Truyện sêx Nước dâm tứa ra như vãi mồ hôi
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 9646
Chia sẻ:
Sáng dậy, Quỳnh Tiên lại làm tình lần nữa theo kiểu “ngựa phi đường xa” tức là ngồi xổm lên cu Cường, nhưng mặt quay về phía chân giường nhìn vào tấm gương đối diện. Mỗi lần nhổm đít lên con cặc lại hiện ra ngất nghểu mập mạp, đến khi ngồi xuống chỉ còn thấy cái mắt loon ram long mủm mỉm hiện ra trong gương mà thôi. Trong lúc ngựa còn đường đibước một tức là nàng nhỏm đít lên rồi xập xuống rất chậm thì Bích Thuỷ rón rén trở về phòng khi vừa hé cửa thông hai phòng thì hoạt cảnh cưỡi ngựa đập ngay vô mắt nàng. Đầu giường kê cùng chiều với cánh cửa phụ nên nàng chỉ thấy gáy phần bên phải lưng và đùi Quỳnh Tiên thôi. Tuy nhiên bộ sinh dục của hai người vẫn phản chiếu trong gương lồ lộ vì ánh sáng ban mai đã chan hoà khắp phòng.
Để tránh cho chồng và bạn khỏi ngượng Bích Thuỷ lui trở lại phông Thắng, lối anh ra xem cảnh vợ anh đang cưỡi cặc bạn. Anh đứng sau lưng Bích Thuỷ; sau cánh cửa hé mở nhìn rõ con cặc mập của Cường phản chiếu trong gương bị khe lồn của vợ mình nuốt chửng, rồi lại hiện ra với một nhịp độ khá nhanh, khiến con cặc anh cứng lên, lồn Bích Thuỷ lại dương chình ình trước cái mắt dọc nên anh tọng ngay vào giữa hai mông đít bự. Tay trái xoa vú nàng; ngón trỏ tay phải dấp chút nước dâm đãng bọc quanh cặc rồi tuốt da mòng đóc lên để xoa vào hột le. Nhịp độ thụt cặc và xoa tay lên hột le càng ngày càng mau đồng điệu với nhịp nhấp nhỏm trên con cặc mập của Cường đang nằm ngửa trên giường; do nữ kỵ mã Quỳnh Tiên điều khiển. Chạy đua theo những kiểu khác nhau nhưng cả bốn người cùng tới đỉnh Vu sơn một lượt.
*
* *
Cặp vợ chồng Quỳnh Tiên và Thắng và Bích Thuỷ sau lần đi chơi biển về đều cảm thấy chồng bạn hay vợ bạn có những khả năng thích ứng sinh lý hợp với mình hơn. Tục ngữ có câu “Văn minh vợ người” để diễn tả cái hấp dẫn của người đàn bà không phải là vợ mình. Nhưng cái hấp dẫn này … cơ thể chỉ là bề ngoài nhờ son phấn lụa là chứ chưa chắc là đã lôi cuốn thực sự. Đằng này qua mấy lần thử lửa giác đầu mê ly rùng rợn họ công nhận là cái hấp dẫn sinh lý này có thật. Từ đó cuối tuần nào, hai bà vợ lại lái xe sang nhà nhau cũng một lúc để tiếp đãi chồng bạn hết sức tận tìnhNhà Tống mùa xuân năm 1100 sau công nguyên, tại chánh điện Kiến An, Hoàng cung phủ Khai Phong đang tiến hành lễ đăng cơ lên ngôi Hoàng Đế cho Đoan Vuơng Triệu Cát (tức Tống Huy Tông sau này) em trai của Tống Triết Tông Triệu Hú. Lúc bấy giờ Triệu Cát vừa tròn 18 tuổi theo di chiếu của anh trai lên kế thừa Đại Thống. Mặc dù Triệu Hú đã có con trai nhưng nhà Tống có lệ từ thời Thái Tổ Hoàng Đế Triệu Khuông Dẫn rằng truyền ngôi thì truyền cho Hoàng Thân đã truởng thành chứ ko nhất thiết phải truyền tử để tránh nạn hoạn quan ngoại thích soán quyền bởi vậy ngai vàng mới đuợc truyền cho Triệu Cát.
