Truyện Sex Học Sinh - Cậu Học Trò Nghịch Ngợm
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 8602
Chia sẻ:
Cả hai người con gái, người phía trước, người phía sau, ôm lấy nó, khóc…. Nó gục xuống, ko nói gì cả… đứng lên, nó bước ra khỏi cửa. Nhung chạy theo nó, ôm lấy nó.
- E…m…
Nó lạnh lùng
- Cô đi đi, cô đi như cô đã làm ấy, trái tim tôi giờ chỉ còn là miếng thịt, nó ko có máu chảy vào từ lâu rồi. Tôi đã sống đủ lâu, đã nếm đủ đắng cay rồi, giờ chỉ cần thấy cô không sao, tôi đã an tâm rồi.
Nó bước đi, Nhung đứng như trời trồng… Nhung trở thành pho tượng…
Nó đứng trên cầu Sài Gòn, xuống bến xe buýt từ dưới chân cầu, nó đi bộ lên giữa cầu. Nhìn xuống mọi thứ thật tối tăm, dòng sông oằn mình chảy, những dòng chảy tối tăm. Em đã muốn bỏ nó mà đi một lần nữa… em đã không cần nó nữa…
Noki “chuông” của nó rung lên.
- Anh… h…uuu.. anh .. ở.. đâu ? đừng làm em sợ ?
Nhung nói và khóc qua điện thoại.
- Quên tôi đi, đêm nay tôi sẽ là cát bụi, trở về làm cát bụi… kiếp này tôi đã trả xong nợ cho cô, mong là cô trân trọng những gì mình có…, nếu có thể sau này hãy qua chơi với cha mẹ tôi, hãy nói với họ, tôi là tội đồ, là đứa con bất hiếu, kiếp sau tôi sẽ là trâu ngựa để trả lại cho họ.
Nó nói tiếp, bên kia chỉ là tiếng khóc
- Cô hãy sống cho tốt, tôi hy vọng không có tôi cô sẽ không còn bận tâm gì nữa, hãy sống cuộc sống của mình, cô đã mạnh mẽ hơn rồi… vĩnh biệt
Nó định cúp điện thoại, Nhung gào lên trong điện thoại
- Anh… anh ơi ! em biết lỗi … rồi. Em biết lỗi rồi… không có anh, em sống làm sao đây ? huuu. Đừng bỏ em…. anh ơi !
Nó cúp điện thoại, rồi đứng đó…
Điện thoại lại reo lên, nó lưỡng lự… rồi lại bắt máy..
- Anh ơi… Huuu… Th, khóc thét lên qua điện thoại…
Thu lại nói tiếp.
- Chị Nhung, chị Nhung cắt tay rồi… chị ấy tự tử rồi… anh ơi. …huuu
Nó tắt điện thoại, chạy như điên xuống chân cầu, nó thấy ông xe ôm… nó thở ko ra hơi….
Ngồi cạnh Nhung ở chợ Rẫy, cầm cánh tay em, nó hối hận quá… hối hận…., cầm cánh tay băng bó chằng chịt, nó chảy dài hai hàng nước mắt…
Em mở mắt, nhìn nó…. Nó nhìn em …
- Chúng ta đổi chỗ rồi….nó mỉm cười với em….
Đoạn 25 : Một Long Hai Phụng (Cao Trào)
Nhớ về đoạn này, lại nhớ cả hai em… haiz….
Em ra viện, với những vết thương còn chưa lên da non, sau khi truyền máu sức khỏe em đã tốt hơn.
Em lại về ở chung với nó, em chưa nói với nó câu nào, kể từ hôm đó…
Để em nằm lên giường, nó sốt sắng đi giặt khăn, đưa cho em lau mặt. Em nhìn nó, nước mắt lại rơi…
Hàng ngày, mỗi buổi sáng, đều chính tay nó, thay băng, vệ sinh vết thương và quấn băng lại cho em. Mỗi lần như thế, em chỉ khóc… em chỉ nhìn nó, em vẫn chưa nói với nó gì cả…
Như mọi ngày, nó lại vệ sinh vết thương cho em, nó nhẹ nhàng hết mức có thể để em không bị đau. Em nhìn nó lại tiếp tục khóc… Nó giật mình khi em bỗng nhiên nói chuyện với nó.
- E..m…
Em lại khóc.
- Em .. xin lỗi anh !
Nó ôm em vào lòng..
- Không cần nữa ! em đừng nói gì cả.. cứ ở bên anh là được.
Em lại khóc càng to hơn
- Em đã làm khổ anh nhiều quá
Nó lấy tay đưa lên má em, vuốt những giọt nước mắt
- Ừ! Em đã làm khổ anh nhiều
Dừng lại một chút, nó lại nói
- Sau này, em còn muốn xa anh không ?
- E..m !
- Sao nào ?
- Em cảm thấy, làm như vậy, anh thiệt thòi nhiều quá.. em.. em không mang đến được điều gì cho anh cả…
- Em ngốc quá, tâm hồn và thứ điều khiển cơ thể, sao em cứ mang chuyện đó ra để nói với anh, em trong mắt anh đâu có dơ bẩn gì ? em còn tinh khiết hơn nhiều người, thậm chí tinh khiết nhất. Nếu lúc đó, anh giành giật lấy em chỉ để giữ cái không đáng giá đó, rồimẹ em mất đi, em mang tội bất hiếu… anh thế nào để giữ được em ?. Nếu có trách, chỉ trách anh vô dụng, không thể làm gì lúc đó mà thôi. Em cao quý còn không hết sao lại đổ tội lỗi lên đầu em ?
