Truyện Sex Trịnh Kim Mai
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 7932
Chia sẻ:
Tôi cầm giỏ hoa lên ngửi nhẹ rồi đặt lên bàn nói:
_Hoa đẹp đấy, tha cho mi cái tội lén lút! Thích hay không chưa biết vì còn sớm mà, vả lại việc còn nhiều chị chưa có thời gian xem. Hơn nữa phải cái ông sếp cứ mời mọc này nọ, làm phiền qúa!
Nành nhảy vào: Sếp chị làm phiền chị hả? Ông Kha đó có tiếng ở đây đấy, chị hãy đề phòng!
Tôi nói: Đừng lo cho chị, ông ấy muốn thắt chặt quan hệ để dễ dàng làm việc thôi mà.
Nành hỏi tôi: Chị lúc nãy làm gì trong phòng ông ấy cả tiếng mới ra thế? Còn thấy chị vui nữa!
_À! Bàn việc công thôi. Không có gì cả. Tôi chưa dứt lời thì Nành nắm tay tôi kéo mạnh vào nguời làm tôi chao đảo xuýt té. Chưa kịp phản ứng thì Nành nói:
_Em không thế thiếu chị đuợc, nhớ chị quá!!
Tôi chống chế: Buông ra nào! Ở đây là văn phòng công ty mà!
Tuy nói vậy nhưng tôi cứ để mặc cho Nành phóng túng tự do. Nành đè tôi xuống mặt bàn làm việc của tôi, thốc váy tôi lên rồi tháo khuy quần lót của tôi ra mà kéo xuống. Tôi bị tuột truồng đến đầu gối thì Nành lật đật ngồi xuống cái ghế tiếp khách, kéo tôi ngồi xuống. Tôi run run làm theo, chầm chậm ngồi xuống thì âm đạo tôi chạm phải con cu của Nành đang đứng cứng ngắt, tôi ngồi xuống cho *** tôi nuốt trọn nó vào trong nguời. Nành xoa ngực tôi và thều thào: Chị thơm qúa! Em muốn chơi chị lắm nhưng sợ bị lâu nguời ta vào thì không hay.
Tôi hiểu ý bèn đứng dậy khom lưng và kéo váy lên để cái mông ra cho Nành giải quyết. Nành đứng dậy tháo lỏng khuy quần ra rồi buớc lại sau tôi đút cặc vào. Tôi tiếp nhận cái đó đi vào tôi êm ái, tuy hơi rát vì chưa đuợc chuấn bị nhưng Nành nhấp nhẹ nhàng khoảng độ trăm phát thì phóng tinh ra lên mông tôi làm chảy tràn xuống mặt bàn. Nành đứng ra để tôi kéo quần lên mặc lại và thả váy xuống, chỉnh xiêm y lại mà trong nguời đang thấy uớt nhộn nhạo bởi tinh trùng thấm uớt cả quần lót. Nành hôn tôi một cái rồi từ biệt trở lại văn phòng làm việc để lại tôi trong cảmgiác hụt hẫng, chưa biết khoái cảm là gì đã bị Nành tặng cho một phát tinh trùng dính đầy mông. Tôi tìm vào nhà vệ sinh để lau chùi hạ bộ sợ bị uớt váy nhìn mất thẩm mỹ.
Chiều tan sở tôi chia tay với đám nhân viên mới quen, mọi nguời đều muốn rủ tôi đi café nhưng tôi khất vào dịp khác vì có công việc. Vừa buớc ra thang máy thì tôi thoáng thấy bóng dáng ông Kha đang chờ tôi ngoài đại sảnh, ông chạy lại bảo:
_Bây giờ đi về nhà anh nhé, anh tranh thủ lúc nãy ghé chợ mua vài món hải sản và rau quả rồi, lúc về anh làm một món lẩu hải sản rồi cùng ăn cho vui. Hôm nay đám con anh nó có lớp học thêm Anh văn buổi tối chắc trễ lắm mới về. Thế …Mai theo anh nhe?
Tôi cuời mỉm đáp: Thấy anh nể tình như thế em không dám không đến. Vậy anh đi truớc dẫn đuờng em lái xe theo sau đuợc không?
Ông Kha vui vẻ: Ừ mình đi kẻo trễ rồi!!
Nhà ông Kha ở ngoài phía ngoại ô cách nơi chúng tôi làm việc khoảng 20 phút lái xe. Ông vào nhà tất bật để ra rau quả và các thứ mua ngoài chợ để sửa soạn, còn tôi ngồi chơi nơi ghế salon và xem các cuốn ảnh album hình vợ con ông. Thấy vậy ông ấy chạy lại nói: Xem hình làm gì, trông thấy lại bảo sao anh khác xưa thế, em xem tivi nhá, anh bật truyền hình cho em. Tôi bảo:
_Anh để mặc em. Chị vợ anh đẹp quá nhỉ? Hai cháu cũng xinh quá! Chúng bao lớn rồi hả anh?
Ông Kha đáp: Em quá khen. Vợ anh lúc trẻ cũng là hoa khôi đấy, anh nói chẳng phải đế khoe gì, nhưng em biết đấy vợ mình như thế lại cứ đi công tác xa nhà, bảo anh làm thế nào? Hai đứa nhóc bây giờ vào lớp 5 và lớp 7 rồi, tụi nó ngoan lắm, toàn chỉ muốn học tối ngày.
Tôi ngồi xem hình để mặc ông Kha nấu món ăn. Phải công nhận lúc trẻ khoảng 20 năm về truớc ông ấy nhìn cao ráo đẹp trai ra nét. Có tấm ảnh chụp chung với ba mẹ tôi ngày đám cuới nhìn ông không khác gì một nghệ sĩ tài tử, có khác bây giờ chỉ là cái bụng hơi to và mái đầu hơi hói một ít tóc.
