Truyện Sex Quang và Uyên
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 6432
Chia sẻ:
Suốt cả buổi tối, hai người đã làm mấy lần Tô Hoa cũng không nhớ nổi, cô chỉ biết mình bị dày vò đến gần như bất tỉnh, hoàn toàn một chút hơi sức cũng không còn. Vì thế, cô rút ra được một kết luận: Cuộc sống vợ chồng không hề dễ chịu!
Cô lại càng không hiểu, đàn ông ở phương diện làm loại chuyện này tại sao có nhiều tinh lực như vậy? Cũng như Cha Tô, có một vợ ở nhà không đủ còn muốn tìm kiếm thêm ở bên ngoài.
Sáng sớm lúc tỉnh dậy thì chỗ bên cạnh đã trống không, Thẩm Tiếu Ngu bỏ đi lúc nào Tô Hoa cũng không biết. Cô nhìn thấy ở đầu giường có để một tờ giấy: Đã giúp em xin nghỉ, hôm nay hãy ở nhà nghỉ ngơi.
Rụt vai lại, Tô Hoa thử đứng dậy, nhưng cơ thể mệt rã rượi như vừa chạy Marathon xong. Động tác rời giường đơn giản nhưng phải làm đến ba bốn lần mới thành công. Dựa vào ấn tượng lần mò tới phòng tắm, cô phát hiện ở bả vai, trên đầu vú, thậm chí trên rốn cũng hồng hồng, đều có dấu vết bị cắn. Không nhịn được nhìn vào gương nhe răng trợn mắt: “Đồ cầm thú!” Nhưng khi cô suy nghĩ nhớ lại, hình như mình cũng không có cho tên cầm thú đó dễ chịu gì, vết thương trên người anh có lẽ cũng không ít hơn mình.
Mặc dù xin nghỉ, nhưng cô vẫn gọi điện thoại hẹn Tiểu Bạch ra ngoài ăn cơm trưa.
Trong một quán mì gần trường đại học A, Tô Hoa vừa bước vào cửa liền nhìn thấy Tiểu Bạch đang ngồi ăn uống rất vui vẻ. Cô đi tới đoạt lấy bát mì trong tay Tiểu Bạch: “Mình còn chưa đến, cậu lại một mình ăn trước sao, thật không có lương tâm mà.”
Tiểu Bạch trợn mắt lườm cô: “So với cậu, lương tâm của mình kéo dài đến Nam Cực đấy.” Cô ưỡn thẳng sống lưng gác một chân lên băng ghế ngồi, vung cánh tay lên dáng vẻ hung hăng nói: “Kết hôn là chuyện lớn như thế nào hả, cậu không nói tiếng nào mà ầm thầm làm như vậy, đây là chuyện quái quỷ gì chứ. . . . .”
Chờ Tiểu Bạch phát tiết xong xong Tô Hoa mới trấn địnhcười cười: “Bây giờ không phải đang tới chịu đòn nhận tội với cậu sao? Mời cậu ăn một tháng mì thịt bò thế nào?”
Tiểu Bạch tặng cho cô một ánh mắt đe dọa: “Cậu xem chị gái này là loại người gì hả. . . . . . Nửa năm!”
Tô Hoa búng tay kêu cái chóc: “Đồng ý!”
Hai người phụ nữ cùng nhau hì hục húp rồn rột bát mì thịt bò, Tô Hoa đơn giản khai báo lại sự tình, chỉ kể người đàn ông đó là lão cha giới thiệu, cô nhận thấy người này rất nghiêm túc, lo sợ bị người phụ nữ khác cướp mất, nên mau mau gả đi sớm.
Tiểu Bạch ngẩng đầu lên khỏi tô mì đang bốc khói, hỏi cô một câu: “Nói thử xem, người đàn ông của cậu rốt cuộc là ai à?”
Lễ hội áo tắm hoành tráng nhất 2014
Lễ hội áo tắm hoành tráng nhất 2014.
“Thẩm Tiếu Ngu!”
“. . . . . .”
Nước lẫn mì trong miệng Tiểu Bạch bằng một đường vòng cung bắn tán lạn vào những người đang ngồi cùng bàn, cũng may Tô Hoa tránh né thật nhanh, nếu không e rằng cô cũng khó thoát khỏi kiếp nạn này.
Tô Hoa đang cho rằng có thể cô bạn mình sẽ nói ra lời gì kinh thiên động địa lắm, nhưng lại thấy Tiểu Bạch rất khinh bỉ lắc đầu nói: “Thật không ngờ, trên đời lại còn có người dùng cái tên này, chậc chậc. . . . . .”
Tô Hoa ngó chừng liếc mắt nhìn Tiểu Bạch, gật gật đầu nói: “Đột nhiên mình cảm thấy ba mẹ cậu đặt tên rất có trình độ!”
Sau khi kết hôn với Thẩm Tiếu Ngu, Tô Hoa thay đổi không ít.
Thứ nhất: Màng trinh xử nữ bị phá.
Thứ hai: Cup áo ngực cũng trở nên lớn hơn.
Thứ ba: Trở thành lão đại ở nhà họ Tô.
Mặc dù điểm thứ ba có khả năng rất lớn là dựa vào mặt mũi của chồng, điều này làm cho Tô Hoa có chút xấu hổ. Nhưng buổi tối hôm đó, khi cả nhà ngồi ăn cơm với nhau nhìn thấy nước mắt hạnh phúc của mẹ, Tô Hoa thực sự cảm thấy làm một nữ bá vương cáo mượn oai hùm uy hiếp Tô Quốc Quân trở về bên cạnh mẹ là đúng.
