Truyện Sex Hay - Người Vợ Đẹp Full
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 21934
Chia sẻ:
Thấy nàng bỗng nhiên im lặng thút thít, Võ hậu bèn lớn tiếng nói:
- Chuyện đã hết chưa !
Im một lát, nàng nói tiếp:
- Dạ, bẩm bệ hạ, sau đó thần thiếp biết mình đã không còn là xữ nữ nữa nên nước mắt tuôn xuống như mưa, chàng an ủi thần thiếp và hứa sẽ cưới thần thiếp. Chàng đã thực hiện được lời hứa đó nên thần thiếp mới có dịp được bệ hạ thết yến tiệc long trọng như thế này ! Hic... hic...
- Hay lắm! Hảo ! Hảo ! Quan hệ huynh muội biễu ca thì có gì xấu. Thưởng trăm lượng vàng và ngự tửu. Ngươi ! Tiếp tục.
Vị phụ nhân tam phẩm bước tới, hai chân đi run run chấp tay vái chàng hoàng thượng và bắt đầu kể.
- Dạ, bẩm bệ hạ ! Lúc đó tiện nữ vừa tròn 16 thì được gã cho tướng công cũng vừa tròn 16. Tiện nữ còn con gái nhưng chàng thì không. Chàng bẩm sinh là hào hoa nên đã chung chạ với các mỹ nhân từ lúc lên mười. Vì thế khi tiện nữ chăn gối với chàng thì luôn đạt khoái cảm tột bực do nhờ kinh nghiệm của chàng. Chàng luôn luôn kích dâm tiện nữ trước khi nhập cuộc mây mưa. Và đó là nụ hôn của chàng. Tiện thiếp thoát nghĩ nụ hôn của chàng là làm cho tiện nữ đam mê hơn tất cả. Chàng rất mực thương yêu tiện nữ nên bảo với tiện nữ là, "Huynh sẽ làm cho muội không bao giờ quên được cái lần đầu tiên." Lúc đó tiện nữ nghĩ đó không phải là điều tiện nữ đang cần, tiện nữ chỉ cầu mong chàng yêu tiện nữ và chỉ muốn tiện nữ ở suốt đời bên chàng thôi, không chỉ để thỏa mãn nhu cầu sinh lý. Nhưng thực tế thì tiện nữ cũng muốn biết qua một lần dẫu có chết cũng cam lòng. Tiện nữ không bao giờ quên cái đêm hoa chúc đó. Sau khi cở tấm lụa che mặt ra, chàng bèn cởi áo quần của chàng ra để chỉ cho thiếp thấy dương cụ của chàng đang căng cứng. Chàng nói chỉ từng bộ phận và nói, "Đây là thượng dương, đây là trung dương, và đây là hạ dương, dưới hạ dương đây là ngọc hoàn, chung quanh ngọc hoàn và thân dương có dương mao. Tấc cả gọi là dương cụ." Lúc đó tiện nữ vô cùng mắc cỡ vì đây là lần đầu tiên tiện nữ được nhìn thấy và thấy một cách chi tiết rõ ràng. Chàng giúp tiện nữ cởi hết xiêm y lễ phục trên người ra và đè tiện nữ ra giường để hôn hít. Tiện nữ cảm nhận được dương cụ căng cứng của chàng dúi thẳng vào người của tiện nữ. Lúc đầu chỉ là thượng dương sau đó từng li từng tí chàng nhích tới trung dương. Tiện nữ phải công nhận là chàng đã nhịn được lâu như thế mà không đâm thẳng một phát vào sâu bên trong để thỏa mãn. Tiện nữ bắt đầu cảm giác đau nhưng không còn cách nào hơn là chịu đựng. Chàng lấn sâu hơn và ngừng lại chờ đợi, "Muội có sao không ?," "Muội không sao!" Và thật tình thì tiện nữ không đau lắm mặc dù tiện nữ không cảm giác sung sướng như chàng nói. Trái tim của tiện nữ đánh liên hồi vì sợ. Chàng hôn tiện nữ trên môi thật say đắm đến nay tiện nữ cũng không quên được nụ hôn đó. Chàng nhìn sâu trong mắt tiện nữ và nói, "Muội sẵn sàng chưa ?" Tiện nữ gật đầu đồng tình tuy hơi run. Chàng nắm tay của tiện nữ và cảm giác bàn tay của tiện nữ đang run. Chàng bóp chặt bàn tay của tiện nữ và bắt đầu đẩy dương cụ lấn tới thật chậm cho tới khi vào sâu lút tới hạ dương của chàng. Tiện nữ bỗng cảm thấy như mình mẩy được phủ lấp toàn bộ lỗ hỏng trên thân người. Chật nít. Không kẽ hỡ ! Sau đó chàng nhấp nhô và tiện nữ chỉ vài cái đau thắt như xé rách da thì từ từ như được thông suốt và trơn tru hơn. Tiện nữ không còn đau nữa và bắt đầu thích thú ở chính mình hơn. Bỗng chàng kéo lăn tiện nữ nằm lên người chàng. Đôi tay chàng bóp chặt vào hông của tiện nữ và đẩy tiện nữ lên xuống theo nhịp của chàng muốn. Nhịp của chàng thiệt không tưởng tượng nổi càng lúc càng nhanh. Sau đó chừng một lúc chàng bắt tiện nữ quay lại và...(ngưng một lát)
- Và sau Khanh hãy mau nói mau, Trẫm bức rức lắm rồi.
