Truyện Sex Ngậm vú cô nha sĩ chán chê rồi đè ra chơi
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 11333
Chia sẻ:
Bọn tôi kết thúc cuộc vui bằng cách xóc lọ cho nhau và bắn tinh ra tung tóe. Thậm chí đến tinh trùng của Kiên cũng rất vừa phải. Không nhiều cũng không ít. Cuộc vui này của tôi rất nhẹ nhàng nhưng đều đặn. Nó mang lại cho tôi một cảm giác bình lặng, yên tĩnh như không gian nơi đây. Bọn tôi đi tắm và kể cho nhau nghe những chuyến hoan lạc lần trước cho nhau nghe.
Nhưng tôi cũng không muốn kết thân với Kiên nữa bởi vì tôi thực sự muốn quên đi đàn ông. Quên đi những cuộc vui với đàn ông trong đời tôi. Tôi muốn yêu phụ nữ muốn quay về cảm giác yêu đương với phụ nữ như bao người đàn ông khác. Kiên cũng không nói gì. Hình như Kiên cũng giống tôi. Vui vẻ với đàn ông nhiều rồi giờ phải đến lúc quay về với cuộc sống tình dục lành mạnh bình thường đi thôi. Kiên tiễn tôi về và nói:
– Hãy cố mà làm lành với cô ấy. Đừng hành lạc với đàn ông nhé, anh yêu!
– Anh mong em cũng thế.
Tối nay tôi sẽ gọi điện cho Hà đề giải thích mọi chuyện rằng tôi chưa sẵn sàng để yêu. Nhưng hãy cho tôi cơ hội. Tôi muốn làm lại từ đầu. Hyvọng cô ấy sẽ tha thứ và cho tôi một cơ hôi. Cơ hội trở về với người đàn ông chân chính và đúng nghĩa để còn nối dõi tông đường. Tôi không thể có lỗi với bố mẹ tôi. Đời tôi có lẽ chỉ có ăn nằm với 4 thằng đàn ông và một cô gái là đã quá đủ. Có lẽ từ giờ trở đi tôi sẽ không bao giờ trăng hoa với ai nữa. Hy vọng là tôi chưa bị dính bệnh tật gì. Hy vọng là vẫn còn kịp.Nàng khẽ rên khi thấy chàng đè lên nàng, nàng thích sức nặng của người tình đè ép nàng, như muốn đè bật, đè nhừ sự khát tình chất chứa. Chàng luồn tay xuống tụt quần xịp của nàng xuống rồi lôi ra khỏi chân nàng. “oh…ôi…” Cả hai đồng thốt lên cảm giác sướng khoái chạy rần châu thân khi bây giờ đều trần truồng, thịt áp thịt, da áp da, cây dương của chàng cương cứng nằm thẳng trên giữa những cánh hoa người yêu.
Yeu em di anh, dit em di! nhanh, nhanh nao anh, suong
Full Yêu em đi anh, địt em đi! nhanh, nhanh nào anh, sướng 18+
Long đi học thêm buổi tối để lấy bằng MBA (cao học quản trị kinh doanh). Cô bé cũng còn mấy lớp nữa thì xong master, về Biostat (thống kê sinh) hay gì đó. Hai người học chung lớp về cách research. Ngồi kế nhau. Hai ánh mắt nhìn nhau. Thấy mến mến. Thế là quen nhau ở uni. Có thể nói là tình cờ, cuộc đời có những lần gặp gỡ nhẹ nhàng như thế.
Nói là cô bé chứ nàng đã lớn, 24 tuổi chứ đâu nhỏ. Nhưng đứng cạnh Long chỉ đến cổ, mà chàng cao trên thước bảy, cho nên trông nàng nhỏ nhắn. Nàng có gương mặt xinh đẹp, tóc chấm vai chải thẳng bình dị. Nhưng đôi mắt đen láy long lanh đầy bí ẩn đó như chan chứa cái gì. Nàng có cái miệng duyên, khoé môi cười móc móc một chút, hao hao như ca sĩ P. Th.. Nàng rất thùy mị, dịu dàng, cũng vì lẽ đó Long bị thu hút. Nàng đến từ Hàng Châu, Trung Quốc. Tên nàng Vân Tuyền.
