Truyện Sex Ngậm vú cô nha sĩ chán chê rồi đè ra chơi
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 11320
Chia sẻ:
– Thế nên không phải nhìn lại cho đỡ thiệt.
– Thế mà anh biết không mấy thằng bạn của em bọn nó toàn bắt cho nhìn và sờ lại cho đỡ thiệt đấy anh ạ. Hi hi hi
Dạo này tôi bị nhiễm cái điệu cười hi hi hi của Kiên mất rồi. Ôi, thôi xong rồi cái máy tính của tôi lại tít tít tít như hôm nọ rồi. Lần trước nó cũng vậy. Nhưng khi Kiên vừa về thì nó lại không sao đấy mà. Thế nên tôi mới bảo Kiên:
– Ngồi chơi, nghe nhạc hay đọc báo một chút đi. Hay nghe cái Sony walkman này đi cũng được. Chắc là tí nữa là được ngay.
– Chán thế, đang ….. Uh, thôi vậy
Nhưng Kiên khá là nôn nóng cứ đòi phải giải quyết ngay. Nên cứ chưa được 5 phút lại đòi mở. Nên làm cho cái máy nó bị như vậy lâu hơn. Sắp đến 5h rồi, tôi nói chuyện với Kiên một chút để cho nó đỡ sốt ruột:
– Chán thật đấy anh ạ. Em định chữa máy xong khoảng 5h, thì em đi dancing một chút
– Giàu thế, đi dancing cơ à?
– Không, em nghèo thôi. Đó không phải là sàn nhảy mà là câu lạc bộ khiêu vũ cổ điển. Vé vào chỉ là 5.000 thôi. Nhưng kiểu này chắc là hôm nay không đi rồi
– Thế thì chừng nào rủ anh đi với. Anh thích hát hò nhảy nhót lắm đấy. Dù anh hát không hay, nhảy cũng không đẹp nhưng anh thích lắm.
– Hay là đi luôn hôm nay đi. Đi xong khoảng 8h là xong về cái máy của em chắc là nó lại được.
– Uh, đi đi. Ah, cho anh mượn điện thoại để anh gọi cho thầy để xin thầy nghỉ hôm nay.
– Anh học gì vậy?
– Uh, anh đang học về quản trị mạng
– Thế mà xin nghỉ để đi chơi với em cơ à? Mấu thế?
– Đi chơi với em mà?
– Thế này thì ai làm người yêu của anh thì sướng phải biết.
– Bình thường thôi em. Mà này anh chỉ sợ anh dẫm vào chân người ta thôi vì anh chưa biết nhảy mà.
– Em dắt đi cho, không lo. Một là nhảy với những người cực siêu, họ có thể nhanh chóng nắm bắt ý của mình. Hoặc không là nhảy với người không biết gì thì mình có thể dễ dàng điều khiển họ theo ý mình. Còn nhảy với những người biết nhảy một ít rất khó chịu. Rất khó điều khiển họ. Mà họ cũng không thực sự nhanh ý để có thể nắm bắt được ý của mình. Nên không sao. Em dắt anh cho. Đây điện thoại đây, anh gọi đi.
Thế là tôi và Kiên đi dancing cùng nhau. Một lần nữa sự vô tư tin tưởng bạn bè của Kiên được thể hiện. Vì nếu là bình thường, con trai rất ngại nhảy với con trai vì sợ người ta hiểu lầm Nhưng với Kiên thì Kiên không ngại gì cả. Dù nhiều người có vẻ nhìn với ánh mắt tò mò. Vì từ trước đến nay chỉ có nữ nhảy với nữ chứ còn ít khi nam nhảy với nam lắm. Hôm đó chúng tôi chỉ nhảy một số điệu thôi. Còn một số điệu quá khó không thể dắt Kiên nhảy được. Những lúc như thế thì chúng tôi lại ra ngoài lang cang để nói chuyện một chút. Cũng như mọi lần Kiên lại thao thao bất tuyệt về cô bạn gái của mình. Nhưng hôm nay thì Kiên nói với tính chất tâm sự nhiều hơn Kiên nói:
– Anh rất yêu cô ấy nhưng, cô ấy thì không chắc lắm. Vì hình như cô ấy muốn anh phải là một hình mẫu nào đó thì mới có thể tiến xa hơn được. Nên anh cũng cảm thấy không chắc chắn lắm.