- Dạ, muôn tâu bệ hạ, tiện nữ quay lại và chổng mông lên như con vật cho chàng đâm vào từ phía sau. Chàng lúc này còn làm dữ hơn trước nữa. Tiện nữ chỉ thấy hơi đau rát nhưng phần lớn thì kích thích vô cùng vì đây là lần đầu tiên. Tiếng "phập phạch" của bụng chàng và mông của tiện nữ phát ra liên hồi. Tiện nữ bỗng cảm giác là mồ hôi của chàng nhễ nhại rớt lên lưng của tiện nữ từng giọt từng giọt. Một lát sau chàng la hét thật to đẩy những nhịp cuối cùng thật mạnh bạo vào mông của tiện nữ và giật giật liên hồi. Tiện nữ liền cảm thấy một giòng ấm nóng phụt thẳng vào trong thật sung sướng kỳ diệu. Chàng rút dương cụ ra và khoe với tiện nữ vết nước đào còn lây lất trên thân cụ.
- Tuyệt diệu, tuyệt diệu ! Trẫm ban cho Khanh trăm lạng vàng và ngự tửu. Tới phiên Khanh, người cuối cùng Trẫm gần chịu hết nổi rồi !
Người đàn bà trông nét mặt thanh tú diễm lệ, nghiêng nước nghiêng thành bước tới nói:
- Muôn tâu bệ hạ, phần của thần thiếp thì đêm động phòng không mấy gì vui thú như các vị phu nhân vừa rồi. Bởi vì thần thiếp có dáng người nhỏ bé, mảnh mai yếu đuối trong khi phu quân củathần thiếp là một dũng tướng đương triều. Chàng thì như hổ hùm, vai to năm tấc rộng, thân mười thước cao, sức tượng "cử đỉnh bát sơn." Chàng còn có con "đại thử" to vô cùng.Vì thế cái đêm đầu tiên của thần thiếp thiệt là cái đêm "vùi hoa dập liễu. Thật là tái tê ê ẩm! Không có gì gọi là sung sướng như các vị phu nhân vừa rồi cả !
- Thế thì Khanh nói con "đại thử" đó to cỡ giống nào ?
Im lặng một lát vị phu nhân đó chỉ nói ra được một tiếng:
- Mã !
Lúc đó Võ hậu mặt đã đỏ gay vì rượu, đôi mắt rồng lại sáng lên tia lửa dục vọng. Hoàng đế liền cho bãi triều ngay và cho vời vị phu quân của người phu nhân vừa rồi lên triều yết kiến gấp.
Khi vị dũng tướng to con đó tới thì Hoàng đế liền bảo y mau cởi hếtTác giả: Trung Trần
Xuân Mai và Khôi đã làm việc liên tục trong nhiều năm, nay họ cần một sự nghỉ ngơi. Nàng đem các con đến gửi bố mẹ để chuẩn bị cùng chồng ra phi trưòng. Họ được tự do một tuần lễ không vướng bận với con cái ở Florida, nơi họ sắp đến nghỉ cùng với ba cặp vợ chồng người bạn đồng nghiệp của Khôi.
Xuân Mai rộn ràng, háo hức khi nghe Khôi cho biết chàng và ba người bạn đồng nghiệp được thưởng một số tiền và bẩy ngày nghỉ cùng gia đình tại Florida do hãng đài thọ vì đã hoàn thành một phương án nhiều lợi nhuận cho hãng. Khôi gợi ý Xuân Mai nên mua thêm mấy bộ quần áo thời trang hiện đại để khỏi thua kém bạn bè. Nàng khăng khăng từ chối với lý do còn nhiều quần áo chất đầy trong tủ. Khôi thuyết phục nàng nên tạm quên đi những bộ quần áo trang nghiêm khi đứng trên bục giảng trong học đường.
“Em phải ăn mặc khêu gợi ? Anh quên em là cô giáo à ? Em phải gương mẫu đối với các học trò của em chứ “.
“Anh không quên em là cô giáo, nhưng đây là lúc mình đi chơi, đi nghỉ mát chứ không phải lúc em đứng trước đám học trò của em để thuyết giảng về đạo đức. “
Khôi cố gắng thuyết phục một hồi lâu, Xuân Mai xiêu lòng và đồng ý thay đổi cách ăn mặc. Nàng đi mua sắm một mình và giữ bí mật. Khôi không biết nàng đã mua những thứ gì. Khi bắt đầu khởi hành, nàng vẫn ăn mặc như khi đi dậy học, chẳng có gì khác lạ. Khôi hỏi tại sao nàng không mặc quần áo mới mua. Xuân Mai cười nói: “Đến nơi anh sẽ biết “...