Truyen Yeu em di anh, dit em di! nhanh, nhanh nao anh, suong 18
Truyện Yêu em đi anh, địt em đi! nhanh, nhanh nào anh, sướng 18+
Lúc chưa thân, có lần đi ăn buffet với các bạn học khác, ngồi kế nhau, Long tán :
– Người ta nói con gái Hàng Châu đẹp.
Thật vậy, trước giờ chàng chỉ đọc trong sách vở như thế, bây giờ quen nàng chàng thấy quả không sai. Vân Tuyền cười dịu dàng, cũng không dè giữa đám bạn học chàng lại bạo dạn đến thế, mà lại có vẻ rành các điển tích quê nàng. Nhưng ở nhà hàng ồn ào, chúng bạn mãi mê cười nói ăn uống, cũng chả nghe thấy chàng và nàng nói gì. Chỉ nàng nghe được là đủ.
Sau đó hai người càng thêm thân với những lần ôn bài chung ở thư viện. Chuyện trò thì thấy có nhiều sở thích tương đồng. Tỉ như cả hai đều thích âm nhạc. Rồi lần đầu nàng rủ chàng đi nghe nhạc hòa tấu cổ điển ở công viên Herman ngày lễ độc lập Hoa Kỳ. Ngồi trên ghế xếp ngoài trời nóng, giữa muôn người nườm nượp, giữa tiếng nhạc vang rền và dưới trời đêm bùng bùng lóa sáng pháo bông, Long nắm lấy bàn tay Vân Tuyền. Nàng không rút lại, những ngón tay thon đan lấy tay chàng.
Thỉnh thoảng nàng cười dơ bàn tay năm ngón ra áp lên tay chàng để đo. Có hôm thì chàng chở nàng đi chơi với xe Toyota Camry, có hôm nàng chở chàng với xe Nissan Sentra của nàng. Nàng bảo “Anh cái gì cũng lớn hơn em”. Long càng ngày càng yêu nàng hơn. Nàng không bao giờ to tiếng, luôn luôn thùy mị. Vân Tuyền thông minh, xinh đẹp, ở nàng có cái gì bé bỏng, thơ ngây làm người ta dù biết nàng có thể tự chăm sóc lấy mình nhưng vẫn muốn chăm sóc nàng như baby, muốn chiều chuộng, thương yêu nàng.
Vân Tuyền nhỏ nhắn nhưng cũng chịu khó tập thể dục lắm. Chiều chiều nàng hay đi bộ vài cây số trên đường mòn chạy bộ cạnh khu apartment dành cho sinh viên ở. Bây giờ có chàng tan sở ghé ngang đi cùng. Không thì chàng chở nàng sang Đại Học Houston tập cho nàng chơi quần vợt. Có tối thì chàng kéo nàng tới nhạc viện của Đại Học Rice kiếm một phòng tập đàn còn mở cửa đánh dương cầm cho nàng nghe. Nàng thích chàng tấu bản “Bướm Xuân”, lời thơ của thi sĩ Đ.H., có câu cuối “Em sẽ ra đi trước giấc vàng…” Lời và nhạc làm hai người đều cảm động, có lẽ thấm thía những lần chia cách trong đời. Cho nên nhiều khi không nói, cảm lòng nhau có sự biết ơn, tha thiết trong may mắn có nhau, yêu nhau đến với nhau trong sự dịu dàng. Phải chăng vì sợ tình yêu kia dễ vỡ ? Mới quen không lâu nhưng hai người quấn quít lấy nhau. Cuối tuần thì hay đi xem cine. Những lần đi với vài người bạn thì hai người tinh nghịch làm như chỉ là bạn thường. Đợi vô bóng tối ngồi cạnh nhau thì tay lén tìm tay đan nhau, hai ánh mắt nhìn nhau cười biểu đồng tình, long lanh lập loè ánh sáng màn bạc phản chiếu.