Nhiệt độ hơi nóng dần nên tôi cởi áo vest ra mà chỉ mặc mỗi cái áo sơ mi, tôi tháo guốc ra và ngồi xếp chân lên salon xem tivi. Ông Kha dọn món ăn ra và mời tôi vào bàn, chúng tôi cụng ly champaigne chúc mừng sự quen biết và hợp tác từ nay. Tôi đuợc ông cung phụng từng chút một, từng miếng ăn miếng thức ăn ông đầu mời tôi chu đáo, món ăn ngon tuyệt vời. Tôi khen nức nở:
_Ôi, anh nấu ăn khéo quá! Em thích món lẩu đồ biển này lắm, không quá cay cũng không chua lắm, rất vừa miệng. Anh dạy em cách nấu đuợc không?
Ông Kha cuời thích thú: Chỉ là món ăn xoàng thôi vì thiếu thời gian và vật liệu, chứ nếu không anh làm thêm vài món gỏi và thịt hầm cho em dùng để em thuởng thức. Muốn học thì dễ thôi, nhưng anh nói thẳng, đẹp như em học nấu nuớng chỉ làm hư mất bàn tay đẹp thôi. Muốn gì cứ nói, anh sẽ vì em làm hết tất cả! Nói thật đấy!
Tôi làm như mừng rỡ reo lên: Vậy từ nay chắc em đến đây thuờng xuyên để ăn vạ nhà anh qúa!
Ông Kha nói: Em thích đến lúc nào cũng đuợc, anh sẽ vì em nấu bất cứ món gì, em thích là anh…chiều!
Với một giọng đùa nghịch: Anh chiều em vậy, chị nhà mà biết thì anh chết!!
Ông ấy đáp với vẻ đầy tự tin: Vợ anh là nguời bặt thiệp và xã giao rất rộng rãi, không bao giờ gây khó dễ cho anh như thế, em yên tâm. Mai có uống ruợu thêm không?
Tôi gật đầu và chìa ly ra cho ông rót. Tôi uống và ăn đến khi men ruợu làm tôi hơi choáng, tôi xin phép ông ta đi nhà vệ sinh. Ông ta đứng dậy huớng dẫn tôi đi. Tôi hơi ngạc nhiên vì mọi nơi trong nhà ông đều sạch sẽ tuơm tất, mọi thứ ngăn nắp như đuợc dọn dẹp thuờng xuyên bởi một nguời đàn bà.
Buớc vào phòng tắm, tôi vén váy lên ngồi xuống để đi tiểu, trong lúc tôi đang xè xè thoát nuớc ra thì cái của bật mở, ông Kha buớc vào trên tay cầm cuộn giấy, ông làm như là một sự cố vô tình rối rít nói:
_Anh lo là phòng không có giấy vệ sinh nên đi lấy ngay cho em, em thông cảm nhé!
Tôi đang lỡ đi tiểu và quần lót tôi đã tuột xuống, tôi ngồi đó trố mắt nhìn ông, nhưng như một phản ứng tự nhiên ông cúi xuống nhìn nơi chân tôi rồi nói:
_Quần gì mà đẹp thế? Em mua ở đâu chỉ anh biết để anh mua cho bà xã với.
Tôi làm vẻ nguợng ngùng bảo:
_Em em mua ở cửa hàng thuờng thôi, ở London ạ!
Ông ta mân mê làm tới: Cho anh xem hiệu gì đuợc không?
Tôi trố mắt, nhưng mỉm cuời nói: Đấy anh nhìn đi.
Không chần chừ gì, ông ta cúi xuống tháo chiếc quần lót ra đưa lên xem rồi làm như vẻ mãn nguyện: Wow! Cái quần đẹp tuyệt, những nguời như em phải mặc những hiệu như Armani này thì đẹp phải biết, vợ anh mà có thấy chắc cũng đòi mua cho đuợc mà xem. Tôi đái đã xong nhưng ông không ch�
��u trả lại quần cho tôi mặc nên tôi không dám đứng lên. Ông nhìn tôi rồi hỏi:
_Em cho phép anh mặc vào cho em, cho anh đuợc diễm phúc nhìn em mặc nó vào.
Hơi ngần ngại một lát nhưng ông ta quỳ xuống truớc mặt tôi như thế mãi không đứng lên, tôi bèn ấp úng trả lời:
_Okay, anh mặc hộ cho em…
Tôi đứng dậy buớc tới phía truớc cho ông mặc chiếc quần lót cho tôi. Ông đưa một tay nhấc chiếc váy tôi lên rồi nhìn thẳng vào hạ bộ không quần của tôi. Truớc vẻ mặt ấp úng của ông tôi nhanh nhẹn đưa tay kéo quần lên và phủ chiếc váy xuống truớc khi ông kịp nhìn thấy quá nhiều hạ thể của tôi. Như chưa hết thèm thuồng ông ngồi trân ra đó mắt cứ nhìn lên nhìn xuống vẻ thành khẩn, ông nói:
_Em đẹp quá, anh chưa thấy ai có chân đẹp như em…lại mặc đồ lót như thế cả?
Tôi cúi xuống vỗ vỗ vai ông ta:
_Anh qúa khen!! Chắc em phải về thôi, trễ rồi anh ạ!
Nói xong tôi vụt buớc ra khỏi phòng vệ sinh và đi ra ngoài nhà khách mặc áo vest vào cùng guốc để sửa soạn ra về. Ông Kha lẽo đẽo theo sau như nuối tiếc:...