Truyện sex Nứng quá liếm em đi anh
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 5933
Chia sẻ:
Ba Phi bên ngoài vội vàng trốn qua bên hông nhà, trong bụng chửi thầm: “Mẹ Út này sướng thấy bà cố đi mà còn giả bộ khóc cái nỗi gì hổng biết?!”
Gã trưởng ấp bỏ đi một nước sau khi đã thỏa mãn thú tính, không cần quan tâm đến người đàn bà cô độc kia.
Đợi cho gã kia đi khuất, Ba Phi lẻn ra cổng giả vờ gọi với vào:
– Chị Út ơi có nhà không?
Út trong nhà luống cuống mặc quần áo vào rồi nói vọng ra:
– Có! Chờ tui chút nghe. Có chuyện chi không anh Ba?
– À! Đi ngang ghé thăm chị chút mà.
Chưa kịp cài xong nút áo thì Ba Phi đã đứng ngay trước mặt chị Út rồi. Út quê đỏ mặt nói:
– Trời ơi! Tui kêu anh chờ mà sao anh vô lẹ vậy?
– Xin lỗi nhe, tại tui thấy cha trưởng ấp mới đi ra nên mới vội vã vào đây xem nó có giở trò gì với chị không? Chị mới khóc hay sao mà mắt đỏ hoe vậy?
– Đâu có đâu… tui… tui…
Ba Phi nói giọng ngọt ngào:
– Thôi tui biết hết rồi. Chị có uất ức gì cứ nói ra đi. Tui sẽ giúp chị chớ chị dấu không được tui đâu.
Không hiểu sao Út òa khóc:
– Hu…hu… Tui khổ lắm anh Ba ơi! Ba năm nay tui thủ tiết thờ chồng, xóm giềng ai cũng quý mến. Vậy mà mấy bữa nay thằng cha trưởng ấp nó đến ép tui làm chuyện đó với nó. Tui không chịu, hắn hù dọa đủ điều rồi cưỡng ép tui luôn…
Ola
Mùi lồn làm anh nứng quá em ơi
Khẩu dâm điêu luyện
Dâm thủy Quyên bắn ra như nước lụt hòa lẫn với tinh khí
Bác sĩ phá trinh bệnh nhân ngay tại giường khám
Thục lẹ nữa đi Quang, móc sâu vô thêm đi
Nàng thốn lên khi con cặc đút sâu vô âm hộ
Hạnh bú cặc con trai rồi dạng lồn ra để đút ngập cặc con trai trong âm đạo mình
Truyện con chơi mẹ ruột trong nhà bếp làm mẹ có thai
Chủ đề:
Bác Ba Phi
Truyện 18+ từ B
Truyện 18+ từ D
Út mới nói đến đó, Ba Phi đã nghĩ thầm: “Phải vậy hông đó bà? Tui nghi quá hà? Ba năm trời hổng thấy ngứa náy khó chịu hả?”
Út vẫn nức nở phân trần:
– Lỡ một lần rồi thôi. Ai dè ngày nào thằng chả cũng mò tới làm tôi nhục nhã vô cùng.
Ba Phi lại lẩm bẩm trong bụng: “Tui như bà thì tui đã chịu nhục lâu lắm rồi không đợi tới bây giờ à nghe!”. Nhưng Ba Phi ra vẻ nghĩa hiệp:
– Thôi được rồi. Để tui giúp chị. Bây giờ chị làm theo lời tui…
Ba Phi ghé tai chị Út nói nhỏ cái gì đó lâu lắm, thấy chị cứ gật gật lia lịa.
- Rồi. Chị cứ nghe theo tui như vậy mà làm nghe.
– Dạ dạ.
– Thôi tui về cho chị nghỉ ngơi.
– Chào anh Ba.
– Chào chị.
Ba Phi vừa đi khuất thì Út Cải vội vàng đóng cửa lại, ra phía sau tắm rửa rồi lên giường ngủ ngon lành.
*
* *
Tối hôm sau, gã trưởng ấp cũng mò đến nhà Út như mọi hôm. Hắn mò vào nhà thì thấy Út Cải đang nằm chờ sẵng trên giường. Hắn cười khà khà:
– Hôm nay mới thấy nứng rồi phải không? Tự nguyện bao giờ cũng tốt hơn ép buộc.
Hắn vội vàng cởi đồ rồi lao vào tụt quần chị Út. Chị không hề chống cự mà còn ôm chặt lấy hắn làm hắn thích thú tỏ vẻ đắc thắng:
– He he… Đã nói rồi, anh chơi là sướng quên nhà quên cửa luôn à!
Hắn bắt đầu bú vú chùn chụt, tay thò xuống dưới ngoái miệng giếng tới tấp. Chưa gì mà Út Cải đã rên la rần trời làm hắn phấn kích tột độ nhanh chóng nhét dương vật vào cái giếng cải mà lấp ùng ục…Út kẹp chặt hai chân vào người hắn, tai Út cào cấu vẻ sung sướng, miệng rên la: “Ui cha … ui cha… chềt mẹ mày rồi… ui cha…ui…ui…”
“Beng beng beng… beng beng beng…” bỗng đâu ngoài vườn có tiếng kẻng báo trộm gõ liên hồi và có tiếng la:
– Trộm… trộm… có trộm… có trộm… bà con ơi!
