Truyện Sex - Khát Vọng Phải Trả
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 6162
Chia sẻ:
KHÁNH BÉO oằn người lên vì sướng, và ôm nàng sát như muốn ghì chặt lấy cái thân thể cuồng nộ đó. KHÁNH BÉO thì thầm: “Cưng ơi, Tuyết PHƯƠNG TRINH ơi, anh yêu em nhất trên đời? Anh yêu Tuyết PHƯƠNG TRINH nhất trên trời! Yêu nhau sao mà sung sướng thế Anh là người sung sướng nhất trên đời..”
Nàng cũng ôm chặt lấy KHÁNH BÉO, hôn hít khắp cùng. Da thịt hai đứa cọ vào nhau biết bao khoái cảm. Nàng tâm’sự:
- Anh đúng là một con qủy từ thiên đình xuống!
Đêm đó nàng trông như một cô gái 27 tuổi, mặc đù tuổi nàng đã 39 và nàng đã lập gia đình được 15 năm. người chồng đầu tiên của nàng, đã không cho nàng được một hạnh phúc nào hết trên giường, và chỉ biết hưởng thụ một mình mình mà thôi.
Về sau phong cách của nàng trở nên hay hơn. Nàng yêu KHÁNH BÉO nhiều không chỉ vì KHÁNH BÉO yêu nàng, mà vì chúng KHÁNH BÉO có thể chia xẻ với nhau nhiều với những suy sụp tinh thần của nàng.
KHÁNH BÉO dọn về thành phố này cư ngụ, và cuối cùng KHÁNH BÉO cũng đủ thông minh để nhận ra nàng và KHÁNH BÉO đã hoàn toàn là của nhau. Từ đó, cuộc tình của chúng KHÁNH BÉO sống lại. Nàng không phải là mẫu người đàn bà có thể chung sống với một người đàn ông mà không chính thức đi vào hôn nhàn. Hôn nhân như một bức tường thiêng liêng bảo vệ tình yêu.
Nàng thấy có bổn phận phải nói cho chồng. Và chúng KHÁNH BÉO đã đến gặp ông ở công i.y do ông làm chủ. Ông ta đã đồng ý ly dị với nàng. Những phút giây đó thật khốn khổ cho KHÁNH BÉO vì KHÁNH BÉO rất sợ ông ta. KHÁNH BÉO mang nỗi sợ hãi của một người đang trông chờ người khác phán xử hàng động xấu xa của mình. Khoảnh khắc mà KHÁNH BÉO và Tuyết PHƯƠNG TRINH đứng bên nhau trước chiếc ghế có bánh xe lăn thật đáng ghi nhớ. KHÁNH BÉO nhớ lại ông ta đã khóc trước khi quyết định.
KHÁNH BÉO không sao tin được điều đó. Tuyết PHƯƠNG TRINH sau này kể với KHÁNH BÉO rằng đó là lần đầu tiên ông ta tỏ ra yếu lòng. Xương vai ông bị gậy, người ông bây giờ yếu và chân trở nên khó cửa động. Ông đã xuống sức thấy rõ. KHÁNH BÉO không bao giờ quên được hình ảnh này. Những ấn tượng như thế này sẽ theo con người đi mãi và cho dù từ nay vé sau họ không còn gặp nhau trong cuộc đời, họ cũng không bao giờ quên được nhau. Nó như một bóng tối lớn dần để giam hãm người ta vào một tình yêu.
Tuyết PHƯƠNG TRINH có niềm tin vào sự tồn tại của bóng đêm đe dọa. Nàng nói đó là hiện thân của ma quỷ, và chúng ta bị phán xét bởi nó. Vì thế nàng muốn cuộc hôn nhân phải làm sao đưa chúng KHÁNH BÉO từ đáy vực sâu lên đế.ri một đỉnh cao. Mà thật vậy, chúng KHÁNH BÉO không còn một niềm tin nào.