Tại giữa gian chính điện rộng lớn các quan lại đang xì xầm nhỏ to, có vẻ như đây là thời khắc chuyển giao quan trọng nên không ai có thể hoàn toàn yên tâm hay bàng quang đuợc, mọi nguời đều trao đôi với nhau một cách thận trọng. Một minh quân mới xuất hiện sẽ là một thời kì mới huy hoàng cho đất nuớc. Nhưng nếu đó là hôn quân thì tai họa không sao có thể kể xiết… Một giọng hoạn quan eo éo nổi lên dõng dạc cắt ngang bầu không khí ồn ả:
– Hoàng Thượng giá lâ.. mm.. m. mm.
truyen mo rong cua minh cho anh thoc vo 18
Truyện Mở rộng cửa mình chờ anh thọc vô 18+
Cùng lúc lễ nhạc nổi lên một cách hoành tráng, thanh âm lúc thăng lúc trầm, khí thế trong buổi lễ đăng cơ vô cùng long trọng. Văn võ bá quan mặc triều phục mới tay cầm hốt ngọc, tùy theo phẩm trật mà quan phục có màu sắc khác nhau. Những quan lại nhất phẩm hay tam công cửu khanh thì đều có triều phục màu tím. Văn thì giữa ngực áo có thêu viền tròn bên trong là hạc đỏ, võ thì viền vuông bên trong là hổ vằn đội mũ cánh cung nạm ngọc chính giữa xếp thành hàng lối duới thềm rồng khí thế đằng đằng oai phong lẫm lẫm. Hai bên trái phải phía sau những cột gỗ khảm vàng khắc rồng khắc phuợng trong điện là những nhạc công với những nhạc cụ làm bằng gỗ quí, sáo trúc hay đàn cầm đều có hoa văn tinh sảo dây đàn trong suốt và mỏng như tơ, trang phục của họ đều sặc sỡ vui mắt. Trên vòm điện là vô số đèn hoa màu đỏ làm cho cả gian chính điện như bừng lên, vòm điện rộng lớn nguớc lên mà cảm giác như đang bay bổng giữa chốn thần tiên. Tại phía xa nơi các góc là những cung nữ sắc đẹp như tiên đứng đợi việc, các nàng đều còn rất trẻ và duờng như đuợc chọn lựa kĩ nên tuổi tác đều có vẻ như nhau, dáng vẻ thuớt tha da trắng như tuyết và mịn như lụa. Còn các thị vệ hoàng cung thì nghiêm trang đứng ngoài điện xếp hàng đều tăm tắp ai cũng ở tư thế sẵn sàng nhằm bảo vệ cho lễ đăng cơ và hộ giá khi cần thiết.
Triệu Cấu buớc vào điện, theo sau là hai cung nữ cầm nghi truợng cho thiên tử phía sau nữa là các hoạn quan. Long bào của Triệu Cấu đuợc may thêu vô cùng tinh xảo bằng những thứ lụa quí tiến cống từ Tây Vực hay một thứ lụa Tứ Xuyên lừng danh nào đó. Từng đuờng kim nét chỉ đều cho thấy có biết bao nguời dồn tâm sức tốn bao công phu mới dệt và thêu thành. Những con rồng nổi trên ngực áo hay những con rồng đuợc thêu chìm quanh thân và tay áo đều toát lên một vẻ quyền uy cao quí đúng là khí thế của một bậc Đế Vuơng. Long miện của Hoàng Đế nhà Tống không giống với các Hoàng Đế nhà Tần nhà Hán hay nhà Đuờng truớc đó. Nó không có giải ngọc che phía truớc mà đuợc giát bằng vàng mỏng phía sau thì đan vàng thành luới nhỏ nhìn như màn suơng mờ kết hợp với lụa để lót đầu hình dáng thì bao quanh đầu và đằng sau có hơi cao lên để vừa với búi tóc. Phía truớc đuợc khảm kĩ luỡng với viên Long Châu định quốc ở trên cùng. Phía duới chân Hoàng Đế là đôi ủng bằng gấm màu vàng thiết kế nhẹ nhàng mùa đông cảm thấy ấm áp mùa hè thì cảm thấy mát mẻ làm mỗi buớc đi của Hoàng Đế đều nhẹ như thần tiên ko chút phàm tục. Mọi thứ đều xa hoa lộng lẫy cùng cực.
Sau khi Triệu Cát ngồi lên ngai vàng văn võ bá quan đồng loạt quì xuống tung hô vạn tuế. Muôn nguời như một tiếng hô như chuông đồng. Triệu Cát đưa ra với ý miễn lễ. Một hoạn quan hô :”Miễn lễ… “. Bá quan lại đồng loạt tạ ơn. Đồng Thái Hậu (chị dâu của Triệu Cát) tiến vào trao ngọc tỉ và bảo kiếm trấn quốc cho Triệu Cát, trên nét mặt nàng có nét gì đó ưu buồn tiều tụy nhưng hết sức nghiêm trang lên tiếng dõng dạc :
– Nhà Tống ta từ khi Thái Tổ Hoàng Đế khai nghiệp đến nay cũng đã đuợc 140 năm trải qua 7 triều vua đất nuớc thái bình thịnh trị bốn bể nhân dân no ấm không lo nạn binh đao. Nay tiên đế không may lâm trọng bệnh mà băng hà ủy thác giang sơn lại cho Đoan Vuơng. Vậy ta mong ngài hãy vi liệt vị tổ tiên mà gắng sức xây dựng bảo vệ và gìn giữ giang sơn này bền vững như sông Hoàng Hà như núi Thái Sơn....