– Thế anh đã tỏ tình chưa, đã hôn chưa?
– Rồi chứ em.
– Hỏi anh một câu tế nhị nhé. Chắc là anh chưa sex đúng không?
– Chưa
– Anh à, nói ra thì nghe như là em đang xui anh làm điều xấu. Nhưng vì anh em mình cũng lớn rồi nên chuyện này cũng là bình thường thôi. Nhưng anh biết không em đã đọc báo thì thấy người ta noi. Hai con người sau khi đã sex với nhau xong thì thường là ở não của họ sẽ tiết ra một chất gì đó làm cho 2 người này quấn quýt với nhau nhiều hơn và sẽ sớm tính đến chuyện lâu dài với nhau hơn. Vậy cho nên….
– Anh biết điều đó. Nhưng anh cho rằng cái chính là 2 người phải có tình yêu và đã có những cơ sở vững chắc để đảm bảo cho cuộc sống hôn nhân thì mới được.
– Nhưng…..
– Còn chuyện em nói thì anh biết. Như các cụ ngày xưa nào có được yêu đương gì đâu. Chỉ là bố mẹ đặt đâu con ngồi đó thôi. Thế mà sau khi sex với nhau xong thì tình cảm mới bắt đầu nảy nở đấy chứ. Nhưng thời đại này rồi phải biết nhau rồi thì mới làm gì thì làm chứ
– Đương nhiên rồi. Nếu là người lạ thì ai cho anh sờ mà anh ham. Ha ha ha. Nói ngay như là con trai với nhau thôi bây giờ mà có muốn….. sờ cu sờ dái nhau thì cũng còn phải quen biết nhau một tí nữa là. Anh tưởng tượng nếu ngay từ hôm đầu tiên em gặp anh mà em đã sờ….. thì anh sẽ… đánh giá em là người như thế nào đúng không?
– Ăn tát ngay, ha ha ha
– Hi hi hi, đấy là con trai với nhau còn thế. Với con gái thì lại càng phải quen biết nhau kỹ càng hơn thì mới được thế chứ.
– Anh bây giờ đang học quản trị mạng để anh làm một công việc văn phòng liên quan đến IT nào đó. Lương khoảng 2 hoặc 3 triệu thì mới tính toán đến chuyện lâu dài với cô ấy được chứ. Chứ còn công việc bán hàng cho một cửa hàng máy tính của anh hiện nay thì nuôi anh còn chẳng đủ. Mà anh thì muốn đã yêu thì phải đi đến được cái married chứ còn yêu linh tinh thì anh không thích. Nên anh nghĩ dù anh có sex với cô ấy đến 10 lần thì mọi chuyện sẽ chẳng khá hơn đâu
– Uh, em hiểu
– Anh định anh sẽ nỗ lực trong một năm xem liệu anh có thể tìm được một công việc khá hơn không. Nếu được thì anh sẽ tính chuyện lâu dài với anh ấy. Còn nếu không, thì chắc là anh phải yêu một cô nhà quê nào đó vậy
– Vậy thời hạn một năm đó tính từ bao giờ?
– Giao thừa vừa rồi, anh và cô ấy đã quyết định delay mối quan hệ lại khoảng 1 năm để anh còn nỗ lực
– Thế thì cố gắng lên anh, một năm trôi qua nhanh lắm. Nhưng chẳng may trong một năm đó cô ấy bị ai đó cướp mất thì sao. Em không muốn nói điều chẳng lành đâu nhưng cũng phải tính đến tình huống xấu nhất chứ.