Trở lại công viên Herman một tối sau khi đi chơi, ăn uống. Mười một giờ khuya hay hơn công viên vắng vẻ, thấp thoáng những cặp tình nhân khác xa xa trong bóng tối. Long và Vân Tuyền nắm tay nhau tản bộ, chuyện trò tương đắc. Nàng thố lộ “Ở nhà gọi em là Tiểu Vân”. Chàng thốt “Oh, đúng là Tiểu Vân của anh, em đến như một áng mây dịu dàng ghê. Anh thật có diễm phúc…”. Tới trên một đỉnh đồi thoai thoải, chàng bế xốc nàng lên, một cánh tay đỡ dưới chân ngay sau hai đầu gối nàng, tay kia đỡ lưng. Chàng bồng người yêu đi bộ xuống đồi cỏ. Đối với chàng, nàng quả nhẹ như một áng mây. Hai tay nàng bá lấy cổ chàng, nhìn chàng âu yếm, cười bảo : “Sao anh biết em mỏi chân vậy Long ?” Chàng đáp : “Đâu biết em, anh chỉ muốn bồng em thôi”. Tới dưới chân đồi chàng thả nàng xuống, hai người tiếp tục tản bộ, nàng vừa nắm vừa nghiêng tựa vào cánh tay chàng. Đi một vòng dưới các tàng cây lớn quanh chiếc hồ, trên hồ thấy có mấy con ngỗng đang khẽ lội dưới ánh đèn mờ ảo thiếu thốn từ vài cột đèn, hai người ngồi xuống ở một băng ghế gỗ. Chàng ngồi gần đầu ghế, nàng ngồi giữa, đoạn nằm xuống gối đầu lên đùi chàng. Chàng vuốt tóc nàng, nhìn xuống thâu lấy gương mặt xinh đẹp dịu dàng của người yêu. Nàng nhìn lên đầy trìu mến. Long cúi xuống định hôn Tiểu Vân. Nhưng với tư thế chàng đang ngồi thẳng lưng dựa vào thành ghế và đầu nàng gối lên đùi sát bụng chàng, ngay cả cúi xuống cũng với không tới. Miệng chàng treo trên không cách miệng nàng gần gang tay. Chàng ráng cong lưng. Cũng không nỗi. Cả hai phì cười. Chàng chu miệng gởi Tiểu Vân một nụ hôn, mượn không trung ngắn trao nàng. Nàng bèn vin lấy đầu chàng, rướn người ngồi lên. Hai đôi môi áp vào nhau. Lưỡi nàng đi qua tìm lưỡi chàng. Từ ngày mới quen biết, hai người hôn nhau lần đầu đắm đuối.
Một tối ra hóng gió ở biển Galveston, hai người ngồi tựa lưng vào nhau trên một lối trải đá lớn từ bờ đi ra biển độ mấy chục mét. Hôm đó trăng rằm sáng vằng vặc lấp lánh ánh toả trên biển êm. Long ngồi trông ra biển thấy hạnh phúc vô cùng. Chàng bảo “Em xoay lại xem ánh trăng thật đẹp em ơi”. Nhưng Tiểu Vân vẫn trông về phía thành phố đèn đuốc xanh đỏ, mắt nàng xa xăm. Nàng kể hồi đónàng có quen một người bác sĩ giải phẩu ở đại học Bắc Kinh, nhưng không biết vì lý do gì hai người đã chia tay, nàng không nói tiếp. Chàng cũng không buồn hỏi. Chàng ngồi xoay lại để nàng ngã vào lòng chàng, mắt nàng nhắm khẽ, đầu nàng nghiêng rút nơi hóc cổ chàng. Long lấy tay xoa dịu lên bụng nàng, rồi lên ngực, lần xuống bên trong đùi rồi chàng đã xoa chỗ gò của nàng. Nàng khẽ run lên. Vin cổ chàng nàng nhỏ : “Khi người ta thương nhau thì nói sao bằng tiếng Việt, Long ơi ?” Chàng nói cho nàng nghe nam nói làm sao, nữ nói làm sao. Nàng học rất nhanh, thủ thỉ vào tai người tình “Em yêu anh…nhiều lắm”....