Truyện Sex Tên tù khát dục
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 7372
Chia sẻ:
Tôi hoa cả mắt vì cái dáng to dễ nể của cặp vú chị. Tôi tưởng đâu bả lận hai trái banh cao su vô, nhưng quả thực khi tôi mò và bú thấy chúng mềm ịu mới tin đúng là cái vú. Nãy giờ tôi liếm láp, cắn, măn và bú nút dữ nên cả hai đầu vú cương to, cái quầng cũng nở và các hạt sữa nổi xần coi dễ bắt mắt.
Tôi ôm vò một bên vú còn một bên tỉ tê thè lưỡi liếm tưng tưng. Bà chị hít hà và bập bẹ muốn nói gì đó, nhưng không cất lời được. Sẵn cái yếm đã được cởi, tôi dùng hai tay bụm chặt lấy hai vú và thay nhau la lết lưỡi liếm hai cái đầu vú êm êm. Thỉnh thoảng tôi lại điểm bằng những cái hôn đè bẹp dúm núm vú xuống, hay cắn lôi cho đầu vú lồi ra thành cục.
Đến lúc này, tôi mới thấy thằng em tôi mất dạy. Tôi mằn vú bà chị thì mắc mớ gì mà nó chong ngóc lên chỉ chực vạch quần ra dòm ké. Bà chị thấy tôi quặp hai giò che thì biết là tôi có tịch nên la lên : mày ép, coi chừng nó ngộp thở thì bỏ mẹ. Mày nôn thì nó cũng nôn, mắc gì mày cản ngăn nó. Tại mày lớn rồi thì nó tự nhiên vậy, đứa nào đụng vú đàn bà mà hổng ngỏng, bởi mày hổng mặc quần lót nên thả rông nó mới đọa như thế.
Chưa gì, bả dùng tay tách phăng hai giò tôi ra và cái khúc ma trắc khua khua thấy nhột tệ. Bà chị cười khanh khách : mày ích kỷ, chỉ lo hưởng thụ một mình. Mày ngậm bú vú tao mà mày bắt nó nhịn thì nhịn gì thấu. Mày thả lỏng cho nó thở, nó quơ quơ kệ tía nó, đừng ép uổng mà nó ọc tùm lum.
Lần đầu tiên, tôi nghe nói ọc tôi không hiểu gì hết, nhưng làm thinh không đáp. Bà chị còn giảng giải thêm : mày con trai nên không biết. Trời sanh đàn bà lại còn ban cho cái vẻ gồ ghề, lại còn xoi nhiều lỗ, khiến chi con trai đứa nào thấy cũng nảy sinh tưởng tượng. Tao kinh nghiệm, bề ngoài thằng nào cũng ra chừng chững chạc, nhưng hễ tụi tao hở ra là sáng mắt lên dòm. Thằng nào cũng mê cặp vú, từ đó nghĩ viển vông, cho nên mới sanh tầm bậy.
Tôi nuốt lời chị vào lòng. Nhưng trong mơ, nào có đụng chạm gì đâu mà sao cũng phừng phừng tức giái. Tôi đem điều đó căn vặn, chị nói : bởi ban ngày ban mặt tụi bay dòm đã đời, nhưng không sờ mó gì được, bị ẩn ức, đêm mới bị hành lên xuống. Còn như mày được tao cho rờ thì ấm ức nỗi chi. Việc thằng nhỏ cứng lên là vì nó ví như cục nam châm, thấy sắt thì xìa xìa đòi hút, hút được thì ghim chặt, còn hổng hút được thì ọc thay.
Tôi nghe mù tịt vì thuở giờ có kinh nghiệm gì đâu mà đôi co với bả. Tôi chỉ nằm im bợ lấy hai vú nút bú cho xong. Bà chị nói lửng lơ : mày học dần dần, có dịp tao sẽ cho mày biết thêm mùi đời để làm vốn. Tôi nửa mừng, nửa lo …
Tôi nén chặt hai vú bà chị như hai lọn giò thành cục để cho hai cái núm lồi ra ngoài và tôi mút mát, liếm, bú xoành xoạch. Tội nghiệp, hai đầu vú bị tôi nhay riết đến nở tòe loe ra, phía trên y hệt cái núm sen bị tưa. Tôi dùng đầu lưỡi ngoáy thiên ngoáy địa vô mẩu thịt mềm nhạy cảm đó làm bà chị riết róng từng chặp.
Bả uốn éo thân mình, lấy gồng ra sức chịu, nhưng vẫn không nén nổi phải kêu lên ú ớ : nôn, mày làm tao nôn quá, giặc ơi. Chưa bao giờ tao thấy cái đầu vú rêm kỳ cục vậy, tựa như màylấy kim đâm vô đau nhói, rồi nhột nhột, tao mà hổng cố giữ, chắc xón đái luôn quá.
Tôi nghe ngóng biết chị sướng rùng mình nên thay vì trả lời trả vốn bả, tôi cứ lo mút, bú cho bả chết cóng. Bà lục xục, hết đẩy đầu tôi, lại nhích miệng tôi, cái vú xà quầy, ọp ẹp, kêu chí chách. Có lúc bà sướng giữ xiết lấy tôi như mẹ cho con bú bị thằng nhỏ làm nứng ngang, bà hôn chằng chịt lên tóc tôi mà rên lung tung : tao nôn quá, mày ơi, chắc tao chết quá.
Tôi cố cạp thêm vài cái cho đầu vú bả tưa ra và lúng búng nói : chị sướng thì la um lên cho sướng, như vậy đỡ cực hơn. Còn chị trốn tránh kêu nôn thì đâu giải quyết gì được. Tui bú nút chị là cốt để lể lấy cái nứng ra cho chị đỡ nhức nhối, chớ đâu chọc cho chị nôn đâu nà.