Nhưng rồi hoàn cảnh biến đổi thế’ nào mà KHÁNH BÉO lại có thể lăn lộn, ôm ấp, vuốt ve và hưởng thụ nhân xác của Ngọc Chi được? Nụ hôn của nàng mềm mại, ướt át và cháy bỏng trên môi KHÁNH BÉO. PHƯƠNG TRINHy từ lúc còn là học sinh trung học, nàng đã thường dùng đôi môi đó để làm nhiều cậu trai cùng trường phải la hét kêu gào một cách thảm thiết cùng những cảm giác do nàng đem lại. Nàng tràn đầy sức sống, cặp mắt long lanh đa tình. Giọng nói như róc mật vào tai. Mỗi lần trong đầu nàng có ý nghĩ nào vừa nảy sinh, nàng cũng đều diễn ta nó một cách trôi chảy tài tình được. Gặp nàng không sao có thể cưỡng lại được những cơn thèm muốn. Nàng đùa nghịch với KHÁNH BÉO bằng hai đầu vú một cách tự nhiên thoải mái. KHÁNH BÉO như ngụp lặn trong khu rừng đam mê nhục dục.
KHÁNH BÉO gặp Ngọc Chi vào cuối mùa đông khách của nhà hàng nơi nàng làm việc. Đó ỉa một đêm yên tĩnh, chỉ một mình KHÁNH BÉO ăn bữa tối trong tiệm, nhưng KHÁNH BÉO không đơn độc một mình. Ngọc Chi dừng im lặng như chờ đợi KHÁNH BÉO trong một thái độ thản nhiên. KHÁNH BÉO nghĩ rằng bữa ăn đó sẽ ngon miệng, nhưng KHÁNH BÉO còn thèm thêm một hương vị khác. Chắc cũng giống như những người đàn ông trước đó.
KHÁNH BÉO hình dung ra đôi mắt nàng ánh lên vui vẻ khi trông thấy tiền tập hậu hĩ của những người khách sộp muốn nàng hiểu ý.
Khi KHÁNH BÉO gọi món tôm, nàng lắc đầu:
- Anh đừng gọi món tôm, tôm nhiều Cholesterol lắm. Anh gọi món cá đi!
KHÁNH BÉO đã nghe theo lời nàng. Nàng hướng dẫn KHÁNH BÉO gọi các món trong bữa ăn. Nàng còn bảo KHÁNH BÉO uống rượu để tang thêm sự ngon miệng. KHÁNH BÉO thích thú và chợt nhận ra chỉ sau một lúc ngậm ngùi đó, mà cảm thấy thoải mái vô cùng.
KHÁNH BÉO ghé lại nhà hàng đó một đêm khác. Lần này nàng ngồi uống cà phê và ăn tráng miệng với KHÁNH BÉO. Nàng kể về cuộc đời của nàng, nàng dã có hai người con trai, đứa 18 và một đứa 17 tuổi. Chúng đang sống và làm việc trong một nhà máy xay bột tại New Hampshire. Năm nay nàng 39 tuổi, và chồng của Ngọc Chi đã ly dị với nàng 5 năm sau đó vì bắt gặp nàng ngoại tình với trai.
- Anh ta có lý bởi vì KHÁNH BÉO là một cô gái hay đi đêm. Và loại phụ nữ này đàn ông đừng nên tin tưởng. KHÁNH BÉO không dừng được gót chân của mình…
Nàng vừa nói vtìá cười như đang trông thấy cảnh chính mình đang ngoại tình vậy. Nàng kể tiếp:
- KHÁNH BÉO cũng chẳng lưu tâm gì, vì KHÁNH BÉO đã quá chán ngấy với anh chàng đó. KHÁNH BÉO quyết định vượt qua giai đoạn khó khăn này để sống một mình.