Mẹ cũng từng có nghi ngờ, khi biết được tuổi tác của người đàn ông đó thì cực lực phản đối, chỉ là Tô Hoa từ trước đến nay luôn có ý kiến riêng, đã kể với bà rất nhiều điểm tốt về Lão đàn ông, cuối cùng bà cũng chịu khuất phục.
Điểm tốt của Lão đàn ông: Thứ nhất, trưởng thành chững chạc. Lúc còn trẻ nên chơi cũng chơi rồi, lớn tuổi chút thì nghĩ tới việc xây dựng gia đình, sẽ kiềm chế tính phóng đãng. Bằng không, nếu như gặp phải một anh chàng trẻ tuổi, tương lai giống như Tô Quốc Quân vậy thì bị thua thiệt rồi. Nhìn đi, bên cạnh có một gương sao không rút kinh nghiệm. Thứ hai, sự nghiệp thành công, có năng lực chăm sóc cho gia đình và con cái. . . . . . Sơ lượt nhiêu đây tính ra cũng chừng mười điểm.
Tuy nhiên, những thứ này đều là lý do thoái thác lấy ra để trấn an bà, không có 50% tính chân thật. Giải thích mặt trái xin kiên nhẫn nhìn xuống —
Hai ngày nữa là sinh nhật Lôi Chấn Sinh, ông trùm trong giới bất động sản tại thành phố A, ông đích thân gọi điện tới mời Thẩm Tiếu Ngu tham gia bữa tiệc, đồng thời hy vọng Thẩm lão đệ dẫn theo bà xã đến.
Lôi Chấn Sinh nổi tiếng là người thô lỗ, tính tình nóng nảy. Lão Thẩm đã cự tuyệt hắn hai lần. Lần này hắn lại cố ý gọi điện thoại đến, Lão Thẩm còn không nể mặt thì có vẻ quá lớn lối, nói cho cùng, nếu còn muốn tiếp tục làm ăn tại vùng đất trù phú ở thành phố A này thì nên giữ ổn định mối quan hệ, cương quá cũng không tốt.
Vì vậy Lão Thẩm liền xốc lên vợ yêu còn đang nằm ở trên giường bế đi vào phòng tắm.
Tô Hoa hiếm khi không có lớp như hôm nay, đang muốn ngủ nhiều thêm chút, lúc bị Lão Thẩm ném vào trong bồn tắm cô mới bừng tỉnh, thấy Lão Thẩm cũng bước vào cô theo bản năng kẹp chặt hai chân, trợn mắt nhìn: “Mấy ngày nay anh đều không cần đi làm sao?”
Lão Thẩm khẽ mỉm cười, ngồi ở đối diện cô, tự mình chà xát xà phòng cho nổi bong bóng: “Tôi được nghỉ.”
“Ngày hôm qua anh cũng nói vậy.”
Lão Thẩm cười đến khoái trá: “Đúng vậy, ngày hôm qua tôi cũng nghỉ.”
Tô Hoa bóp trán: “Vậy hôm kia thì sao? Rốt cuộc anh nghỉ mấy ngày?”
“Tạm thời nghỉ một tháng trước, nếu như không đủ vẫn có thể dời ngày lại.” Lão Thẩm chà xà bông không tới phía sau lưng, vì vậy xoay người lại nắm lấy tay Tô Hoa bảo cô chà cho anh.
Tô Hoa chà lưng cho anh, nhìn tới người đàn ông yên tâm thoải mái kia, thật không biết cả ngày nghỉ ở nhà giống như anh vậy thì làm sao lại kiếm được nhiều tiền?
Lúc tắm, Lão Thẩm có nhắc đến chuyện Lôi Chấn Sinh. Tô Hoa lấy lý do trong người không khỏe để cự tuyệt. Lão Thẩm cũng không giận, khẽ mỉm cười: “Vậy được, tôi giúp em xin nghỉ nhé, cơ thể không thoải mái nên ở nhà nghỉ ngơi.”
Thời gian này hở một chút là anh ta giúp mình xin nghỉ, xin nghỉ vượt qua một phần ba sẽ bị hủy bỏ tư cách thi cuối kỳ, đến lúc đó không lấy được học bổng mà còn phải học lại. Tô Hoa trừng mắt liếc anh rồi nở rộ tươi cười “Không cần, không phải là cùng anh đi ăn uống giải trí thôi ư, em miễn cưỡng chịu đựng một chút cũng có thể chống đở được.”
Mặc dù biểu tình Tô Hoa có vẻ hơi tà ác, nhưng Lão Thẩm không lo lắng vợ yêu đến đó sẽ náo loạn, bởi vì — Vậy mới hợp ý anh.
Tô Hoa cao 1m72, mang giày cao gót xem ra cùng Lão Thẩm không chênh lệch lắm. Trang phục sườn xám màu trắng tôn lên đường cong hình chữ S tuyệt đẹp của cô, đường biên xẻ tà đến đầu gối, khi di chuyển, bắp đùi trắng nõn như ẩn như hiện, ai nhìn đến cũng âm thầm nuốt nước miếng. Đồng thời cũng có mấy phần ý vị thành thục. Cô đang khoác cánh tay Thẩm Tiếu Ngu, quả nhiên là trai tài gái sắc.
Hai người vừa vào cửa liền hấp dẫn không ít ánh mắt, ngay lập tức chủ nhân của buổi tiệc cũng vội cáo lỗi với những người chung quanh, tự mình tiến lên đón, nhếch môi cười, lộ ra hai khối răng vàng óng: “Thẩm lão đệ, cậu là nhân vật lớn, lão ca tôi đây mong thật lâu cuối cùng cậu cũng nể mặt rồi.”...