Truyện Sex Học Sinh - Giấc Mơ Xưa Chập 2
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 9989
Chia sẻ:
Xong xuôi Tèo mệt phờ cả người nằm thở nó cũng cởỉ dây buộc Phương và Oanh đưa hai người xuống giường .Tèo nhận thấy cổ tay cổ chân cả hai đều bị dây xiết đỏ lên
Ba người ôm nhau ngủ suốt sáng trong khi chờ bố con Đô đến.Trong giâc ngủ Tèo luôn cho tay vào túi quần đùi để biết chắc số tiền gã da đen đưa cho vẫn nằm trong đó
Cứ thế lơ mơ cho đến khi thằng bé tỉnh hẳn nó đã thấy Phương và Oanh dậy từ bao giờ chỉ choàng một tấm khăn mỏng lên người cả hai đi lại trong nhà rất tự nhiên .Không có một chút mệt mỏi nào trên khuôn mặt tựa hồ như cuộc làm tình dữ dooij đêm qua không diễn ra
“Cưng tỉnh rồi hả “Phương vuốt má thằng hỏ mỉm cuời dịu dàng
Tèo dụi mặt oể oải ngồi dậy nó ngáp một cái rõ to rồi nói
“Đô đến chưa hả cô “
“Đến rồi vừa về xong “ Oanh trả lời thay cho PHương
“Sao nhanh thế “ Tèo tỉnh hẳn giật mình hỏi lại
“Nhanh gì tối rồi mà “ Oanh nói chỉ tay lên đồng hò trên tường rồi quay sang Phương “Công nhận gã da đên hồi hôm chơi ác thật bây giờ *** em vẫn còn tê tê đây này “
“Chơi cặc tây xong dùng cặc ta nó cứ thấy thiếu thiếu thế nào đấy nhỉ “ Phương nháy mắt với cô em họ rồi ôm bụng cười khúc khích
Thôi em ngủ thêm đây Tèo chả buồn nghe chuyện nữa nó lăn ra giường tiếp tục ngáy
Phương vớ cốc nứoc trên bàn tu hết một hơi cạn rồi hỏi Oanh
“Lúc nãy bố con thằng Đô nói gì hả chị “
“Em không nghe à nó chơi xong thì bảo là về thôi “
“Tai sao không giữ thằng nhóc lại ,em mê cái kiểu liếm *** của nó lắm để nó liếm mình cả đêm cho dễ ngủ “
“Không có người này thì có tay khác “ Phương chỉ tay vào Tèo lúc này đang nằm trên giường
“ừ nhở quên mất con cặc trẻ trung này
Oanh lăn người xuống giường lay Tèo
“Dậy nào ,,dậy nào chú nhóc “
“Lại gọi cháu à có chuyện gì thế “ Tèo lầu bầu khó chịu
“Cô bảo cái này “ Oanh cương quyết lôi thằng bé dậy “Liếm *** đi “ Cô nằm ngửa ra dùng hai chân kẹp chặt đầu Tèo vào
Nhìn vẻ mặt thỏa mãn của cô em họ Phương yên tâm quay đi tối nay Oanh có đồ chơi rồi cô muốn ra ngoài lên thị xã một chút .Đêm qua sau khi làm tình với Jonh Phương thấy cái mùi vị khác lạ hay ho của nhngx cuộc tình chớp nhoáng ,Tèo và Đô xài mãi cũng nhàm nên hôm nay cô đi đổi gió.Muón rủ cô em họ đi cùng nhưng thôi mình đi trứoc nếu hay thì lần sau mang nó đi cũng không muộn mà
Phương không muốn người khác nhẩna mình nên cô trang điểm rất kỹ ăn mặc cũng chọn những bộ hợp mốt nhất .Nhìn trong gương Phương cũng không nhận ra mình thế này thì đảm bảo rồi
Phương nhẹ nhàng rời khỏi nhà lúc đi ngang phòng ngủ côliếc vào thấy Tèo vần miệt mài đưa lưỡi quẹt đi quẹt lại trên cái loonf Oanh .Tèo cũng nhìn thấy cô nhưng nó chả để ý làm ý con cu nó đựoc móc ra rồi chuẩn bị cui vào cái hang sâu đầy khoái cảm
Chiếc xe máy chở Phương phóng như bay trên đừong bỏ lại phía sau xóm làng hướng tới thị xã đầy ánh đèn và sự phồn hoa
Cô dừng lại ở một quán rượi nhỏ trên đừong giờ này đã khuay rồi nên trong đó chỉ còn một toán thanh niên đang ngồi cạnh quần bô bô nói chuyện ầm ĩ tay nào cũng cởi trần lộ những cơ thể lực lưỡng cùng các hình xăm rất ghê gớm
Phương gửi xe rồi bước vào ,những tiếng nói lao xao đột nhiên tắ hẳn khi đám đàn ông đó trông thấy cô
“Cho xin ly rượu “ Phương búng tay gọi gã bồi bàn rất chuyên nghiệp
Không cần biết loại rượu mà cô gọi là gì gã bồi bàn đã nhanh nhẩu mang ra một cốc đầy trước mặt cô
Phương nhấp một ngụm rồi nhăn mặt dộ nặng của thứ rượu này thật khó uống.Mặc dù không để ý lắmnhưng Phương cũng nhận ra những ánh mặt nóng bỏng từ mọi phía hướng vào mình
Đám thanh niên bên cạnh chúi đầu vào nhau một lúc rồi có một gã tách ra lại gần Phương gã mở lời rất trắng trợn
“Người đẹp đi đâu vào buổi tối thế này “
“Đi chơi thôi có việc gì thế “ Phương trả lời rất dấm dắng
“Không có gì anh muốn làm quen với em thôi mà “
“Tôi là Oanh “Phương lấy tên cô em họ
“Anh là Lực làm công nhân xây dựng “
“Anh làm ở gần đây à “
“Bọn anh làm cho một công trình xây dựng ,ăn ở luôn tại công trình “ Lực nói
Hai người nói chuyện thêm một lúc khi đã ngà ngà Phương nhận ra Lực ra hiệu cho đám bạn rút đi lên rồi quay sang cô
“Về chỗ anh chơi đi “
PHương làm ra vẻ ngại lắc đầu
“Vậy anh đưa em về nhé “ Lực giở bài khác
Lần này thì cô gật đầu hai người sánh vai nhau bước ra khỏi quánĐoạn 15 : Bánh Lái Cuộc Đời
Từ khi trở về từ bệnh viện, người luôn túc trực chăm sóc nó là Nhung, em vẫn bên nó, nấu cho nó từng chén cháo, giặt cho nó từng bộ đồ. Vẫn như một người vợ thủy chung…
Nó cứ tung tăng trong cuộc sống, cuộc sống bây giờ đối với nó là màu hồng, quay trở lại học, làm việc, nó cảm thấy cuộc đời đáng yêu đến thế.
