳng yêu mày thì chẳng lẽ yêu ai.
Tôi bỗng hứng lên trêu mẹ nữa : mẹ bảo thương con mà lúc nào cũng nhờ chú sờ vai, nắn thịt. Con đồ chừng tay chú dẻo dai, biết rõ những mạch mẹ đang bị mỏi, làm mẹ phê, nên mẹ thích được nắn vuốt lâu như thế.
Mẹ làm nghiêm cảnh cáo tôi : mày đừng ăn nói lộn xộn, đàn ông mạnh tay thì mẹ nhờ, chứ mày giúp được thì mẹ cần ai làm hộ đâu. Tôi nũng nịu ngả ngớn vào lòng mẹ, hơi ấm từ hai bầu vú mẹ tỏa ra gây cảm xúc nằng nặng đầy đầy nơi khuỷu tay tôi. Thầm lặng tôi ngước nhìn mẹ da diết : hình như hơi da bàn tay chú làm ngực mẹ nở lớn ra, con đồ chừng những áo nịt ngày trước của mẹ giờ không còn vừa vặn với cỡ vú mẹ nữa.
Mẹ nguýt tôi dài tăm tắp, chửi té tát : con rồ, mày khùng đến nơi rồi, tao nhờ chú bóp vai mà mày tưởng tượng vú tao nở. Chúng nó to là tự ên nó to lên, ai làm gì lấy được mỡ da đâu mà độnvào cho chúng. Tôi lại ngây ngô hỏi mẹ tiếp : sao con nghe người ta kháo nhau là vú có hơi tay đàn ông thì phình nhanh chóng hơn người khác.
Mẹ nhanh nhẩu hỏi dồn : mày học ở đâu lời nhận xét đó, hay mày nói mò ? Tôi gân cổ lên ra cái điều từng trải : cứ gì học ai, ba thằng nhóc lớp con, đứa nào chẳng “ tám “ um như thế. Mẹ tròn xoe mắt, truy bài tôi : thế có đứa nào sờ mó vú mày chưa ? Và chưa chi mẹ đã căn dặn : mày chớ để chúng nó sàm sỡ đụng chạm vào, nguy lắm.
Tôi hỏi cho đến nơi đến chốn : nguy là nguy làm sao, mẹ phải dạy cho con biết mà tránh chứ ? Mẹ có vẻ ngần ngừ, lấy hơi thở dài rồi thủ thỉ : mấy thằng ôn con ngày nay ranh như giặc. Chúng nó chỉ cho nhau nên nhìn con gái hơ hớ, đứa nào cũng gạ gẫm.
Rồi mẹ ra dáng phàn nàn : vú mày to, lại xấn xả để xuềnh xoàng, chúng vớ được, chẳng tha, vặt, bóp, nặn, vê, mày có nước chết đứ đừ con ạ. Chúng chả chịu nương tay đâu, chả mấy chốc vú mày xổ thõng đến tận rốn thì bỏ bu, chớ dại để chúng thử mà chết (mẹ lại muốn con gái mẹ sợ khiếp lên rồi).
Hôm đó, tôi léo nhéo theo chân mẹ về phòng, bắt gặp chú đang kềnh trên giường mẹ. Chú nhìn tôi bẽn lẽn chống chế : mới sang tìm không thấy mẹ đâu, chú nằm nhờ tẹo. Tôi chúm chím môi cười, mẹ nói lấp liếm : hay cái ông này, bạ đâu ngả lưng đó, giường chiếu người ta mà ông làm như ở phòng ông. Tôi kịp thấy chú nhìn sững vào áo ngủ của mẹ, hẳn chú đã thấy cặp vú mẹ nhỉnh nhỉnh rung rung ở trong màu trong suốt đó.
Chú ề à đứng dậy đi về phòng. Còn lại hai mẹ con, tôi ôm chầm lấy mẹ than : mẹ ầm ồm làm chú ngượng. Có gì đâu, chú ngả lưng thì mất dấu chi mà mẹ la gắt chú. Mẹ sẵng lời lên : nhưng mà phòng đàn bà, mẹ không thích đàn ông tò mò vào nằm vạ vật, đàn bà có những hành động cẩu thả, nhỡ nhìn thấy, lại ý cò ý kiến, mệt tai.
Tôi sực nhớ hành vi chú khi cầm cái nịt vú của tôi hôm nào. Nên tôi hiểu ý mẹ, không nói gì thêm. Tôi thủ thỉ gạ mẹ : tối nay cho con ngủ với mẹ nhé. Mẹ ừ ừ, hai mẹ con chui vào đắp chăn. Tôi nũng nịu vén vạt áo ngủ, rúc mặt ấp nơi bầu ngực mẹ, hít ngửi mùi thơm. Mẹ nhột nhạt, hơi né tránh, song tôi giữ trịt mẹ lại.
Tôi rúc như con mèo con rúc chủ, ngửi ồ ồ mùi da thịt mẹ nồng thơm. Tôi chạm vào đầu vú mẹ đã săn tê, chĩa ra nhọn hoắt, tôi ầm ừ trong miệng : lớn thật, lớn thật và đùa nghịch nơi cái rãnh sâu chia rõ hai bầu vú, như con suối lượn lờ giữa hai quả đồi cao.
Tôi dí đầu mũi vào, sự va chạm nhẹ làm đầu vú nhức căng thêm và lùi xùi vấn vít trên khoảng trơn chót mũi tôi. Đã thế tôi còn bị lôi cuốn vì hai dáng tròn đầy nặng của hai bầu vú nên chồm hai tay ôm lấy, thay phiên hít tới hít lui làm mẹ thẫn thờ tối đa.
Tuy cùng là phái nữ, nhưng cặp vú mẹ đẹp ra phết khiến tôi ư ử nâng bợ hoài, lướt làn môi rà rà lên khắp, quầng, núm lăn tăn trầy trợt ở môi tôi. Không giữ được tôi bặp luôn miệng vào ngậm mút vú mẹ như ngày bé.
Mẹ thở dài thõng thượt : cha con ngựa cái, nhớn tướng mà còn vòi ngậm ti, cứ như đàn ông nghịch các bà. Tôi thích thú nằm mút mát, sờ soạng hai vú mẹ nhiều hơn, mẹ ư ư không nói ra lời nào nữa. Trái lại, có lúc mẹ quàng ôm lấy tôi, hôn tíu tít lên trán và nói đả đớt : mày làm tao cũng xốn xang khắp cả người....