Dừng lại nó lại nói
- Lần trước, em làm cho anh rất buồn, anh tỏ hết tấm lòng mình với em, vậy mà em vẫn vậy, em từ chối tấm lòng của anh, anh còn tưởng em có người khác không còn muốn ở bên anh nữa…..
- Không ! không… cả đời này, em sẽ không có ai khác… em yêu anh !
- Em phải hứa với anh, từ nay, đừng làm vậy với anh nữa… được không ?
- Vâng !
- Không tin, lần trước em cũng vậy mà đi, không tin, khôn gtin …. Nó lắc đầu
- Không, lần này là thật, lần này là thật, xa nhau rồi em mới biết, không có anh, em không còn là em nữa.
- Ừ ! anh tin em lần nữa vậy
- Thôi anh đói rồi đây, em làm gì cho anh ăn nhé, làm bữa ăn như hôm em ra đi ấy, rất ngon, ăn xong rồi em đi nữa không ?
- Đánh chết anh… còn chọc em.
Bỗng em dừng đánh nó, em ngồi im và nói với nó
- Em có chuyện muốn nói với anh
- Ừ ! anh nghe
- Nhưng….
- Sao ?
- Anh đợi một chút
Em chạy ra ngoài, sau đó đi vào
- Anh chờ chút nhé !
Nó chẳng hiểu ra làm sao cả.
Nửa tiếng sau, Thu cũng đến, vali, đồ đạc lỉnh kỉnh… Nhìn cả 2 đang bưng đồ đạc vào phòng, nó chẳng hiểu thế nào cả.
- Anh còn đứng đó, cái đồ vô vụng anh.aa…a cái vali nặng quá
Nhung hét lên với nó, sực tỉnh nó chạy ra, khiêng cái vali vào phòng, rồi nó nhìn cả hai, chẳng hiểu.
Nhung ngồi xuống, rót nước cho cả ba rồi nói
- Em và Thu đã nói chuyện với nhau lúc ở Bệnh Viện
- Ừ ! nó lắng nghe
- Từ nay Thu sẽ ở đây, e..m.. và Thu sẽ đều là Vợ của anh, tuy nhiên, trên giấy tờ sau này, Thu sẽ là vợ chính thức của anh….
Nhung nói xong, mím môi ngồi đó.
Nó bát ngờ, rồi quay sang hỏi Thu
- E..m thì sao ? em sẽ chấp nhận như vậy ?
Thu bẽn lẽn
- Vâ..ng
Nó tát cả hai người, mỗi người một cái tát, nó tức giận cực độ. Sau đó nó nói với từng người, bắt đầu từ Thu
- Thu, em có biết làm như thế là em ngu ngốc không ? em lấy cái cơ sở nào để đến cùng anh đây ? Nhung có thể nhường nhịn em vì hoàn cảnh của cô ấy, nhưng nếu anh chấp nhận như thế, anh coi Nhung là gì ? coi em là gì ?
Dừng lại rồi nó lại nói
- Cuộc sống của em vẫn còn toàn vẹn lắm, em yêu anh có thể chỉ do sự thương hại anh, hoàn cảnh của anh, có thể như vậy, anh chưa bao giờ tỏ thái độ chấp nhận em, thậm chí còn ngược lại, hắt hủi em. Em đến với một người như thế, em có hạnh phúc sao ?
Nó lại nói
- Em và Nhung đã nghĩ kỹ càng chưa ?, nếu em làm vợ chính thức của anh trên giấy tờ, vậy con của Nhung và anh sẽ đặt họ theo ai ? lấy họ mẹ, để đi học người ta hắt hủi là con hoang sao ?, sau này lỡ anh có thành tài, có gia sản, đến lúc nhắm mắt con cái sẽ thế nào ? hai em sẽ thế nào ? giành giật nhau à ?, hai em tính tới đó chưa ?
Lại tiếp
- Anh không mong mình hai tay hai vành khuyên, anh đã nói với em lần trước, nếu anh không thể giải tỏa được mình thì anh sẽ không đến với em.. không được.. em hiểu anh không ?
Quay sang Nhung, nó lại nói
- Còn em, anh đã xem em là vợ anh từ lâu, nếu có kết hôn kể cả hình thức hay thủ tục anh vẫn sẽ chọn em, anh nói rồi, 8 năm trước anh đã chọn và mãi vẫn thế. Anh biết câu nói này sẽ tổn thương đến Nhung, nhưng anh phải nói
Nó nói tiếp
- Em đứng ở cương vị của mình, em có bao giờ nghĩ cho Thu chưa ? nếu sau này anh hoặc cô ấy hối hận thì phải thế nào ?, sự trong trắng đối với em rất quan trọng, lúc đó ai sẽ đến với cô ấy đây ?
Nó im lặng rồi nói
- Giờ phút này, anh sẽ nói rõ với cả em và Thu, anh đã lựa chọn và anh không thay đổi, nếu anh thay đổi được ở giờ phút này, vài năm sau, hay sau này anh sẽ thay đổi vì một ai đó, quan trọng hơn anh không làm điều đó với Thu được, với Thu anh có cả lòng tôn trọng với tình yêu cô ấy dành cho anh, nhưng để có tình yêu nồng thắm thì anh chưa làm được....