Năm thứ 2 qua đi, nửa chặng đường đã đi qua của đời Đại học, 1 tháng nữa, Nhung sẽ đi cùng lớp xuống một huyện nào đó ở Miền Tây… để thực hành kỹ năng đứng bục giảng, kỹ năng thể hiện trước học sinh, kỹ năng…. Nói chung là để luyện tập kỹ năng giảng dạy, thời gian xa nhau sẽ khá lâu, 2 tháng….
Nó cũng không muốn xa người mình yêu, cũng ko muốn để Nhung phải cực khổ, nhưng nó nghĩ, điều đó là tốt cho Nhung, tốt cho mọi thứ….
Thời gian đầu khi xa nhau, hai đứa đã quyết định mua điện thoại di động, thời đó, cái di động Noki “Chuông” là đã hạnh phúc rồi. Tối đến chủ yếu là nhắn tin cho nhau, một tuần qua đi, nó nhớ em tha thiết, cảm giác quạnh hiu khi không có em bên cạnh làm nó không quen.
Nó và em nhắn tin nhiều lắm, nhiều lắm….
Dần dần, tần suất nhắn tin cũng ít lại, một ngày khoảng 2-3 tin nhắn, chủ yếu là hỏi thăm hàng ngày, em có vẻ cũng hời hợt với nó hơn. Chắc do bận nhiều việc quá.
2 tuần cuối trước khi kết thúc thời gian luyện tập này, em hầu như không trả lời tin nhắn của nó, nó điên cuống, lo lắng, gọi thì em không bắt máy, nhắn tin cũng không được.
Nó như ngồi trên đống lửa vậy. Một ngày, vào buổi chiều, nó đang ngồi thất thần trước cửa phòng trọ, suy nghĩ lung tung, nhiều thứ. Em đi vào cổng, kéo theo vali đồ, nhìn nó, không nói gì, rồi trở về phòng. Nó ngồi ngoài, suy nghĩ thời gian qua, nó đâu làm gì có lỗi ?.
Em ko trở ra để gặp mặt nó, em cũng không nói chuyện với nó, nó khó chịu, bứt rứt, nó đi sang phòng em, gõ cửa
- Anh H hả, Nhung nó mệt, anh về đi
Con bạn cùng phòng chạy ra mở cửa và nói.
Nó thất thểu, thất vọng, vác cái mặt buồn phiền đi về phòng, nó không muốn ăn, ko muốn đi làm, đã 2 tuần nay trên môi nó không có nụ cười nào cả. Nó mệt mỏi quá, thiếp ngủ đi.
3h sáng, nó bật ngồi dậy, mồ hôi nhễ nhại, một cơn ác mộng….
Nó thức đến sáng, rồi lại sang phòng em, nó muốn nói chuyện với em cho bằng được.
Em mở cửa đi ra, nó đã đứng đó đợi em từ bao giờ
- Nhung à ! em có chuyện gì vậy ? sao em đối xử với anh… lạnh nhạt quá
Nhung nhìn nó, không nói rồi đi qua nó ra cổng, nó sững sờ đứng nhìn Nhung, không nói nên lời. Về phòng, nó lại nhốt mình trong phòng. Suy nghĩ…
Nó thực sự không nghĩ ra được điều gì nên hồn, lung tung, nhức đầu rồi lại bỏ đi ý nghĩ đang suy nghĩ.
Đang miên man, nó nghe tiếng gõ cửa, nó bật dậy, chạy đến mở cửa, cánh cửa vừa mở ra. Nhung đứng đó, hai hàng nước mắt, nó muốn ôm em, em né cái ôm của nó, bước vào trong phòng.
Nó đóng cửa, ngồi bên cạnh em, im lặng nghe em khóc, một hồi lâu
- Mình chia tay nha anh.
Tai nó như ù đi vì tiếng sét kia, mọi thứ như chao đảo, nó không tin, nó không tin ai có thể yêu em hơn nó.
- Tại sao ? sao em lại làm vậy với anh ?
- Em đã nhận lời kết hôn với người khác khi ra trường, nên em muốn chia tay....