Truyện sex người lớn cô gái tên diễm
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 5867
Chia sẻ:
Nước nhờn càng lúc càng nhiều. Nàng không thể cản nó trào ra nữa. Nàng đưa tay kia banh luôn hai bên ra, tay còn lại nàng xọc liên tục vô giữa, tùy theo cảm tính, mà cho nó vỗ phành phạch lên mặt trên. Hơi đau nhưng cực lạc tràn khắp… Rồi mỗi lúc nàng rên lớn hơn như không còn sợ ai nghe thấy. Sự co thắt trong âm đạo bắt đầu trỗi dậy như muốn nuốt ngón tay nào vô trong. Nàng thả trôi theo sự đòi hỏi của cơ thể, cứ đút sâu nó hơn… cho tới khi nàng cảm thấy đau… thì ngừng.
Nhưng chỉ một lúc sau, nàng lại phát hiện mình như một con nghiện, nghiện với cảm giác ngộ nghĩnh… nghiện cái cảm giác lâng lâng… muốn ngừng vì sợ tội nhưng tiếc nuối khi rời tay… Nàng buông thỏng người, nằm duỗi ra giường. Cảm giác sướng rơn cứ trồi lên, dồn dập. Hình ảnh của cái đêm kinh hoàng đó lại chợt vụt về trong trí nàng… Hai thằng xông vô nhà, say khướt. Một thằng nắm lấy mẹ nàng và thằng kia lục lọi tìm bắt nàng trốn trong ngạch cửa, và mang ra phòng khách. Mẹ nàng la toáng khi thấy nàng bị xé rách áo và giãy dụa hơn khi thấy quần nàng cũng bị giựt đứt.
Đến bây giờ, Diễm vẫn không hiểu tại sao tên đó không hiếp nàng. Có lẽ hắn sợ không đủ thời gian để hiếp một đứa còn trinh như nàng vì “đi vô” sẽ khó khăn hơn?! Thay vậy, hắn chỉ bóp vú nàng, rồi bắt nàng quỳ xuống, hắn vạch quần móc cái đàn ông của hắng ra va bắt nàng nắm ngậm cái “của nợ…” đen đúa, gân guốc, đang cương cứng… “KHÔNG… KHÔNG!,” mẹ nàng hét lớn, “CON TÔI CÒN TUỔI ĐI HỌC!” Nhưng lời nói của bà như gió thổi ngang tai. Tên kia đã đè mẹ nàng xuống… Diễm chỉ thấy mẹ được nửa mắt. Tên nọ trong tư thế khom xuống kéo tuột quần mẹ ra rồi xé banh cái quần lót… Hắn lèn vô giữa hai chân bà, áp bụng vào háng bà…
Diễm nhớ lại cảnh mẹ bị đè hai tay vòng lên trên đầu, ngực ưỡn cong lên… mẹ lo ngoáy lại nhìn nàng một cách lo lắng không để ý tới thằng kia đang cầm cái của nợ lừa lừa dưới háng của bà… khi tên nọ xọt “con lợn lòng” vô giữa háng bà, bà chỉ kịp thét lên… Khi ấy thì miệng của Diễm cũng bị lèn chặt bởi một vật căng cứng, nhớp nhúa. Sự co thắt của nó và vị mằn mặn quệt lên lưỡi nàng, làm nàng muốn nôn ói…
- “ĐM, già mà còn ngon! Lồn bót ghê…” tên nọ vừa hì hục trên bụng của mẹ vừa nói…
- “Ừ! Cái miệng nầy cũng sướng lắm…” gã nọ cũng họa theo thằng bạn rồi cuối nhìn Diễm, “Nút đi. Con bé!,” hắn vừa nẩy háng vừa kéo đầu Diễm về phía bụng, đâm khúc gân vào sâu trong miệng nàng… theo một động tác đều đặn…
Trở lại với thực tại, đang nằm trên giường, Diễm vẫn còn thấy hình ảnh đó diễn ra liên tục trong trí nàng kể từ mấy ngày qua. Cảnh mẹ nàng bị “nhồi” như một con rối. Cảnh nàng đang ngậm “nó” ở trong miệng, mà tai thì nghe tiếng phì phạch bên kia ghế sofa, không khác gì hơn một con nô lệ tình dục.