Gã trưởng ấp giật bắn người vùng dậy quơ mớ quần áo mặc vội vàng rồi chạy ù ra ngoài cửa.
“Rầm”, hắn bị vật gì đó ngáng ngang đường vấp té cái đùng, ngã sấp mặt vào một chậu phân ướt nhẹp thúi um trời. Gã lồm cồm bò dậy đang vuốt phân dính đầy mặt để thấy đường chạy thì bị một khúc củi lớn phang cho một cú vào mông ngã dúi dụi về phía trước. Lúc này bản năng sinh tồn của gã đang mạnh mẽ nên gã cố nén cơn đau vùng dậy chạy tiếp ra ngoài. Không may cho gã, bên ngoài đã có một số người nhanh nhẹn đốt đuốc ra bắt ăn trộm, họ định nện cho gã một trận nhưng kịp nhận ra là ông trưởng ấp, vội dừng tay né sang một bên đứng nhìn gã bỏ chạy mà ai cũng được một trận cười no nê. Đố các bạn biết tại sao người ta lại cười không? Chắc thế nào các bạn cũng nghĩ rằng người ta cười vì thấy mặt ông trưởng ấp dính đầy phân. Nhưng chưa đúng đâu. Nếu như các bạn có xem những tập trước thì sẽ nhớ lại ngay biệt tài của Ba Phi là gì nhỉ? Có phải là dấu quần áo không? Đúng vậy, nhưng lần này không phải là dấu mà là cắt mất đũng quần của gã trưởng ấp làm cho gã cứ lòng thà lòng thòng mà chạy lông nhông trước mặt bao nhiêu người.
Từ sau cái ngày hôm đó, gã trưởng ấp không còn dám bén mảng đến nhà Út Cải nữa. Gã biết chắc Ba Phi là người đã chơi gã nhưng đành ngậm đắng nuốt cay chờ cơ hội chớ hiện thời chưa dám ra tay vì nghe nói đâu Ba Phi đang được quan huyện sủng ái.
Tập 2: Món Cái Xào Mì Tinh
Hôm nay trời bắt đầu mưa lất phất từ sáng sớm. Các con đường đất mọi ngày nứt nẻ vì nắng nay đã nhũn ra và ướt sũng từng vũng rải rác hết chỗ này đến chỗ nọ. Ba Phi một tay xách dép, một tay nắm đũng quần kéo lên cho ống quần khỏi dính bùn đất nhẽo nhẹt dưới chân. Vừa đi Ba Phi vừa nghĩ: “Quái thật! Tự nhiên đúng ngàymình đi làm việc trọng đại thì trời mưa. Hay là có điềm hên đây ta?”.
“Oạch!!!”
Ba Phi trượt chân ngã cái đụi đau điếng. Hai mông đít dính đầy bùn đất vàng khè. Ba Phi tức quá chửi thề:
– Mẹ cha nó cái mô đất này! Ông đã cẩn thận mà cũng bị “trợt giò trợt cẳng”! Tiêu cha nó cái quần mới rồi còn gì!
Ngó qua ngó lại thì thấy nhà Út Cải cũng gần ngay trước mặt. Ba Phi đành phải ghé vào đó. Đi đến cổng rào thì nghe đâu có tiếng khóc thút thít vọng ra. Lắng nghe kĩ hơn thì đó đúng là tiếng của Út Cải. Ba Phi thắc mắc:
– Ủa, hổng lẽ thằng cha trưởng ấp vẫn còn dám bén mảng tới đây à? Ông phải cho nó biết tay mới được.
Ba Phi nhẹ nhàng mở cổng rào rồi lom khom tiến tới sát vách quan sát. Ghé mắt nhìn vào chẳng thấy có ai ngoài Út Cải đang khóc thút thít một mình. Ba Phi đứng thẳng dậy đằng hắng mấy cái rồi nói:
– Chị Út! Tui Ba Phi đây. Có chuyện gì mà khóc vậy chị?
Út giật mình quay ra:
– Ủa anh Ba. Anh tới hồi nào tui hổng hay. Buồn quá nên khóc vậy mà.
Ba Phi tiếp tục vẻ hào kiệt:
– Thằng cha trưởng ấp nó lại tới quậy chị phải không?
– Hổng phải – Út vẫn thút thít.
– Vậy thằng nào quậy nói tui nghe để tui xử hàng nó cho chị.
– Hổng có thằng nào hết anh ơi – Út lắc đầu.
– Vậy tại sao chị khóc?
Út vừa quệt nước mắt vừa khóc:
– Hổng có thằng nào quậy tôi mới buồn, chớ có thì còn nói làm chi nữa.
Ba Phi trố mắt kinh ngạc:
– Ủa sao kì vậy ta?
Út bình thản trả lời:
– Có gì đâu mà kì anh? Phải chi nhịn luôn không có thằng nào rờ mó gì thì hổng sao. Đằng này đương không bị thằng cha trưởng ấp nó tới nó quấy rối, rồi nó đụ mình ầm ầm. Lúc đó tức thì có tức, nhục thì có nhục vì nó đối sử mình như con thú. Nhưng mà bây giờ đuổi được nó đi rồi, nghĩ lại mới thấy tiếc tiếc.
...