Chúng KHÁNH BÉO cùng nhau trở về nhà của nàng. Với thói quen nghề nghiệp, khi bước đến căn nhà KHÁNH BÉO để ý từng chi tiết nhỏ chung quanh để đề phòng lo bị Tuyết PHƯƠNG TRINH bắt gặp, KHÁNH BÉO cũng tìm một đường thoát thân trong trường hợp khẩn cấp. Thế là KHÁNH BÉO bắt đầu cặn hưởng mọi thứ do Ngọc Chi mang lại.
Với Ngọc Chi, làm tình là một sự bùng nổ. Chúng KHÁNH BÉO lăn lộn, vồ vập với nhau như hai đứa trẻ chơi trong kho lúa. Ngọc Chi mang hương vị ngọt ngào của trái dâu, trần tục. KHÁNH BÉO cảm thấy nàng như con thú rừng với hàm răng sắc nhọn và bộ da dầy khiến tưởng không thể nào thuận hòa được. Lắm khi KHÁNH BÉO như một con mèo hoang bên cạnh con cọp dữ. Chúng KHÁNH BÉO làm tình một cách cuồng điên, ngây dại chúng KHÁNH BÉO chỉ biết yêu và yêu. KHÁNH BÉO trông thấy chớp lóe sáng từ trời cao, cả hai chúng KHÁNH BÉO thoát khỏi thế giới này để cùng bay vào cõi bao la vô tận. KHÁNH BÉO như bị buộc chặt vào một cái ghế, những chực nổ bùng, chực vượt thoát. Chúng KHÁNH BÉO lăn lộn với nhau để cuối cùng KHÁNH BÉOthấy mình chùng xuống mặt đất, lăn dài trên mảnh đất đầy hoa thơm cỏ lạ…
Ngọc Chi nói với KHÁNH BÉO:
- Trong tất cả những người đến với em, em thèm muốn anh nhất…
KHÁNH BÉO không biết nàng nói câu này chỉ riêng với KHÁNH BÉO hay có thể nàng nói câu này với bất cứ người đàn ông nào đến với nàng. Nàng nói xong đưa miệng hôn KHÁNH BÉO Lưỡi nàng thám hiểm bên trong miệng KHÁNH BÉO, hai cái lưỡi quyện lấy nhau làm KHÁNH BÉO sướng vô cùng. Chẳng mấy chóc thằng bé KHÁNH BÉO lại ngọ nguy ngóc đầu lên đòi nữa. Nàng nớ nụ cười tươi như hoaa:
- Cưng ơi, hình như cái của cưng lại đòi nữa rồi kìa. Để em xem nào…
Nàng ngồi dậy, cặp vú đong đưa. Nàng đưa bàn tay vuốt ve thằng bé một lúc, rồi lại gục đầu xuống đưa lưỡi liếm chung quanh đầu cu. KHÁNH BÉO nằm rên rỉ vì sướng. Nàng ngoạm cả con cặc vào miệng và mút liên hồi Chỉ một chút sau, con cu của KHÁNH BÉO đã cương cứng và đỏi lâm trân lần nữa.
Ngọc Chi vọc lên vọc xuống để lộ quy đầu to lớn và đỏ ửng. KHÁNH BÉO rên rỉ vì khoái lạc, tay KHÁNH BÉO luồn qua rờ rẫm chiếc lồn đầy lông xoăn rậrn của Ngọc Chi. Hai ngón tay banh hai mép lồn Ngọc Chi mở rộng, rà rà trên mồng đốc căng cứng vì nứng, rồi bất thình lình KHÁNH BÉO thọc hai ngón tay Đào Sâu trong âm đạo nóng bỏng và ướt đẫm nước nhờn của Ngọc Chi. Nàng rú lên:
- Ôi! Chao ơi! Anh sờ Ngọc Chi đi! Thọc tay vào sâu trong lỗ lồn Ngọc Chi nữa đi! Anh thấy không, Ngọc Chi ướt đẫm nước nhờn vì nứng quá đó!...