Tuy vậy bà chị vẫn e thẹn nên chỉ ôm lấy đầu tôi lắc lư theo nhịp bú nút mà đong đưa cái vú chịu trận một khi. Tôi bú hết vú này chuyển sang vú khác, tay còn măn vê cái núm vú ướt nhoẹt vừa nhả ra, coi bộ bà chị lùng bùng như gà mắc đẻ.
Một lát thì chị đành khuất phục : ờ tao nghe mày, sướng quá, đã quá, nhỏ ơi. Mày học ai mà có nghề dữ vậy, kiểu này mai mốt mày đợp được con nhỏ nào, mày bú nút kiểu này, nó cũng chết cha nó luôn. Tôi lấn tới vì có lần nghe nói mấy bà chúa mại hơi, sướng rồi nứng mà cứ ì ạch trốn lánh cái tiếng kêu thành thực đó. Tôi cố tình phải hạ gục bả, nhứt định phải làm kêu rầm trời lên : tao nứng, tao nứng mới ưng.
Bởi thế, tôi cắn lăm tăm mỗi đầu vú bả, đánh lưỡi và chọt chọt vào cái lỗ ra sữa cho nó làm bả quíu luôn. Bả chờn vờn ôm lấy tôi lắc lư và đong đưa như diều gặp gió. Tôi nút chóc chóc, cốt để tiếng kêu gây cho bả cảm giác mãnh liệt.
Y như rằng bả kêu lên ông ổng : ôi, nứng… n..ứ..n..g, chết mẹ tao rồi, tao xút hết trơn. Và bả giãy lên như đỉa phải vôi, bả kẹp đầu tôi vô háng mà gồng cứng người lên, tưởng làm tôi vỡ bố nó cái sọ. Tôi nào vừa, thấy bả lăn lộn với cơn đã, tôi vồ vập nút, cắn và vê tàn bạo vào hai cái vú, khiến bà giãy đành đạch la chói lói : tao…ra, tao…ra, lỏi ơi.
Vậy mà bả có chịu hất tôi ra đâu, cứ níu lấy tôi nhèo nhẹo còn khuyến khích : mày bú mạnh vô, bóp chặt vô, lỡ rồi, bề gì cũng ra rồi thì cho nó ra mẹ một lần cho hết.
Tôi khật khùng nào rõ cái sự ra của bả như thế nào nên ngây thơ hỏi : tui có thấy cái gì ra đâu mà chị kêu nhoi. Bà chị tôi cằn nhằn : cái thằng ngu như bò, bộ nó ra để văng tóe loe sao mày thấy. Nói rồi, bả rặn è è như người đái rắt, tôi thấy vậy càng măn bú vú bả hơn làm bả cố rặn tà la.
Một lát thì bả xụi lơ, người ỳ ra, bải hoải, tôi hết hồn tưởng mình làm gì khiến bà nghẹt thở, vội nhả và buông vú bả ra. Tôi nhớm ngồi lên, nhìn lại bả, sao mà thiểu não, xác xơ quá đáng. Tôi thấy bàn tay bả kẹp vô giữa đùi và chuồi qua chuồi lại như cọ chai, tôi lặng im theo dõi.
Bà chị nạt tôi : mày làm tao mệt ứ nhựa rồi trân ra dòm. Mày có quay mặt đi để tao chùi một chút hôn. Con trai mà thứ gì cũng tò mò, xục xạo như rình ăn trộm. Tôi cóc hiểu gì ráo nên ngây ra, bả bụm nguyên chỗ háng lết lần ra và chạy bay vô buồng tắm. Tôi nghe bả mở nước ào ào và bả làm gì xì xọp ở trỏng.
Tôi hết sức lo, lỡ bả nhiễm nước trúng gió thì tôi mang họa, nên tôi ngong ngóng áp lại cửa sát buồng tắm mà nói vọng vô : chị có sao hôn, cần gì tui giúp một tay. Chị la bải hải : khỏi, khỏi, tao tự lo được rồi. Mày đừng tào lao ùa vô mà hư bột hư đường hết ráo.
Quái, bà này thiệt lạ, khi không bị tôi nút vú mà ở đâu có chuyện nấu chè nấu cháo ở trỏng. Tôi ngán ngẩm, điếc ráy vì mấy bà, hiểu được mấy mẹ, chết liền ngay đơ. Thế mà tôi vẫn không dám bỏ đi, cứ xần vần chờ ở cửa.
Lâu lắc mới thấy bả ra, miệng lầm thầm : mẹ nó, ướt đẫm hết trơn, nhớt thấy ớn. Tôi lại càng ngẩn ngơ, ngơ ngẩn, đâu lại có cóc nhái, ễnh ương gì dính dấp ở đó, chớ không thì sao bả kêu um là nhớt làm gì.
Thấy tối lăng xăng, bả dện cho một câu chết điếng : đồ ngu, cóc biết cục cức gì ráo. Tôi bị mắng oan thấy rõ mà đành nín nhịn, bởi vì dù sao tôi vừa được ơn mưa móc bả cho ngậm và bóp cặp vú của bả thì còn cần gì khôn mới được. Kệ nó, miễn ngu mà được bả cho ngậm ti là “ phẻ “ rồi.
Bà chị xô tôi muốn chúi nhủi để lấy lối đi. Bả càu nhàu nhức tai : mẹ rượt, mày làm tao rã rời tay chưn, tao phải đi ngủ cái không mệt đứt hơi, chết mất. Tôi trơ tráo quay mòng mòng cái đầu. Bả đi rột rột vô phòng, đóng cửa cái xầm mất hút....