Nàng nhớ tới cái vị mằn mặn, cái chất nhơn nhớt đó phóng thẳng vô cổ họng nàng. Hai hòn cứ liên tục vỗ lên cằm nàng, rồi đầu nàng bị kéo rít vô bẹn hắn như muốn bẹp dí. Nghẹt thở. Rồi hắn kéo ra. Chất long lỏng đó vẫn còn tòn teng trên môi nàng. Diễm bệt ra như kẻ không hồn. Nàng cố phun, nhưng nghẹn lại. Rồi cố nuốt, nhưng càng nuốt càng bị rướng ngay cổ họng…
Rồi thì cậu Đức và cha nàng xuất hiện trong bối cảnh bàng hoàng tức tửi. Ba nàng xông vô quện thùng sơn cầm trên tay lên đầu của tên đứng trước mặt nàng. Cậu Đức thì lao tới đập túi bụi lên tên kia. Một cuộc đánh đấm diễn ra trong căn phòng nhỏ. Nước sơn văng tứ tung… Diễm chỉ nhớ mẹ và nàng rút nhau vô trong góc, trần truồng, ôm nhau thút thít…
Diễm ngả đầu ra giường một lần nữa để trí tưởng tượng của cô bay xa hơn. Tại sao người bị hiếp của đêm đó không phải là nàng, nàng vẫn tư lự… Nếu như…nàng gánh việc đó thay cho mẹ thì… sẽ tốt hơn không. Ít ra là mẹ nàng sẽ không gặp ác mộng như mấy hôm vừa qua. Hay như không nóng giận với ba và nàng chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt. Nàng thừa biết mẹ nàng vẫn còn tủi nhục lắm…
Diễm lại mở mắt. Nơi bẹn nàng vẫn còn hoen ướt và đỏ thẩm. Nàng hơi mặc cảm, không biết làm gì hơn là suy nghĩ… “Tủi nhục?” Nàng chả thấy tủi nhục gì hết. Quả thật cái cảm giác “nó” giựt giựt trong miệng nàng không thể nào quên được. Không biết cái cảm giác “giựt giựt” đó trong lồn nàng có làm nàng quên luôn mình là ai không? Nàng biết nó sẽ sướng lắm vì nó sẽ rất vừa vặn với âm đạo của nàng. Phải chăng đó là sự tự nhiên mơ mộng của đứa con gái mới lớn? Nàng thầm nghĩ, rồi thiếp đi lúc nào không hay…
Tiếng xì xào văng vẳng từ phòng bên đánh thức Diễm. Nàng nhíu mày tự hỏi tiếng rên đó là của ai. Nàng chú ý… Ra là mẹ nàng. Tiếng thào thào đó làm quá khứ trỗidậy trong lòng nàng, rõ ràng không khác nào tiếng rên lúc mẹ nàng bị hiếp… Thì ra, hình ảnh đó cứ luôn reo rắt trong tâm khảm nàng… Rồi nàng nghe tiếng năn nỉ của ba nàng, trầm, đục. Thở dài, Diễm muốn thờ ơ với hiện thực lắm, nhưng cả mấy ngày qua hầu như ba mẹ nàng tranh cải một điều gì đó, không ngừng nghỉ.
Nàng bèn ngồi dậy, lượm lên bộ bikini và mặc nó vô. Thì ra suốt buổi qua nàng ngủ truồng lúc nào không hay. Lục trong tủ áo, nàng định mặc luôn cái quần ngắn, nhưng lúc đó, nàng nghe tiếng nài nỉ của ba nàng trở nhanh và mạnh. Ông nói điều gì đó như cáu gắt… Sự tò mò bắt nàng bước tới gần cửa định nghe. Phòng cạnh bên, cửa để hở, nàng nghe… “Quỳnh, em… khoan đã! Nhìn coi… cứng… nè… bây giờ…sao?”
- “Mặc kệ anh! Thôi dẹp… anh. Coi không… chút nào!”
- “Em làm như…chưa…. giờ thấy!,” ông nguýt môi.
- “Không phải… em vẫn… nghĩ tới… vẫn… sợ!”
Diễm hít một hơi khi mẹ nàng nhắc tới cảnh tượng của đêm hôm đó. Một cái gì đó khiêu khích nàng khi nghe mẹ nàng chối từ ba. Tình dục đôi khi nó đến là đến, cơ thể là bộ phận tiếp liệu của nó, nhưng não bộ là trung tâm điều khiển. Diễm biết mấy ngày qua ba cần tình dục lắm, nhưng mẹ vẫn không “sẵn sàng.” Bỗng nhiên, nàng thấy tim đập mạnh. Hai chân nàng run run, bàn chân lạnh toát. Một ý nghĩ táo bạo chợt tràn đầy dục vọng thoáng qua đầu. Rõ ràng cơ thể đang là sự tiếp liệu cơn đòi hỏi trong người…
Một tay vẫn đang cầm cái quần chưa mặc, Diễm bước thêm một bước về phía phòng ba mẹ nàng và ghé mắt nhìn vô. Trong lòng, nàng hết sức lo lắng cho tình huống bị ai đó phát hiện…
- “Em… người đàn ông… cũng có nhu cầu!,” ông nói.
- “Em biết… em dư biết… nhưng… phải thông cảm… em… thêm thời gian.”
- “Anh chờ… bao lâu rồi. Em có biết… anh…. vô phòng tắm một mình và ở rất lâu… đây.”
- “Nếu anh… phương pháp… giúp được anh thì… coi như anh giúp em… !,” bà nói.
Một khắc im lặng. Diễm nhích thêm nửa bước. Nghe ngóng. Tim nàng nện mạnh, cố nhìn qua khe hở… Ba mẹ nàng đang nằm dài trên giường, quần áo tắm vẫn chưa thay. Giữa đủng quần ba nàng thộn lên, đập vô mắt Diễm rõ rệt… Mẹ nàng thình lình ngồi dậy nhìn về phía đùi ông, kêu lên, làm Diễm rộn tim lên:
- “Anh… sao kỳ quá… bộ chịu hết nỗi hay sao…”
- “Em nhớ… đây mấy tuần… ai nói… dễ thương, ai nâng niu… khen đủ điều,” ông nài nỉ.
- “Nếu như không… cái đêm đó… em sẵn sàng… bây giờ…”
Diễm không hiểu sao, nhìn thấy cảnh ba mẹ nàng “đuổi bắt” nhau bằng ngôn từ, nàng thấy nóng trong bụng. Như một hình thức “dục ngôn” vậy. Trong vô thức, nàng ướm tay xuống vùng bẹn và xoa nhẹ… Trong trí tưởng của nàng, hình ảnh của đêm hôm đó chợt vụt về, rõ rệt… Nàng ước gì được nhìn thấy ba mẹ nàng ngay bây giờ hết sức! Ba nàng là tên hiếp dâm đó… nếu có thể… diễn cảnh thực sự nếu xảy ra, thì thị dục nàng sẽ làm vơi đi sự thèm thuồng ít nhiều. Nàng ao ước…...