– Không có chuyện đó đâu. Cô ấy yêu anh lắm
Kiên nói vậy thì tôi biết vậy. Nhưng thực sự là tôi lo Kiên sẽ bị thất tình mất thôi. Mà cảm giác thất tình thì tôi đã trải qua rồi, nó thật khủng khiếp. Nhưng tôi không thể để cho Kiên biết là tôi đã từng thất tình, vì nếu như vậy thì tôi sẽ kể chuyện của tôi và người ấy cho Kiên nghe. Mà nếu vậy thì Kiên sẽ biết tôi là gay. Vậy thì hình ảnh chàng trai ngây thơ, ngoan ngoãn trong mắt Kiên sẽ biến mất. Tôi có nguy cơ bị mất Kiên. Tôi có nên nói cho Kiên biết hay không nhỉ. Ai đó giúp tôi với. Tôi vẫn không dám nói gì với Kiên cả, vì sợ mất Kiênlắm. Ít nhất giờ đây tôi còn được gặp Kiên dù chỉ là với tư cách là bạn thân thôi, nhưng như thế còn hơn là không hề được gặp Kiên một tí nào. Nghĩ đến đó thôi tôi thấy, tim mình nhói đau rồi. Tôi đành im lặng vậy. Sau khi dancing xong thì bọn tôi về và Kiên giải quyết xong xui cái headphone computer của tôi rồi. Kiên về. Còn trong tôi thì vẫn còn đang dằn vặt không biết có nên nói cho Kiên biết cảm giác thất tình mà tôi đã từng trải qua nó khủng khiếp như thế nào không nhỉ? Nhưng nghĩ đến tôi có thể sẽ mất Kiên thì tôi thấy đau nhói con tim vì sợ hãi rồi.
CLB của tôi sắp tới sẽ tổ chức một buổi giao lưu tại nhà sàn câu cá ngoại thành Hà Nội, danh sách khách mời có cả nhóm Ước Mơ Xanh. Và những người thuộc ban tổ chức có thể mời thêm bạn mình ở bên ngoài đến dự. Và đương nhiên là tôi mời Kiên đi, vì Kiên thuộc nhóm Ước Mơ Xanh mà. Hôm đó Kiên bị đau cổ nhưng vì đã hẹn đến đón tôi không thể bắt tôi chờ, nên Kiên đã đi. Và tôi đã nói với Kiên: “Anh mệt thì cứ ở nhà, gọi điện cho em một tiếng thì em tự đi cũng được chứ sao? Khổ thân anh quá”. Nhưng Kiên bảo là Kiên không sao và lại cười hì hì trông duyên chết đi được.
Phần mở màn của giao lưu thì mỗi người phải tự giới thiệu về bản thân để mọi người còn làm quen. Và màn giới thiệu của Kiên là: “Mình là Kiên, nick là Kiên lùn, bạn của Lâm lùn ngồi ở kia. Mình không ngờ nick của mình đã độc đáo lắm rồi chẳng ngờ cũng có người đặt níck giống mình. Mình sinh năm 1982, mình thuộc nhóm Ước Mơ Xanh”. Tôi đã hơi giật mình khi Kiên nhắc đến tên tôi trước đám đông như vậy. Hôm đó, chúng tôi giao lưu trò chuyện với các khách mời. Rồi tham gia trò chơi. Thú vị nhất là trò chơi tặng hoa cho các bạn nữ. Kiên tặng hoa cho bạn nữ mà Kiên đã chọn bằng cách là nhìn chằm chằm (mà theo kịch bản là phải nhìn đắm đuối) vào cô gái đó và không nói gì cả rồi từ từ đưa hoa cho cô gái đó. Hi hi, nhưng nhìn cái mặt của Kiên thì nhìn như là hề ấy, chẳng ra đắm đuối gì cả. Nhưng dù sao vẫn còn khá hơn tôi. Tôi phải tặng cho cô bạn gái thân mấy năm nay của tôi. Mà tôi biết chắc là nàng đã có người yêu rồi thậm chí mặt người yêu nàng, tên người yêu nàng tôi cũng biết và còn nói chuyện với nhau vài lần nên đâu có dám tỏ ra tình tứ quá. Nên màn đó của tôi được coi là thất bại thảm hại. Nhưng cũng may còn cái món dancing sở trường của tôi nên đã hâm nóng bầu không khí trở lại. Thậm chí nó còn giúp Xuân – cô nàng khuyết tật tội nghiệp lại muốn quay lại với tôi như là trước kia. Đơn giản là nàng không ngờ chàng trai mà đã từng theo đuổi lại có những bước nhảy thần sầu và gợi cảm đến vậy. Hôm đó, cũng có nhiều nàng lân la ra nói chuyện với tôi. Chuyện đó cũng là chuyện bình thường thôi mà. Từ bé đến giờ những cô bé, ngưỡng mộ tài ca vũ của tôi để rồi thích thích tôi cũng không phải là ít. Nhưng họ chỉ hâm mộ khả năng ca vũ của tôi chứ còn không thể phát triển lên thành một tình yêu được....